Bị che mất tầm nhìn.
Một dải ruy băng lụa buộc chặt mắt cậu, không nhìn thấy được gì, trước mắt chỉ còn một màu đen.
"Khó chịu quá đi...Hư..." Cảm xúc Từ Gia Hòa trở nên cuồn cuộn, nước mắt không ngừng chảy, thấm ướt dải ruy băng lại càng làm nó dính chặt mắt mình hơn.
Từ Gia Hòa đã bị thả ở đây khá lâu, *** nhỏ ngứa ngáy co giật liên hồi, kẹp chặt hai chân ma sát nhau cũng vô ích, cu nhỏ hay mềm giờ cũng hơi cửng lên, cả cây rỉ ra đầy nước, cả người trống rỗng như rơi vào hư không.
Mùi hương nam tính đột nhiên phà vào mặt, Từ Gia Hòa khẽ run, không biết là ai ở trước mặt ôm mình vào lòng, đôi bàn tay to lớn bợ cặp mông mình mới không bị ngã. Từ Gia Hòa hốt hoảng choàng tay ôm cổ người đàn ông, mệt mỏi lấy chân đá đá lung tung một cách tủi thân, nhưng không đá trúng tới người kia, rốt cuộc là ai?
"Chơi trò gì vậy... đi đâu?" Từ Gia Hòa không kịp đưa tay ra sờ sờ mặt người đàn ông này, nhưng có thể nghe được vẫn còn hai tiếng bước chân đang theo phía sau, ai cũng lơ cậu đi.
Cái người này vẫn im lặng, chỉ trầm mặt rồi bế mình đi, từng bước một giẫm lên cầu thang. Từ Gia Hòa trần truồng, lỗ *** ướt nước đã nhầy nhụa một bãi từ lâu, giờ phút này nó đang cọ cọ lên quần áo người kia, không biết bị thấm ướt hết bao nhiêu.
"Nằm im." Là giọng của Lương Lục, trầm thấp mà còn khàn khàn.
Bướm non thật quá mắc cỡ nó vẫn ọc ọc chảy nước, khi bị bế lơ lửng trên không, cả người Lương Lục là điểm tựa duy nhất để cậu bám víu, Từ Gia Hòa đành phải dừng hành động nhỏ của mình lại ôm anh chặt hơn, sau đó cảm giác được mình được đặt lên giường, có một đôi bàn tay sờ trên hai núm vú lép của cậu, sức ghì rất mạnh, khiến mình căn bản không ngồi dậy nổi.
"Mới có mười mấy phút chịu không nổi muốn bị *** rồi sao?" giọng nói của Lương Lục cất lên từ phía trước, đôi tay to lớn còn nghịch ngợm bóp nắn nhào nặn hai hạt núm của mình, bộ ngực trắng nõn bị véo hằn ra dấu tay đỏ chót.
"Ưm... Lúc nãy tôi đã nói, là đút vào được rồi mà."
Từ Gia Hòa xấu hổ tức không chịu được, mới nãy mình đã chủ động như vậy rồi, thế mà chả có ai chịu làm cậu sướng. Cậu bất lực kẹp chặt chân, cố ép hai mép *** lại, để ngăn nó lại chảy nước, nhưng cũng vô ích, nước nhờn trắng trong vẫn men theo khe *** hộc ra ngoài.
Bỗng có một thứ nóng hầm hập hơi cương cứng kê ngay lỗ ***.
Là cây buồi to.
Như chợt tìm được vị cứu tinh, hai tay Từ Gia Hòa ôm đầu gối, dang rộng hai chân, nhổng cao *** cố lấy lòng con cu bự thô to kia.
Chắc chắn là do mình đã nhịn quá lâu, nếu không thì sao mình lại phóng đãng như vậy chứ.
"Hưm, sao nó đứng im thế?" Từ Gia Hòa vươn tay mò lấy căn ***, muốn để nó mau mau nhét vào cho bớt ngứa.
Cây chày vừa thô vừa nóng, đầu ngón tay còn chạm vào cả những thớ gân trên thân cu, Từ Gia Hòa luống cuống muốn nhét quy đầu vào khe bướm. Đối phương cũng làm như cậu muốn, đâm đầu cu vào lỗ ***, ngay sau đó bất ngờ thúc mạnh eo nuốt ọt cả cây!
"Áaaa—— "
Đột nhiên bị thồn trọn cả căn *** quá khổ, Từ Gia Hòa kinh hoảng gào thét, *** vừa nóng lại còn cứng, ** *** mình thành một cái lỗ, thậm chí còn muốn hun nóng cả người mình.
