Linh quay đầu, đi về phía lớp học. Ả ta rùng mình đi theo cô. Vào lớp, cô nhìn ả ta một cách khinh bỉ:
- Giết tôi sao? Đâu có dễ.
Ả ta kiêu ngạo lên tiếng:
- Tôi không định giết cô.
Thấy vẻ giả tạo của ả, cô giận giữ, nhớ về ngày hôm đó, ngày mà thế giới này như sụp đổ. Cô cười chua chát:
- Hừ. Cút!
Ả ta cắn răng, hất tóc:
- Được. Vào một ngày không xa, tôi sẽ cho coi thấy sức mạnh của tôi.
Tiếng chuông trường vang lên. Cô liếc nhìn ra cửa lớp. Thầy giáo bước vào. Đi sau thầy là Lanaka. Ả tự giới thiệu về bản thân mình rồi chọn chỗ ngồi ngay dưới Linh. Cô cười khẩy:
- Đồ con cáo sói ngu xuẩn!
Ả ta sợ hãi nhưng cố tỏ ra bình tĩnh:
- Cô biết sức mạnh của tôi?
- Sao lại không.
Cô quay lên, không nói gì với ả, chăm chú nghe giảng. Ả trầm tư suy nghĩ về thứ gì đó rồi cầm lấy cây bút chì, chọc mạnh vào gáy cô. Tất nhiên là cô biết nên quay ra đằng sau, chặn cây bút:
- Hành động ngu ngốc.
Ả lên cơn thịnh nộ, đập bàn, đứng dậy:
- Con điên này. Tao hận mày.
Mọi người nhìn chằm chằm về phía họ. Cô nhếch mép, nói lớn:
- Hừ. Tôi chỉ có 1 cây bút. Cấm đòi thêm.
Và thế là ai ai cũng cho là ả là kẻ xấu.
Giờ ra chơi....
- Ôi! Giỏi quá!
Mọi người hét ầm lên, tụ tập đông đúc ở sân bóng rổ. Cô ngạc nhiên nhìn ra ngoài. Hóa ra là ả. Thầy giáo đến khen ngợi, cho phép ả vào đội bóng.
Cô không nói gì. Tiếp tục làm ngơ.