Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 877 - Chương 727: Quy Hoạch Lâu Dài (1)

Chương 727: Quy hoạch lâu dài (1)
Chương 727: Quy hoạch lâu dài (1)

Cao Liệt nhất thời trầm ngâm không nói. Uyên Thái Tộ biết điều hắn lo lắng, thản nhiên cười nói: “Ta đương nhiên muốn đem trách nhiệm đẩy lên trên người Bột Hải hội, cho nên hung thủ phải bị bắt, nhưng hội chủ thì không cần xuất hiện nữa, hy vọng về sau ta và Cao hội chủ còn có cơ hội hợp tác.”

Cao Liệt biết mình đã không còn đường sống lựa chọn, mặc kệ mình có đáp ứng hay không, Uyên Thái Tộ đều sẽ đem Quyền Hoàn chết cắm đến trên đầu Bột Hải hội, hắn chỉ có thể mạo hiểm cược một phen, mình còn hữu dùng đối với Uyên Thái Tộ.

Trầm ngâm thật lâu, Cao Liệt lặng lẽ nói: “Ta đem thích khách để lại, xin đại nhân thả chúng ta đi trước.

Uyên Thái Tộ lắc đầu, “Tiền trao cháo múc!”

“Nếu ám sát thất bại thì sao?”

“Nếu không phải bởi vì nguyên nhân do các ngươi mà thất bại, ta vẫn thả các ngươi đi.”