Nhưng căn *** kia cũng không vội hì hục cắm vào rút ra, chỉ từ từ đưa đẩy, chầm chậm đút vào, lôi kéo cả nước dâm ra ngoài rồi nhồi trở lại, cực kỳ kiên nhẫn tìm điểm mẫn cảm.
"Nhấp nhanh lên, huhu." Từ Gia Hòa kêu ra một tiếng nghẹn ngào, cậu nhấc hai chân, cọ bắp đùi non lên vòng eo của người nọ, rõ ràng chỉ là một hành động vô thức, nhưng lại giống như đang quyến rũ cực.
"*** này của thằng nào?" Tiếng của Lương Lục vang lên trước mặt.
Là sao? Còn bảo mình đoán nữa à? Vậy đây chính là trò chơi đó sao? Từ Gia Hòa mắc cỡ làm hai má đỏ bừng, hồi lâu không trả lời được.
"Ba người ai cũng ** em, mà em không đoán ra được sao?"
Lương Lục vừa dứt lời, cu bự lại hung mãnh thọc một thọc lút cán, Từ Gia Hòa có cảm giác cổ tử cung của mình bị đầu cu nóng bỏng đó húc mạnh một phát, tiếp đó căn *** tăng tốc dập *** càng nhanh, dồn lực chinh phạt bên trong lỗ bướm, hai túi trứng to sụ liên tục va đập vào hai cánh mông không ngừng, tiếng ọt ọt ọt ngày một lớn, bạch bạch bạch vang khắp nhà——
"Là cậu sao? Lương, Lương Lục phải cậu không?" Từ Gia Hòa run rẩy hỏi.
Đột nhiên người ở phía trên ngừng dập hông.
Cơn ngứa ngáy dâm đãng lại bò vào trong âm đ*o, Từ Gia Hòa nâng mông đón ý hùa theo, nhưng cu bự kia nó không ** nữa.
"Sai." Lương Lục cười, giọng điệu trở nên vui vẻ: "Đoán trật rồi."
Tiếp đó, căn *** rõ ràng còn cứng ngắc, thế mà nó lại rút ọt ra ngoài không hề do dự.
Thân *** cạ qua vách thịt lui ra ngoài làm lỗ *** co giật, cả người Từ Gia Hòa run rẩy, cậu hiểu rồi, nếu đoán sai, thì ba người bạn cùng phòng này sẽ không để cậu lên đỉnh.
Thật là xấu xa, sao có thể như vậy được?
*** mình bởi vì n*ng tình mà ướt chèm nhẹp hơn nữa còn căng mềm cực xốp, nhưng sao chẳng ai đến giúp mình? Từ Gia Hòa chịu không nổi nữa, định vươn tay tự làm luôn, kết quả có một người nhanh chóng bắt lấy hai tay cậu, sau đó dùng một sợi ruy băng khác buộc tay cậu lại.
"Không được tự chơi." Giọng Lương Lục khá lạnh lẽo.
"Vậy cho một cây vào đi mà, huhuhu, ngứa *** lắm rồi." Từ Gia Hòa n*ng chịu hết nổi, khóc nức nở mang theo chút ngọt ngào, cậu cuộn ngón chân cào ở trên giường, hòng tách lực chú ý cố không quan tâm đến cơn ngứa nữa.
Vừa mới dứt lời, có một căn *** khác thay thế chen vào ***.
Lông mu của người này rất cứng, mặc dù không nhìn thấy nhưng cũng biết lông cu rậm rạp đen nhánh của gã đang đâm đâm trên hai mép *** mình, khơi gợi càng nhiều ham muốn của cơn n*ng ***.
Gã nhấp eo, phần hông dập mạnh lên người mình, cực kì dứt khoát thỏa sức ** ***, hận không thể nhét luôn hai hòn bi vào cho sướng.
Bạch bạch bạch. Tiếng da thịt va chạm không dứt bên tai. Bị ** *** cho ná thở, Từ Gia Hòa há mồm thở hồng hộc, tiếng rên rỉ ngày một lớn.
"Lần này là *** thằng nào?" Lương Lục hỏi.
Cây chày vừa mạnh mẽ lại còn vừa có kỹ thuật thế này, nhiều cú dập chọt trúng điểm dâm của mình, rút ra nắc vào phát ra tiếng nước xì xì xì, kích thích màng nhĩ Từ Gia Hòa, đã nhanh, mà lên đỉnh cũng nhanh, lần này không thể sai được.
"Giang, Giang Dữ...Hư aaaa..." *** to thọc tới thọc lui càng nhanh, ngay cả một câu Từ Gia Hòa cũng chẳng nói được.
