Ánh chiều tà lặn dần, ánh sáng trong ký túc xá mờ đi rất nhiều, nhưng nhiều hơn ánh chiều tà đó là bầu không khí kiều diễm mập mờ.
Nghe được lời Lương Lục nói, trong lòng Từ Gia Hòa lúng túng không thôi, đôi gò má ửng hồng, hít một hơi thật sâu.
Lương Lục cười xấu xa, lại ra lệnh: "Kẹp chặt."
Từ Gia Hòa quắp chặt lấy hai chân lần nữa.
Lương Lục lại nói: "Ý tôi là *** của cậu."
Gì vậy người này có vấn đề hả?
Từ Gia Hòa lửa giận ngập trời, bắt đầu véo mạnh cánh tay Lương Lục.
"Ui cha...Đau đau đau! Tôi xin lỗi mà." Lương Lục nhanh chóng tỏ ra yếu thế, sau đó lập tức chuyển động, tập trung thúc eo để đánh lạc hướng Từ Gia Hòa.
Khe *** cắn chặt phía dưới của Lương Lục, giống như cái miệng nhỏ đang mặc sức bú mút, lúc này chỉ mới vừa nhấp hông vài lần, nhưng lại khiến Lương Lục sướng *** chịu không nổi.
Tuy ngoài miệng thì nói muốn chơi ***, cứ tưởng sành sỏi lắm, nhưng thực ra đây là lần đầu tiên Lương Lục mất trinh, bướm non ướt át nó giống như một nơi ấm áp để *** tá túc, khi thọc vào lút cán dường như xoa dịu được nổi nóng nảy trong lòng. Tới khi rút *** ra ngoài, nước dâm trộn lẫn cùng thuốc bôi trơn trong khe thịt nhớp nháp co bóp không cho anh ra.
Khoái cảm sung sướng từ phía dưới lan tới tận óc, Lương Lục cảm giác da đầu mình như tê dại, mơ màng không rõ nữa.
Có phải Từ Gia Hòa cũng như vậy không? Mới đầu khi vừa vọt vào cơ thể cảm giác đau đớn như muốn xé rách, nhưng sau khi bản thân hoàn toàn nuốt được nguyên cây của Lương Lục, chậm rãi đưa đẩy rút ra cắm vào cũng dần làm cậu như đang chìm vào trong mê mẩn, chỉ muốn bị chịch thật mạnh, không cần phải nghĩ tới bí mật gì nữa hết.
Dù sao thì cái bí mật này, cũng đưa cậu chạm đến khoái cảm.
"Hô...ồ..."
Lương Lục điều hòa lại nhịp thở, vừa từ từ *** *** vừa quan sát phản ứng người dưới thân.
Đầu tiên chỉ thọt vào nửa cây, chầm chậm mài bướm, Từ Gia Hòa chỉ thở dốc nhẹ nhàng.
Tiếp theo, mỗi lần đẩy *** vào khe đều sẽ đẩy tới tận gốc, sau đó lại dần dần rút ra, khi đó Từ Gia Hòa thở hổn hển càng dồn dập hơn.
Cuối cùng cố gắng tăng tốc nhấp hông, Từ Gia Hòa vừa thở dốc, vừa cắn chặt môi, bắt đầu rên rỉ thành những tiếng nghẹn ngào, hệt như con mèo nhỏ động dục.
"Muốn nhanh hơn nữa không?" Đột nhiên Lương Lục dừng lại, cúi người nhìn Từ Gia Hòa.
Tuy Từ Gia Hòa biết mình đang bị nhồi đầy, nhưng sao trong *** của mình lại ngứa như bị côn trùng cắn, rõ ràng vừa lúc nãy bị thọc mạnh sướng cực, nhưng cậu xấu hổ không muốn nói ra, chỉ nhắm chặt mắt, rên rỉ yêu kiều bằng giọng mũi.
Nhận thấy có một đôi tay nắm lấy bé chim nhỏ của mình, nhẹ nhàng tuốt, làm trỗi dậy một khoái cảm khi được sục ***, cậu biết đây là khởi nguồn cực khoái của nam giới, nhưng không sướng bằng lúc *** vào lỗ bướm.
"*** cậu không cứng nổi sao?"Lương Lục hỏi.
"..."
"Trả lời tôi." Lương Lục sục sục cây dương v*t nhỏ hơn mình rất nhiều, cuối cùng, còn gẩy gẩy ngón tay trên đầu nấm, từ nãy đến giờ vẫn không tuốt cứng được con cu hường này.
"Ưm...Đừng chơi chỗ đó nữa..."
Từ Gia Hòa bắt đầu nức nở, dương v*t cậu không cửng được vốn đã tự ti lắm rồi, mà Lương Lục còn tuốt nó mãi, trong lòng đột nhiên thấy vừa tê dại lại tủi thân biết bao.
