Giáo Sư Gián Điệp - Sayren

Chương 718

Helia và Arkenis rơi xuống sau khi bị Salesian tấn công. Arkenis đã có Cetadel cùng Rudger và Catherine nên Surna có thể yên tâm. Surna chậm chạp tiến lại gần vị trí Helia rơi xuống.

 

Khi đến nơi, hắn nhìn thấy Helia đang ngồi trên mặt đất, lưng dựa vào đống đổ nát phía sau. Bên hông đối phương xuất hiện một lỗ thủng lớn, máu đang không ngừng chảy ra. Ánh sáng xung quanh hầu như không có bao nhiêu, nhìn Helia lúc này dính đầy bụi bẩn, nằm bất động trông chẳng khác nào một xác chết.

 

Khi Surna còn chưa kịp làm gì, hình ảnh Helia bị thương dưới đất biến mất. Gần như cùng lúc, một Helia hoàn toàn khỏe mạnh, vẫn tươi vui như thường lệ xuất hiện ngay bên cạnh Surna.

 

"Ta-da! Ngạc nhiên không?"

 

Nụ cười tinh nghịch nở trên khóe môi Helia.

 

"Lừa ngươi thôi."

 

Surna liếc nhìn Helia đứng bên cạnh, hắn định nói điều gì đó nhưng rồi lại thôi. Ánh mắt của Đại ác quỷ vẫn chăm chú nhìn vào vị trí trống không mà vài giây trước Helia vừa ngã gục.

 

Helia vỗ nhẹ vào vai Surna.

 

"Gì đây? Ngươi mà cũng lo lắng cho ta à? Hiếm có à nha. Ngươi nên đi chăm sóc cho cô bạn gái của mình đi. Cô ta có vẻ bị thương khá nghiêm trọng đấy."

 

"Ngươi lại nói linh tinh gì thế?"

 

"Cất công đến tận đây rồi mà còn xấu hổ à?"

 

"........."

 

"Ôi trời! Đúng là nhìn những kẻ có đôi có cặp khiến người ta cảm thấy khó chịu mà. Có thời gian lảm nhảm không bằng ngươi đi làm mấy chuyện có ý nghĩa hơn đi."

 

Trái ngược với thái độ dửng dưng của Helia, biểu cảm trên gương mặt Surna vẫn như cũ, có gì đó trong ánh mắt của hắn khiến Helia không khỏi chột dạ.

 

"Đi đi. Đợi ta hồi phục lại, ta chắc chắn sẽ quay lại bóp mũi lão già kiêu ngạo kia."

 

"Được rồi."

 

Helia có vẻ hơi bối rối khi Surna gật đầu đáp lại.

 

"Hả? Nếu là bình thường không phải ngươi sẽ phớt lờ sao? Sao lần này ngươi đồng ý nhanh thế?"

 

"Ngươi nói đúng. Hiện tại không phải lúc. Ta đi đây."

 

"Đi đi."

 

Helia vẫy tay chào.

 

Thân hình Surna khi đi ngang qua vị trí thân xác Helia vừa ngã xuống chợt dừng lại. Hắn không ngoái nhìn, chỉ lặng lẽ bỏ lại một câu rồi rời đi.

 

"Tạm biệt Helia. Có ngươi đồng hành bên cạnh là may mắn lớn nhất của ta."

 

"......."

 

Khi bóng dáng của Surna biến mất khỏi tầm mắt, bóng dáng của Helia đang vẫy tay tan biến như một bức tranh thủy mặc. Thân hình Helia ngã xuống trong vũng máu lại xuất hiện. Tư thế của Helia này giống hệt như những gì Surna vừa nhìn thấy, những vết thương chồng chất đang chảy máu ồ ạt cũng không hề biến mất. Ngược lại, lượng máu đổ ra ngày càng nhiều.

 

"Đồ ngốc. Cuối cùng thì ngươi cũng chịu thừa nhận rồi."

 

Helia cười khúc khích khi nhớ lại lời chào cuối cùng của Surna.

 

"Hầy. Chết như thế này thì thật lãng phí."

 

Helia ngẩng đầu nhìn bầu trời, khẽ thở dài. Khung gian xung quanh chấn động không ngừng, vô số đất đá bị đánh nát rơi xuống từ không trung. Ngay sau đó, một cái bóng lớn phủ xuống đầu Helia. Helia lặng lẽ nhắm mắt lại, chấp nhận số phận của bản thân.