Đột nhiên, người đè trên thân chợt ngừng ***, người nọ rút *** vô tình, trước khi đi còn hung dữ bóp mông Từ Gia Hòa một phát.
"Ái huhu, đau quá, sai nữa rồi sao?" Từ Gia Hòa khép hai chân lại, *** non mẫn cảm, vẫn còn nhớ được hình dáng cây chày kia, nó vừa thô còn cứng, kỹ thuật tốt nữa... Không phải Giang Dữ Thành ư?
"Tôi sai rồi, huhuhu, *** nào cũng được cho nó *** chết tôi đi mà, ngứa quá..." Từ Gia Hòa khóc lóc nức nở, mấy lần sắp lên đỉnh đều bị cắt ngang, thực sự chịu không nổi nữa rồi, hành hạ người ta quá đáng!
Nước dâm tích càng lúc càng nhiều, Từ Gia Hòa còn cảm nhận rõ mồ hôi mồ kê hòa với nước dâm của mình đã thấm ướt ga trải giường, thế nhưng, sao lại không có ai tới ngăn lại giúp mình?
Cũng may, tự nhiên ở đâu lại có một căn *** khác men theo nước dâm trượt vào khe ***, đâm đầu cu được nữa cây sau đó đưa đẩy hời hợt.
"Ưm——" Từ Gia Hòa sung sướng ưm một tiếng, may là vẫn còn con cu khác giúp mình chặn lại nước dâm ồ ạt.
Nửa khúc trên của thân *** này hình như hơi cong, tốc độ đưa đẩy cũng không quá nhanh, nhưng lâu lâu rất hay nghiền mạnh lỗ ***, thọc cho *** vừa đau vừa sướng.
"*** này là của thằng nào hả?" Giọng của Lương Lục có chút nôn nóng sốt ruột.
Lần này thật sự không thể sai!
*** trong *** cứ thay đổi hết cây này tới cây khác, nhưng hai lần trước đều ăn *** chưa đã thèm.
Từ Gia Hòa cắn răng, khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại... Trong ấn tượng hình như dương v*t của Lương Lục hơi cong lên thì phải?
"Lương Lục, lần này là cậu đúng chứ..."
Người đè ở phía trên nháy mắt dừng lại, sau đó đột nhiên bắt đầu hóp mông phát lực, gần như là nắc *** một cách điên cuồng. Hắn bóp trọn bờ mông của Từ Gia Hòa, thi thoảng lại dập mạnh vào háng cậu.
"Ư ư ư —— "
Tiếng dập hông trộn lẫn với tiếng nước ọt ọt, khoái cảm sung sướng ngày càng dâng trào, người nọ cúi xuống ôm chặt lấy mình.
Quá tốt rồi, lần này cuối cùng cũng đoán đúng. Cũng may dải ruy băng ở cổ tay không có trói chặt, Từ Gia Hòa giãy mạnh một cái là đã thoát khỏi sợi dây trói tay, dang hai cánh tay ôm ngược lại đối phương, hai chân quặp chặt eo người kia.
Hai người vừa khớp quấn lấy nhau, chỉ có dưới háng liên tục phập *** nên hơi tách ra chút. Chỗ giao hợp dính nhớp lầy lội, cảm nhận được lông cu của đối phương bị thấm ướt chụm lại thành nhiều sợi thuận theo từng cú thúc *** mà chui vào trong thịt mềm. Dù bị bịt mắt, nhưng Từ Gia Hòa cảm giác rõ căn *** thẳng tắp thỏa mái kéo căng vách thịt trong khe *** rồi nhét vào trở lại, nước dâm văng tung tóe, bắn cả vài giọt lên bắp đùi.
"Sâu quá, ư ư ư, nhanh nữa đi ——" Từ Gia Hòa rên lớn không ngừng.
"Ohhh, ohhh, sướng *** quá, Gia Hòa *** múp của cậu vừa ướt mà còn bót nữa, mút *** tớ muốn bắn rồi! *** cậu xịt nước cả ngày luôn được không?" Người phía trên rốt cuộc không nhịn được mở miệng, thở ồ ồ còn làm nũng.
Không đúng? Không phải Lương Lục! Là giọng của Lí Nhất Thước!
Lí Nhất Thước cũng sắp bắn tới nơi, hắn cúi người ôm người vào trong lòng, vùi đầu điên cuồng thúc hông. Từ Gia Hòa còn cảm nhận rõ một đầu tóc xoăn cứ cọ tới cọ lui trên mặt mình.
