Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 889

Nghiêm Mặc Hàn lấy điện thoại di động ra, run rẩy đặt cho mình và Thanh Tùng chuyến bay gần nhất đến Hàn Quốc.

Sau đó anh ta gửi một tin nhắn cho Chiến Hàn Quân: “Hôm nay lúc 13 giờ, máy bay khởi hành.”

Á Châu.

Chiến Hàn Quân khi nhìn thấy dòng tin nhắn này, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng trong lòng anh vẫn không kìm được nỗi buồn.

Anh tựa đầu vào lưng ghế văn phòng, một vẻ nhàn nhạt hiếm thấy hiện ra trên khuôn mặt đẹp như băng điêu khắc.

“Tôi lần lượt đưa các con đến trời nam biển bắc, tôi đã khiến Linh Trang phải sống cô độc, Linh Trang nhất định sẽ không tha thứ cho tôi” Chiến Hàn Quân rất buồn bã nói.

Diệp Phong khuyên nhủ: “Vận rủi ập đến, nếu Tổng giám đốc không đồng ý tự mình chiến đấu, sợ rằng sau này phu nhân sẽ rơi vào đau khổ, làm sao có thời gian và sức lực để chăm sóc bọn trẻ.”

*Tôi bây giờ càng ngày càng khiến cô ấy chán ghét. Nhưng tôi hy vọng, sau này đau khổ của cô ấy sẽ giảm bớt một chút” Chiến Hàn Quân nói.

Lúc này, Quan Minh Vũ mở cửa bước vào, trên tay cầm một xấp tài liệu lớn có đóng dấu cá nhân của Chiến Hàn Quân.

“Tống giám đốc, những tài liệu này cần anh ký tên và đóng dấu. Chỉ cần anh ký tên và đóng dấu, kể từ hôm nay, quyền quản lý Á Châu sẽ được chuyển cho cô Nghiêm Linh Trang.” Quan Minh Vũ nói.

Chiến Hàn Quân gật đầu và đứng thẳng người.

Anh mở hồ sơ ra, nhanh chóng ký tên ở những nơi Quan Minh Vũ chỉ định.

Sau khi hoàn thành, Chiến Hàn Quân tự giễu cười, “Nghiêm Linh Trang, bây giờ anh là một kẻ nghèo đói, sau này phải nhờ em nuôi anh rồi Diệp Phong bật cười trước tâm trạng tìm niềm vui trong đau khổ của Tổng giám đốc.

“Tổng giám đốc, em sợ sau này anh phải chịu đòn nhận tội với vợ anh dài dài, thì cô ấy mới tha thứ cho lời nói dối của anh hôm nay”

Quan Minh Vũ nói đùa.

Chiến Hàn Quân tưởng tượng ra một tương lai tươi sáng, “Nếu như có thể thoát khỏi vận rủi, cho dù bắt tôi chịu đòn nhận tội, ngày ngày quỳ gối lên vỏ sầu riêng, tôi cũng chấp nhận”

Sắc mặt Quan Minh Vũ vô cùng nặng nề.

Anh ta nhếch môi, thật lâu sau mới thu hết dũng khí nói: “Tổng giám đốc, đêm qua biệt thự Ngọc Bích đã xảy ra chuyện.”

Nụ cười của Chiến Hàn Quân khựng lại, anh ngước mắt lên nhìn Quan Minh Vũ.

Quan Minh Vũ tiếp tục nói: “Sáng nay, Dương Phàm, một người nổi tiếng trên Internet, trong lúc livestream, cô ta đã nói về việc cô ta đến biệt thự Ngọc Bích cùng với Chiến Bá Nam. Cô ta nói rằng cô ta đã nhìn thấy nhiều người chết trong biệt thự.”

Chiến Hàn Quân kinh ngạc đứng lên, “Sau đó thì sao?”

“Tôi không dám để cô ta tiếp tục tiết lộ, nên đã phái hacker hack livestream của cô ta”

Chiến Hàn Quân cầm áo khoác trên ghế văn phòng ra lệnh cho Diệp Phong, “Theo tôi trở lại biệt thự Ngọc Bích.”

“Vâng”

Quan Minh Vũ nói: “Tôi cũng đi.”

Chẳng mấy chốc, Chiến Hàn Quân và những người khác đã đến biệt thự Ngọc Bích, nhưng biệt thự Ngọc Bích vẫn yên tĩnh như thường lệ, những vệ sĩ đã đứng vào vị trí tương ứng của họ và thực hiện nhiệm vụ của.

Diệp Phong nói: “Chẳng lẽ là cô người nổi tiếng trên mạng kia nói dối?”

Vừa dứt lời, ánh mắt của anh đã bị thu hút bởi những ký tự màu đỏ sẫm ngưng tụ trên tháp, “d13?”

“Bọn họ thực sự đã tới” Diệp Phong nói “Biệt thự Ngọc Bích đã chặn tin tức, nhưng lại phớt lờ biểu tượng cảnh báo tử trên đỉnh tháp này. Cũng không biết đêm qua có bao nhiêu người chết?”, Phong Mang nói Chiến Hàn Quân nhìn các vệ sĩ đứng xung quanh, bề ngoài trông gần giống như lúc trước, tuy nhiên, khoảng cách giữa lính canh rõ ràng trở nên rộng hơn.

“Bên kia đã để lại cho chúng ta cảnh báo tử. Bọn họ không muốn chúng ta chết đột ngột, bởi vì bọn họ muốn trừng phạt chúng ta và để chúng ta nếm trải cảm giác hoảng sợ khi sắp chết.” Chiến Hàn Quân nghiến răng nói.

Quan Minh Vũ nhìn vào dấu hiệu tử vong đ13 và tự hỏi: “Chữ d này có nghĩa là chết Nhưng tôi không hiểu con số này. Con số 13 có nghĩa là gì? Không lẽ bọn họ nhân từ thế sao, chỉ lấy mạng của 13 người nhà họ Chiến?”

Diệp Phong nói: “Nếu giải thích theo cách cũ, thì con số 13 có thể tượng trưng cho thời hạn của cái chết.”

“Nói cách khác, nhà họ Chiến chỉ có thể sống nhiều nhất là 13 ngày?” Vẻ mặt Quan Minh Vũ nghiêm nghị
Bình Luận (0)
Comment