*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edgar xoay người lại cùng Crane Sita trao đổi một phen, sắc mặt lại trở nên ngày càng khó coi. "Xảy ra chuyện gì vậy?" dù phát hiện dị trạng của Edgar nhưng Sở Vân Thăng vẫn kiên nhẫn chờ bọn họ nói xong, nhiệm vụ bây giờ là kéo dài thời gian, cũng không vội.
Edgar do dự một chút, chần chừ nói: "Lennon tiên sinh, nàng yêu cầu chúng ta đầu hàng!"
"Đầu hàng?" Sở Vân Thăng không giận, ngược lại cười nói: "Nàng dựa vào gì yêu cầu chúng ta đầu hàng? Chỉ bằng những trùng tử kia của nàng?"
Edgar liếc nhìn Crane Sita, đoán chừng nàng cũng nghe không hiểu tiếng Hán, liền không sợ nàng ở bên có thể nghe được gì, nói thẳng: "Nàng nói chúng ta căn bản không phải là đối thủ của nàng, hơn nữa, hòn đảo này tuyệt không thể để Hỏa trùng khống chế." "Hỏa trùng? Ý nàng là chỉ trùng tử khu dịch thể?" Ánh mắt Sở Vân Thăng lóe lên, đây là lần đầu tiên hắn nghe được người khác đặt tên cho trùng tử khu dịch thể, căn cứ vào lần chứng kiến đoạn đối thoại bên ngoài Hoàng Sơn kia, rừng bào tử hoàn toàn chính xác cùng trùng tử khu dịch thể có quan hệ. Bất quá mặc dù hắn từng trở thành trùng tử, cũng không hiểu được rõ lắm, lúc trước thì Viêm Mân bảo hắn hỏi Thương, mà Thương hiện tại căn bản là tử địch của hắn, chắc chắn sẽ không nói cho hắn biết.
Chỉ có điều, hắn biết rõ trùng tử khu dịch thể là có tên đấy, lúc hắn là trùng tử đã từng biết qua, chỉ là phát âm quá cổ quái, không phiên dịch được ra tiếng Hán, cho nên hắn một mực vẫn gọi theo cách cũ. "Đúng vậy, Lennon tiên sinh, nàng tự xưng chúng xuất hiện là vì sửa chữa sai lầm của Hỏa trùng, đây là sứ mạng của bọn nó, cho nên, vô luận như thế nào, nàng đều sẽ không từ bỏ, yêu cầu chúng ta phải đầu hàng." Edgar cố gắng phiên dịch hết hàm nghĩa mà đối phương muốn biểu đạt. "Sửa chữa?" Sở Vân Thăng bắt đầu nghe không hiểu rồi, bất quá hắn cũng không chuẩn bị đi nghiên cứu ân oán giữa trùng tử, trầm tư một lát, nói: "Edgar, ngươi thử thăm dò nàng ta một chút, nói ta có thể đầu hàng, bất quá cần có thời gian cân nhắc, cho nên muốn đình chiến, chờ ta suy nghĩ kỹ, sẽ trả lời thuyết phục nàng." Edgar đối với thực lực của Sở Vân Thăng tựu không đoán được, nhưng với suy nghĩ của Sở Vân Thăng có thể phỏng đoán được ít nhiều, biết rõ hắn đây là muốn kéo dài thời gian, liền gật đầu, dựa theo ý tứ của Sở Vân Thăng, một lần nữa trao đổi cùng Crane Sita.
Một lát sau, Edgar đánh mắt cho Sở Vân Thăng, nói: "Nàng chỉ cho chúng ta ba ngày thời gian cân nhắc."
"Ba ngày liền ba ngày." Sở Vân Thăng thật bất ngờ, tuy rằng ba ngày căn bản không có gì dùng, nhưng đây là lần đầu tiên kế sách của hắn với Dị tộc có thể thực hiện được, những lần trước đều là thất bại thảm hại.
Bất quá, dễ đối phó như thế, trong nội tâm Sở Vân Thăng ngược lại nổi lên nghi ngờ, lo lắng lại bị đối phương tính kế.
