Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 911

Dư Nhân đột nhiên duỗi tay ra nắm chặt bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của Nghiêm Linh Trang, nhẹ nhõm nói: “Nghiêm Linh Trang, đừng lo lắng, anh nhất định sẽ coi con của em như con của anh.”

Nghiêm Mặc Hàn cầm đũa, hung hăng đánh vào lưng Dư Nhân, “Buông tay em gái tôi ra. Giữa ban ngày mà kéo qua kéo lại, không đứng đắn.”

Dư Nhân thu tay về, nở nụ cười tao nhã nhã nhặn nói: “Gia quy của nhà họ Nghiêm các anh nghiêm khắc như vậy sao?”

Nghiêm Mặc Hàn nói: ‘Ý cậu là sao? Bố tôi tên là Nghiêm Cách. Cậu có thể tưởng tượng gia đình chúng tôi truyền thống và cổ hủ như thế nào rồi đấy. Nếu muốn theo đuổi em gái tôi, cậu phải chịu đựng những thử thách nặng nề trước khi kết hôn. Ví dụ, kiêng cữ trước hôn nhân, nắm tay hôn nhau không được, cùng lắm là để hai người âm thầm liếc nhìn nhau.”

Dư Nhân lảng nghe rất cẩn thận, còn cẩn thận ghi lại.

Nghiêm Linh Trang lặng lẽ đánh giá cao diễn xuất của Nghiêm Mặc Hàn.

€ô tự hỏi làm thế nào Nghiêm Mặc Hàn, một người sinh ra đã là một kẻ xấu xa, lại có mặt mũi để thể hiện sự kiêng cữ trước hôn nhân của mình.

“Anh và chị dâu đã đăng ký kết hôn chưa?” Nghiêm Linh Trang hỏi Nghiêm Mặc Hàn buột miệng, “Chưa.”

Nghiêm Linh Trang nói: “Thế hai người đã sống cùng nhau chưa?”

Sau đó Nghiêm Mặc Hàn mới nhận ra rằng có một cái bẩy của Nghiêm Linh Trang, anh ta hét lên, “Nghiêm Linh Trang, em quản còn nhiều hơn cả dì của ủy ban khu phố, em không sợ lo lắng nhiều sẽ già nhanh à?”

Nghiêm Linh Trang nói: “Chuyện chính anh còn không làm được, tại sao lại bắt em làm?”

Nghiêm Mặc Hàn sững sờ, “Nghiêm Linh Trang, em đói khát như vậy sao? Nóng lòng vội vã muốn lên giường với một người đàn ông xa lạ?”

Nghiêm Linh Trang tức giận.

Dư Nhân vui vẻ nói: “Nghiêm Linh Trang, anh thế nào cũng được.”

Nghiêm Mặc Hàn trừng mắt nhìn Dư Nhân, “Cậu chỉ mong chờ em gái tôi như thế à?”

Dư Nhân thẳng thắn nói: “Đúng là tôi đã yêu Nghiêm Linh Trang ngay từ cái nhìn đầu tiên, và mãi yêu từ lúc đó. Đời này, tôi, Dư Nhân, sẽ chỉ kết hôn với cô ấy”

Nghiêm Mặc Hàn cười lạnh hai tiếng: “Này… Yêu từ cái nhìn đầu tiên? Có nghĩa là cậu thấy em gái tôi xinh đẹp, nên có những suy nghĩ quá giới hạn với con bé?”

Dư Nhân nhún vai, “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Đây là bản chất của con ngư “Hời hợt” Nghiêm Mặc Hàn nói.

“Chẳng nhẽ anh sẽ yêu những người phụ nữ luộm thuộm và bẩn thỉu ngay từ cái nhìn đầu tiên hay sao?” Dư Nhân hỏi ngược lại Nghiêm Mặc Hàn không nói nên lời.

Một lúc lâu sau, trong đầu Nghiêm Mặc Hàn mới nặn ra được vài chữ có ý nghĩa, “Cậu muốn cưới em gái tôi, vậy cậu có biết em gái tôi thích gì không? Con bé chọn ăn rau trong đĩa thịt, sau đó để thịt cho người khác ăn. Cậu có thể chịu được không?”

Dư Nhân cau lông mày, “Tại sao tôi phải ăn? Vứt vào thùng rác không phải là được rồi sao?”

Nghiêm Mặc Hàn dang tay về phía Nghiêm Linh Trang, “Cậu ta không ăn đồ ăn của em.”

Dư Nhân trở nên háo hức, mỉm cười, “Vì Nghiêm Linh Trang, tôi có thể ăn thức ăn thừa của cô ấy.”

Nghiêm Mặc Hàn nói: “Ngay cả khi cậu sẵn sàng ăn thịt cô ấy gắp ra, cậu vẫn phải nhìn cơ thể mình có chịu được không. Đừng ăn quá nhiều thịt, cơ thể cậu sẽ bị biến dạng, cholesterol sẽ tăng lên. Đến lúc đó đừng trách em gái tôi chán ghét cậu!”

Dư Nhân nói: ‘Ăn thịt mỡ nhiều, cơ thể tăng cân không phải là chuyện bình thường sao? Tôi tin rằng Nghiêm Linh Trang sẽ không chán ghét tôi.”

Nghiêm Mặc Hàn nói: “Có người ăn cả chục năm, cơ thể vẫn thuộc hàng top.”

Anh ta đang giúp Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang thể hiện tình cảm một cách kín đáo.

Khuôn mặt của Dư Nhân ngay lập tức trở nên có chút xấu hổ.

Nghiêm Linh Trang trừng mắt nhìn Nghiêm Mặc Hàn, cô hẳn học nói: “Anh ta không có liên quan gì đến em, Nghiêm Mặc Hàn, sau này em không muốn nghe anh nhắc đến anh ta trước mặt em nữa.”

Vẻ mặt Nghiêm Mặc Hàn buồn bực: “Em có cần tuyệt tình như vậy không?”

Nghiêm Mặc Hàn bí mật nhìn lại, thì đã thấy Chiến Hàn Quân đang lặng lẽ đi về phía lối ra.

Bước đi ảm đạm, bóng lưng cô đơn.

Trái tim của Nghiêm Mặc Hàn đau nhói.

“Em và anh ấy, sau này anh ấy sẽ đi trên cây cầu độc mộc của mình, còn em sẽ đi trên con đường đầy nắng của em, chẳng liên quan gì đến nhau nữa”, Nghiêm Linh Trang nói.

Khi Chiến Hàn Quân nghe thấy giọng nói dứt khoát của Nghiêm Linh Trang, trong lòng anh dâng lên một cảm giác hoang mang.

Lo lắng cho cô gần hết cuộc đời, nhưng cuối cùng lại thành ra thế này.
Bình Luận (0)
Comment