Ở trên nhánh cây Lý Cố quan sát phía cột sáng đám người, lấy Hồng Huyền Tượng làm chủ, bao vây lấy là khoảng trăm người, còn lại xung quanh lẻ tẻ, lẻ tẻ tụm nhỏ đứng xa quan sát cỡ hai chục người.
Lý Cố nhảy xuống trong rừng chạy hướng thẳng đến Hồng Huyền Tượng, bắt giặc trước bắt vua đạo lý này ai cũng hiểu.
“Đó là cái gì?”
Một tên trọng đội hô lên chỉ về phía rừng cây. Cả đám đều nhìn về hướng đó mang theo chút cảnh giác.
Hồng Huyền Tượng cũng đã cảm nhận được cái gì đang đến gần, lớn tiếng quát:
"Chuẩn bị chiến đấu!"
Cả đám rút vũ khí trận địa chờ sẳn đón địch.
"Với sức mạnh mới, dù tốc độ nhanh hơn nhưng ta vẫn chưa thể điều khiển nó một cách hoàn hảo."
Vù xẹt xẹt xẹt
Lý Cố như cơn gió thoáng qua những tên gần nhất, chiêu chiêu đem bọn hắn đánh gục ngã xuống.
Lúc này những tiếng kêu thảm đã vang lên.
Một thanh trọng kiếm từ phía trên chém xuống Lý Cố, Lý Cố dùng khí ngăn cản làm trọng kiếm không thể tiến lên, rồi cho hắn
một đao.
Một bàn tay phía trên lưu chuyển một lớp khí chém ngang chém dọc về phía Lý Cố, Lý Cố hạ người, nghiêng về sau tránh né, lại vung đao về phía tên kia, lúc này thì lại có khác một bàn tay vung về phía Lý Cố, Lý Cố đứng trước lựa chọn vẫn không hề nao núng, đao tiếp tục tiến tới lấy mạng tên kia, xung quanh lưu chuyển lớp khí đến phòng thủ, bàn tay xuyên thủng lớp khí, xẹt qua mặt Lý Cố lưu lại vết thương nhỏ, Lý Cố cũng đã lui về một khoảng cách.
Hiện tại chỉ cần xem lại xung quanh nhân thủ đã thiếu mất hơn một phần ba, vài tên không có chiến ý lui lại, một số quyết đoán trực tiếp chạy đến cột sáng, còn không kịp tới gần lại bị một thân ảnh cao to ngăn cản một cái tát chụp chết.
"Giết hắn, nếu không các ngươi một người cũng đừng mong rời khỏi!"
Hồng Huyền Tượng sắc mặt âm trầm, giọng nói đầy sát ý nói:
Phía trước có Hổ phía sau có Sói. Lên cũng chết mà lùi cũng chết, đây là kẻ yếu bi thương, không chờ bọn hắn tiếp tục do dự. Lý Cố đã ra tay. Thấy từng tên một chết đi.
“Giết Aaaa!”
Tên cách Lý Cố không xa hô to, khí thế để người ghé mắt.
Đám người rút vũ khí ra, hướng về Lý Cố phóng đi.
Trong đó bao quát còn lại những tên nằm trong Ngoại môn mười vị trí đầu trừ Hồng Huyền Tượng cả Triệu Ngọc Thụ cũng tham chiến.
Một đao lại một đao, trừ vài tên khiến Lý Cố đón đỡ ra mất chút thời gian, bọn còn lại ngay cả cọng lông chân của hắn cũng không chạm được.
Lý Cố nhìn về phía Hồng Huyền Tượng.
“Tiếp đó, liền thừa ngươi một người.”
Hồng Huyền Tượng ánh mắt ngưng trọng, từ vừa rồi đến bây giờ chiến đấu, hắn phát hiện Lý Cố thế mà giống như hắn, vẫn là một cái luyện thể võ giả!
Đã Luyện Khí, lại luyện thể, người này thiên phú rõ ràng là không tốt mới bị xếp làm tạp dịch, vậy mà hết lần này đến lần khác cản trở trước mặt hắn.
