Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 342

Sao tổng giám đốc có thể không quan tâm để tên hacker đã phá hỏng hệ thống mạng nội bộ của Chiến Thị nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật chứ?

“Tôi cần lập lại từ đầu hệ thống phòng ngự của Chiến Thị” Rất lâu sau, Chiến Hàn Quân mới lên tiếng Quan Minh Vũ khế gi mình, đây quả thực không phải phong cách làm việc của tổng giám đốc.

Khi đối diện với kẻ địch, tổng giám đốc thường áp dụng thủ đoạn mạnh mẽ, giết một người để làm gương cho những người khác.

Nhưng lần này, dưới tình trạng sức khỏe của bản thân đang không tốt như vậy, quyết định tự mình đích thân ra tay, nâng cao khả năng phòng ngự của hệ thống mạng nội bộ trong công ty?

Phương thức đối phó này có phải là quá nhẹ nhàng với kẻ địch rồi không?

“Vâng thưa tổng giám đốc” Quan Minh Vũ tuân theo theo thói quen.

Anh ta tin tưởng vào mọi quyết định của tổng giám đốc, mọi quyết định của anh đều anh minh, nhìn xa trông rộng. Nếu như bọn họ nhìn không ra huyền cơ bên trong, chỉ có thế nói lên rằng bọn họ còn chưa đủ thông minh.

Chiến Hàn Lâm không can tâm hỏi: “Anh trai, lẽ nào chúng ta cứ thế bỏ qua cho Đóa hoa cao lãnh sao?”

“Bỏ qua? Không có cửa đấy” Từ trong đáy mắt của Chiến Hàn Quân trào ra tia máu mê ngoài, khiến anh trông giống như một kẻ khát máu.

Đời này, anh sẽ không buông cô ra.

“Vậy Bạch Hiểu Phong thì sao?” Chiến Hàn Lâm hỏi.

Gương mặt Chiến Hàn Quân toát ra sự âm hiểm: “Thiến anh ta”

Dám dụ dỗ người phụ nữ của anh?

Chiến Hàn Lâm run rẩy nói: “Anh trai, anh nói nghiêm túc đấy chứ? Mặc dù Bạch Hiểu Phong rất đáng ghét, nhưng tội không đến mức tuyệt hậu anh ta chứ?”

Anh trai anh ta khoan dung với Đóa hoa cao lãnh đến thế, vì sao lại nhẫn tâm với Bạch Hiểu Phong như vậy?

“Anh trai, dù gì anh ta cũng là con trai của chú Thế, cho anh ta một bài học là được rồi”

Chiến Hàn Lâm cầu xin cho Bạch Hiểu Phong.

“Anh làm việc còn cần em phải dạy bảo sao?“ Chiến Hàn Quân liếc nhìn Chiến Hàn Lâm,giọng nói vô cùng lạnh lùng.

Chiến Hàn Lâm túm chặt gấu áo, khóc lóc.

“Anh trai, em là sợ anh phế của anh ta đi rồi thì sẽ khó mà nói chuyện được với chú Bạch. Chú Bạch dù sao cũng chỉ có người nối dõi duy nhất đó”

“Ai bảo ông ấy không biết cách dạy con cơ chứ?

Chiến Hàn Lâm: “…”

Anh trai, lý do này quả thực quá khiên cưỡng rồi.

Chiến Hàn Quân nhìn về phía Quan Minh Vũ nói: “Đi điều tra về hành tung gần đây của Bạch Hiểu Phong. Sau đó tìm vài người xử lý anh ta đi”

Quan Minh Vũ gật đầu, xoay người rời đi.

“Đợi chút..” Không biết Chiến Hàn Quân nghĩ ra cái gì, đột nhiên gọi anh ta lại, vô cùng nghiêm túc dặn dò: “Đúng rồi, người trợ lý mà anh ta mới tuyển dụng gần đây, tên Rose.

Chuyện này nhất định phải giấu cô ấy, tuyệt đối không được phép để cô ấy nhận ra”

“Vâng” Quan Minh Vũ giật mình.

Hành động này của tổng giám đốc rất không bình thường?

Trước đây, người nào đắc tội với Chiến Thị, thì bất kể người bên cạnh kẻ đó có liên quan hay không, đều sẽ bị liên lụy.

Nhưng lần này, tổng giám đốc lại đi bảo vệ người tên Rose đói Quan Minh Vũ cảm thấy dù có nghĩ thế nào cũng không thể hiểu được.

Sau khi Quan Minh Vũ rời đi, Chiến Hàn Lâm lập tức đi theo sau.

“Quan Minh Vũ, anh thực sự muốn thực hiện mệnh lệnh của anh trai tôi sao?” Chiến Hàn Lâm đuổi theo Quan Minh Vũ.

Quan Minh Vũ dừng chân nhìn Chiến Hàn Lâm nói: “Cánh tay này của cậu lại hướng về phía người ngoài, cậu không sợ tổng giám đốc sẽ thiến luôn cả cậu sao?”

Chiến Hàn Lâm nằm chặt đũng quần nói: “Gì cơ, đến cả Đóa hoa cao lãnh anh trai tôi cũng không truy cứu nữa, sao có thể truy cứu tôi chứ. Quan Minh Vũ, tôi nhắc nhở anh, nếu như anh xử lý Bạch Hiểu Phong thì hai nhà Chiến Bạch sẽ tuyệt giao đó, đến lúc đó cả hai bên cùng bị thua thiệt. Đây là kết quả mà các anh muốn sao?”

Quan Minh Vũ trả lời vô cùng đơn giản: “Tổng giám đốc bảo tôi làm gì, thì tôi sẽ làm như thế”

Chiến Hàn Lâm tức đến mức không nói lên lời: “Nếu là thời cổ đại, anh tôi chính là hôn quân, còn anh chính là gian thần. Hai người cứ làm bừa như thế thì nhất định sẽ mất nước đó…”

Quan Minh Vũ mỉm cười rời đi.

Bình Luận (0)
Comment