Hắc Ám Huyết Thời Đại (Dịch)

Chương 38 - Cô Là Một Diễn Viên

Dư Tiểu Hải ngẩn ra, cười thất thanh: "Anh Sở, anh đúng là hài hước."

Sở Vân Thăng khinh bỉ nhìn hắn một cái, nói: "Cậu nghĩ cậu là ai, được rồi, đi nhanh lên, đừng dài dòng nữa!"

Dư Tiểu Hải quay lại tỏ vẻ bất lực với cô gái, nói: "Cô thấy đó, tôi cũng đã nói là anh tôi không biết cô mà, cô đừng đi theo chúng tôi nữa."

"Anh nhất định phải biết nàng là ai sao!" Sở Vân Thăng đột nhiên nói, hắn đại khái cũng đã nghe qua cái tên này, chỉ là nhớ không rõ lắm, hiện tại tất cả trong đầu hắn đều là côn trùng và chạy trốn, hai ngày trước hắn còn thấy một vị dẫn chương trình nổi tiếng trên ti vi chết trong cặp càng của côn trùng, cũng chẳng có cảm giác gì, cả thế giới đã rơi vào hỗn loạn, ai còn rảnh mà để ý tới ai là ai, ai có thể sống thì người đó mới là lão đại.

Dư Tiểu Hải cười mỉa hai tiếng, lại nhận ra mình có vẻ hơi ngáo, lập tức ngậm miệng, đi theo sau Sở Vân Thăng.

"Các người có thể dẫn tôi theo không?" Lâm Thủy Dao ở phía sau ôm một tia hy vọng nói.

Dư Tiểu Hải chỉ chỉ Sở Vân Thăng trước mặt, ý là cô đi mà nói với hắn.

Sở Vân Thăng lo nàng tiếp tục đi theo hắn và Dư Tiểu Hải, suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu như cô có thể thức tỉnh như tiểu Hải, có thể giúp đỡ mọi người, vậy thì tôi còn cân nhắc cùng nhau rút lui, thế nhưng tình huống bây giờ cô cũng rõ ràng, nếu cô theo chúng ta, tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm, cho nên..."

Mắt thấy Sở Vân Thăng muốn cự tuyệt, Lâm Thủy Dao vội vã cướp lời: "Tôi biết một mặt dây chuyền ngọc, giống hệt như cái mà anh muốn ở trên sân thượng kia!"

Sở Vân Thăng trong lòng giật mình, nói: "Cô nói gì?"

Lâm Thủy Dao nhìn ánh mắt của Sở Vân Thăng, khẳng định nói: "Chính là mặt dây chuyền của cô gái kia, khi nàng đưa cho anh, tôi ở ngay bên cạnh, tôi đã từng thấy một chiếc mặt dây chuyền giống hệt như vậy."

Con ngươi Sở Vân Thăng hơi co rụt lại một chút, chuyện bản đồ đối với hắn không phải là chuyện đùa, hơn nữa căn bản hắn không có đầu mối. Cô gái này không ngờ lại khẳng định mình đã từng gặp qua một mặt dây chuyền giống hệt như vậy, trong lòng hắn vô cùng hoài nghi, phản ứng đầu tiên chình là cô ta lừa hắn, mục đích là để mình mang theo nàng, việc này rất mạo hiểm, mạo hiểm tới mức phải sửa đổi lại tất cả kế hoạch hành động của hắn.

Hắn đánh giá tỉ mỉ Lâm Thủy Dao từ trên xuống dưới, muốn tìm ra một chút manh mối chứng tỏ nàng đang nói dối. Thế nhưng ánh mắt cô gái thủy chung vẫn nhìn thẳng vào Sở Vân Thăng, không hề có chút khẩn trương và tránh né nào.

Tựa như một trận chiến vô hình, hai loại tâm lý tin và không tin, trong ánh mắt hai bên giao tranh qua lại, chém giết lẫn nhau.

Sở Vân Thăng thực sự không nhìn ra sơ hở của đối phương, nhưng sự hoài nghi của hắn không hề giảm mà còn tăng thêm, bởi hắn biết đối phương là một diễn viên!

