Hạ Tuế Thiên 2013

Chương 16

Lúc đó tôi còn chưa có nhiều kinh nghiệm, khi vừa nhìn thấy bóng người kia, lại còn là nhìn thấy trong cái hoàn cảnh như thế, tôi lập tức sởn hết cả tóc gáy, không kìm chế được, phản ứng đầu tiên là hét ầm lên ngay lập tức.

Hét được hai tiếng, chú Hai đã xuống nhà, chú đã mặc quần áo chỉnh tề, chuẩn bị ra sân luyện Thái cực quyền, nghe thế mới chạy vọt vào trong phòng tôi hỏi sao thế. Tôi chỉ về phía ô cửa sổ kia, lắp bắp nói: "Cái... cái bóng!"

Chú Hai thấy thế cũng giật thót cả mình, có điều, chú phản ứng mau lẹ hơn tôi nhiều, chú lập tức xông tới mở toang cửa sổ ra, nhìn ra ngoài, quát: "Ai!"

Chú Hai tì lên bệ cửa sổ, rướn người ra ngoài nhìn ra xung quanh, có chút khó hiểu, vì nếu có người vừa chạy đi thì ít nhất cũng phải có động tĩnh gì đó chứ. Lúc này, chú ừm một tiếng, lùi lại vào phòng thì bỗng nhiên, chú giơ tay lên nhìn. Tôi thấy tay chú ướt nhoèm.

Lại thấy bệ cửa sổ cũng đẫm nước, tôi bỗng có dự cảm không lành, lập tức kéo nửa cánh cửa sổ đóng lại, vừa nhìn liền giật mình, úi mẹ kiếp, thì ra trên mặt ngoài kính cửa sổ đóng đầy lũ ốc sặc sỡ kia!

Lại nhìn mặt ngoài nửa cánh cửa sổ còn lại, cũng dính toàn là ốc.

Tôi lạnh hết cả sống lưng, lập tức đóng cửa sổ lại, chạy ra bên ngoài xem, mới thấy số lượng lũ ốc bùn kia còn nhiều gấp mấy lần so với hồi trước nhìn thấy, chi chít, tụ lại một chỗ, tạo thành hình dáng cực kỳ quái đản, chính là hình dáng một người đám nằm bò trên ô cửa sổ phòng tôi nhòm vào nhìn trộm bên trong, cực kỳ sống động.

Tôi rùng mình ớn lạnh, chỉ cảm thấy một cảm giác khiếp hãi cực độ chạy dọc từ đầu đến chân. Sắc mặt chú Hai cũng trắng bệch, không nói nổi một câu nào.

Bắp chân tôi run run, hít sâu mấy hơi mới nói chuyện nói. Tôi hỏi chú: "Chú Hai, đây là cái gì vậy?"

Chú Hai rít ra một câu qua kẽ răng: "Chú không biết."

"Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Chú Hai không đáp, mà lấy di động ra gọi một cú điện thoại. Đầu óc tôi trống rỗng, không nghe rõ nổi chú đang nói cái gì nữa, chỉ biết là chú đang gọi cho chú Ba.

Chỉ chốc lát sau, chú Ba từ bên ngoài chạy về. Hóa ra nửa đêm chú cùng với đám thủ hạ đi ra bờ suối cắm chốt, hồi tối đã vẩy thuốc rồi mà mãi không thấy con ốc nào nổi lên, chú sợ nước suối xiết quá, vẩy thuốc trừ sâu cũng vô ích, có thể lũ ốc bùn kia sẽ tụ lại vào buổi tối, cho nên chú mới ra đó tuần tra.

Chú dẫn theo mấy tên thủ hạ, chạy đến chỗ tôi, chẳng hỏi han gì mà đi xem ô cửa sổ ngay tức khắc. Xem xong, sắc mặt chú liền trở nên trắng bệch.

Một thủ hạ bên cạnh nói: "Mẹ kiếp, lũ này bò ra từ nơi nào vậy?"

Chú Ba không trả lời, mà lập tức cầm một cái cào dùng để cào thóc lên, gạt hết đống ốc ra khỏi cửa sổ phòng tôi.

Số lượng ốc bùn quá nhiều, đến mức khiến tôi phải nghẹn họng trân trối, cào hết xuống đất xong là gom được cả một đống lớn, cứ lổm ngổm từng tảng từng tảng. Sao hồi xưa khi ăn ốc tôi lại không thấy tởm lợm đến vậy nhỉ.

Gạt hết xuống xong, chú Ba gẩy gẩy vài con dưới đất, nói: "Vẫn ướt, mới rời nước chưa được bao lâu. Chúng mày tìm xem gần đây có nguồn nước nào không."

Thủ hạ của chú lập tức tản ra khắp xung quanh tìm kiếm, nhưng chưa đi được mấy bước, chú Hai liền nói: "Khỏi tìm, là từ nơi đó."

Chúng tôi nhìn về phía chú chỉ, liền phát hiện dưới chân tường phòng tôi có một cái máng nước, thông đến đường cống ngầm.

Hệ thống nước thải ở nông thôn rất đơn sơ, cũng không khác hệ thống tưới tiêu của đồng ruộng là mấy, tất cả nước thải sinh hoạt đều đổ hết vào trong suối, cho nên đường cống ngầm này chắc chắn là thông với suối. Trên thực tế, tất cả đường cống thoát nước của các nhà đều thông đến suối cả. Chú Hai nói: "Trời không mưa, mà cái máng nước này ướt sũng, chứng tỏ chúng bò lên từ đường cống ngầm."

"Đ. mẹ chúng nó, chẳng trách ông đây không hạ độc chết được con ốc chó má nào, hóa ra là trốn cả vào đường cống thoát nước." Chú Ba mắng.

"Xử lý thế nào đây?" Một thủ hạ hỏi.

"Giết sạch chứ sao!" Chú Ba liền nói, nói rồi chú cầm cái cào lên phang thẳng xuống đám ốc dưới đất. Thủ hạ của chú cũng lập tức đi theo hỗ trợ, cầm đủ thứ lên định đập, thì chú Hai cản bọn họ lại.

"Anh định làm gì?" Chú Ba hỏi.

Chú Hai nói: "Mày làm thế cũng vô ích." Nói rồi, chú lật nắp cống ngầm lên, chúng tôi nhìn vào, chỉ thấy bên trong cống ngầm đầy ứ toàn là ốc.

Bình Luận (0)
Comment