*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương 1894: Anh không nói lời nào cũng không ai bảo anh câm đâu
“Lùi không được.”
“Vậy coi như chúng ta chỉ nói chơi thôi.”
Linh Trang nói.
Chiến Hàn Quân: ‘…
Một kế không được lặp lại hai lần.
Chiến Hàn Quân nhìn bụng của Anh Nguyệt, nói: “Ngày dự sinh của Anh Nguyệt cũng sắp đến rồi. Em đi tới đoàn phim có thể trở về được không?”
Linh Trang không nói gì, Nghiêm Mặc Hàn trực tiếp làm cho Chiến Hàn Quân oán giận trở lại.
“Xem như là tôi đã nhìn ra rồi, cậu chính là không muốn cho em gái tôi ra ngoài làm việc! Ích kỷ, cậu quá ích kỷ. Cậu làm cho Á Châu phát triển tốt như vậy, nhưng lại muốn nuôi nhốt em gái tôi, biến nó thành của riêng của cậu…”
Chiến Hàn Quân bất ngờ ấm ức trừng mắt Nghiêm Mặc Hàn: “Anh không nói lời nào cũng không ai bảo anh câm đâu.”
Anh Nguyệt cười haha: “Mặc Hàn, anh trai em không phải không nỡ để chị Linh Trang đi ra ngoài làm việc, mà không muốn cho chị Linh Trang đóng phim cùng với người đàn ông khác”
Anh Nguyệt an ủi Chiến Hàn Quân nói: “Anh trai, anh yên tâm đi. Chị Linh Trang lần đầu tiếp xúc với máy quay, nhân vật mà đạo diễn để cho chị ấy đóng chỉ là một nhân vật phụ. Không có bất cứ phân đoạn tình cảm nào cả”
Lúc này Chiến Hàn Quân mới yên tâm.
Nghiêm Mặc Hàn im lặng không nói gì: “Anh trai, cậu là xác ướp đào ra trong cố mộ à, giờ là thời đại nào rồi, tư tưởng còn bảo thủ như vậy?”
Chiến Hàn Quân trừng anh.
Linh Trang nói: “Anh đến đó, người khác sẽ biết anh là chỗ dựa của em. Đến lúc đó họ phải kính nể em, trong lúc em làm việc sẽ không thoải mái.”
Chiến Hàn Quân suy nghĩ một chút, Linh Trang đi ra ngoài làm việc vốn là đi giải sầu, nếu như bởi vì nguyên nhân là anh, làm cho công làm việc của cô không thoải mái, khi trở về Linh Trang lại làm loạn với anh. Đành cố hết sức nói: “Được rồi. Vậy em chú ý an toàn. Gặp phải chuyện gì nhất định phải báo cho anh”
“Ừm”
Linh Trang rất vui mừng lên xe Nghiêm Mặc Hàn.
Chiến Hàn Quân nhìn thấy Linh Trang đã lâu không nở nụ cười, ngẫm lại đây vẫn là trải nghiệm đầu tiên trong đời của cô, chẳng trách cô sẽ coi trọng như vậy, vui vẻ như vậy.
Anh làm lỡ quá nhiều thời gian của cô, bắt đầu từ hồi đại học, anh đã chỉ phối cuộc sống của cô. Sau khi cô trưởng thành, lại lập tức sinh con cho anh. Sau đó cuộc sống của cô càng buộc chặt với cuộc đời của anh, ngẫm lại anh lại cảm thấy vô cùng hổ thẹn với cô.
Đây cũng là lúc, nên trả lại tự do cho cô.
Chiến Hàn Quân nghĩ như vậy, thái độ chống cự đối với công việc của Linh Trang thành chống đỡ.
Linh Trang đi làm, anh ở tòa thành Ái Nguyệt cũng thấy cô đơn lẻ loi, dứt khoát cũng giống như Linh Trang, khôi phục thân phận người làm việc.
Chiến Hàn Quân cũng tới Á Châu đi làm.
Thành phố điện ảnh.
Anh Nguyệt vác bụng bầu dẫn Linh Trang tới, đi đến trước mặt đạo diễn giới thiệu.
“Đạo diễn Phùng, vị này chính là diễn viên mới tôi tìm cho ông”