Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 341

Sở Vân Thăng quyết định xuyên việt Cảng Thành, hắn đã nghĩ đến việc sẽ gặp cô ả cầm cung này và cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý. Nên khi bay qua đảo Kinh Kích, cái “sức hút” mê ly đấy lại lần nữa ập đến hắn đã lập tức tỉnh táo tâm trí, theo ý chí kiên cường bao năm của mình mà lập tức “vững vàng” lại tinh thần.

Cho nên khi hắn bay qua bụi gai đảo thời điểm, cái loại nầy hồn xiêu phách lạc địa"Lực hút" lần nữa đánh úp lại chi tế, hắn lập tức thanh minh thần trí, bằng vào hắn những năm gần đây này, tôi luyện ra cường đại tâm chí, nhanh chóng thoát khỏi

Nhưng điều kỳ lạ là cô gái cầm cung ấy đã không xuất hiện, điều này khiến hắn vừa thấy họa may lại vừa thắc mắc. Người này vẫn đuổi theo hắn không chết không thôi, hắn cũng chuẩn bị sẵn một phần Thanh Giáp trùng để nghinh chiến với cô mà giờ lại không đất dụng võ!

Mà không xuất hiện càng hay, bản thân hắn đối phó với Không Cự Chi Tử còn chiến lực không đủ, hơi đâu quan tâm vì sao ả không xuất hiện, rảnh!

Hắn chỉ chăm chú vào việc mình phải làm.

Khủng Cự Chi Tử đột ngột làm cú nhảy độn, dấn mình vào tại biển rộng mênh mông.

Sở Vân Thăng càng đuổi càng hoảng, phía dưới hắn đã hoàn toàn biển cả mênh mông giận dữ, đối với một người kiếp trước còn chưa được đến gần biển bao nhiêu ngày như thế, cảnh này vẫn còn quá xa lạ.

Khủng Cự Chi Tử vẫn còn bay, đã đuổi đến đây, Vân Thăng cũng chỉ đành theo đến cùng thôi.

Càng đông hành, sóng gió trên mặt biển càng to. Ánh sáng yếu ớt đấy đã dần biến mất tại nơi xa xăm, tầm mắt hắn là trở về một màu đỏ thẫm.

Ào ào…

Khủng Cự Chi Tử rốt cuộc vẫn không dừng lại, nước biển phía dưới như nồi nước đang sôi sục, từng cơn sóng to vẫn ầm ầm cuốn đến. Điềm báo hiểm nguy cùng với sự dao động nguy khí xung quanh, cảnh giác lập tức xuất hiện trong lòng hắn.

“Dừng lại.” Hắn lập tức quả quyết hạ lệnh.

Tám trăm chiến trùng đồng loạt dừng thân hình dong đuổi, treo lơ lửng trên không nhìn mặt nước đang cuồn cuồn.

Chúng đã bản năng “ngửi ra” mùi nguy hiểm.

Ào ào…

Từng con sóng khổng lồ nối nhau dấy lên từ đáy biển.

Khủng Cự Chi Tử vẫn đang bay, tuy Vân Thăng đã cả gan quyết định giết chết nó, nhưng hắn cũng không phải là kẻ bất cần mạng.

Dưới đáy biển đã tiềm ẩn điều chi ư?

Ầm ầm ầm ầm

Một tiếng nổ vang vọng lại từ ngoài biển mênh mông vô tận.

Sở Vân Thăng tuy cảnh giác, nhưng hắn vẫn không thể biết được việc chi vừa xảy ra. Lúc này, tính cẩn thận của hắn lập tức trỗi dậy, hạ lệnh: “Tất cả quay về”

Mộc nguyên thể thứ cấp, thậm chí Khủng Cự Chi Tử đều rất ư hấp dẫn, nhưng nguy hiểm không đoán trước cùng với cái mạng nhỏ của mình thì Sở Vân Thăng biết rõ đầu nào nặng, đầu nào nhẹ .

Tám trăm chiến trùng hoả tốc quay đầu, mặt biển tràn ngập Băng nguyên khi khiến trùng tử khó chịu một cách bản năng.

Crắc… ầm ầm

Một đám bóng đen từ mặt biển xa đang tức tốc di động, mặc cho mắt của trùng tử cũng không thể nhìn thấu.

“Gia tốc.” Trong lòng Vân Thăng đại kinh đốc thúc trùng đoàn, tiến hóa cơ thể của hắn đã đến hồi cuối.

Xẹtttt!

Một đạo sấm sét vang rầm phía chân trời.

"Bão tố?" Sở Vân Thăng nghi hoặc bất định.