Hắn không chút dao động nói: "Làm sao tôi có thể tin cô?"

Lâm Thủy Dao nhẹ nhàng cười nói: "Anh cảm thấy tôi đang lừa anh sao?"

Sở Vân Thăng cười nhạt, nhắc nhở: "Đừng quên cô là một diễn viên!"

Lâm Thủy Dao sửng sốt, lập tức hiểu ra, lộ ra một chút bất đắc dĩ và xấu hổ, tiếp đó đôi mi thanh tú nhăn lại, chỉ vào thanh kiếm của Sở Vân Thăng nói: "Anh thực ra không cần thiết phải suy nghĩ phức tạp như vậy, với năng lực của anh, nếu phát hiện ra tôi nói dối thì lúc nào cũng có thể lấy nó giết tôi mà."

Cho dù Lâm Thủy Dao có nói đến mức này, Sở Vân Thăng vẫn phải suy tính một lúc. Cũng giống như những lời mà hắn từng nói với Dư Tiểu Hải, thế giới này đã không còn chuyện gì không nguy hiểm, để có được tấm bản đồ thứ hai, dù bản thân có phải mạo hiểm thế này cũng đáng giá.

Sở Vân Thăng gật đầu, giọng nghiêm chỉnh nói: "Tôi tạm thời tin tưởng cô, thế nhưng cô phải nhớ cho kỹ những lời mà cô vừa nói, giờ cô có thể nói ra tung tích của chiếc mặt dây chuyền ngọc kia."

Lâm Thủy Dao nhoẻn miệng cười: "Là một vị giám đốc, dùng chiếc mặt dây chuyền đó làm quà tặng sinh nhật cho con trai, bữa tiệc ngày hôm đó tôi cũng vừa lúc có mặt." Nàng dừng một chút, ánh mắt lóe lên một cái, tiếp tục nói: "Theo tôi được biết, khi bóng tối kéo đến, bọn họ đang ở thành Kim Lăng, về phần danh tính cụ thể, chỉ cần tới được thành Kim Lăng, tôi sẽ lập tức nói cho anh biết, hy vọng anh hiểu."

Sở Vân Thăng trong lòng nhất thời xuất hiện một chút tức giận, hừ lạnh nói: "Cô đang uy hiếp tôi? Nếu không tin tôi, vậy thì sao có thể hợp tác?"

Lâm Thủy Dao lắc đầu xin lỗi: "Xin lỗi, tôi biết như vậy không tốt lắm, thế nhưng tôi thực sự sợ các người sẽ bỏ rơi tôi giữa đường, nếu anh đứng ở góc độ của tôi, anh có làm như vậy không?"

Sở Vân Thăng từ chối cho ý kiến, hỏi ngược lại: "Cô biết cái mặt dây chuyền ngọc kia rất quan trọng với tôi sao?"

Lâm Thủy Dao cười giảo hoạt, nói: "Khi ở trên sân thượng, tôi đã đoán được kỳ thực anh chỉ muốn chiếc mặt dây chuyền ngọc của cô gái kia, khi cô ấy vừa lên lầu, anh đã nhìn chằm chằm vào nó rồi."

Sở Vân Thăng lấy làm kinh hãi, lại cẩn thận đánh giá Lâm Thủy Dao, khi đó cô gái này căn bản không nói, ngoại trừ lúc bị Cố Lập Minh kề súng vào đầu, cả chuyện này đều không hề có bất cứ quan hệ gì với nàng, nhưng không ngờ nàng lại có tâm tư kín đáo đến vậy, vẫn luôn lặng lẽ quan sát bọn họ.

Đây là một cô gái thông minh mà cẩn thận, Sở Vân Thăng chỉ có thể nghĩ như vậy, những cô gái trong ngành giải trí có ai là không thông minh cẩn thận?

Hắn cũng có thể hiểu được tâm lý của đối phương, trong một thời đại nguy hiểm cùng cực thế này, hai bên hoàn toàn xa lạ, không thể nào lập tức có được cái gọi là sự tín nhiệm, giữ lại lá bài trong tay để kiềm chế lẫn nhau là biện pháp tốt nhất.

