Vào đêm, một chiếc thuyền trinh sát của Tùy quân bỏ neo ở cửa sông Tát Thủy, ba gã thủy quỷ từ trên thuyền trinh sát lặng yên chui xuống nước, hướng sâu trong Tát Thủy lặn đi. Sau khi tiến vào Tát Thủy một dặm, hai bên bắt đầu xuất hiện lượng lớn binh sĩ trinh sát tuần hành, nhưng ba gã thủy quỷ này là binh sĩ tinh nhuệ nhất trong thủy quân Tùy quân, năng lực lặn nước và bí ẩn rất mạnh, bọn họ như con cá hướng đại doanh Cao Ly bơi đi, không ngừng né tránh từng tấm lưới nước, đây là trang bị báo nguy binh sĩ Cao Ly đặc biệt bố trí ở giữa sông phòng ngừa thủy quỷ Tùy quân, mắt lưới rất lớn, cá bình thường không chạm được, nhưng người va chạm vào lưới nước, chuông trên bờ sẽ lập tức vang lên.
Ba gã thủy quỷ này không phải muốn tiến vào quân doanh, bọn họ chỉ là đến tra xét kĩ tình báo Tát Thủy, cách quân doanh Tát Thủy càng gần, binh sĩ tuần tra hai bờ sông sẽ càng thêm nghiêm mật.
Lúc này, một gã thủy quỷ ở bên bờ nhất đám bụi cây hạ ló, dưới nước đó là một đạo lưới sắt lan, hắn du không trôi qua, hắn cẩn thận quan sát đến trăm bước ngoại quân doanh đại môn.
Quân doanh Cao Ly là vắt ngang sông mà xây, cho nên nó có hai cái cổng lớn phía bắc, một cái là cổng trên đất liền, trước mắt bị trọng binh gác, một cái là thủy môn, dùng mấy trăm cây gỗ to bằng miệng bát tạo thành, giữa hai cánh cổng vắt ba sợi xích sắt, thủy môn đóng rất kín, đã rất lâu chưa mở ra.
Quan sát khoảng một canh giờ, ba gã thủy quỷ lặng yên lặn về cửa sông, trèo lên thuyền trinh sát, thuyền trinh sát nhanh chóng quay đầu, hướng đại doanh bờ bắc chạy đi.
Đại trại thủy quân Tùy quân ở cửa sông Ô Cốt của Áp Lộc thủy, cách cửa sông Tát Thủy tầm hai mươi dặm, một dải này mặt sông rất rộng, Tùy quân dọc theo mặt sông dùng hàng rào gỗ vây quanh một tòa thủy trại mấy ngàn mẫu, bên trong bỏ neo hơn ba trăm chiếc thuyền lớn, mà quân doanh trên bờ cũng đã cắm hoàn thành, diện tích cũng mấy ngàn mẫu, tám vạn đại quân đóng ở nơi này.
Trên bờ góc tây bắc thủy trại là bãi sửa chữa chiến thuyền của thủy quân Tùy quân, phụ trách bảo trì cùng sửa chữa thuyền hư hao, hơn hai ngàn thợ thuyền cùng thợ rèn Tùy quân đang bận rộn chế tạo vật dụng quân sự, sửa thuyền, mà ở trong một góc, hơn ba trăm thợ rèn đang chế tạo một cái đầu húc sắt cực lớn hình tam giác, cao chừng hai trượng, rộng một trượng, nặng tới mấy ngàn cân.
Đầu húc sắt này là Lý Xuân thiết kế, so sánh với đầu húc bình thường, đoạn đầu của nó rất sắc bén, không chỉ có lực húc cường đại, hơn nữa có năng lực cắt cường đại, lực phá hoại của nó so với đầu húc bình thường mạnh hơn trên ba lần.
Lúc này, Trương Huyễn ở dưới mấy chục tên thân binh hộ vệ bước nhanh tới. Lý Xuân và quản sự đóng thuyền vội vàng khom mình hành lễ, Trương Huyễn chào hỏi mọi người, liền tới phía trước đầu húc đen sì đó nhìn một lát, thấy mặt cắt đoạn đầu rất mỏng, dài tám thước, rộng năm thước, rất giống một cây tam tiêm lưỡng nhận đao (đao hai lưỡi ba mũi) khổng lồ, Trương Huyễn cười hỏi Lý Xuân: “Mỏng như vậy, nếu húc vào sẽ không gãy chứ?”
Lý Xuân cười nói: “Cái đầu húc này mấu chốt là ở mặt cắt đoạn đầu này, nó là dùng phép kẹp thép lặp lại rèn, sáu mươi thợ rèn thay nhau ra trận, ước chừng chế tạo ba ngày ba đêm, tính dẻo dai không được, nhưng cứng rắn vô cùng, nó thật ra chính là một cây mạch đao to lớn.”
Trương Huyễn gật gật đầu, hắn còn có chút lo lắng một chuyện, liền hỏi quản sự đóng thuyền: “Thám báo truyền đến tin tức, chỉ sợ chiến thuyền ba ngàn thạch không thể dùng, nhiều nhất chỉ có thể dùng chiến thuyền hai ngàn năm trăm thạch, đầu húc này có thể lắp được không?”