"Vậy tôi chơi chỗ nào?"
"..."
Lương Lục nhìn người dưới thân chẳng chịu nói, hết cách đành siết eo Từ Gia Hòa, bắt đầu nắc.
Bướm non bị *** to ** thành cái lỗ, hai mép *** vốn mềm mịn bây giờ bị dập cho đỏ bừng sưng lên, lúc thì lắc hông liên tục, lúc thì chầm chậm mài ***, tạo ra tiếng ọt ọt ọt.
Chưa đủ sướng.
** *** như thế này còn quá chậm.
Tốc độ nhấp như thế này không thể nào lên đỉnh được.
Lương Lục hạ người xuống, gồng lực bắt đầu hẩy hông càng nhanh. Nếu như trận *** vừa nãy là một bản nhạc nhẹ ballad, thì giờ phút này đã biến thành trận chịch *** tung tóe rock & roll.
"Hư, ư, ư...Cậu chậm đã."
Từ Gia Hòa bị Lương Lục ** bướm nhanh đến mức sắp điên rồi, mình giống như đội quân bại trận bị thảo phạt, không ngăn được tiếng rên của mình, chỉ đành phải dựa vào tiếng bạch bạch bạch mà kêu la trong ngượng ngùng.
Cu bự chôn vùi trong cơ thể dường như càng cứng hơn vừa nãy, còn muốn nở lớn thêm nữa, mỗi lần đâm đều thúc lút cán tới chỗ sâu nhất, đầu cu hết lần này tới lần khác cứ nhắm vào điểm G mà đâm thọt, mỗi khi chọc tới chỗ đó, cả người co giật, giống như có dòng điện xẹt qua.
Bạch bạch bạch--
Tiếng *** nhau ngày một vang dội, Lương Lục tha hồ chịch *** vừa thô bạo nhưng lại rất điêu luyện, bị *** cho tung *** liên tục không ngừng khiến khoái cảm dần bùng cháy, như một cây đuốc, muốn thiêu đốt mọi xúc cảm mãnh liệt, lý trí như bốc hơi. Thậm chí Từ Gia Hòa có cảm giác Lương Lục còn định nhét luôn hai cái trứng chứa đầy tinh kia vào mép ***. Bướm thịt bị nắc mạnh bạo, sắp bị *** thô dập cho nát tươm, vừa đau vừa sướng, dương v*t khủng bố lại còn cứng ngắc, thọc trúng vào chỗ mẫn cảm của mình rất nhiều lần. Bất giác, chính mình n*ng chịu không được cũng nhấc eo đón lấy con cu bự khiến nó chịch vào càng dễ, dưới háng ướt nhiễu nhệ, càng lúc càng nhạy cảm.
"Cậu đừng siết chặt thế, ** má dâm vãi." Lương Lục thở ồ ồ bảo.
"Tôi không..."
Từ Gia Hòa có làm gì đâu? Rõ ràng bản thân mình không thể tự siết được, rõ ràng là do phản ứng tự nhiên, nhưng Lương Lục không chỉ đổ thừa cậu tự siết ***, mà còn mắng cậu dâm.
Lương Lục khẽ cau mày, đè cả thân mình lên người Từ Gia Hòa, anh ôm chặt lấy Từ Gia Hòa, vùi đầu tập trung tăng tốc dập ***, thúc ngày càng mãnh liệt.
Bởi vì những cú nhấp hông mạnh mẽ trên giường KTX, phát ra tiếng cọt kẹt cọt kẹt, thậm chí Từ Gia Hòa còn cảm giác giường tầng dưới đang nghiêng ngả, một giây sau là muốn gãy.
Khoái cảm trong cơ thể dần tăng, dục vọng như đợt thủy triều phun trào, rất nhanh sẽ sướng muốn bắn ra ngoài--
"Hư ư...ứm..."
Từ Gia Hòa lên đỉnh.
Lần này sâu trong miệng *** của mình khuấy đảo co rút liên hồi, cắn chặt lấy cu bự không cho nó rút ra. Những ngón chân cuộn tròn khi *** đạt khoái cảm, hai tay ôm Lương Lục vô thức siết chặt.
Cảm giác được người bên dưới động tình, Lương Lục vẫn thấy chưa thỏa mãn, lúc lỗ bướm căng chặt, điên cuồng nắc eo mấy chục nhấp, thân thể hai người va chạm bạch bạch bạch vang khắp phòng. Gần đến rồi, Lương Lục sắp bắn.
Lương Lục dồn lực đưa đẩy, thồn nguyên cây chui tọt vào âm đ*o, hai tay hai chân chặn lấy Từ Gia Hòa, không cho cậu trốn đi, một trận run eo bắn phọt ra luồng tinh dịch nồng nặc. Rõ ràng có mang bao, nhưng Lương Lục hận không thể bắn nùng tinh trắng đục vào sâu bên trong cơ thể Từ Gia Hòa.