Thế nhưng hắn không định chấp nhận thứ kiềm kế vô hình này, khiến Lâm Thủy Dao tự cho là đã đoán trúng tâm tư của hắn. Bản đồ với hắn mà nói đúng là rất quan trọng, thế nhưng việc tìm kiếm bốn tấm, cũng không phải là chuyện trong một sớm một chiều.

Đối với người thông minh, Sở Vân Thăng cũng không tính phủ nhận việc bản thân cần chiếc mặt đây chuyền đó, hắn quay sang nở một nụ cười mà hắn tự cho là giả nhân giả nghĩa nhất với Lâm Thủy Dao, nói ngắn gọn: "Cô đoán không sai, nhưng đáng tiếc là, quan niệm của chúng ta không hợp nhau, thứ cho tôi không thể hợp tác với cô, cáo từ!"

Nói xong liền mở cửa bước ra ngoài, thực ra hắn cũng sợ bản thân mình bị tấm bản đồ mê hoặc mà đổi ý,

"Anh!" Khuôn mặt tươi cười của Lâm Thủy Dao cứng lại, không ngờ cuối cùng lại có kết quả thế này, nhất thời hoảng hồn, Sở Vân Thăng có thể không cần nàng cung cấp đầu mối, thế nhưng bây giờ nàng lại rất cần đối phương đảm bảo an toàn cho mình, đây là một lợi thế không công bằng, thế nhưng nàng lại không thể nào tránh được.

Lâm Thủy Dao cắn răng một cái, chạy ra cửa, hướng về Sở Vân Thăng hô: "Được rồi, anh thắng, tôi sẽ nói cho anh biết mặt dây chuyền ngọc đang ở trên tay ai!"

Lúc này Sở Vân Thăng lại không buồn nghe bất cứ lời nào của nàng, trái tim hắn đang run rẩy kịch liệt, bởi vì ngay vừa rồi, ở chỗ cửa sổ góc cầu thang, hắn đã thấy trên con đường bên dưới có một cô gái trần truồng giống hệt như thứ mà hắn đã gặp ở bệnh viện!

Đó là dấu hiệu của quái vật xúc tu!

Bây giờ hắn căn bản không có cách nào có thể đối phó loại quái vật này, một khi gặp phải nếu không chết cũng chỉ có thể chạy trốn!

Lâm Thủy Dao tự nhiên không biết được biến cố đột nhiên này, cho rằng Sở Vân Thăng đang cố ý lờ nàng đi, muốn làm nhục nàng, thế nhưng nàng lại không có cách nào khác. Nàng đã phải mạo hiểm rất lớn mới có thể theo hai người họ đến tận đây, chính là vì hy vọng có thể kết nhóm đi cùng với họ, nàng đè nén sự tủi thân trong lòng nói: "Anh, anh muốn tôi phải cầu xin thì anh mới chịu sao?"

Sở Vân Thăng giờ đang lo lắng muốn chết, chỉ sợ con quái vật kia nghe được chút âm thanh gì rồi tiến vào, làm gì có tâm tư để nói chuyện này, đưa tay ngăn Lâm Thủy Dao lại, vội thấp giọng nói: "Cô ngậm miệng!" "Đừng lên tiếng!"

Hắn ra dấu cho Dư Tiểu Hải tắt đèn pin, dựa vào bức tường đối diện, bản thân lại áp sát tường, bật nguồn phát xạ hồng ngoại, cẩn thận rà xoát trong cả tòa nhà, trái tim đập bình bịch, cầu nguyện quái vật xúc tu đừng có vào đây!

Lâm Thủy Dao tuy rằng bị Sở Vân Thăng quát bảo ngậm miệng, thế nhưng cũng thấy Sở Vân Thăng đang hết sức khẩn trương. Nàng bỗng nhiên sợ run cả người, nàng biết một thứ có thể khiến cho Sở Vân Thăng cực độ khẩn trương thế này, chắc chắn nó còn nguy hiểm hơn xa ba con Xích Giáp Trùng.

Bình Luận (0)
Comment