Bất quá Lý Cố dùng luyện khí Trúc Cơ, dù luyện thể được tăng phúc mạnh hơn Cửu trọng nhưng kém Trúc Cơ một đường. Hắn là thuần Luyện thể, thứ hắn hiện tại cậy vào là Luyện thể.
“Chết cho ta!”
Chỉ thấy Hồng Huyện Tượng cánh tay biến đen.
Hồng Huyền Tượng nắm đấm như là cự thạch, cọ xát không khí nhấc lên gió thổi có lay, đấm về phía Lý Cố.
Phổ thông Luyện Khí võ giả nếu như bị một quyền này đánh trúng, sợ rằng tan xương nát thịt tại chỗ.
Lý Cố thân thể cũng nhanh chóng biến thành màu ám kim, đồng dạng là đấm ra một quyền, trong lúc nhấc thời vang lên tiếng xương gãy, Lý Cố bị đánh văng ra ngoài.
Chỉ thấy bàn tay tràn ra máu tươi, nhưng nhanh chóng quay về, huyết xung quanh chiến trường cũng bị thu hút tiến vào, vết thương cấp tốc được chữa lành, đây là năng lực mà Lý Cố đạt được, có thể tăng phúc Huyết Hoả Cuồng Đao khiến kẻ địch máu chảy nhanh gấp nhiều lần, cùng hút máu kẻ địch tiến hành chữa thương, tăng tu vi, đối với người khác nhất là Luyện thể đúng là năng lực không tệ đối với Lý Cố mà nói đúng là có chút gân gà.
"Muốn cùng ta so đấu nhục thân đúng là không biết sống chết!"
Hồng Huyền Tượng nghĩ thầm trong lòng, hắn còn đang cảnh giác thanh đao của Lý Cố, bất quá khi thấy được năng lực của Lý Cố hắn biết mình nên đánh nhanh thắng nhanh, không thể lại kéo dài.
Thể là thân thể Hồng Huyền Tượng toàn thân được bao trùm bởi màu đen chạy nhanh về phía Lý Cố. Một cú đấm vào cằm khiến Lý Cố bay lên vừa hạ xuống. lại một cú đấm vào mặt khiến Lý Cố bay đi, Lý Cố dùng hai chân tiếp lấy gốc cây khiến gốc cây to đung đưa rung rung rung không thôi, rồi bậc lại đứng thẳng.
Hồng Huyền Tượng nhanh chóng tiếp cận định tung cú đấm, lúc này Lý Cố bổng dưng tung cú đá từ dưới lên nhưng Hồng Huyền Tượng bắt chéo lại hai tay thành hình chữ X đỡ được, cũng bị kéo ra dài một đường, dưới đất hai hàng vết chân.
Nhưng tên xung quanh xem chiến nhập tâm đến quên cả trời đât.
"Mình chưa phát lực đủ lực sau?."
Hồng Huyền Tượng thấy Lý Cố vẫn còn sức như vậy trầm thấp:
"Lại đây."
Lý Cố mĩm cười nói:
Hồng Huyền Tượng tung cú đấm đến, Lý Cố giơ tay phải đón đỡ nhưng không kịp, bị đấm vào một bên mặt, cùng lúc này Lý Cố đá vào mặt Hồng Huyền Tượng khiến Hồng Huyền Tượng bật ngữa ra sau, rồi Lý Cố hạ người xuống. vừa hạ người Lý Cố tiếp tục lại nhận thêm một cú đấm vào mồm khiến Lý Cố bay đi đụng thẳng gốc cây rồi rớt xuống, chân vừa chạm đất lại bị một cứ đá vào bụng tiếp tục đụng vào gốc cây ánh mắt lảo đảo, vừa hạ xuống một tay ôm bụng lại tiếp tục ăn một cú đấm vào mũi văng ra máu tươi, lúc này Lý Cố đã đứng không vững.
