Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 666

Diệp Phong vô cùng bĩnh tĩnh, ngồi xem camera giám sát mà mình đã xem qua rất nhiều lần.

“Thưa thẩm phán, camera giám sát cho thấy Điền Cốc Nông đột nhập vào Phong Nguyệt Tiểu Trúc nhanh hơn mười hai phút so với Nghiêm Linh Trang. Trong mười hai phút này, rốt cuộc Điền Cốc Nông tới Phong Nguyệt Tiểu Trúc để làm gì?”

Diệp Phong dừng lại một lát, vấn đề này khiến cho mọi người phải đoán mò miên man Tâm điểm chú ý tiếp theo của mọi người cũng là ở Chiến Anh Nguyệt.

Lời khai của cô ấy vô cùng quan trọng.

Bây giờ, nơi bồi thẩm đoàn đang ngồi trở nên yên lặng lạ thường. Bà cả bỗng nhiên nằm chặt tay Anh Nguyệt, giống như muốn ngăn hành động của cô ấy lại.

Anh Nguyệt như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than. Cô ấy hoang mang nhìn về phía Nghiêm Linh Trang, phát hiện Nghiêm Linh Trang cũng đang nhìn về phía mình với ánh mắt dịu dàng, đôi mắt thì nhoẻn lên cười, lắc đầu với mình Nghiêm Linh Trang ra hiệu Anh Nguyệt không nên tự hủy hoại tương lai của bản thân.

Anh Nguyệt bỗng giảng tay khỏi bà cả, gần như không khống chế được bản thân mà chỉ vào Điền Cốc Nông, nói: “Thấm phán, anh ta đã có ý định cưỡng hiếp tôi, may mà chị Linh Trang tới kịp lúc, đá anh ta ra rồi dùng dây trói lại nên anh ta mới không thực hiện được ý đồ của mình”

Anh Nguyệt nói đến đây thì dừng lại.

Mọi người thấp thỏm đợi cô ấy nói tiếp, bà cả và Chiến Bá Kiên cũng nhìn cô ấy với vẻ mong chờ.

Anh Nguyệt chợt lấy bình tĩnh, nòi liền mạch: “Tôi đã bảo chị Linh Trang ở lại giúp tôi.

Sau khi chị ấy ngủ thiếp đi, tôi đã dùng dao giết Điền Cốc Nông”

Lời vừa nói ra, cả tòa án đều bị sốc.

Nghiêm Linh Trang như phát điên: “Chiến Anh Nguyệt, em điên rồi? Sao em lại nói dối vậy hả?”

Anh Nguyệt nhìn Linh Trang, thấy vẻ mặt bất an của cô, Anh Nguyệt cười tươi như hoa lộ ra má lúm đồng tiền: “Chị Linh Trang, em không nói dối”

Chỉ có làm như vậy, Linh Trang mới có thể được thả tự do. Cô nợ chị Linh Trang nhiều như vậy, chuyện lần này, coi như trả ơn đi.

Sắc mặt Chiến Bá Kiên tái nhợt, tức giận mắng Anh Nguyệt: “Anh Nguyệt, là ai đã bắt con nói như vậy?”

“Bố, không ai bắt con hết” Anh Nguyệt đáp.

Diệp Phong quay đầu lại nhìn thẩm phán: “Thưa thẩm phán, cô Linh Trang và cô Anh Nguyệt đều thừa nhận là mình đã giết người.

Chắc chắn rằng, trong số họ có người nói dối”

‘Vẻ mặt thẩm phán trở nên bối rối Diệp Phong quay đầu hỏi Vương Häng: “Luật sư Vương Hãng, anh là người nổi tiếng nhất trong giới luật sư, dùng kinh nghiệm phong phú của anh, nhất định sẽ đoán được ai trong số họ là người nói dối, hay là chúng ta hãy nghe ý kiến của luật sư Vương Hãng xem?”

Luật sư Vương Hằng lúng túng không biết nói gì: “Chuyện này… muốn nói thì phải có băng chứng, làm sao có thể suy đoán linh tinh được”

Diệp Phong giơ ngón tay cái lên với ông ta: “Đúng vậy, nói không sai. Chuyện này muốn chứng minh thì phải có bằng chứng”

Sau đó Diệp Phong đưa chỗ tài liệu đã chuẩn bị trước cho thẩm phán, nói: “Chúng tôi đã tìm được bằng chứng, chứng minh bữa tối mà đại viện Ngô Đồng đem đến cho cô Anh Nguyệt vào tối đó có vấn đề…”

Chiến Bá Kiên giận dữ nói: “Cậu nói láo.Bữa tối ngày hôm đó cảnh sát đã kiểm tra rồi, không có bất kì vấn đề gì”

Diệp Phong nói: “Bát canh đĩa thịt không có vấn đề không đồng nghĩa với việc lúc bát cơm còn nóng sẽ không có vấn đề. Bởi vì có những loại thuốc độc chỉ phát huy được tác dụng của nó ở một nhiệt độ nhất định”

Diệp Phong lấy từ trong túi ra một ít rượu đỏ Lafite còn sót lại, hỏi Chiến Bá Kiên: “Ông Bá Kiên có nhận ra cái này không?”

Sắc mặt Chiến Bá Kiên thay đổi, ông ta tự hỏi tại sao chai rượu này lại có thể xuất hiện ở đây.

“Chai rượu vang đó này chắc mọi người ngồi đây cũng nhận ra được” Chiến Bá Kiên nói.

“Nhưng đây là chai Lafite 1887, là ông Bá Kiên cho người đi mua mà”

Chiến Bá Kiên bắt đầu yếu thế: “Chai rượu này thì có thể nói nên vấn đề gì?”

“Rượu này được chưng cất từ một loại nguyên tố hóa học khiến cho cơ thể con người mất cảm giác tạm thời, không hoạt động được, hoàn toàn trùng khớp với những gì còn sót lại trong người Anh Nguyệt. Mà chai rượu này, là cô Anh Nguyệt đưa cho cô Nghiêm Linh Trang”

Sắc mặt Chiến Bá Kiên tái nhợt.
Bình Luận (0)
Comment