Hà Dĩ Phiêu Tuyết

Chương 1

Chương 1: Nhập học

"Alô, sao vậy chị?"

"Bây giờ, em đang ở đâu?"

"Em đang đi dạo phố, không phải chị muốn em lên mạng đánh boss với chị chứ?" Bối Phiêu Tuyết một tay cầm điện thoại, một tay chọn quần áo.

Đầu dây điện thoại bên kia khẽ cười, nói: "Phiêu Tuyết, em thông minh lắm, nhưng cũng đã mấy tháng rồi em không lên mạng chơi game."

"Chị đúng là không hiểu được, thân là người đứng thứ ba trên bảng xếp hạng - Khuynh Tuyết Phiêu Thành Đại Thần. Đương nhiên là không phải cứ muốn là xuất hiện."

Phiêu Tuyết nói, tay cầm một bộ đồ con màu trắng, cùng chiếc váy xếp ly đen dài.

"Phiêu Tuyết, nếu em chịu đánh boss với chị thì chị sẽ tặng em bộ trang bị cấp Tiên Khí." Bối Vy Vy có ý định dùng trang bị dụ dỗ em gái Bối Phiêu Tuyết.

Bối Phiêu Tuyết lại cầm một chiếc quần bút chì cùng áo sơ mi trắng nói: "Chị à, nếu chị muốn hấp dẫn em thì điều kiện tiên quyết là chị phải có bộ trang bị đó trước đã."

Bối Vy Vy không dùng trang bị được, đành dùng chiêu sát thủ cuối cùng: "Nếu em đồng ý, chị mời em ăn hạt điều một tháng."

"Có thật không? Bây giờ là ba rưỡi, bốn giờ em sẽ cùng chị đánh boss." Mắt của Bối Phiêu Tuyết chợt phát sáng.

Bối Vy Vy sau khi thực hiện được ý đồ liền trả lời: "Được, vậy chị chờ em login." Nghĩ thầm: Chị còn không hiểu rõ em sao.

Lát sau, Bối Phiêu Tuyết cầm một đôi xăng-đan trắng đế cao cùng đôi cao gót trắng dài năm centimet đi trả tiền rồi chạy ngay tới tiệm net gần nhất.

Tư Mật

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Chị, em đến rồi.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Em đến thì tốt. Đi thôi, em với chị qua chỗ đội đi đánh quái.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Nhớ kĩ hạt điều của em đó.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Yên tâm đi, con bé ham ăn này.

Đội Ngũ

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Chúng ta đến đây.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Chào mọi người.

[ Lôi Thần Ny Ny ]: Xin chào Đại Thần, ta là Lôi Thần Ny Ny, cô có thể gọi ta là Ny Ny.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thần ]: Xin chào Ny Ny, cô có thể gọi ta là Khuynh Tuyết.

[ Lôi Thần Ny Ny ]: Xin chào Khuynh Tuyết, Vy Vy, thật không ngờ cô lại quen biết với Khuynh Tuyết, sao cô không nói với ta rằng Khuynh Tuyết muốn tới.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: -_-||, cô vốn không hỏi mà.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Được rồi được rồi, chúng ta mau đi đánh boss thôi, ta đang ở tiệm net, chỉ mua có nửa giờ.

[ Lôi Thần Ny Ny ]: Đúng đúng đúng, chúng ta nhanh đi thôi.

Lôi Thần Ny Ny đem Lô Vỹ Vy Vy cùng Khuynh Tuyết Phiêu Thành tới chỗ đánh boss. Lô Vỹ Vy Vy còn chưa kịp ra tay thì Khuynh Tuyết một chiêu tiêu diệt hết toàn bộ tiểu quái. Lát sau đánh boss, Khuynh Tuyết cũng chỉ mất một ít thời gian liền giải quyết xong. Từ đầu chí cuối đều không cho Lôi Thần Ny Ny và Lô Vỹ Vy Vy có cơ hội ra tay.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Thời gian không còn nhiều, ta đi trước.

[ Lôi Thần Ny Ny ]: Chờ đã Khuynh Tuyết, chúng ta còn chưa chia trang bị mà.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ta không cần trang bị, ta chỉ cần chị ta mời ăn hạt điều một tháng thôi. Tạm biệt.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Em đúng là đứa ham ăn.

[ Lôi Thần Ny Ny ]: Vy Vy, cô là chị gái của Khuynh Tuyết á! ! !

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Đúng vậy, khi nãy ta chưa nói cho cô sao?

[ Lôi Thần Ny Ny ]: -_-||, không có.

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Được rồi, vậy giờ cô biết rồi đấy.

Góc nhìn của Tiêu Nại

Sắp tới ngày khai giảng, tôi quyết định đến tiệm net của cậu chào hỏi một tiếng.

Trong lúc tìm cậu, tôi nhìn thấy một cô gái mặc váy dài xếp nếp màu lam, tóc thì để xoã, chân mang một đôi cao gót trắng, nếu không sai thì tầm năm centimet. Còn trên bàn phím, những ngón tay thon dài ấy di chuyển nhanh như vũ động.

Mặc dù không thể thấy rõ hình dáng của đối phương nhưng nhìn từ đằng sau có thể thấy được góc nghiêng khuôn mặt của cô ấy, là một người con gái rất xinh đẹp.

Khuynh Tuyết Phiêu Thành, cái tên này giống như tên nhân vật đứng hạng ba trên bảng xếp hạng, còn Lô Vỹ Vy Vy tựa như tên của nữ nhân vật đứng thứ sáu. Thì ra Khuynh Tuyết Phiêu Thành là em gái của Lô Vỹ Vy Vy.