Mang theo tâm tư nghi kị trùng trùng điệp điệp, hắn cùng Edgar một trước một sau quay về Trùng tổ chủ thể, ngàn vạn trùng quân ở hai phe chiến tuyến cũng lùi xuống, lần đầu tiên trên cô đảo xuất hiện cục diện yên bình tạm thời.
Nhưng mà, sau đó một ngày, Sở Vân Thăng rút cuộc yên tâm, cũng không phải Crane Sita đùa bỡn quỷ kế gì, ngược lại nàng tựa hồ tỉnh ngộ là Sở Vân Thăng đang gạt nàng, một lần nữa khai chiến!
Bởi vì sau khi ngừng chiến, khu dịch thể một khắc không ngừng gia tăng chế tạo binh đoàn cao cấp, cái này làm nàng hết sức phẫn nộ. (Cuối cùng anh Sở nhà ta cũng lừa được một cô
- DG) Crane Sita tiếp tục khai chến lại làm Sở Vân Thăng như trút được gánh nặng, nguyên nhân chính là vì hắn đối với trí tuệ của mình không quá tự tin, cảm giác, cảm thấy hắn không có khả năng lừa được Dị tộc, cho tới bây giờ chỉ có đối phương lừa dối hắn còn chưa thấy hắn lừa qua được đối phương. Hôm nay đến phiên hắn có thể dễ dàng thành công được một lần, trái lại lại không dám tin tưởng, một mực cảm giác, cảm thấy có âm mưu quỷ kế gì... Bởi vậy, hắn hạ quyết tâm, về sau không cùng chúng đùa nghịch cái gì tâm nhãn nữa, hắn thật sự không phải loại nhân tài kia, chỉ tăng thêm phiền não mà thôi.
Đối với việc phía giới tuyến một lần nữa khai chiến, Sở Vân Thăng cũng không có để trong lòng, có Minh chỉ huy, tuy rằng trùng tử khu dịch thể vừa đánh vừa lui, dùng lãnh thổ đổi lấy việc giảm bớt thương vong, kéo dài đến lúc quân đoàn chiến trùng cao cấp thành lập có lẽ không thành vấn đề.
Lực chú ý bây giờ của hắn toàn bộ bị bảy căn thạch trụ như cây đinh kia hấp dẫn, bảy căn thạch trụ này ngoài trừ ngoại hình to lớn thần kỳ cùng khả năng tạo rào chắn tinh thần ra, phương diện khác một mực không có gì lạ, hết sức bình thường, tựa hồ chúng có tồn tại hay không cũng không ảnh hưởng gì đến khu dịch thể và rừng bào tử cả.
Nhưng mà thời điểm Minh thay thế cô đảo Mân, vào lúc mà một tia mạng nguyên như suối đổ vào không gian không rõ kia, lúc ấy Sở Vân Thăng liền cảm giác được một căn trong bảy căn thạch trụ kia từng phát ra một cỗ chấn động quái dị, thế nhưng tia chấn động tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, nếu không phải là tia phân nhánh thứ sáu trong không gian không rõ kia đã được thắp sáng, hắn cũng không thể phát hiện.
Về sau hắn cũng không có suy nghĩ nhiều, dù sao bảy căn trụ đá này cùng rào chắn tinh thần có quan hệ, có chút chấn động cũng là bình thường, chính thức khiến Sở Vân Thăng cảnh giác chính là vào cái ngày cùng rừng bào tử ngừng chiến, lúc ấy trên đảo toàn bộ sóng êm gió lặng, cái căn thạch trụ từng có dị động kia bỗng nhiên lại động!
Lúc này đây, chấn động thập phần rõ ràng, liền Minh cũng cảm nhận được!
Dưới cỗ chấn động này, bất kể là trùng tử khu dịch thể hay là trùng tử rừng bào tử, đều rục rịch, dục vọng giao chiến thập phần mãnh liệt.
Cái này làm Sở Vân Thăng vô cùng giật mình, bảy căn thạch trụ quả nhiên so với Thần Vực muốn mạnh hơn quá nhiều, chúng thậm chí có thể làm hỗn loạn cả hai phe trùng tử! Mà ban đầu ở Hoàng Sơn, tối thiểu Thần Vực đối với trùng tử khu dịch thể không làm gì được, nếu không hắn đã sớm chết tại đó rồi.
