Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 415

Bà ba và cô vợ bé kia cãi nhau ỏm tỏi Chiến Hàn Quân bực bội nhíu mày.

Lạc Thanh Du thì dùng ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác nhìn Chiến Hàn Quân: “Ngài Quân, nghe nói sự vụ nhà họ Chiến giao.

cho anh quản lý nhỉ? Nam thẳng không gần phụ nữ như anh nhất định không biết phải làm thế nào để đối phó với mấy việc thế này rồi?

Hay là anh gọi tôi một tiếng chị, chị đây sẽ giúp giải quyết cho?”

Chiến Hàn Quân: …”

Lạc Thanh Du thấy anh không vui, đành tự đánh trống tự thổi kèn: “Kinh nghiệm yêu đương của chị đây còn nhiều hơn so với anh ăn cơm. Chị đây giúp anh, anh tùy tiện vút cho chị đây chút tiền là được”

“Phong phú cỡ nào, nói nghe một chút?”

“Thời gian yêu đương dài tới mười bảy năm, anh nói xem có bao nhiêu phong phú?”

Chiến Hàn Quân cười, mười bảy năm, chẳng phải chỉ từng thích một mình anh?

“Tôi không có tiền!” Chiến Hàn Quân trả lời.

Anh đưa thẻ cho cô, giờ anh là người nghèo rồi Lạc Thanh Du trở mặt còn nhanh hơn lật sách: “Thế tự anh xử lý đi, dù sao thì anh cũng phải học cách đối mặt với mọi loại vấn đê”

Gương mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân nháy mắt đen lại Anh đi tới trước mặt người phụ nữ kia, vẻ mặt như núi băng ngàn năm.

*Cô là người giám hộ của Chiến Hiếu Đình, cô hẳn nên biết Chiến Hiếu Đình đi lại không tiện, bẩm sinh ngốc nghếch, vì sao còn bỏ mặc cậu ta chạy loạn khắp nơi?”

“Bây giờ cô lợi dụng việc cậu ta chết để đến bắt chẹt nhà họ Chiến, khiến tôi có đầy đủ lý do nghỉ ngờ cô có liên quan đến án hỏa hoạn, bây giờ tôi phải tố cáo cô với cục cảnh sát”

Người phụ nữ kia ngã ngồi trên đất, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Chiến Hàn Quân Chiến Hàn Quân chỉ dùng dăm ba câu liền hóa giải nguy cơ trước mặt, Lạc Thanh Du tuy không nói nhưng trong lòng đã cực kỳ bái phục rồi.

Người nhà họ Chiến nhao nhao thở phào một hơi.

Ai ngờ, giọng điệu bênh vực lẽ phải của Lạc Thanh Du lại cất lên!

“Nói không chừng là sơ suất của bảo vệ, để cho đứa trẻ ngốc kia đi vào khách sạn bị cháy”

Giọng nói tuy nhỏ nhưng lại có thể lật ngược tình thết Chiến Hàn Quân hỏi cô: “Em xem camera giám sát chưa?”

Lạc Thanh Du lắc đầu.

“Em đến hiện trường vụ án chưa?”

Lạc Thanh Du vẫn lắc đầu.

Chiến Hàn Quân xoa đầu cô: “Không điều tra thì không có quyền lên tiếng”

Lạc Thanh Du: “…

Tính nhắn nại của Chiến Hàn Quân đã hết, anh nói với người phụ nữ kia: “Cô muốn đòi công bằng thì đến báo cảnh sát, có điều tôi nhắc nhở cô, làm tổn hại đến danh dự của nhà họ Chiến, tiền bồi thường có thể lên đến hàng tỷ đấy”

Mặt của người phụ nữ kia liền xám như tro.

Năm đó bảo hiểm cho danh tiếng của nhà họ Chiến gây nên khiếp sợ gần xa.

Lúc trước Chiến Hàn Quân tiếp quản sự vụ của nhà họ Chiến, rất nhiều doanh nghiệp là đối thủ cạnh tranh khinh anh là thiếu niên, ngày nào cũng tìm anh gây phiên phức.

Chiến Hàn Quân vì một lần vất vả mà được cả đời thảnh thơi, bỏ rất nhiều tiền ra mua một bảo hiếm kếch xù cho danh dự của nhà họ Chiến, những đối thủ trên thương trường kia xâm hại đến danh dự của nhà họ.

Chiến, sau khi thua kiện liền táng gia bại sản.

Từ đó trở đi, Chiến Thị một bước lên mây, đứng đầu thủ đô.

Cũng không còn có ai tự chuốc lấy nhục nhã mà đi thưa kiện với nhà họ Chiến.

Thủ đoạn cứng rắn của Chiến Hàn Quân được lan truyền khắp nơi.

Người phụ nữ kia lung lay như sắp đổ, cố gắng đứng lên, vẻ mặt ai oán liếc nhìn Chiến Đình Vũ, vừa phẫn nộ, vừa không cam lòng, lại tuyệt vọng.

“Thôi, coi như đây là số phận của con tôi, người làm mẹ này không có bản lĩnh thay nó ra mặt…”

Người phụ nữ thấy hồn lạc phách rời đi.

Lạc Thanh Du bị câu nói của người phụ nữ này làm chấn động tại chỗ.

Đúng vậy, đối địch với nhà họ Chiến, bọn họ đều nhỏ bé, bất lực.

Lễ mừng thọ của ông cụ lại tiếp tục tiến hành như thường lệ, trong lòng Lạc Thanh Du lại tràn ngập buồn phiền, thừa cơ chuồn ra ngoài.

Chiến Hàn Quân theo đuôi tới: Lạc Thanh Du, em muốn đi đâu?”

Ngăn cô lại ở thang máy, Chiến Hàn Quân không vui nói.

Lạc Thanh Du phát cáu với tên nhà giàu bất lương nhà anh, cho nên thẳng thắn nói: “Tôi muốn đi xem bà mẹ đáng thương kia”

“Sau đó thì sao?”

*Tôi muốn giúp cô ấy”

“Sao em lại muốn giúp cô ta?”

Bình Luận (0)
Comment