Giỏi Cởi Quần Áo Người Khác

Chương 20

Nước từ vòi hoa sen rào rào phun xuống, hơi nóng bốc hơi trên người, Từ Gia Hòa thở hổn hển, toàn thân ửng hồng vì trận làm tình vừa dứt, như thể sắp chìm nghỉm dưới nước, trong thời khắc cuối cùng chỉ đành quấn hai cánh tay trắng nõn quanh cổ Giang Dữ Thành, đầu tựa vào bả vai đối phương, lúc này mới gắng gượng đứng vững được.

Cả người như nhũn ra sau khi lên đỉnh, những khoái cảm sung sướng qua đi để lại một thân bủn rủn đau nhức, không bám víu được vào đâu cả, chỉ có thể dựa vào người Giang Dữ Thành.

Từ Gia Hòa còn không có sức mở miệng trách mắng, chỉ đành oán thầm trong lòng Giang Dữ Thành cái người này thật sự là quá mạnh mẽ, lại đè lên người mình chịch lần nữa, bản thân đang ngủ mê man đột nhiên bị *** cho tỉnh. Đến khi tỉnh dậy mới nhận ra hai chân mình đã bị banh thành chữ M từ đời nào rồi, mà gã còn đang đè lên hai bắp đùi của cậu, dập hông miệt mài rút cắm trong lỗ ***, lại phụt mạnh luồng tinh nóng ấm tưới đầy bướm non lần nữa.

Mãi cho đến khi Từ Gia Hòa cảm giác dưới háng mình nước dâm bắt đầu khô lại, bị ** cho tê ***, hộc không ra nước được nữa, đúng lúc Giang Dữ Thành không tìm thấy cái gì để bôi trơn mới bằng lòng tha cho. Cuối cùng Giang Dữ Thành liếc nhìn đồng hồ, dọn dẹp sơ qua phòng thay đồ, với lấy cái khăn tắm, bọc Từ Gia Hòa bế vào trong phòng tắm có vòi sen. Bọn họ trốn vào trong phòng riêng ở cuối tắm chung, cơ thể dán sát rịt vào nhau... Nói đúng hơn là giúp Từ Gia Hòa rửa sạch.

Chưa đầy nửa phút sau, đã nghe thấy tiếng ồn ào ầm ĩ của bọn con trai quen thuộc từ xa vọng lại. "Suỵt-" Giang Dữ Thành vẫn thong thả chẳng lo sợ gì, hình như đã sớm đoán trước được, tắt vòi sen, ra hiệu bảo Từ Gia Hòa im lặng.

Mấy đứa đồng đội vào nhà tắm, vừa nói chuyện vừa tắm táp ở phòng bên cạnh.

"Hôm nay sao không thấy Giang Dữ Thành ta?"

"Lạ ghê, đồng đội Giang thế mà lại trốn luyện tập."

"Đúng rồi, hôm nay không phải hắn nói với trong đám là sẽ giới thiệu cho chúng ta người quản lý mới à?"

"Có lẽ nào đã bắt cóc quản lý mới của chúng ta ** cho tơi bời rồi không, chắc là gái, vừa nhìn thấy hắn đã ướt mẹ rồi."

Cả đám cười rộ lên.

"Quản lý mới là nam." Giọng nói rất quen thuộc, Từ Gia Hòa biết, là cậu đội trưởng Văn Tường lúc nãy.

"Hả——?" Bọn con trai đồng loạt thở dài buồn bã.

"Cơ mà, nhìn đẹp lắm, tiếc thế."

"Vãi *** đội trưởng, ý nghĩ của anh nguy hiểm thật đấy."

"Ha ha ha ha cười chết."

"Đội trưởng mà còn khen đẹp thì chắc chắn là đẹp lắm đó, tao thì khác, chỉ cần ưa nhìn tí là được."

"Có con *** ha ha ha ha."

...

Bọn con trai ở cách vách vẫn còn cười nói đùa giỡn, Từ Gia Hòa cảm giác mình bị ôm chặt càng nhiều. Hơi nước hừng hực trong phòng tắm, nên cho dù đóng vòi sen cũng không thấy lạnh. Hơn nữa, cơ thể Giang Dữ Thành giống như một lò sưởi di động cỡ bự, nhiệt độ cơ thể cao nên da dẻ nóng rực, hơi nóng tỏa ra khi hai cơ thể kề sát nhau.

Cảm giác có một ánh mắt như đang chọc ghẹo mình, Từ Gia Hòa ngẩng đầu phát hiện gã đang cúi đầu nhìn ngắm mình chằm chằm, trong phút chốc tầm mắt hai người chạm vào nhau, sắc mặt Giang Dữ Thành lộ vẻ lúng túng, sau đó lại bối rối rồi xoắn xuýt. Khí nóng phả vào mặt, Từ Gia Hòa không biết đó là hơi nóng của nước hay là hơi thở ấm nóng từ đối phương.

Rất muốn hỏi một câu anh đang nhìn gì thế, nhưng vẫn còn những người khác ở đây, Từ Gia Hòa đành lặng lẽ đứng im.

"Nếu thứ bảy đánh với tụi lớp bốn, anh lên trước nha đội trưởng."

"Sợ cái gì? Tụi lớp bốn toàn mấy con tép riu, cậu phải luyện lên cơ tay thêm chút."

"Cái thằng béo đó nó gánh team cũng khá đấy, đừng lơ là."