Sở Vân Thăng là một người cẩn thận, lập tức liền đối với chúng thập phần chú ý, sau khi Crane Sita một lần nữa khai chiến, hắn liền để cho Minh dùng các loại phương thức thăm dò cột đá, cẩn thận quan sát biến hóa của bọn chúng.
Nhưng kết quả lại là phí công, sau khi hai phe lần nữa đánh nhau, bảy căn thạch trụ liền lại khôi phục như lúc ban đầu, mặc cho chiến tranh của trùng tử lan đến gần chúng thế nào cũng đều không động. "Vì sao kích thích chiến tranh?"
Sở Vân Thăng tại trên đỉnh cự phần ngồi trọn vẹn một ngày suy tư về vấn đề này, cái này liên quan đến tính ổn định và an toàn của kế hoạch sau này của hắn, không muốn có một tia tai họa ngầm, nếu không hắn tình nguyện buông tha cho nơi đây. "Chiến tranh, chiến tranh, chiến tranh...!" Như là có gì đó chợt hiện lên trong đầu hắn, Sở Vân Thăng mở choàng mắt đem ánh mắt nhìn lên chiến tuyến xa xa, lạnh lùng nói: "Chiến tranh - Tử vong!" "Minh, lập tức phái một đội chiến trùng tinh anh bắt một bào tử trùng sống, dùng trùng tổ ở gần tiến tuyến nhất tiến hành thôn phệ!" Trong đôi mắt lấp lánh của Sở Vân Thăng giống như đã biết rõ chuyện gì xảy ra rồi!" Đối với mệnh lệnh của Sở Vân Thăng, Minh cho tới bây giờ hỏi cũng không hỏi, đều lập tức chấp hành, cho dù dùng toàn bộ khu dịch thể làm thành nơi thí nghiệm, nó cũng sẽ không do dự nửa phần.
Từng đạo chỉ lệnh từ chủ Trùng tổ truyền về chiến tuyến dài dằng dặc ở xa, năm con Tử Viêm Ma trùng bị tụ tập cùng một chỗ, dưới sự yểm hộ của nhóm lớn phi trùng trên trời, xông lên tiền tuyến xé mở một lỗ hổng tập kích vào bên trong trùng bầy của rừng bào tử, đem một con Lục Ba Thản trùng sắp chết, liều lĩnh ngăn trở, không tiếc bỏ ra đại giới, kéo vào trong khu dịch thể, toàn bộ hành động giống như một lần tập kích trảm thủ của bộ đội đặc chủng.
Nhưng cái này không quan hệ tới đại cục, một lỗ hổng, trong một chiến tuyến dài mười km rất nhanh sẽ bị đánh bật ra, theo đó sẽ có càng nhiều trùng tử chặn lên, không ảnh hưởng tới thế cục chỉnh thể. Tại địa phương xa xôi hơn, Crane Sita thậm chí ngay cả nhìn cũng không nhìn một cái, ánh mắt của nàng đều đặt tại chỉnh thể đại cục.
Phân thân của Minh rất nhanh liền tới trùng tổ ở gần chiến tuyến, Sở Vân Thăng cũng đạp trên Thanh Giáp trùng cấp bốn bay nhanh đến, con Lục Ba Thản trùng dưới sự lôi kéo của "tiểu đội tinh anh" cho dù dốc sức liều mạng giãy giụa phản kháng, lại chỉ có thể không cam lòng trơ mắt nhìn mình bị kéo vào trùng tổ khu dịch thể.
Vừa tiến vào trùng tổ, vô số đường ống liền phun ra dịch thể ăn mòn, đem nó bao bọc trói buộc thành một cái "kén" thật lớn.
"Thôn phệ!" Sở Vân Thăng toàn thân chiến giáp, võ trang đầy đủ, đứng trên người Thanh Giáp trùng cấp bốn, trôi nổi trên không trùng tổ, nghiêm nghị hạ lệnh.
Minh như cũ không nói câu nào, liền lập tức từ trong trùng tổ phân ra hơn mười đường ống, cắm vào trên người Lục Ba Thản trùng, loại đường ống này Sở Vân Thăng từng gặp, lúc trước, thời điểm hắn giết người áo choàng đầu tiên, Minh chính là dùng chúng "hút khô" nó.