Bóng đen quét ngang trong bầu trời đêm trên mặt biển ấy như sấm như sét, như cuồng phong cuốn trôi tất cả di chuyển với tốc độ cực nhanh.

Phù!

Khủng Cự Chi Tử vốn đã bay được một đoạn xa cũng quay đầu trở về.

Hiển nhiên đối với nó, thà đối mặt trùng tử của Sở Vân Thăng, cũng không muốn đối mặt với những bóng đen cổ quái như bão tố kia.

Vì thế mà rốt cuộc vị trí bị đảo lộn, tám trăm chiến trùng trước, Khủng Cự Chi Tử đuổi theo sau, trên mặt biển kia là cái quái gì chúng không cần biết, cứ thế hai phe “địch ta” cấm đầu cấm cổ mà bay.

Ầm ầm…

Bọn bóng đen kia đã dần hé lộ "nanh vuốt" , hình như bão tố mưa bạo.

Vừa rồi còn ở ngoài biển khơi xa xăm,giờ đây trong nháy mắt, chúng đã di động đến sau lưng Sở Vân Thăng,từng tiếng sấm vang nghe mà đáng sợ tựa sét đánh nganh tai.

Quát…

Vân Thăng vẫn không ngừng giẫy giụa, liều mình cưỡng ép hoàn thành tiến hóa hình thái III trong thể nội. Hắn thả bọn trùng tử hộ tống hắn ra, một mình phóng lên trước, với tốc độ sao băng bạc mạng bay về hướng Cảng Thành.

Từng cơn sóng to do bọn “lốc xoáy” kia gây ra đều chứa Băng nguyên khí mãnh liệt, chỉ cần đến gần chắc chắn bị xé xác.

Ken két, ken két …

Sấm sét vang dội, mây đen che đỉnh.

Sở Vân Thăng bị khí lưu mạnh mẽ địa hất lộn một vòng. Tám trăm thuộc hạ của hắn thì càng không ra gì, rơi roi rớt rớt.

Trong lúc nhào lộn hắn đã kinh hãi phát hiện, trong đám bão tố phong ba đen ngịt kia đang không ngùng phóng điện lôi đình, có điều hắn vẫn chưa thể nhìn thấu rốt cuộc nó là cái giống gì.

Mắt thấy lại sắp lần nữa đổ bộ Cảng Thành, đám bão giông ấy không biết vì sao đã đột ngột dừng lại. Hắn vẫn kinh hoàng bất định, chỉ kịp thấy trong màn đêm ấy bỗng vạch qua một chiếc nanh vuốt khổng lồ đầy vây giáp, quét ngang giữa không, và nắm chặt lại.

Thế là mươi con Thanh Giáp trùng nguyên thủy và Khủng Cự Chi Tử vừa đuổi theo kịp sau lưng lập tức bị một mẻ tóm gọn.

Trong nháy mắt, liên hệ giữa hắn cùng mươi con Thanh Giáp trùng kia lập tức biến mất, chỉ có Khủng Cự Chi Tử dựa vào thân hình cực linh hoạt của mình, đã chui ra khỏi nanh vuốt thoát chết trong gang tấc.

Ầm ầm…

Nanh vuốt khổng lồ kia lại ung dung rút vào đám mưa bão, trong tiếng sấm ầm trời, đám “mưa bão ”ấy như xô nước đổ rơi ầm xuống lại mặt biển mênh mông.

Sở Vân Thăng nhanh mắt mơ hồ liếc thấy một thân hình khổng lồ đến mức đáng sợ đang lắc đảo thân mình nhanh chóng bơi đi vào dưới biển sâu.

"Đây là quái vật biển trong truyền thuyết ư?" Sở Vân Thăng ngây người một lúc, Khủng Cự Chi Tử đã thừa cơ xẹt qua bọn hắn, bay vội về hướng tây.

Sau nguy cơ chung vừa trải qua, cuộc truy sát giữa chúng lại tiếp diễn.

"Giết" Sở Vân Thăng hét cao một tiếng hạ lệnh. Tám trùng chiến trùng lĩnh mệnh phóng đi.

Sau một thời gian giằng co, cuối cùng tốc độ của Khủng Cự Chi Tử cũng hạ xuống bằng với mức

Thanh Giáp III dưới chướng Vân Thăng mà thôi.

Tốc độ này đã không bằng Vân Thăng.

Trước khi Vân Thăng tiến hóa lên hình thái III thì tốc độ đã hơn hẳn bọn Thanh Giáp III, hiện giờ chỉ e Thanh Giáp VI tốc độ cũng không bằng nổi hắn.

Điều này cũng toàn nhờ hắn nuốt chửng bọn Phi Đới quái và lượng lớn trùng tử phi hành mà được.