 

Uỳnh!

 

Một khối đá lớn rơi trúng đầu Helia, nhấn chìm khu vực xung quanh.

 

* * *

 

Rudger và Catherine kiểm tra tình trạng của Arkenis. Dù bị trúng đòn tấn công của Salesian nhưng may mắn là không có thương tích nào nghiêm trọng.

 

"Không cần lo lắng. Ta ổn."

 

"Phần lớn sức mạnh hiện tại của ngài đã mất."

 

Thứ cuối cùng bảo vệ Arkenis chính là mảnh vỡ sức mạnh còn lại. Nhưng ngọn nến cháy sáng rồi cũng phải có lúc vụt tắt. Hiện tại, Arkenis chỉ còn lại một phần nhỏ sức mạnh ban đầu của mình. Đôi đồng tử xanh biếc đã trở về màu nâu ban đầu. Đây chính là diện mạo thực sự của Arkenis trước khi cô trở thành Thánh nhân. Màu tóc của Arkenis cũng dần chuyển về màu nâu sẫm giống như màu mắt của bản thân.

 

Arkenis nhìn lên bầu trời.

 

"Nên làm gì với kẻ kia bây giờ?"

 

Phía sau trần nhà bị đục rỗng, Arkenis có thể nhìn thấy bóng dáng Salesian đang từ từ hạ xuống. Năng lượng thần thánh tràn ra bên ngoài cơ thể Salesian như muốn hủy diệt toàn bộ sự sống trong tòa thành.

 

?!!!

 

Đột nhiên, đám người Rudger trở nên sửng sốt. Trong tầm mắt của bọn họ, một cây lao không biết từ đâu bay tới đâm thủng người Salesian. Mọi người đều biết hầu hết các đòn tấn công hay vũ khí bình thường không thể nào xuyên qua được lớp giáp bảo hộ trên người Salesian. Nhưng cây lao kia thì lại khác biệt. Nó trực tiếp đâm thủng lồng ngực gã Thánh hoàng. Lực ném mạnh đến nỗi cơ thể Salesian dường như cũng trở nên run rẩy.

 

Và những gì xảy ra tiếp theo thậm chí còn đáng ngạc nhiên hơn.

 

Chorrrrrr!

 

Sợi xích neo khổng lồ gắn vào đầu cây lao dường như giãn ra rồi lại bị kéo căng. Người điều khiển nó là một người đàn ông có mái tóc trắng như bờm sư tử. Cơ thể Salesian mắc kẹt trong chiếc lao móc cũng bị kéo lại mỗi khi anh chàng thú nhân siết chặt dây xích trong tay.

 

Ngay giây sau, một con quái vật hai mắt đỏ rực xuất hiện từ trên trời lao xuống giẫm nát cơ thể Salesian. Cơ thể được bao bọc trong thánh lực của Salesian rơi thẳng xuống bên dưới. Đòn tấn công mạnh đến nỗi mặt đất hứng trọn cơ thể Salesian vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.

 

Hans và Pantos cuối cùng cũng tham gia vào trận chiến.

 

Vào thời điểm hai người đuổi theo Salesian và cố gắng triển khai một đợt tấn công mới, luồng sáng thần thánh bên dưới bùng lên mạnh mẽ. Salesian xuất hiện trở lại mà không có chút hề hấn gì.

 

Trong chớp mắt, cây lao của Pantos đã bay tới đâm thủng ống chân của Salesian, Hans cũng lao đến tấn công vào chân còn lại của kẻ địch.

 

Salesian đưa tay ra để trừng phạt những kẻ thấp hèn dám mạo phạm vào cơ thể mình. Ánh sáng chảy ra từ cánh tay phải của gã ngày càng mạnh hơn và nhắm về phía Pantos và Hans. Mục đích của Salesian chính là muốn thiêu rụi hai kẻ trước mặt ngay giữa không trung.

 

Tuy nhiên, ý định của Salesian đã thất bại. Bởi vì năng lượng thần thánh phóng ra đã bị bóng tối nuốt chửng.

 

?!

 

Bóng tối ở đâu ra?

 

Salesian quả thực không thể nào tin được vào những gì đang xảy ra trước mặt.

 

Bóng tối nuốt chửng ánh sáng ư? Chuyện phi lý gì vậy?

