*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.May mắn làm sao người con gái anh thích đồng thời cũng thích anh Chỉ là cô nhóc này lừa anh thật thê thảm.
“Nghiêm Linh Trang à, sao em với em họ của em giống nhau thế hả?” Anh tức giận nói.
Nghiêm Linh Trang cầm tay anh, chân thành xin lỗi: “Em không có em họ gì cả. Nhà họ Nghiêm chúng em chỉ có hai người con gái là em và Nghiêm Hiểu Như mà thôi.”
Dáng vẻ ngoan ngoãn của cô như trận mưa xuân làm dịu bớt ngọn lửa giận trong lòng anh.
Chỉ là tôn nghiêm và sự kiêu ngạo của đàn ông bắt anh phải cứng rắn hơn, bỗng nhiên, anh đưa tay ôm cổ cô và xoay một cái, cô đã nằm ở phía dưới.
Hai tay anh chống hai bên người cô, anh nhìn chằm chằm cô: “Này Nghiêm Linh Trang, em phải thành thật trả lời những vấn đề mà anh sắp hỏi đây!”
Nghiêm Linh Trang giật mình hị muốn biết cái gì?”
“Tại sao muốn gạt anh?”
Nghiêm Linh Trang: “..”
Lừa gạt anh quá nhiều lần, không biết anh đang nói cái nào nhỉ?
Chiến Hàn Quân nheo mắt hỏi tiếp: “Thế nào, không nhớ à? Có cần anh đánh một cái cho nhớ không?”
Nghiêm Linh Trang chột dạ cười.
“Tại sao lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, em lại không nói thật mối quan hệ của chúng ta hả?”
Chiến Hàn Quân nhớ lại mà tức trong lòng: “Đường đường là tổng giám đốc của Á Châu mà lại diễu võ dương oai trước mặt một ngư dân như tôi đây thì có gì hay chứ?”
Nghiêm Linh Trang nuốt nước bọt, khuôn mặt nhỏ nhẫn sắp khóc.
“Anh nghĩ răng em không muốn nói sao?
Lúc em thấy anh, suýt chút nữa đã chạy đến ôm anh. Nhưng… quà gặp mặt của anh dành cho em chính là anh nói mình đã kết hôn, trong nhà đã có vợ con. Khi đó, tim em đau đến khó thở.”
Chiến Hàn Quân chợt nhớ lại lần đầu gặp, cô bảo cấp dưới lấy thuốc trợ tim khẩn cấp cho mình uống.
Thì ra là do anh kích thích cô.
“Vậy em cũng không nên giấu anh lâu đến thế?” Chiến Hàn Quân vẫn còn hơi giận.
Nghiêm Linh Trang giơ tay ôm mặt anh và nói: “Anh Quân à, bác sĩ nói bên trong não anh còn có cục máu đông nên anh không thể chịu kích thích nào. Cho nên em mới không dám nhận anh, hơn nữa em sợ anh bị kẹp giữa tình mới người cũ sẽ khó xử, sợ anh thật lòng yêu Thu Liên, sợ Hổ Tử là con trai ruột của anh. Anh nói đi, nếu tất cả đều là thật thì em ép anh rời xa bọn họ, chắc chắn anh sẽ đau khổ lắm đúng không?”
Chiến Hàn Quân kinh ngạc.
Thì ra những lời Chiến Hàn Lâm nói là thật, Nghiêm Linh Trang lừa anh là vì tốt cho anh.
“Anh Quân?” Nghiêm Linh Trang thu lại dáng vẻ hổ cái, bấy giờ đã là sự dịu dàng như nước.
Chiến Hàn Quân ngạc nhiên nhìn cô, bỗng nhiên, anh kiềm lòng không đặng cúi người hôn cô.
Vốn cho rằng chỉ là nụ hôn như chuồn chuồn lướt, thế nào nó lại thành nụ hôn dài và sâu. Mùi hương của cô khiến anh lưu luyến buông ra.