Các đồng đội còn đang bàn chuyện thi đấu, Giang Dữ Thành lại cúi đầu hôn Từ Gia Hòa. Từ Gia Hòa bị nụ hôn đột ngột này làm hoảng sợ vội vã mím chặt môi, chặn lại đầu lưỡi gã đang muốn luồng vào trong, sợ phát ra tiếng mút môi.

Giang Dữ Thành thế mà lại cửng.

Con *** kia lại phồng to ngóc đầu dậy, cạ cạ trên bụng mềm của Từ Gia Hòa. Cái tay hư, dần dần mò xuống khe mông —— ngón tay Giang Dữ Thành sờ lỗ đít Từ Gia Hòa, nhè nhẹ xoay tròn quanh lỗ khẽ khàng đâm vào trong.

Lần này Từ Gia Hòa thực sự hoảng sợ, mặc dù vẫn chưa từng bị ** lỗ đít, nhưng cậu cũng biết chút chút, nếu không có bôi trơn để nới rộng thì chắc chắn là đau chết khiếp. Cậu bị ngón tay này chọc chọc mà sợ, bất giác hé môi, để chiếc lưỡi nóng bỏng ấy khuấy đảo miệng mình.

Tim đập như trống bỏi, Giang Dữ Thành quấn quýt đầu lưỡi cậu vài lần mới chịu rút ra, sau đó chỉ xuống *** bự đang cương cứng chỉa lên người cậu.

Trong giây lát Từ Gia Hòa đã hiểu, đỏ mặt lấy tay nắm đầu cu, thực sự là cậu cũng không giỏi thủ dâm lắm.

Đang định tuốt *** dùm, Giang Dữ Thành lại lấy tay cậu ra, cười xấu xa rồi chỉ chỉ vào miệng cậu.

Mọi người xung quanh còn đang trò chuyện sôi nổi, tiếng nước chảy rào rào nên vẫn có thể che đậy được những tiếng nhỏ bé của họ, Từ Gia Hòa biết mặt mình đã đỏ bừng, cậu không muốn giúp bú cu.

Tại vì không biết, hơn nữa...Thấy kỳ cục, tự nhiên đi liếm *** cho thằng khác.

Giang Dữ Thành thấy Từ Gia Hòa như thế, nên đành xua xua tay, ép buộc người khác vốn không phải là cái mà gã muốn, nếu đối phương không muốn thì thôi, mình tự sục được.

Thế nhưng ngàn lần không nghĩ tới, Từ Gia Hòa, thế mà lại, ngồi xổm xuống, bợ *** gã.

Giang Dữ Thành có chút kinh ngạc, cau chặt mày, muốn kéo đối phương dậy, kết quả Từ Gia Hòa dường như giận dỗi ngậm trọn quy đầu vào trong miệng, chất nhầy rỉ trên mã mắt được đầu lưỡi liếm láp sạch sẽ, lòng bàn tay xoa nắn hai cái túi trứng nặng trĩu dưới háng.

Lúc này, hơi ấm trong miệng ủ *** khiến Giang Dữ Thành xém tí nữa mền chân đứng không nổi, thở một hơi thật dài sau đó cụp mắt nhìn người phía dưới đang chậm rãi phun nuốt ướt nhẹp *** bự của gã.

Thật ra mà nói, kỹ năng bú cu của Từ Gia Hòa không tốt tí nào, không được để cu đụng trúng răng, cứ động một tí là *** lại va phải răng. Nhưng khi Giang Dữ Thành muốn đẩy đầu cậu ra, thì Từ Gia Hòa đột nhiên mở to mắt nhìn mình, khóe mắt đỏ hoe, trên mặt không biết là nước mắt hay là nước, vì *** quá khủng phình to làm hai gò má căng phồng, chỉ cần véo nhẹ một cái thôi là cũng vỡ tan —— nhưng ánh mắt cậu lại vô cùng kiên quyết, càng đúng hơn là cảnh cáo.

Thầm thở dài một hơi, cứ kệ đi thôi. Giang Dữ Thành châm chước vì đây là lần đầu đối phương bú cu, đành liều mạng kìm lại ý muốn tóm lấy tóc cậu mạnh mẽ thúc *** vào miệng.

Nếu như là trước đây, gã mới không có cái ý nghĩ thương hương tiếc ngọc như này đâu.

Không biết qua bao lâu, các đồng đội đã sớm rời khỏi phòng tắm, nhiệt độ trong phòng đã giảm xuống, cơ thể Giang Dữ Thành kéo căng, cuối cùng bắn phụt vào trong, đút cạn tinh xuống họng đối phương.

Từ Gia Hòa bị sặc, ho khan liên tục, hai má đỏ hây hây, một ít tinh dịch trào ra khỏi miệng.

Giang Dữ Thành đỡ Từ Gia Hòa dậy, ngón tay cái lau tinh trên khóe miệng đối phương, bất lực hỏi: "Không biết mà sao còn ép bản thân?"

Viền mắt Từ Gia Hòa ửng hồng, muốn hé miệng trả lời, kết quả là ho khù khụ, đành phải dùng mu bàn tay lau đi nước mắt sinh lý ở khóe mắt, một lúc sau mới khàn giọng nói:

"Bí mật của tôi anh biết hết rồi, không có gì che giấu cả... Bây giờ chúng ta, là bạn rồi đúng không?"

_______________________________

<nhỏ nó khờ hay t khờ >
Bình Luận (0)
Comment