 

Theo lẽ thường, bóng tối không thể nào mạnh hơn ánh sáng. Huống hồ, ánh sáng trong tay gã còn là ánh sáng phát ra từ sức mạnh thần thánh.

 

Loại bóng tối nào có thể thôn phệ cả ánh sáng thần thánh?

 

Khi bóng tối tan đi, một người phụ nữ bước ra từ bên trong.

 

"Ngươi là ai?"

 

Người phụ nữ tóc đen mặc trang phục màu hồng nhìn chằm chằm vào Salesian với đôi mắt đỏ rực. Bên cạnh cô ấy là một tinh linh bóng tối đang xoay tròn không ngừng.

 

Tinh linh sư? Còn cả Thông linh nữa?

 

Salesian nheo mắt. Không ngờ cảnh giới hiếm hoi kia lại có thể xuất hiện trở lại trong thời đại này. Salesian tất nhiên biết đến sự tồn tại của những tinh linh sư có thể chạm tới được cảnh giới kỳ diệu kia. Nhưng trong ghi chép của Thánh quốc, chưa từng có tinh linh sư nào thành công kết hợp được với một tinh linh bóng tối.

 

Pupupupu!

 

Khi Salesian đang cau mày suy nghĩ, một viên đạn ma thuật màu xanh bay về phía hắn kèm theo tiếng đại bác từ xa.

 

Lại thứ gì nữa?

 

Tất nhiên thứ đạn pháo ma thuật đó đối với Salesian chỉ là chuyện trẻ con. Nhưng bị tấn công bởi một thứ nhảm nhí như vậy khiến gã cảm thấy cơ thể mình bị xúc phạm.

 

"Chúng ta tới tiếp viện!"

 

"Thủ lĩnh, ngài vẫn ổn chứ?"

 

Chiếc phi thuyền của đoàn lính đánh thuê xuất hiện giữa những đám mây đen. Đứng trên boong tàu là bóng dáng đầy kiêu hãnh của Ambella Berk. Đằng sau bà ta là đám lính đánh thuê và các pháp sư của Học viện Truth.

 

"Mấy tên ngốc các người."

 

Caroline Monarch vừa thoát ra được khỏi đống đổ nát không khỏi thở dài. Rõ ràng cô ta đã bảo bọn họ rời đi trước nhưng mấy tên ngốc đó vẫn nhất quyết quay lại. Còn cả yêu tinh Ambella Berk kia nữa. Caroline Monarch cảm kích nhìn Ambella Berk. Đối phương gật đầu như thể không có chuyện gì xảy ra.

 

"Có vẻ như tôi đến khá đúng lúc."

 

Một luồng hào quang vàng xuyên qua trán Salesian với giọng nói đầy vẻ nhàn nhã. Salesian ngay lập tức tạo ra một ngọn giáo ánh sáng tấn công nhưng đối thủ đã nhận ra và nhảy nhẹ lên không trung, thoát thân một cách nhẹ nhàng. Người đáp xuống khoảng không chính là Pacius, cận vệ trung thành của Eileen.

 

"Trông mọi người có vẻ không ổn lắm. Chẳng lẽ tôi đến muộn?"

 

Pacius lẩm bẩm khi nhìn tình trạng của mọi người nằm rải rác trên bãi đất trống. Ngay cả Đại pháp sư Clinton Rothschild và chỉ huy Luthus Wardot cũng ở bên dưới. May mắn là hai người không bị thương tích gì nghiêm trọng.

 

"Tỉnh rồi?"

 

Salesian nhận ra có điều gì đó kỳ lạ khi đám người bị dính đòn tấn công bạo phát trước đó của gã có thể tỉnh lại nhanh chóng như vậy. Cho dù con quỷ kia có dùng thân mình để chặn lại thì cảnh tượng hiện tại cũng không thể nào xảy ra được. Đôi mắt thần thánh của Salesian chẳng mất bao lâu liền biết được lý do.

 

"Hóa ra là vậy. Là do sức sống của Cây Thế Giới."

 

Ánh mắt của Salesian dõi theo dấu vết của luồng sức mạnh và hướng về nơi phát ra nó. Gốc rễ của nguồn sức mạnh tái sinh vô hạn kia là một con nhóc bán yêu. Không khó nhận ra thân phận của con bé kia không phải là yêu tinh thuần huyết.