Sở Vân Thăng trương ngũ kỳ lăng không, vì lực cản của khí lưu khi phi hành tốc độ cao cũng going như trong nước.Nhờ thế, Vân Thăng kết hợp với kinh nghiệm lặn dưới nước mà kỹ thuật phi hành của hắn đã phát huy đến mức cực đỉnh, các động tác khó liên tục trên không hắn đều đã làm được.

Hắn dẫn theo đàn Thanh Giáp III đã lên được sáu mươi mấy con của mình vượt lên Khổng Cự Chi Tử quay mình phản kích. Nam trăm con Thanh Giáp II tiến hóa nhờ ăn vụn chiến quả của Viêm đuổi sát theo sau, còn hai trăm con Thanh Giáp nguyên thủy chỉ bay ở vòng ngoài phòng trừ nhân loại Cảng Thanh đột kích.

Phạch!

Một đạo tia chớp do Khủng Cự Chi Tử phát ra phá không giáng xuống hướng Sở Vân Thăng.

Tam trăm chiến trùng vây trùm Khủng Cự Chi Tử một kích khai chiến.

Nhờ vào kỹ thuật bay tinh xác của mình, Vân Thăng đã thừa lúc sấm chớp tránh được đòn này một cách đẹp mắt.Ngay lập tức, năm trăm con Thanh Giáp II chia làm ba nhóm thay phiên nhau công kích, liên tục liên tục tuyệt không để Khổng Cự Chi Tử có cơ hội trở mình.

Hắn vào hơn sáu mươi con Thanh Giáp III thành đội “du lục”, với sức công phá mạnh nhất không ngừng canh sơ hở của Khổng Cự Chi Tử mà xuất đòn đả kích.

Tiếng gào rú thảm thiết vô cùng bỗng chốc từ đảo Kinh Kích hướng trở lại Cảng Thành.

Trên không trung cứ chốc chốc lại có Thanh Giáp trùng rơi xuống thành nội.

Một lượng lớn lực lượng phòng không của nhân loại đã được tập kích, nhưng tất cả bọn họ đều chỉ là khách bàng quan. Điều đáng ngờ là lại không một ai dám động đến đám thi thể của phi trùng rơi rớt dưới đất.

Từ khi bọn phi trùng không ngừng xâu xé vượt cảnh , nhung lại chưa hề một lần công kích nhân loại, trong thành đã dần phao ra một tin là bọn trùng tử này có quan hệ rất lớn với con trùng tử ngày trước đòi đàm phán.

Có thêm lời đồn hùa vào, lại một lần nữa khiến cho nhân loại tin chắc là thế, để rồi phái “chủ hòa” lại một lần nữa chiếm thế thượng phong.

Những lời đồn này đến tai quân đội, cộng thêm trong quân đội vẫn có lệnh “không khiêu khích, không nhượng bộ”, bao nhiêu binh sĩ và sĩ quan cấp thấp đã vào thế bán tín bán nghi.

Vì thế, khi trên trời rơi xuống bao nhiêu cái xác trùng tử cũng không ai dám động đến nữa. Tất cả mọi người đều nhớ rõ lần trước trùng tử cũng chỉ vì năm cái xác mà cho vây Cảng Thành, ép con người trao đổi.

Tuy không dám động đến đống thi thể ấy, nhưng tổng bộ đã phái chuyên gia viện khoa học ghi chép và phân tích quá trình chiến đấu của trùng tử.

Nhất cử nhất động của chúng, bất kỳ một đòn công kích, lực lượng , khoảng cách công kích, cùng với cách tổ chức công kích quái dị để chúng có thể quan sát trong một cự ly gần này, thật quả là cơ hội ngàn năm cho bọn nhân loại.

Nhất là bọn Thanh Giáp III mà bọn họ ít khi được nhìn thấy lại càng là trọng điểm quan sát.

Phương thức công kích của Thanh Giáp III đã khác hoàn toàn,mỗi đòn tấn công của chúng đều phát ra cầu thể hỏa diêm xông kích ngang ngược vô cùng,đòn nào đòn nấy lợi hại vô cùng.

Những điều này đều thứ nhà khoa Cảng Thành cần cấp thiết hiểu rõ.

Đại chiến trùng tử trên không trung càng ngày càng kịch liệt, thi thể của phi trùng đời III dần dần chiến tử rơi xuống, khiến bọn nhà khoa học nhìn mà “phát thèm” liền liền lên tiếng quân đội cố chiếm lấy một cỗ cho họ.

