Hắc Ám Huyết Thời Đại (Dịch)

Chương 230 - Xây Dựng Cứ Điểm

Vân Thăng thử vận dụng võ lực thể nội, sức mạnh cảnh giới Nhị nguyên thiên vẫn còn. Hắn không ngừng an ủi bản thân, ngoại mạo chỉ là thể xác, chỉ cần còn sức mạnh mới là cái vốn sống còn.

Già thì già, hắn cũng cam chịu. Trong thời đại này, có thể bảo mạng đã không dễ. So với những người đã chết thảm, hắn còn gì không bằng lòng?

Ít ra hắn giờ vẫn còn ăn được ngủ được!

Liều mạng cả ngày, cả thể xác lẫn tinh thần đều quá ư mỏi mệt. Hắn chui trong vỏ giáp Kim Giáp trùng mơ hồ ngủ thiếp đi. Khu dịch thể giá rét này khiến hắn không khỏi nhớ về chiếc xe nhỏ ấm áp của mình.

Ngày hôm sau, khi những tia sáng yếu ớt đầu tiên xuất hiện, hắn lại một lần cầm gương lại, một lần nữa xác định xem mình thật sự không bị hoa mắt.

Bộ dạng này không biết cô mẫu và mọi người còn nhận ra hắn không? Với các ý nghĩ linh tinh trong đầu, hắn lại điều khiển Kim Giáp trùng trở lại cự phần.

Trong nội bộ cự phần, các ống dẫn dịch thể đứt ra tấn công hắn ngày hôm trước, giờ lại đâu vào đấy gọn gang. Ngay cả vách phần bị hắn làm rách cũng khôi phục nguyên trạng. Từ đây có thể phần nào thấy được khả năng hồi phục cực mạnh của cự phần.

Men theo các đường ống dẫn chằn chịt, hắn trốn trong thân thể Kim Giáp trùng dần dần mon men đến phần đỉnh cự phần. Hắn giờ chỉ còn hai Thanh Giáp II, nếu cự phận lại một lần nữa tấn công hắn, e rằng sẽ rắc rối to.

Nhưng hắn cũng không còn thời gian để phong ấn thêm một số Thanh Giáp trùng. Độ khó khi săn bắt loại trùng tử biết bay này thậm chí cao hơn cả Kim Giáp trùng. Giờ cách ngày Thần Vực mở cửa không đến ba ngày, hắn nhất thiết phải thay đổi cự phần này thành một hang ổ Sở Thị độc nhất vô nhị của chính hắn.

May có loại nguyên phù có thể làm tịt mọi khí tiết như Lục Giáp phù, nếu không, bọn trùng tử này đã có thể hờ phương pháp đặc trưng của loài lần mò ra tông tích hắn từ lâu.

Phi nhân loại có thể làm điều này hay không hắn không rõ, nhưng cả Hắc Ám võ sĩ, Thiên Hành Giả hắn từng gặp vẫn chưa ai sở hữu bản lãnh này.

Kim Giáp trùng bò đến đậu trên một ống dẫn to mập. Nó đậu ngay dưới chỗ quả cầu dịch thể đã treo lủng lẳng hôm qua. Những ống dẫn trong suốt truyền thông tin và dưỡng chất cho quả cầu, hôm nay vẫn còn, nhưng giờ chúng đã tự đông lại.

Theo phán đoán ban đầu, hắn nghĩ khi một khu dịch thể độc lập không có sự tồn tại của Cẩm Thạch, theo quy tắc trùng tộc, chúng nhất định sẽ tạo ra một Cẩm Thạch.

Hắn tất nhiên không thể để chúng tạo ra cái thứ chí mạng này. Hắn vừa cầm một nguyên phù công kích trên tay, vừa trốn sau lưng Kim Giáp trùng nhìn quả cầu dịch thể được hắn lẳng lặng giải phóng.

Vị trí này cách các ống dẫn trong suốt một khoảng cách nhất định. Trong lúc phong ấn hắn từng được thầy quả cầu dịch thể từng biến dạng thành hình dài, vì thế hắn đã thử làm quả cầu biến dạng.

Cẩm Thạch còn nhỏ hình cầu đang dần dần phồng lên, co giãn thành hình trụ. Nó ngày càng cao ra, ngày cài dài ra.

Khi tiếp cận gần vị trí ban đầu của quả cầu dịch thể, cự phần như cảm nhận được sự tồn tại của nó, hay cũng có thể nói nó cảm nhận được cự phần. Các ống dẫn trong suốt đang đông lại nhanh chống phân chia ra, “phấn khởi” chào đón sự trờ về của cầu dịch thể.

Bụt! Bụt! Bụt!...

Từng tiếng động rõ mồn một minh chứng cho sự nối lại của các ông dẫn về với cầu dịch thể.