 

Thân hình Sedina đứng thẳng bất động, đôi mắt nhắm lại, hai tay chụm vào nhau vào trạng thái cầu nguyện. Cô ấy đang ở trong trạng thái kết nối hoàn toàn với Cây Thế Giới. Mái tóc nâu của Sedina hiện tại đã dài chấm đất. Phần tóc mọc dài đang dần có xu hướng chuyển sang màu bạc. Những ngọn tóc bạc khi chạm mặt đất ngay lập tức phản ứng với hạt giống của Cây Thế Giới, khiến chúng bằng tốc độ mắt thường có thể thấy điên cuồng nảy mầm.

 

Trong phạm vi ảnh hưởng của các hạt giống, vô số loại thảo dược mọc lên. Belaruna nhanh chóng dùng những loại thảo dược này để chữa trị cho mọi người xung quanh.

 

Mọi người vừa tỉnh táo đồng loạt nhìn về phía Salesian. Đôi mắt của Salesian không khỏi giật giật. Chuyện quan trọng nhất hiện tại chính là loại bỏ thứ khó chịu kia. Salesian trừng mắt nhìn Sedina.

 

Tất nhiên là sẽ không có ai để Salesian đạt được mục đích. Rudger bước lên trước, vung thanh kiếm trong tay lên. Những bậc thầy kiếm thuật khác cũng lao tới.

 

"Phiền phức thật đấy!"

 

Thanh kiếm ánh sáng trong tay Salesian vung lên đẩy lùi đám người trước mặt. Khi đám người bị đẩy lui, Alex và Pantos đã lao lên lấp đầy khoảng trống phía trước. Bọn họ không muốn cho kẻ địch có bất kỳ thời gian nào để thở.

 

Một loạt các đợt tấn công mới lan đến. Salesian tạo ra một tấm khiên ánh sáng bằng tay còn lại. Khi gã giơ khiên lên, một làn sóng ánh sáng lớn lan tỏa đẩy Alex và Pantos ra xa.

 

Nhưng cũng trong khoảnh khắc này, một thân hình to lớn khác xuất hiện tung ra một cú đấm vào tấm khiên.

 

Bùm!

 

Vụ nổ ánh sáng xảy ra khi cú đấm của Garon va chạm trực diện với tấm khiên năng lượng.

 

Royna Pavlini cũng đã đến chiến trường và ngay lập tức tung ra một loạt phép thuật mới bồi vào trong khi Loteron đã sóng vai cùng Garon đang không ngừng oanh tạc Salesian.

 

***

 

Vô số phép thuật chớp lóe trên không trung. Theo thời gian, không ngừng có thêm người mới đến chiến trường chống lại Salesian. Salesian mải tập trung vào việc tiêu diệt Sedina, bị cuốn vào những đòn tấn công của đám người xung quanh nên không nhận ra quân số của lực lượng này bất thường tăng lên là do đâu.

 

Ở một góc của tòa thành, khuất sau những công trình đổ nát là hai thân hình nhỏ nhắn đang âm thầm quan sát trận chiến của các pháp sư và kiếm sĩ phía xa. Hai người này không ai khác chính là Julia và Rene.

 

Rene hỏi khẽ.

 

"Như vậy có ổn không?"

 

Julia lắc đầu, tỏ vẻ bản thân cũng không thể trả lời câu hỏi này.

 

"Chúng ta đã mang hết tất cả những người có thể mang đến trong khả năng rồi."

 

Khả năng dịch chuyển tức thời của Rene kết hợp cùng khả năng định vị mọi người trong chiến trường của Julia là một tổ hợp hoàn hảo. Nhờ vậy mà hai cô bé mới có thể mang quân tiếp viện tới trong thời gian ngắn như vậy.

 

"Tôi đi trước đây."

 

Julia nhìn thấy tình trạng Sedina phía xa, không do dự bỏ Rene lại và gia nhập chiến trường.

 

"........."

 

Chỉ còn lại Rene một mình, cô gái nhỏ nhất thời cũng không biết nên làm gì tiếp theo. Trong lúc Rene vừa đi vừa suy nghĩ, ánh mắt cô bé chợt va phải vài bóng người có phần quen thuộc.

 

?

 

Rene giật mình khi nhìn thấy Arkenis và Catherine. Đúng lúc này, Arkenis như thể cũng cảm ứng được gì đó, cô ấy quay đầu nhìn về phía Rene đang đứng. Ánh mắt của hai người chạm nhau trên không trung.

Bình Luận (0)
Comment