Giỏi Cởi Quần Áo Người Khác

Chương 6

Khuôn viên mới ở ngoại ô thành phố, ký túc xá ở tầng 9, xung quanh không nhộn nhịp như trong thành phố. Từ Gia Hòa nghe rõ được tiếng tim mình đập thình thịch, khi ở trước mặt Lương Lục cậu vô tình bị khí thế của đối phương áp chế, giống như một con vật nhỏ không chịu được phải cuộn tròn thành một cục để sưởi ấm trong mùa đông gió rét. Thỉnh thoảng có vài tiếng cười đùa của nam sinh đi ngang ở ngoài cửa, càng khiến số phòng 6094 dường như yên tĩnh hơn.

Mặt trời dần dần lặn về hướng Tây, ánh nắng màu cam tràn vào từ cửa sổ, rải rác khắp nơi trong KTX, phản chiếu cả hình bóng của khung cửa sổ xuống mặt đất. Bởi vì ánh nắng rọi ngược, Từ Gia Hòa giương mắt nhưng lại không thấy rõ được biểu cảm của Lương Lục, chỉ cảm nhận được hơi thở hỗn loạn của đối phương.

Từ Gia Hòa nhìn anh không nói gì cũng chẳng hề ngăn cản, chần chừ một chút, lùi người về phía sau, hai cổ tay gầy trắng nõn lắc lư qua lại khi cởi cúc áo, vì gầy, nên xương cổ tay gồ lên rất dễ thấy, run rẩy liên hồi, không biết rằng điều đó làm trái tim của Lương Lục ngứa ngáy.

"...Tôi giúp cậu."

Lương Lục trầm giọng bảo, hai bàn tay to lớn nắm lấy cổ tay Từ Gia Hòa mà không nói một lời, tóm chặt lấy cổ tay nhỏ, xúc cảm từ các khớp xương trong lòng bàn tay đặc biệt khiêu khích.

Nói là giúp cởi cúc áo, nhưng Lương Lục vẫn giữ nguyên cái tay như vậy, trông như bị đứng hình, anh sững sờ khoảng chừng bốn năm giây, mãi đến khi cổ tay mà mình nắm đang có ý giãy ra, lúc này mới từ từ buông tay.

Lương Lục tới gần hơn chút, cởi giày ra, leo lên giường, duỗi đôi chân dài, vòng lấy Từ Gia Hòa, nhấc hai chân Từ Gia Hòa lên, ôm vào eo mình. Phía dưới của hai người gần như sắp chạm vào nhau, nhưng họ vẫn còn giữ một khoảng cách 5cm mập mờ.

Từ Gia Hòa không vùng vẫy, chỉ ngơ ngác nhìn Lương Lục vốn là cái người hay nghịch ngợm, ăn nói tục tĩu, thích đùa giỡn uy hiếp cậu... Lúc này lại trông như một người đi hành hương, nhẹ nhàng xít cơ thể của Từ Gia Hòa ra, lại còn lấy ngón tay thon dài cẩn thận cởi từng cúc áo cho cậu.

Một cúc, hai cúc, ba cúc... Áo sơ mi chỉ còn lại một cúc cuối cùng, nhưng bộ ngực phẳng trắng nõn của Từ Gia Hòa đã hoàn toàn lõa lồ ra ngoài, hơi nhấp nhô theo nhịp thở của cậu, hai núm vú nhỏ dường như bị kích thích làm bọn nó cương cứng.

Tiết tố estrogen nhiều, nên Từ Gia Hòa có làn da rất trắng, lông mao trên cơ thể thưa thớt, đầu núm cũng chẳng thâm nâu như đám con trai bình thường, thay vào đó lại nghiêng về màu hồng nhạt, quầng vú lại càng trắng trẻo mịn màng.

Tầm mắt của Lương Lục trắng trợn nhìn chằm chằm vào cặp vú, ánh mắt nóng bỏng thẳng thắn, Từ Gia Hòa có chút ngại ngùng, nên lại ngả người về sau, nhưng cậu không ngờ rằng chiếc chăn bông ở sau lưng chặn cậu lại, khiến mông cậu lỡ cạ về phía trước, cọ trúng một cục nhô lên cứng ngắc.

Từ Gia Hòa giật mình liếc mắt nhìn xuống, lúng túng khi nhìn thấy dưới đũng quần của Lương Lục đã cửng lên thành một túp lều cao cao, cục thịt kia như muốn chọc rách đũng quần rồi lao ra ngoài, khoảng cách 5cm đầy mờ ám từ lâu đã không còn nữa, giờ phút này phía dưới của hai người đang dính chặt vào nhau, cách một lớp vải quần, nhưng Từ Gia Hòa có thể cảm nhận được hơi nóng ở dưới háng như thiêu đốt cực nóng.

Khoảng cách này khá ngượng ngùng, Từ Gia Hòa chống đỡ hai bên cánh tay, muốn cố lui về sau. Nhưng Lương Lục hít một hơi thật sâu, kẹp hai bên chân lại, nhốt Từ Gia Hòa vào trong ngực, hai người kề sát vào nhau ngày một gần, hình bóng của họ đan xen được ánh hoàng hôn đổ xuống bức tường, vừa gợi tình lại vừa đẹp đẽ.

Lương Lục thở ồ ồ càng kịch liệt, tay trái của anh ôm lấy eo Từ Gia Hòa, tay phải mò vào trong vạt áo sơ mi, chậm rãi vuốt ve từ hõm eo trượt dài lên trên bờ lưng, thật giống như đang lấy ngón tay miêu tả lại từng đường cong trên cơ thể Từ Gia Hòa.