Ngay lập tức, thông qua Phong Thú phù trước mắt Vân Thăng đang trú trong thân Kim Giáp trùng đột nhiên hiện ra tất cả mọi sự thể lớn nhỏ, trong ngoài cự phần.

Đây là một cảm giác vô cùng kỳ lạ. Không phải mắt thịt hắn có thể nhìn thấy chúng, hay trong đầu hắn xuất hiện cái gì. Mà là một “cảm giác” vượt qua khỏi thị, thính, khứu, vị, xúc giác. Theo nguyên lý trong Cổ Thư, đây cũng thuộc khái niệm một chiều không gian khác ngoài chiều dài, rộng , cao và thời gian. Trong lúc tu luyện thường xuyên dùng đến, nhưng hắn lại thật sự hiếm khi cảm nhận rõ đến thế.

Tóm lại, thông qua ấu thể Cẩm Thạch, cự phần trở thành một bộ phận hắn có thể khống chế.

Trong cự phần có sự điều phối các loại năng lượng màu sắc khác nhau. Tất thảy đều nằm trong một ý tưởng của hắn. Vì không kinh nghiệm, dưới sự can thiệp của hắn, quy trình hoạt động quy cử của cự phần bỗng chốc đâm vào hỗn loạn.

Các loại dịch thể truyền sai vào các quả trứng dịch thể khác nhau khiến một số lượng trứng dịch thể lập tức nổ tung. Các ống dẫn dịch không ngừng co rút hỗn độn trên không…

Hắn lập tức dưng lại một sự chỉ huy bừa bãi của bản thân, đành hạ lệnh cho chúng “hoạt động” như thường, và dần dần cảm nhận trình tự và quy tắc hoạt động trong thế giới của chúng.

Có một điều khiến Vân Thăng vô cùng thất vọng là có khả năng do Cẩm Thạch ấu thể này quá non nớt, nó chỉ có khả năng khống chế cự phần nó đang tồn tại, hai cự phần bên ngoài hoàn toàn nằm ngoài phạm vị khống chế của nó.

Hắn vốn dĩ định dốc toàn sức của một tòa cự phần để nuôi dưỡng Cẩm Thạch, một tòa cự phần cung cấp dưỡng chất thúc đẩy sinh trưởng cho hắn, và một tòa cuối cùng hắn sẽ dồn vào việc “chế tạo” Thanh Giáp trùng.

Do nguồn năng lượng có hạn, hắn phải lên kế hoạch tỉ mỉ cho việc phân phối dịch thể để đạt hiệu quả cao nhất.

Và trước hết, hắn phải quan sát các tiểu tiết cho mỗi công việc trong quy trình hoạt động của cự phần: nguồn dịch thể nhiều nhất từ đâu? Lượng dịch thể có thể sử dụng mỗi ngày? Lượng trùng tử được sản sinh từ chúng? …

May thay công việc trước đây của hắn là kỹ sư. Giết người phóng hỏa, giương cung bắn súng không phải sở trường của hắn, nhưng việc tính toán hoàn toàn không khó khăn gì với hắn.

Công việc của hắn giờ đây cũng vô cùng hữu ích trong lúc này, cũng phần nào khiến hắn thấy an ủi.

Thông qua các đường dẫn thông tin đó, cự phần đã hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của Cẩm Thạch bị phong ấn. Vân Thăng không còn phải trốn trong thân giáp Kim Giáp trùng. Cuối cùng hắn đã có thể “ngang nhiên” xuất hiện trong cự phần.

Trung tử bên ngoài không nhìn thấy hắn, còn trùng tử bên trong chỉ mới là trứng. Đặc biệt giờ đây cự phần cũng chỉ là một tên tay sai của hắn. Nơi đây giờ đã trở thành cứ điểm an toàn của hắn.

Dù là Băng Giá sứ giả hay Liệt Hỏa sứ giả, hai Thiên Hành Giả hai thành, nếu không phải trời sập, chắc không ai nghĩ rằng hắn đang ẩn thân trong cự phần.

Đừng nói chi chúng, ngay cả với Vân Thăng, trước khi phát hiện ra Cẩm Thạch ấu thể, chắc hắn cũng chỉ giám chui trong vỏ giáp Kim Giáp trùng.

Chỉ là bây giờ xung quanh toàn mùi vị kinh dị của dịch thể, chúng đang không ngừng sôi lên ùn ục. Dù xét về mùi vị hay cả tính axit trong dịch thể, khu vực này cũng không phải nơi thích hợp an thân.

Nhưng vẫn hơn nằm mãi trong vỏ giáp Kim Giáp. Hơn nữa không không chú trọng những điều này, hắn chỉ quan tâm an toàn hoặc không.