Một cảm giác mềm mại nóng bỏng tê dại từ chỗ giao hợp của hai người truyền đến, đôi mắt Từ Gia Hòa như tan rã, trong đầu chỉ còn lại xúc cảm sung sướng lúc *** *** bắn ra, sao lại sướng như thế cơ chứ, thậm chí còn không có thời gian để nghĩ đến nỗi xấu hổ khi bị cưỡng dâm.
Cảm giác ấm nóng sau gáy, Từ Gia Hòa rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, xoay đầu thì thấy Lương Lục ôm cậu, đang mút một bên cổ, vừa liếm vừa cắn, ước gì lưu lại được dấu vết xấu hổ trên cơ thể người nọ.
Lương Lục vẫn còn ngâm *** trong ***, lại không chịu buông tay.
Sau khi phía dưới mình lên đỉnh xong Từ Gia Hòa thấy hơi đau đau, không chịu được lấy tay đẩy Lương Lục: "Cậu đi ra trước được không?"
Lương Lục mắt điếc tai ngơ, tay sờ xuống phía dưới xoa xoa, hai tay dồn cặp mông mập của Từ Gia Hòa với nhau cố ý ép chúng vào *** mình.
"Sướng không?" Lương Lục hỏi một câu cũ rích mà 99,9% đàn ông đều thích hỏi.
"Cậu rút ra trước đi." Từ Gia Hòa nghẹn lời không biết nói gì.
"Rút cái gì cơ?" Lương Lục nhẹ giọng hỏi, sau đó ác ý thúc háng.
Cuối cùng Từ Gia Hòa cũng hiểu, kiểu người như Lương Lục, bạn càng cứng chọi cứng với anh, thì anh ta sẽ càng hăng, tiêu chuẩn ăn mềm không ăn cứng. Từ Gia Hòa bất lực, đành lùi một bước, nhỏ giọng nói: "Sướng lắm." Nói xong liền rúc vào trong ngực Lương Lục.
Cơ thể của người kia dường như cứng đờ vài giây.
Lúc này trời đã sập tối, phòng 6094 tối om, ánh sáng ngoài hàng lang KTX hắt lên khung cửa sổ cao trên đầu cửa, hai người miễn cưỡng có thể nhìn rõ được xung quanh. Trong bóng tối, Từ Gia Hòa nhìn thấy Lương Lục đang nhìn mình chằm chằm, đôi mắt đen thâm trầm, vừa nhìn lăm le vừa nuốt nước bọt.
Lương Lục trầm mặt rút *** ra, ngồi dậy, tháo bao cao su, buộc thành nút kết, ném vào thùng rác. Sau đó xoay người, men theo ánh đèn hành lang, lại nhìn chằm chằm miệng *** ướt nhẹp đỏ hỏn kia vừa mới bị mình *** nát.
Cảm nhận được đôi mắt trắng trợn của Lương Lục, Từ Gia Hòa khép chân lại, cố gắng che đi.
Lương Lục lại giống như lúc ban đầu, mạnh mẽ dang rộng hai chân của đối phương, nhìn chăm chú dưới háng người kia vài lần, giọng điệu không còn ngả ngớn nữa, nghiêm túc nói: "Nếu em ở bên tôi, thì tôi sẽ không nói cho người khác."
Cho tôi ngắm *** em, tôi sẽ giữ bí mật.
Để tôi ** *** em, tôi sẽ giữ bí mật.
Hiện tại lại biến thành ở bên tôi, tôi sẽ giữ bí mật.
Từ Gia Hòa sửng sốt trên giường, đối mặt với ánh mắt hết sức chân thành vào giờ phút này, trong khoảng thời gian ngắn không biết phải đáp lại thế nào, thậm chí ngay cả lời từ chối cũng quên nói.
Tay phải của Lương Lục nựng nựng hai má Từ Gia Hòa, da mặt mịn màng non nớt, anh không nhịn được véo véo vài cái. Lương Lục có thể đoán được Từ Gia Hòa lúc này đang bị sốc, cho nên cũng không vội cần phải có câu trả lời ngay, chỉ là lại cúi người hôn xuống môi đối phương, không có đưa lưỡi, đơn giản chỉ là môi chạm môi, ngây thơ nhưng lại dịu dàng.
Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng tra chìa khóa--
Có người về?
Lúc này mới hơn tám giờ, tiết tự học tối chín giờ rưỡi mới tan cơ mà?
"Tách-- "
Là tiếng bật đèn.
Hai người còn chưa kịp phản ứng đã bị bại lộ trong ánh sáng.
____________________________
<kiu bằng eim eim cho cưng dzô lây >