Sau đó lại liếm trên cổ Từ Gia Hòa, đôi môi chạm vào cổ, đốt cháy dục vọng mãnh liệt, anh vừa liếm rồi mút lấy một bên cổ của Từ Gia Hòa, như đang nhấm nháp một món ăn ngon không muốn dừng.

Từ Gia Hòa giật nảy người vì những trận liếm láp trêu ghẹo nóng bỏng, lý trí cũng bị liếm mất đi, đang định giơ tay đặt lên bả vai Lương Lục, nhưng khi nâng cánh tay mới nhớ là áo vẫn chưa cởi.

"Cậu...để tôi cởi áo ra trước đã..."

Lương Lục cứ thong thả liếm, nhưng rõ ràng anh đã nghe thấy.

"Roạt——"

Lương Lục gần như thô bạo kéo toẹt áo sơ mi của Từ Gia Hòa xuống, nhưng anh đã quên vẫn còn một cúc chưa cởi, cái cúc đó phực bắn ra ngoài, văng xuống đất phát ra tiếng lanh lảnh, còn xoay tròn một vòng, nhưng anh không rảnh để quan tâm tới cái cúc.

Lúc này cả người Từ Gia Hòa đã hoàn toàn trần trụi, còn ngồi ở trong lòng ngực của Lương Lục khẽ run rẩy. Nhiệt độ cơ thể thiếu niên, đầu lưỡi ấm nóng của thiếu niên, được môi răng của thiếu niên hút lấy, gần như muốn đốt cháy cậu, nhưng sao cậu lại có ảo giác như bị người ta bắt nhốt rồi che chở.

Hai chân Lương Lục kẹp chặt lấy cậu, Từ Gia Hòa cảm giác bụng dưới của mình như co rụt lại một hồi, bướm non ở phía dưới bị cây chày cứng như sắt đang mạnh mẽ chèn ép, dần dần, cảm giác ẩm ướt xa lạ lại trỗi dậy như ngày hôm qua...Từ Gia Hòa vô thức cạ cạ phía dưới, cố gắng giảm bớt dục vọng kỳ quái ở dưới háng.

Nhận ra được người trong lòng đang nhúc nhích, rốt cuộc Lương Lục cũng ngừng lại hành động như dã thú liếm con của mình, nhắm mắt lại, cúi người mổ nhẹ lên môi Từ Gia Hòa, trong có vẻ khá dịu dàng.

Sau đó anh đứng dậy, đi tới trước bàn mình, lôi ra vài thứ trong thùng hàng online mình mới khui, vòng trở lại tiện tay thảy lên giường.

Tiếng đồ vật đập lên giường làm bừng tỉnh cái đầu khờ khờ của Từ Gia Hòa, cậu liếc xuống, thấy rõ được thứ đồ đó, trong nháy mắt đỏ bừng cả mặt, còn được ánh chiều tà chiếu xuống, trông đáng yêu như quả cà chua.

Cậu bối rối quay đầu đi không muốn nhìn mấy hộp đó nữa, nhưng lại bắt gặp bờ vai rộng eo hẹp của Lương Lục đang đứng ở bên giường, cởi trần, đang cởi thắt lưng, tuột quần xuống.

Làn da lộ ra của Lương Lục được ánh chiều tà rọi xuống, có chỗ sáng có chỗ tối, những đường cong cơ bắp săn chắc đẹp đẽ. Khác với người nhạt nhẽo như Từ Gia Hòa, phần thân trên của Lương Lục siết chặt đầy mạnh mẽ, cơ bụng gồ lên nhưng không sâu lắm, cũng đủ để hạ gục 90% tụi con trai cấp ba. Khi anh cởi quần, cơ bắp của anh căng ra tạo thành các đường nét trên cánh tay, trông nam tính cực kỳ.

Từ Gia Hòa ngơ ngác nhìn, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa ghen tỵ không thốt nên lời. Từ khi cậu lớn lên tới nay, đây là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của người cùng tuổi cùng giới tính với mình ở khoảng cách gần như thế, giờ cậu mới biết thế nào là mặc đồ thì thấy gầy, khi cởi đồ ra thì lại có da có thịt.

Kế đó, Lương Lục nhấc chân trái lên, cởi quần lót xuống, cu bự thẳng đứng bật mạnh ra ngoài, hệt như hung khí trông cực khủng bố, đỏ sậm cửng lên, mã mắt còn rỉ chất nhầy nhớp nháp, những đường gân cu gồ lên, giống như chỉ một chút nữa thôi là nó sẽ nổ tung.

Từ Gia Hòa càng choáng váng hơn, cậu chưa bao giờ ở trong nhà vệ sinh công cộng, nhìn thấy *** của đàn ông rõ như thế này, trong lòng cậu nổi lên một cảm giác xấu hổ, như thể có một bàn tay nào đó đang tóm lấy tim phổi cậu rồi tàn nhẫn chà đạp nó, đau mà lại không biết làm sao.

Lương Lục thấy Từ Gia Hòa kinh ngạc nhìn đến ngây ngốc, trông buồn cười, hiểu lầm cứ tưởng đối phương đang hâm mộ, giọng điệu đắc ý bảo: "Thế nào, to đúng chứ? Lát nữa *** cậu sướng lắm đấy."
Bình Luận (0)
Comment