Vài chiếc ống dẫn dịch thể đang vị Vân Thăng điều đến tập trung ngay giữa, hạ lệnh cho chúng đan xen vào nhau tạo thành một chiếc bụt nhỏ thông gió.

Rồi hắn lại rút vò giáop Xích Giáp trùng phủ lên phía trên để làm lớp màn chắn kiên cố đối với loại dịch thể an mòn ấy. Cuối cùng dưới đất hắn phủ một lớp dày cọm, để tạo nơi “trú ẩn” tạm thời.

Trong lòng hắn vừa động không dám lập tức tu luyện. Có thể do quan sát được nhất cử nhất động của cự phần, mà hắn gọi Kim Giáp trùng “trung thành” đến, lại chui vào thân thể nó và bò khỏi cự phần.

Hắn phải đi qua hai cự phần còn lại xem tình hình. Theo le thường ở đây chỉ có một Cẩm Thạch, nhưng hắn không tâm, hắn vẫn là tên tiểu nhân cẩn thận .

Khoảng cách giữa các cự phần khá xa.Sau khi đi đến chân cự phần thứ hai, hắn phát hiện tòa cự phần này có phần nhỏ hơn cự phần của hắn.

Khi biết nguyên do gì, hắn cũng không thể lo lắng quá nhiều, cho Kim Giap trung chui vào mặt đất đột nhập vào địch thủ. Nếu có e là cũng sẽ ỡ phía trên.

Đợi khi bò đến gần phần đỉnh, nhìn khoảng không trống rỗng, hắn không khỏi yên tâm. Sau một hồi kiểm tra, hắn lại lặng lẽ bò đến tòa cự phần thứ ba….

Sau khi xác đính không có con Cẩm Thạch ấu thể thứ hai nào trong khu vực này, hắn mới yến tâm bò về “ hang ổ” của hắn. Bây giờ còn mỗi ba ngày, với tiến độ tu luyện lúc trước. Nhờ năng lượng của ống dịch thể màu xanh làm chậm trễ một thời gian, giờ đây có dịch thể thúc đẩy sinh trưởng, hắn ít nhiều cũng có thể bù vào.

Hắn lại phát hiện sức mạnh của mình sắp sữa không đủ sủ dụng. Hắn vừa phải tu luyện vừa quan sát quy trình hoạt động của cự phần, bận rộn vô cùng.

Thời gian ba ngày chớp mắt đã qua đi, , hắn chưa một bước rời khỏi cự phần. Kiềm nén khát vọng vượt qua cảnh giới tam tầng, hắn vẫn ngày đêm quan sát quy trình của cự phần.

Giờ đây, cự phần đã làm sản sinh sự biến hóa long trời lở đất với sự tu luyện của hắn. Chỉ cần điều chỉnh vận hành cự phần, nguồn dịch thể vô tận trong ba ngày sẽ có thể nhanh chóng được bù vào.

Hắn đang ở nơi quỷ thần cũng khó biết, chỉ cần không rời cự phần, khả năng hắn gặp bọn phi nhân loại hầu như là con số không.

Sau khi mơ hồ hiểu được trình tự vận chuyển các loại dịch thể trong cự phần, trước khi đi vào Thần Vực, hắn cho ngưng công tác sản sinh ra các loài trứng mới.Toàn bộ các trứng dịch thể vốn có đều bị cắt đứt nguồn dịch thể nuôi dưỡng. Trước khi hắn quay lại từ Thần Vực, trong cự phần không thể để xuất hiện loài trùng tử nào nằm ngoài sự quản lý của hắn!

Hắn cho triệu tập tất cả năng lượng trong cự phần, tập trung dùng dịch thể thúc đẩy sinh trưởng nuôi dưỡng Cẩm Thạch ấu thể.

Chỉ sau vài chục phút, sai khí sắp xếp xong hoạt động của cự phần, hắn lại một lần nữa đi vào Thượng Cổ Thần Vực.

Dưới chân hắn vẫn là nền đất có hình họa cửu chương. Màn sóng lại xuất hiện trước mặt hắn, mũi tên chĩa vào ô vuông màu xám phía dưới tự động sáng lên.

Thạch thuyền đi từ từ trôi đến trên không trung đang đứng chờ ở một bên núi treo.

Thay vì lập tức nhảy lên thạch thuyền, hắn lại mừng rỡ phát hiện ra mình lại khôi phục hình hài ban đầu trên Thượng Cổ Thần Vực. Tóc hắn vẫn đen, da dẻ vẫn căng mịn…

Tuy hắn biết đây là thế giới tinh thần được cấu thành bởi các màn lưới, nhưng ít ra nói rõ một điều. Về một mặt nào đấy, căn nguyên sinh mạng của hắn vẫn chưa chịu sự phá hoại nghiêm trọng. Hắn vẫn có hi vọng hồi phục.

Bình Luận (0)
Comment