Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 226

“Ừm” Anh gật đầu hài lòng.

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Lạc Thanh Du nhìn thấy cái tên Bạch Hiểu Phong hiện lên trên màn hình điện thoại thì hơi lơ đểnh một chút.

Trong đầu cô bỗng nhiên nhớ lại tên hacker đã đột nhập vào mạng internet của công ty Mặc Đinh, nhưng thứ anh ta dùng lại là IP của tập đoàn Bạch Thị Lạc Thanh Du cầm điện thoại lên, cố gắng hết sức để bình tĩnh như bình thường. Giọng nói của cô dịu dàng như dòng nước suối chảy.

“Anh Phong!”

“Thanh Du à, chúng ta đã thân thiết với nhau như vậy rồi mà tại sao cô vẫn gọi tôi xa lạ như vậy? Gọi tôi là Hiểu Phong là được rồi”

Giọng nói đùa giỡn của Bạch Hiểu Phong vang lên.

“Vâng, Hiểu Phong”

“Nghe nói ông cụ mỗi ngày một kiểu, ông ” Bạch Hiếu ta không làm khó dễ cô đấy chứ Phong vô cùng lo lắng mà hỏi.

Lạc Thanh Du nói thản nhiên: “Ông ấy không làm khó tôi, ông ấy chỉ nói tôi sống ở đây không thích hợp”

Bạch Hiểu Phong trở nên phấn khởi: “Cho.

nên cô muốn dọn ra ngoài sao? Thanh Du à, cô không cần lo lắng đâu, tôi có rất nhiều chỗ bất động sản nên có thể cung cấp một nơi miễn phí cho cô”

Giọng nói của Bạch Hiểu Phong truyền ra từ trong loa, Chiến Hàn Quân nghe thấy thì vô cùng tức giận.

Lạc Thanh Du suy nghĩ một chút, không biết nên tiếp cận Bạch Hiểu Không thì có thể điều tra ra được điều bí mật về thương mại mà tập đoàn Bạch Thị đang chèn ép hay không?

“Được thôi” Lạc Thanh Du thoải mái nhận lời.

Chiến Hàn Quân nhìn Lạc Thanh Du với vẻ không thể tin được. Ở trước mặt anh thì cô kiêu căng ngạo mạn, nhất định không chấp nhận bất kỳ sự bố thí nào từ anh, nhưng cô lại tiếp nhận sự giúp đỡ của Bạch Hiểu Phong một cách thản nhiên như vậy sao?

“Vậy thì cứ quyết định như vậy đi, tôi sẽ đến đón cô ngay bây giờ” Bạch Hiểu Phong vui vẻ cúp điện thoại.

Lạc Thanh Du cúp điện thoại, nụ cười trên gương mặt nhanh chóng biến mất.

Cô quay đầu nhìn Chiến Hàn Quân đang trừng mắt hung hãn nhìn mình, khí chất đen kịt hủy thiên diệt địa khiến người ta vô cùng sợ hãi “Tại sao cô lại chấp nhận sự giúp đỡ của Bạch Hiểu Phong?” Giọng nói lạnh lùng của Chiến Hàn Quân vang lên, lạnh lẽo đến thấu xương.

Lạc Thanh Du không biết nên giải thích với anh thế nào nên giận dõi nói: “Không cần anh quan tâm”

Mất đi tình yêu đã là sự bất hạnh của cô.

Bảo vệ bánh mì của nhà họ Nghiêm chính là ý nghĩa cuối cùng để cô sống trên cõi đời này.

“Chẳng lẽ cô thật sự thích Bạch Hiểu Phong sao?” Chiến Hàn Quân nói với vẻ xót xa.

Trong đôi mắt Lạc Thanh Du lóe lên tỉa căm phẫn, sao cô có thể thích người hãm hại nhà họ Nghiêm được.

“Diện mạo của anh ấy được, học thức tốt, có gia giáo có tu dưỡng, lại rất được phụ nữ yêu thích. Mà tôi cũng không ngoại lệ” Lạc Thanh Du giả bộ làm tịch nói.

Chiến Hàn Quân nhíu mày thật chặt, gương mặt tái mét nhìn chăm chăm vào Lạc Thanh Du.

“Cái loại hoàn khố bên ngoài nạm ngọc bên trong thối rữa này có thể giữ lại ba phút là đã được lắm rồi”

Khi đả kích tình địch, Chiến Hàn Quân lại có cảm giác mình đã học quá ít kiến thức.

Hai mắt Lạc Thanh Du đột nhiên đỏ hoe, cô chua xót nói: “Cậu Quân, anh tin trên thế giới này có tình yêu lâu dài vĩnh cửu không?”

Chiến Hàn Quân nhìn cô, ánh mắt cô đột nhiên trở nên nghiêm túc, bướng bỉnh ngang ngược làm anh đau nhói như kim châm.

Anh nặng nề gật đầu: “Tôi tin”

Lạc Thanh Du ngạc nhiên: “Cậu Quân, anh đã từng gặp tình yêu như vậy rồi sao? Cho dù có đến cuối đời thì cũng sẽ kiên quyết không từ bỏ đối phương?”

Trong đôi mắt Chiến Hàn Quân lóe lên ánh sáng tĩnh mịch.

Người cô nói chính là bản thân cô sao?

Anh cẩn thận gật đầu.

Lạc Thanh Du thở dài: “Anh thật may mắn.”

Nhưng cô lại không có cái may mắn của anh.

“Cô cũng sẽ gặp được thôi” Anh nói rất chắc chắn.

Nơi khóe mắt Lạc Thanh Du ứa ra sự chua xót: “Không phải mỗi một người đều may mẫn giống như anh. Người bị tình yêu phụ lòng sẽ trở nên không còn tin tưởng gì vào tình yêu nữa Chiến Hàn Quân nhắm mắt lại, nhốt vẻ buồn bã vào trong khóe mắt.

Nói đi nói lại cũng đều là lỗi sai của anh, anh đã phụ lòng cô. Anh đã làm cô tổn thương sâu sắc.

Bình Luận (0)
Comment