Bất đắc dĩ, Cao Liệt chỉ đành nghiến răng đáp ứng, “Vậy chúng ta một lời đã định!”

~~~~

Bởi vì Uyên Thái Tộ ở hoàng cung rút kiếm, tranh cãi nghị chiến liền không giải quyết được gì, thế cục Bình Nhưỡng lại trở về bình tĩnh, giống như bão táp đã đến phía trước một khắc yên tĩnh.

Hai ngày sau, một chiếc xe ngựa rộng lớn hoa lệ từ trong vương cung đi ra, thùng chiếc xe ngựa này được khảm đá quý ở Bình Nhưỡng tuyệt đối không có cái thứ hai. Mọi người đều biết đây là xe ngựa của Đại Đối Lô, trọng thần Cao Ly Quyền Hoàn ngồi trong xe ngựa, hai bên xe ngựa còn có mấy chục kỵ binh, bọn họ ai cũng cao lớn khôi ngô, thân khoác lân giáp thiết khôi (giáp vảy nón sắt), tay cầm đồng mâu, đặc biệt uy phong lẫm liệt.

Xe ngựa không nhanh không chậm chạy trên đường cái. Phủ trạch của Quyền Hoàn cách hoàng cung không xa, không đến một khắc đồng hồ, xe ngựa đã chậm rãi đỗ ở trước một tòa nhà lớn, một gã sai vặt chạy lên, vội vàng đem Quyền Hoàn từ xe ngựa đỡ ra, đi về phía trên bậc thang, hộ vệ võ sĩ thì từ một bên khác vào phủ. Lúc này, bên cạnh Quyền Hoàn đã không còn võ sĩ hộ vệ, chỉ có bốn binh sĩ gác trước cổng.

Đúng lúc này, một kỵ sĩ từ trong ngõ nhỏ bên cạnh chợt chạy ra, trong chớp mắt đã chạy tới cạnh xe ngựa, cách Quyền Hoàn vừa muốn lên bậc chỉ có năm sáu bước. Bốn binh sĩ thấy tình thế không ổn, cùng nhau giơ mâu hướng kỵ sĩ đâm tới, kỵ sĩ lại không chút hoang mang, giơ lên một cây nỏ ngắn, trên nỏ ngắn là một mũi tên độc xanh biếc. Nỏ ngắn nhắm Quyền Hoàn, một mũi tên độc rời dây mà ra, trúng lưng Quyền Hoàn. Quyền Hoàn kêu thảm một tiếng, lập tức ngã cắm xuống đất.

Cùng lúc thích khách từ ngõ nhỏ lao ra, mấy chục hộ vệ võ sĩ thấy tình thế không ổn, vội vã quay đầu ngựa chạy về, nhưng bọn họ vẫn chậm một bước, Quyền Hoàn đã bị tên độc bắn ngã. Hộ vệ võ sĩ lửa giận vạn trượng, đem thích khách bao vây nhiều vòng, bọn họ thét lớn hướng thích khách đánh tới. Thích khách không thể chạy thoát, bị mười mấy cây đồng mâu đâm xuyên qua thân thể, lập tức mất mạng.

***

Tùy quân ở sau khi bao vây tiễu trừ Khiết Đan liền lập tức xuất phát hướng Cao Ly tiến quân, Công bộ thị lang Lý Xuân đã trước một bước dựng ba cây cầu nổi ở trên Liêu Thủy. Ba ngày sau, tám vạn Tùy quân thông qua ba cây cầu nổi vượt Liêu Thủy, bởi vì đường Liêu Đông thành đi thông Ô Cốt thành đã bị núi đất lở phá hỏng, nhất thời còn chưa khơi thông, tám vạn Tùy quân liền tập kết ở Toại Thành.

Toại Thành ở bờ đông Liêu Thủy vào cửa biển, cũng chính là vùng Liêu Ninh Doanh khẩu ngày nay. Bọn họ sẽ từ nơi này đi ngang qua bán đảo Liêu Đông, đến Ô Cốt thành, Toại Thành cũng là con đường cách Ô Cốt thành ngắn nhất, so với Liêu Đông thành tới Ô Cốt thành ngắn hơn một trăm năm mươi dặm, chỉ cần hành quân gấp ba ngày là có thể đến Ô Cốt thành.

Chỉ là đường Toại Thành là sơn đạo đường nhỏ, đường rất hẹp mà lại gập ghềnh khó đi, không thể cho xe ngựa đồ quân nhu đi qua, cho nên khoảng cách Ô Cốt thành tuy gần lại không phải phương hướng tiến công chủ yếu.

Nhưng đối với Tùy quân lại không phải vấn đề, toàn bộ đồ quân nhu vật tư khuân vác lên thuyền lớn đi đường biển, vòng qua bán đảo Liêu Đông tới cửa sông Áp Lộc, mà chủ lực Tùy quân lại quần áo nhẹ di chuyển, mỗi binh sĩ mang năm ngày lương khô dọc theo đường Toại Thành gấp rút hành quân hướng Ô Cốt thành.

Ba ngày sau, mấy vạn đại quân cuồn cuộn đến Ô Cốt thành.

Ở trong Ô Cốt, trong một tòa kiến trúc lớn nhất bằng đá, Trương Huyễn đứng ở trước sa bàn đơn giản chăm chú nghe Phòng Huyền Linh báo cáo.

Phòng Huyền Linh ở lại Ô Cốt thành, hắn phụ trách chỉ huy Tùy quân chặn viện quân Cao Ly bắc thượng. Trước đó, Đỗ Như Hối đã đem tình huống Liêu Đông nói tóm tắt cho hắn, nhưng lúc này hắn còn chưa kịp biểu đạt cái nhìn đối với chiến dịch Liêu Đông, Trương Huyễn đang chờ hắn báo cáo việc viện quân Cao Ly.

“Quân đội Cao Ly có khoảng năm vạn người, quân doanh thiết lập ở bờ Tát Thủy hà.”

Phòng Huyền Linh dùng cây gỗ chỉ vào một con sông nhỏ trong Áp Lộc thủy nói: “Đại doanh ở nơi này, cách Áp Lộc thủy không đến ba dặm, bọn chúng tựa như không có đồ quân nhu hậu cần gì, cho nên ta nghĩ đại doanh này đã sớm thiết lập, tuy gọi là đại doanh, nhưng ván tường rất rắn chắc, không khác gì một tòa thành trì.”

“Bọn chúng có chiến thuyền không?” Trương Huyễn chăm chú nhìn đại doanh ván tường hỏi.

“Có!”

Phòng Huyền Linh nói rất khẳng định: “Lúc ban đầu có hơn một trăm chiếc, nhưng bọn chúng không ngờ thuỷ quân của chúng ta sắc bén, chiến một trận đã bị phá hủy hơn nửa, còn lại ước chừng mười mấy chiếc, đều là thuyền cỡ trung tầm năm trăm thạch, trước mắt tránh ở trong quân doanh.”

“Đợi chút —— “

Trương Huyễn bỗng nhận ra cái gì đó, vội hỏi: “Quân doanh bọn chúng vượt sông sao?”

Phòng Huyền Linh gật gật đầu, hắn biết Trương Huyễn đang nghĩ gì, cười nói: “Chúng ta cũng từng cân nhắc từ dưới nước lẻn vào quân doanh, nhưng không thể thực hiện được, bọn chúng ở giữa sông trang bị hai hàng rào sông, trước sau đều có, thủy quỷ không lặn vào được, hơn nữa trên bờ có lính gác giám thị nghiêm mật, vừa thò đầu ra sẽ bị phát hiện. Ba tên thủy quỷ chúng ta phái ra thiếu chút nữa không về được.”

Trương Huyễn trầm ngâm một lát, lại nói: “Mời quân sư tiếp tục nói.”

Phòng Huyền Linh lại nói: “Ngay tại đoạn thời gian trước, một bộ phận quân đội trong quân doanh chuẩn bị quay về Bình Nhưỡng, nhưng đi được hai ngày lại quay về. Chúng ta bắt được một gã thám tử, mới biết được cánh quân này có hai gã chủ tướng, một người tên là Cao Duyên Thọ, là vương tộc Cao Ly, một người tên là Uyên Khánh Cung, là huynh đệ của Uyên Thái Tộ, cánh quân này thật ra là hai phe phái của Cao Ly tạo thành.”

Lúc này, Đỗ Như Hối bên cạnh hỏi: “Đã là hai phe phái quân đội, vậy chúng ta có thể đem bọn chúng chia ra mà tiêu diệt hay không?”

“Cái này quả thật là biện pháp, nhưng có chút không quá thực tế.”

“Vì sao?” Trương Huyễn khó hiểu hỏi.

“Bởi vì quân lương là khống chế ở trong tay Cao Duyên Thọ, Uyên Khánh Cung không thể độc lập ra ngoài, chỉ có thể dựa vào Cao Duyên Thọ, cho nên hai cánh quân tuy chia ra thuộc phe phái khác nhau, nhưng bọn chúng lại bị quân lương buộc cùng một chỗ.”

Bình Luận (0)
Comment