Theo năng lực thôn phệ mà chỉ mỗi trùng tử có tiến hành, một tia mạng nguyên theo Minh xuyên qua Phong Thú phù tiến vào không gian không rõ của Sở Vân Thăng, dưới hấp lực của vòng xoáy hắc khí, nó hầu như không cách nào đào thoát. "Không có phản ứng?" Sở Vân Thăng nhíu mày, phất tay chỉ phương xa nói: "Minh, không được, lại lần nữa, bắt một cái nữa."
Hơn mười phút sau, lại một trùng tử của rừng bào tử bị bắt đến..."Vẫn không có phản ứng?"
"Thử lại!"
... Sở Vân Thăng không tin nó sẽ bất động, hắn hầu như đã thừa nhận suy đoán của hắn, chỉ kém chứng minh thực tế!
Một con, hai con, ba con... Rút cuộc, vào con thứ ba mươi sau, thời điểm một Phi Đái Trường trùng bị thôn phệ, căn thạch trụ kia rút cuộc động!
Lúc này đây cùng thời điểm thay thế cô đảo Mân bất đồng, Sở Vân Thăng giờ phút này đang một mực tập trung chú ý quan sát nó, nó vừa mới khẽ động, liền lập tức bị Sở Vân Thăng phát giác được. "Quả nhiên là như vậy!" Sở Vân Thăng hít một hơi, đem ánh mắt nhìn về phía căn thạch trụ có dị động kia.
Ngay tại vừa rồi, nó phát ra chấn động, mà chấn động này không nhằm mục đích gì khác ngoài hấp thụ sinh mệnh chi nguyên trên người Phi Đái Trường trùng!
Nhưng kỳ quái là, Sở Vân Thăng thử tranh đoạt cùng nó, nó liền lập tức sẽ cực kỳ nhanh lùi trở về.
"Căn thạch trụ này muốn mạng nguyên làm gì, chẳng lẽ?"
Kết quả tuy xác nhận phỏng đoán của hắn, nhưng Sở Vân Thăng không cao hứng chút nào, phàm là chuyện liên quan tới mạng nguyên, trong mắt hắn hôm nay, so với mọi thứ đều nguy hiểm hơn, đều khủng bố!
Thạch trụ kích thích khu dịch thể cùng rừng bào tử giao chiến mục đích thực sự, cũng là như thế - đạt được tử vong mạng nguyên do chiến tranh đem tới!
Nói cách khác, nơi này căn bản là địa bàn của người ta!
Hơn nữa người này còn trốn ở sau màn, qua việc hắn không cùng mình tranh đoạt mạng nguyên có thể thấy ý đồ của nó che giấu rất sâu, rất sâu.
Nghĩ tới đây, lông mày của Sở Vân Thăng nhíu chặt, mặc kệ nó có phải tồn tại giống như Thần Vực hay không, hay là cùng thủy tinh y nhân đồng đạo, hắn cũng không muốn dây dưa cùng những vật này quá nhiều, sau khi trầm tư một lát, trầm thấp nói: "Minh, chúng ta cần cải biến sách lược!..." Kế hoạch ban đầu đã không hề an toàn, chỗ cô đảo này cũng không phù hợp làm căn cứ cho Minh, nhưng chiến trùng cao cấp hắn vẫn muốn, biện pháp chỉ có một - cố gắng dùng toàn bộ trùng tử khu dịch thể, mãnh liệt tiến công rừng bào tử, lại để cho những chiến trùng chỉ định dưới sự khống chế chính xác của Minh, thôn phệ đại lượng mộc thuộc tính của trùng tử rừng bào tử, dùng chiến luyện trùng, tại trong chiến tranh hoàn thành tiến hóa hình thái, tiến tới đại lãng đào sa (大浪淘沙 - sóng lớn đào cát - thành ngữ chỉ việc thông qua không ngừng tuyển chọn đào thải mà chọn ra những cái tốt nhất - DG), lấy toàn quân trùng tử làm đại giới, tinh luyện ra một quân đoàn chiến trùng cao giai.
Hắn chậm rãi rút ra Thiên Ích kiếm, chỉ về phương tây, nghiêm túc nói: "Giết cho ta!"