Một lát sau, chỉ thấy Lai Hộ Nhi nổi giận đùng đùng đi đến, “Điện hạ là tính để ta dưỡng lão ở thành Ti Xa sao?”
Nhìn vẻ mặt Lai Hộ Nhi có chút hổn hển, Trương Huyễn và Phòng Huyền Linh cùng Đỗ Như Hối đều cười lên. Trương Huyễn biết rõ còn cố hỏi: “Lão tướng quân sao lại nói thế?”
Lai Hộ Nhi dựng thẳng hàng lông mày rậm, “Thảo luận tác chiến quan trọng như vậy thế mà không thông báo ta tham gia, điện hạ có thể giải thích nguyên nhân một chút không? Chẳng lẽ là Lai Hộ Nhi ta không có tư cách tham dự?”
“Lão tướng quân nói đi đâu vậy?”
Trương Huyễn cười giải thích: “Sở dĩ chưa thông báo lão tướng quân, là vì ta cảm thấy lão tướng quân không cần phải tới tham gia, trừ phi lão tướng quân cũng sợ tác chiến ở nội địa Cao Ly!”
“Ta sẽ sợ người Cao Ly?”
Lai Hộ Nhi giống như nghe được chuyện vớ vẩn nhất thiên hạ, Lai Hộ Nhi lão ba lần tham dự xuất chinh Cao Ly, lần thứ ba tấn công Bình Nhưỡng, nếu không phải thiên tử nghiêm lệnh lão thu tay lại, chỉ sợ Bình Nhưỡng đã sớm bị quân đội của lão đánh cướp hết. Trương Huyễn chính là thuộc cấp của lão năm đó, lại còn nói lão sẽ sợ người Cao Ly?
“Ta có sợ người Cao Ly không, điện hạ rõ ràng hơn bất cứ ai khác!” Lai Hộ Nhi siết chặt nắm tay nói.
“Chính bởi vì ta rất rõ một điểm này, cho nên ta mới không thông báo Lai tướng quân đến tham dự.”
Lai Hộ Nhi nhất thời tức giận đến đầu óc ngất đi, mới chưa nghe được ý khác của Trương Huyễn lúc trước. Trương Huyễn là bỏ thêm hai chữ ‘Trừ phi’, lão lại chưa nghe được, hiện tại lão rốt cuộc chậm rãi tỉnh táo lại, lão rốt cuộc nghe hiểu ý tứ trong giọng nói của Trương Huyễn.
“Chẳng lẽ nhiều tướng quân như vậy đều sợ tác chiến với quân đội Cao Ly sao?” Lai Hộ Nhi cảm giác có chút không thể tưởng tượng.
Trương Huyễn cười nói: “Bọn họ đương nhiên không phải sợ hãi quân đội Cao Ly, chỉ là trên dưới Đại Tùy đối với tấn công Cao Ly đều rất mẫn cảm, các loại lời đồn quá nhiều, giống như bên kia là núi đao biển lửa, ta cần cổ vũ mọi người một chút, tăng cường lòng tin của bọn họ, cho nên mới đem mọi người triệu tập lại.”
Lai Hộ Nhi lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Một khi đã như vậy, cứ đơn giản để ta làm tiên phong, trực tiếp đánh đến Bình Nhưỡng, đánh một cái khởi đầu tốt đẹp, chẳng phải so với điện hạ khuyến khích càng có hiệu quả hơn?”
“Ta quả thật là chuẩn bị để lão tướng quân làm tiên phong, nhưng không phải đi Bình Nhưỡng.”
Lai Hộ Nhi ngẩn ra, từ thành Ti Xa xuất phát không đi Bình Nhưỡng, vậy sẽ đi nơi nào?
Ở trên mặt biển cách cửa sông Áp Lục khoảng trăm dặm, một đội thuyền do sáu mươi mấy chiếc hải thuyền cỡ trung tạo thành đang xếp hàng hướng cửa sông Áp Lục di chuyển. Đây là một trong hai đội tàu vận lương của Cao Ly, một lần có thể đem ba vạn thạch lương thực vận chuyển đến Ô Cốt thành cùng Quốc Nội thành bờ bắc sông Áp Lục, sau đó lại do mấy ngàn chiếc xe bò đem lương thực tiếp tục vận chuyển về phía bắc, cuối cùng đưa đến Liêu Đông thành và Tân thành, một lần vận chuyển lương thực hoàn chỉnh ít nhất tốn một tháng, cho nên vận lương bắc thượng để bảo đảm hậu cần cho tiền quân, đối với Cao Ly cũng là một việc áp lực rất lớn.
Bởi vì hải thuyền không lớn, không thể có nhiều quân đội hơn đi theo hộ vệ, quân đội phụ trách bảo hộ đội hải thuyền này khoảng một ngàn hai trăm người, do một gã thiên dũng phụ trách thống soái, nhiệm vụ của bọn họ cũng không phải tác chiến với Tùy quân, mà là cần đối phó hải tặc linh tinh phụ cận cửa sông Áp Lục cùng một số thôn dân bí quá hoá liều ven đường.