Nhưng thiên chức quân đội là phục tùng, cũng có một số lời đồn thất thiệt, ai dám chuyển trùng tử đi dưới chướng áp lực của quân đội.? Chỉ có thể làm như không hề hay biết!

Sở Vân Thăng căn bản không biết tình hình phía dưới, sau khi dùng hơn hai trăm Thanh Giáp trùng nguyên thủy phòng ngự với nhân loại, nhất là đồng đảng của cô gái cầm cung thì hoàn toàn không hề để ý tới bọn họ, mà một lòng đặt vào việc diệt Khủng Cự Chi Tử.

Trận chiến oanh oanh liệt liệt địa giằng co đến gần nửa đêm.

Sở Vân Thăng dùng cái giá là mạng sống của hơn hai trăm con Thanh Giáp II cùng gần hai mươi con Thanh Giáp III để cược, để chúng khiến Cự Chi Tử sức cùng lực kiệt, cả phi hành của nó trông cũng liêu xiêu sắp ngã.

Đợi khi Thanh Giáp II, và III chuẩn bị cùng ra một đòn cuối oanh kích, Khủng Cự Chi Tử bỗng nhiên thu hồi đôi cánh đang dang rộng.Vân Thăng để ý thấy nó đang thu hồi lại cơ thể mình thành một hình dây mảnh khảnh.

Khủng Cự Chi Tử vừa thu hồi lại cánh, lập tức cấp tốc hạ xuống, phóng tới binh đoàn nhân loại trên mặt đất.

Sở Vân Thăng sững sờ, nếu khiến nó trà trộn vào quân đội nhân loại, , hắn sẽ không thể không lựa chọn việc khai chiến với con người không .

Tuyệt không có thể làm cho nó"đắc ý".

Sở Vân Thăng dốc sức vỗ cánh, phần đuôi đồng thời cũng không ngừng phun khí thể phóng nhanh như đạn pháo đến trước Khủng Cự Chi Tử đang sắp sa xuống .

Phốc

Vân Thăng đã chặn lại trước khi nó kịp tiếp cận đám pháo đạn chiến xe trước mặt, nhả ra một chiếc lưới dịch thể tóm nó lại, bọn chuyên gia viện khoa học dưới đất nhìn mà há hốc mồm.

Khủng Cự Chi Tử vẫn tả hữu giãy dụa, thân thể đã thuong tích đầy rẫy, nếu không nhờ chút Mộc nguyên thể còn tồn đọng trong cơ thể chắc đã sớm đã chết trên không trung.

Nhưng giờ phút này nó vẫn chưa chịu bỏ cuộc. Đường lui đã bị Sở Vân Thăng chặn lại.Nó rên rĩ một tiếng thảm khốc, dùng hết sức mạnh toàn thân không ngừng xoay tròn thân thể, thôi phát Mộc nguyên thể.Nó lại một lần nữa dùng nổi tốc độ không thể tưởng tượngcủa mình chui ra khỏi lưới lửa trên miệng Sở Vân Thăng.

Xoẹt…

Sở Vân Thăng nghĩ ngay đến nó đang định dùng biện pháp đồng quy ư tận cả hai cùng chết chung đây!

Chờ hắn kịp phản ứng, Khủng Cự Chi Tử đã co lại thành dạng hình dây chui tọt từ miệng hắn nhập vào trong cơ thể. Ngay lập tức, một sự đau đớn tột cùng trải đầy mình, toàn thân hắn bắt đầu phình ra, biến dạng, như thể sắp nổ tung.

Sở Vân Thăng kinh hoàng, Khủng Cự Chi Tử nhất định là đang định tự nổ trong thể nội hắn đây.

Không chút nghĩ ngợi, hắn tranh thủ thời gian cho đám Thanh Giáp III kia hộ tống lấy cơ thể mình chạy vội về hướng cự phần của trùng ngố.

Nếu không nhờ mật độ cơ thể hắn đặc biệt hơn, chỉ sợ một phút đồng hồ cũng nhịn không được

Bay khỏi Cảng Thành cuối cùng một khắc, thân thể của hắn tuy không cách nào khống chế, nhưng ý thức vẫn tỉnh táo, những trùng thi chết trận còn có thể mang về cho Đại Trùng hòa tan tái sử dụng, nhưng hắn vẫn do dự liên tục, cuối cùng vẫn để lại một cỗ thi thể Thanh Giáp III nơi Cảng Thành.

Bởi vì, đúng lúc này, phương bắc truyền đến từng đợt âm thanh hân hoan thắng lợi.

Cuộc chiến Trùng tộc cuối cùng kết thúc

Cuộc chiến người và trùng sẽ lập tức bắt đầu.

Bình Luận (0)
Comment