"Hư ư căng quá ——"
Bị *** cho cao trào, miệng bướm không kìm được co giật, cắn chặt lấy căn *** kia, cảm nhận được một dòng chất lỏng ấm nóng giội rửa vách thịt, do khác với nhiệt độ của cơ thể, nên khi bắn vào trong, từng luồng tinh dịch nóng rực mang đến cảm giác khá sốc bên trong cơ thể, khiến Từ Gia Hòa co người giật giật liên hồi. Tay chân của hai người ám muội dây dưa nhau, mãi đến khi cơn cao trào qua đi, Lí Nhất Thước mới chậm rãi rút *** ra. Không còn bị cu bự chặn lại, bên trong lỗ *** của Từ Gia Hòa ồ ồ tuôn ra một bãi dâm dịch, nóng lạnh đan xen ở trong bắp đùi.
Lúc này, có người giúp cậu cởi xuống dải ruy băng trên mắt.
Hai mắt Từ Gia Hòa mờ mịt, phải rất lâu sau mới thấy rõ được ánh sáng: Lí Nhất Thước đang nằm ở bên cạnh thỏa mãn cực kỳ, cùng với Giang Dữ Thành và Lương Lục hai mặt đen thui... Đúng, nếu dựa theo luật chơi, thì Từ Gia Hòa đã đoán sai, đối phương sẽ không được ** cậu nữa, nhưng sao Lí Nhất Thước hắn vẫn làm đó thôi?
Hai căn *** của Giang Dữ Thành và Lương Lục vẫn còn cửng cao thẳng đứng, *** to ướt nước lấp lánh, không biết là do mã mắt rỉ nước mà ướt, hay là do vừa nãy bị nước dâm của mình xối ướt.
"** má mày thằng Lí Nhất Thước, mày có hiểu luật chơi không đấy?" Giang Dữ Thành huơ vội cái cốc giấy ở trên bàn chội Lí Nhất Thước. Ngoài miệng thì nói thế, nhưng khi nhìn thấy người mình thích bị ** cho phun nước liên tục, ưm ưm đầy phòng, Giang Dữ Thành thấy *** càng cứng thêm.
Lí Nhất Thước ngồi dậy, ghé vào mặt Từ Gia Hòa hôn cái chóc trên má, vô cùng đau lòng nói: "Bé Hòa bị tụi bây chơi cho thừ người, mà các mày còn chưa hài lòng hả?"
"Cút." Lương Lục cười mỉa, cố nhịn không ra tay đánh người: "Cứng miệng mềm lòng thì cu ngắn."
Lần này Lí Nhất Thước nổi khùng thật, vừa dứt câu là đã đứng lên: "Con mẹ mày. Câu trước tao đéo chấp, nhưng *** thằng nào ngắn? Mắt mày mù hả? Nãy mày không thấy bé Hòa sướng như thế nào à?"
Đó, đó, lại tới nữa rồi. Hai nam sinh cấp ba thiểu năng lại cãi nhau rồi.
Từ Gia Hòa nhìn mà buồn cười, đột nhiên cậu nhớ lại lần đầu tiên làm tình với Lương Lục, bị Lí Nhất Thước bắt quả tang, cảnh tượng Lương Lục thòng cu quýnh lộn với hắn trong KTX buồn cười thế nào. Lại nhớ tới sau đó bị Giang Dữ Thành phát hiện bao cao su, Lí Nhất Thước tự mình ra cõng nồi "mang bao sục cu", bộ dạng hy sinh anh dũng tới cỡ nào.
Lúc đó, thật không ngờ có một ngày mình sẽ... Ờ... quan hệ cùng một lúc ba người.
Vứt bỏ đạo đức và lẽ thường, hóa ra tình dục cũng có thể như thế này.
Xấu hổ, phấn khích, bất an... nhiều cảm xúc trộn lẫn vào nhau, mặt lại bắt đầu nóng bừng, Từ Gia Hòa áp mu bàn tay lên má mình cố gắng hạ nhiệt - rồi đột nhiên tay cậu bị kéo ra.
Giang Dữ Thành bên trái, Lương Lục bên phải, mặt của hai người đều trông không ổn, chỉ có hai cu bự là sức sống tràn trề.
"Em vừa mới đáp sai rồi." Trong mắt Lương Lục nổi lửa, hình như tâm tình rất xấu.
"Cùng đòi bồi thường chứ?" Giang Dữ Thành phụ họa.
Hai người cùng nhau nhìn chằm chằm Từ Gia Hòa: "Lần này nhất định phải khiến em nhớ kỹ *** anh/tôi."