Nhưng đối với đội quân hộ vệ này mà nói, bọn họ thực sự sợ hãi vẫn là chiến thuyền Tùy quân, bọn họ đi đường tương đối thuận lợi, mắt thấy sắp đến cửa sông Áp Lục, lúc này phía trước bỗng xuất hiện một loạt chiến thuyền, nhiều chừng mấy chục chiếc, chúng nó xếp hàng chữ Nhất, hoàn toàn phong tỏa mặt biển bắc thượng của đội tàu.
Thiên dũng bị dọa sắc mặt đại biến, giật giọng hạ lệnh: “Quay đầu! Mau quay đầu trở về!”
“Không còn kịp rồi!”
Một thuyền phu hô to: “Phía sau cũng có thuyền của bọn hắn.”
Thiên dũng quay đầu, chỉ thấy phía sau cũng xuất hiện mấy chục chiếc chiến thuyền, cắt đứt đường lui của bọn họ, không chỉ có mặt sau, phía đông cũng có chiến thuyền xuất hiện, khiến bọn họ không thể cập bờ, bọn họ đã bị Tùy quân bao vây ba mặt.
Thiên dũng bị dọa sắc mặt trắng bệch, cả người phát run, hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ...
Sau nửa canh giờ, ở dưới mũi tên của Tùy quân công kích mãnh liệt như bão tố, thuyền vận lương Cao Ly ùn ùn treo cờ trắng đầu hàng, hai trăm chiếc chiến thuyền Tùy quân lập tức đem đội tàu vận lương của Cao Ly áp giải đến trong một chỗ vịnh, binh sĩ Tùy quân bắt đầu lên thuyền quét dọn. Nhân số binh sĩ Cao Ly quá ít, mỗi con thuyền có hai mươi người, bọn họ không có lựa chọn nào khác, chỉ đành quỳ xuống đất nộp vũ khí đầu hàng.
Không bao lâu, mấy binh sĩ đem thiên dũng của Cao Ly đưa tới trước mặt Lai Hộ Nhi, gã thiên dũng này từng ở trong lần thứ ba Tùy quân đông chinh bị Tùy quân bắt tù binh ở dưới thành Bình Nhưỡng, hắn liếc một cái nhận ra lão tướng Lai Hộ Nhi uy mãnh cao lớn, dọa hai chân hắn run rẩy, nhất thời quỳ rạp xuống trước mặt Lai Hộ Nhi.
Lai Hộ Nhi khom lưng, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú, “Ta có thể tha mạng ngươi, nhưng ta muốn ngươi làm cái gì, ngươi nhất định phải thành thành thật thật đi làm.”
Bên cạnh có phiên dịch đem lời Lai Hộ Nhi nói cho thiên dũng, thiên dũng đầu đầy mồ hôi, khiếp đảm nhìn thoáng qua Lai Hộ Nhi, cuối cùng gật gật đầu.
“Tốt! Ta hỏi ngươi trước, đội tàu này đưa lương đi đâu?” Lai Hộ Nhi thanh âm uy nghiêm, có một loại lực áp bách cực lớn.
~~~~
Ô Cốt thành ở bờ tây Bạch Thủy một nhánh phụ phía bắc sông Áp Lục, cách sông Áp Lục tầm bốn mươi dặm, Ô Cốt thành đối với Cao Ly mà nói có ý nghĩa chiến lược rất quan trọng, nó không chỉ là trung chuyển đi thông sông Liêu, hơn nữa là cánh cửa lớn đi thông bán đảo Liêu Đông, tiếp tế tiếp viện lương thực vật tư Cao Ly khống chế bán đảo Liêu Đông cần, đều là từ Ô Cốt thành đưa đi.
Nhưng lần này Cao Ly tây chinh Liêu Đông, Ô Cốt thành là trạm trung chuyển quan trọng, lượng lớn lương thực vật tư từ Bình Nhưỡng vận chuyển hướng Liêu Đông thành, đều là từ đường biển đưa đến Ô Cốt thành trước, lại từ Ô Cốt thành đi đường bộ vận chuyển hướng Liêu Đông thành.
Ở trong chiến dịch Cao Ly lần thứ ba, Tùy quân từng một lần chiếm lĩnh Ô Cốt thành, nhưng theo Tùy quân toàn diện rút khỏi Cao Ly, Ô Cốt thành lại lần nữa rơi vào trong tay Cao Ly, Cao Ly lại lần nữa gia cố thành trì cao thêm, đem thành trì chế tạo phòng thủ kiên cố.
Trước mắt, trong Ô Cốt thành có ba ngàn quân trú đóng, do Ô Cốt thành chủ Mưu Văn Đức suất lĩnh, mặt khác, trong thành còn ở mấy ngàn dân phu vận chuyển lương thực cùng hơn ngàn chiếc xe bò, bọn họ đang kiên nhẫn chờ đợi một lô lương thực mới đưa tới.