"Đây chính là Hồng Huyền Tượng."
Một tên Ngoại môn đệ tử gần đó vô thức nói.
Hồng Huyền Tượng lại định tấn công nhưng Lý Cố hơi nghiêng đầu tránh né, tung liên hoàn cước vào mặt.
"Ngươi."
Hồng Huyền Tượng gồng cú đấm định đánh trả nhưng bị Lý Cố đạp ngay vùng thượng vị từ rốn lên một tấc, khiến Hồng Huyền Tượng ngã ngữa xuống đất hơi nhắm mắt cắn răng.
"Lý Cố ta sẽ cho ngươi thấy bản lĩnh thật của ta."
Chỉ thấy Hồng Huyền Tượng đứng dậy hơi cúi người gồng lên chỉ thấy cơ thể to ra, khiến áo rách đi lộ ra cơ bắp tràn ngập lực lượng. Tốc độ thật nhanh chỉ một cú đấm đã khiến Lý Cố bay thẳng đi, đụng ngã gốc cây.
Hồng Huyền Tượng lúc này đã đến gần Lý Cố, Lý Cố đứng dậy khắp người là máu không lúc nào không hồi phục, lúc này chạy nhanh về phía Hồng Huyền Tượng, cái gì đấm, đá, gối, cùi chỏ... cùng Hồng Huyền Tượng trực diện đối chiến lúc này Hồng Huyền Tượng đã chảy máu, chỉ vài vết thương nhỏ nhưng máu ra không ngừng hoá thành huyết khí bay về phía Lý Cố, Lý Cố thì bị đập nhừ tử, nhiều chỗ bị sưng lên, xương cốt bị nứt không kịp chữa trị, lúc này hai bên như dã thú chiến đấu, nghe theo bản năng, cái gì đâu hai chữ hình tượng.
"Trận đánh gì thế này, đây còn là quyền pháp sao."
Một tên phía xa chảy mồ hôi nói:
Cuối cùng thì chỉ thấy một con Hắc Hổ suất hiện trên cú đấm Lý Cố, phía trong Hắc Hổ là dồi dào nội lực Trúc Cơ, ẩn ẩn còn có chút đao ý sắt bén, xuyên qua thân thể Hồng Huyền Tượng, sau Lý Cố nhảy vọt về sau, Hồng Huyền Tượng ánh mắt khó tin ngã xuống.
Những gỗ xương gãy vụn : Một xương chậu phải, hai xương bắp tay phải, một xương cẳng tay trái, một xương đùi trái, hai xương sườn trái, một xương hàm dưới.
Những chỗ xương rạn nứt: Một xương cánh tay phải, hai xương bắp trái, một xương nhỏ trong cả hai bên đùi.
Tám nơi nội tạng bị bầm dập, hai mươi sáu chỗ máu tụ.
Thật là tốt, đây chính là trận chiến mà ta mong đợi, nộ huyết trong người, cả tâm mạch đập liên hồi nữa. Vậy mới được chứ!
Cuối cùng thì ta cũng đã nếm được mùi vị quyết chiến.
Mùi vị tanh của máu cùng cơn đau ầm ĩ, đây chính là cơ thể của ta.
Hứ hahahha hahahah hahahaha
Tiếng cười ngày càng nhỏ đi cho đến lúc im lặng. Lý Cố khuôn mặt dần dần bình tĩnh lại, ánh mắt lăng lệ.
Được rồi đã đến lúc ta phải xử lý các ngươi.
"Hấp thu."
Hoành Luyện Thiết Thân tiến lên Hoành Luyện Ngân Thân cùng năng lực cường hoá tự thân, luyện thể Tượng Giáp Công.
Vết thương cấp tốc chữa lành, cùng những tiếng kêu thảm vang lên.
Khoảng cách Bí Cảnh đóng lại còn gần hai ngày Lý Cổ ngồi gần chỗ cột sáng củng cố tu vi cùng đợi "Người" cho đến khi thời gian kết thúc.