Một chốc sau, Khuynh Tuyết Phiêu Thành tắt máy vi tính, đứng lên, cầm lấy bốn chiếc túi xách bên cạnh. Bây giờ tôi mới thấy vóc dáng của cô ấy, rất đẹp, đẹp hơn cả cô hoa khôi gì đó mà Ngu Công nhắc tới rất nhiều.

Khuynh Tuyết Phiêu Thành rời đi xong tôi mới đi gặp cậu.

Ngày 31 tháng 8

Bối Phiêu Tuyết mặc áo sơ mi trắng, quần jeans xanh, chân mang đôi sandal trắng, tay kéo chiếc va ly màu tím nhạt dài 26 tấc đi tìm chỗ ghi danh cho tân sinh viên.

Bởi vì Phiêu Tuyết có vẻ ngoài rất xinh xắn nên các nam sinh đi ngang qua đều không ngừng quay lại ngắm nhìn.

"Hầu Tử Tửu, mau nhìn cô gái phía trước cậu." Vu Bán Sản còn nói: "Gương mặt này, dáng người này. Trời ạ, ăn đứt hoa khôi trường mình."

Khâu Vĩnh Hầu cũng nhìn về phía Bối Phiêu Tuyết nói: "Quả là mỹ nhân, so với hoa khôi còn đẹp hơn nhiều. Cậu nói xem, cô ấy có giống mấy người đẹp khác luôn muốn được lão Tam ôm ấp không?"

Vu Bán San lấy di động ra, nói: "Tôi mặc kệ, tôi muốn chụp hình lại làm kỉ niệm."

Khâu Vĩnh Hầu cũng lôi di động ra: "Được, tôi cũng chụp."

Ký túc xá nữ

Bối Phiêu Tuyết và Bối Vy Vy cùng nhau khiêng hành lý lên lầu, Vy Vy nói: "Em ở lầu hai, còn chị ở lầu ba, phòng 303. Từ đây đến đó rất gần cho nên nếu gặp chuyện gì thì cứ tìm chị biết chưa."

"Đã rõ!"

"Ừm, em tới đây rồi, chị về trước."

"Vâng." Phiêu Tuyết nhìn bóng Bối Vy Vy rời khỏi mới mở cửa ký túc xá.

Lập tức bên trong xuất hiện ba nữ sinh, một người tóc ngắn, một người tóc ngang vai, còn người cuối cùng thì có mái tóc dài.

"Chào mọi người, mình là Bối Phiêu Tuyết, sinh viên khoa Âm Nhạc."

"Chào cậu chào cậu, cả ba bọn mình đều là sinh viên khoa Âm Nhạc. Bạn tóc ngắn này tên là Kham Nhuận Tuyết, mình là Liễu Sáng Láng, còn bạn tóc dài ngang vai kia là Thành Tiểu Tuyết." Sáng Láng nói, kéo tay Phiêu Tuyết đi vào.

"Chào các cậu."

"Chào cậu, Phiêu Tuyết, trông cậu thật xinh đẹp." Nhuận Tuyết nói với Bối Phiêu Tuyết.

"Đúng vậy đúng vậy, Phiêu Tuyết, cậu dùng mỹ phẩm gì mà đẹp vậy?"

"Mình không có xài mỹ phẩm."

Ký túc xá nam

"Hách Mi, hôm nay cậu không đi đón người mới với chúng tôi thì đáng tiếc làm sao."

"Sao vậy?" Hách Mi nhìn Khâu Vĩnh Hầu một cách nghi hoặc.

Vu Bán San bỗng xuất hiện cười nói: "Bởi vì chúng tôi nhìn thấy một mỹ nữ, mà khi cô ấy không cười khiến người ta có cảm giác thật giống Lão Tam."

"Thật vậy hả? Các cậu có chụp hình về không?" Hắc Mi hỏi Vu Bán San.

Vu Bán San cố ý trêu Hách Mi, mãi một lúc lâu sau mới nói: "Đương nhiên là có." Anh lấy điện thoại ra, mở album ảnh rồi đưa hình cho Hách Mi xem.

"Wow, quả thật là người đẹp." Hách Mi há hốc miệng.

Tiêu Nại vừa mới về, lúc đi ngang qua lưng Hách Mi, vô tình liếc một cái liền thấy ảnh chụp của Khuynh Tuyết Phiêu Thành vừa mới gặp hôm qua ở tiệm net trên di động.

Tiêu Nại lấy điện thoại từ trong tay Hách Mi ra, hỏi: "Hình này ở đâu ra?"

Ba người Vu Bán San đang ngồi ghế dựa liền đứng dậy, Vu Bán San nói: "Lão Tam, không phải cậu vừa nhìn hình liền yêu người ta đấy chứ."

Vu Bán San bị Tiêu Nại nhìn một hồi, liền bị ánh mắt đó hù doạ, nói: "Sáng nay nhìn thấy cô ấy ở cổng trường, chắc là một tiểu sư muội mới nhập học."

Tiêu Nại nghe xong, ngón tay trên di động bấm vài cái liền ném đi động lại vào tay Hách Mi rồi rời đi.

Vu Bán San thấy Tiêu Nại rời đi, lập tức nhào qua cầm lấy di động hỏi: "Lão Tam vừa làm gì vậy?"

Khâu Vĩnh Hầu và Hách Mi nghe thấy tiếng Vu Bán San cũng nhìn về phía điện thoại của anh, chỉ thấy được bốn chữ "Đã xoá thành công."

-o0o-

(•Sam•): thật ra đây là lần đầu tiên tui edit truyện đó bà con ạ, nên mong bà con cô bác thương xót cho trình độ em nó còn nhỏ dại, bảo ban nó chứ đừng ném đá nó, tội nghiệp em nó lắm!

Bình Luận (0)
Comment