Quản sự đóng thuyền họ Vu, cũng là một lão thợ thuyền kinh nghiệm phong phú, hắn vội vàng khom người nói: “Hồi bẩm điện hạ, chúng ta từng thí nghiệm, chiến thuyền ba ngàn thạch vừa đúng, đối với chiến thuyền hai ngàn năm trăm thạch nó hơi nặng chút, nhưng cũng có thể dùng, nhưng hai ngàn thạch lại không được.”
Trương Huyễn nhẹ nhàng thở ra. Kế hoạch ban đầu của bọn họ là dùng chiến thuyền ba ngàn thạch, nhưng căn cứ tình báo mới nhất, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể dùng chiến thuyền hai ngàn năm trăm thạch, làm Trương Huyễn thực sự lo lắng một phen.
“Vậy khi nào có thể trang bị lên thuyền?”
Vu quản sự nhìn thoáng qua Lý Xuân, Lý Xuân khẽ cười nói: “Buổi tối hôm nay đầu húc là có thể hoàn thành.”
Vu quản sự vội vàng nói: “Nếu đầu húc đêm nay hoàn thành, vậy chúng ta cam đoan trước giữa trưa ngày mai đem nó trang bị lên thuyền Kỳ Lân.”
Trương Huyễn vui vẻ nói: “Mọi sự đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông, chỉ chờ các ngươi.”
“Chúng ta tuyệt đối sẽ không chậm trễ quân tình!”
... .
Giữa trưa hôm sau, trong trung quân đại trướng mấy chục đại tướng tụ tập một chỗ, bao gồm Lý Tĩnh từ Quốc Nội thành vừa mới chạy tới. Mọi người đều xoa tay, đợi thời khắc quyết chiến với quân đội Cao Ly đến.
Trương Huyễn đứng ở trước một tấm bản đồ thật lớn, chậm rãi nói với mọi người: “Đoạn thời gian trước có bộ phận quân đội Cao Ly rút lui, nhưng lại trở về, nói rõ lòng quân Cao Ly bất ổn hoặc là quyết tâm của thượng tầng không vững. Ta không hy vọng nhìn thấy đại quân Cao Ly lại rút về Bình Nhưỡng, số lượng binh lực của chúng ta vượt xa bọn chúng, lại có năng lực thủy chiến bọn chúng không có, chỉ cần chúng ta không phạm sai lầm, vậy thắng lợi tất nhiên thuộc về chúng ta.”
Trong đại trướng lặng ngắt như tờ, mọi người đều đang yên lặng nghe chỉ thị của chủ soái. Trương Huyễn nhìn thoáng qua mọi người, lại nói: “Mấu chốt đánh thắng trận này chính là tập trung ưu thế binh lực tiêu diệt kẻ địch, đây là nguyên tắc, nhưng trên chiến thuật lại phải linh hoạt nhiều biến hóa, chúng ta phải nghĩ cách khiến quân địch phân liệt. Mọi người cũng biết, trong quân đội Cao Ly có hai chủ tướng, Cao Duyên Thọ và Uyên Khánh Cung, bọn hắn chia ra thuộc phe phái khác nhau, bọn hắn cũng không phải bền chắc như thép, hiện tại bọn hắn nhìn như cùng một chỗ, nhưng một khi bọn hắn gặp quân tình trọng đại, bọn hắn sẽ tách ra.”
Lúc này, Lý Tĩnh nhấc tay hỏi: “Xin hỏi đại soái, quân tình trọng đại này là chỉ cái gì?”
Trương Huyễn gật gật đầu, “Vấn đề này hỏi rất hay, quân tình trọng đại này chính là lương thực. Uyên Khánh Cung sở dĩ đóng quân cùng một chỗ với Cao Duyên Thọ, là bởi vì quân lương của bọn hắn là nắm giữ ở trong tay Cao Duyên Thọ, khiến Uyên Khánh Cung không thể không dựa vào hắn, một khi lương thực bọn hắn không bảo đảm, hai cánh quân tất nhiên sẽ phân liệt, đây là việc chúng ta trước mắt cần làm.”
Trương Huyễn nháy mắt cho Phòng Huyền Linh, Phòng Huyền Linh hiểu ý, đi lên trước cười nói với mọi người: “Quân đội Cao Ly hiển nhiên rất để ý xưởng đóng thuyền cùng mười mấy con thuyền của bọn hắn, vì thế không tiếc hạ trại vắt ngang sông, tuy đây là phương thức trú doanh thủy trại thường dùng, nhưng tiếc là bọn hắn không có bao nhiêu thuyền hộ vệ đường thủy, dùng phương thức thủy trại đóng quân hạn doanh, phương diện này có lỗ hổng, mọi người nghĩ một chút Vũ Văn Hóa Cập ở sông Hoài là hạ trại như thế nào, sẽ hiểu lỗ hổng ở nơi nào.”