Hắc Ám Văn Minh

Chương 165

Huyết Xỉ Hổ nhai mấy cái xong thì liền nuốt xuống, sau đó lại lập tức nắm lên một đầu thi thể độc xà dài bảy tám mét mà bỏ vào trong miệt "Tạp ba tạp ba." Lại bắt đầu nhai, sau đó một ngụm nuốt xuống, quay đầu tiến đến một chỗ bên cạnh vách tường sau lưng, ở chỗ này có một cái thủy đàm, nước biếc thanh tịnh, dưới đáy đầm là những viên đá cuội rất là xinh đẹp.

Miệng lớn dính đầy máu tanh của Huyết Xỉ Hổ vụt xuống uống nước trong hồ, đem cả thủy đàm đều nhuộm đỏ, nhưng nó cũng sẽ không để ý tới những việc này, trực tiếp "Ọt ọt, " hét lớn. Cảm giác toàn thân vô cùng thoải mái, cốt lâu phảng phất được rất nhiều bàn tay hết sức nhỏ bé xoa bóp, làm tinh thần vô cùng phấn chấn.

Huyết Xỉ Hổ biết rõ rằng nước ở bên trong cái thủy đàm này có công hiệu thần kỳ vì nó mỗi lần uống xong đều cảm thấy cực kỳ thư thoải mái, giải trừ mệt nhọc, cho nên nó mới chọn lựa chỗ đỉnh núi này mà chiếm làm hang ổ.

" Hừ hừ! " Huyết Xỉ Hổ trong nội tâm cắn răng ken két: "Lần sau ta lại đi tìm về mấy cái tên cường đại để trợ giúp,nhất định phải giết ngươi, tên nhân loại đáng giận! ." Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên chấn động rất nhỏ, đám quái vật Tam Nhãn Lang, con chuột khát máu kia cũng không có cảm giác được, nhưng Huyết Xỉ Hổ đã nhạy bén phát giác. nó trong nội tâm rùng mình, vội vàng từ trên mặt đất ngẩng đầu lên, hướng xa xa nhìn lại.

Bằng thị lực của nó, liếc một cái liền nhìn thấy tất cả trên đường núi cách đó tận vài dặm, ở đó một đầu Huyết Xỉ Hổ có bộ lông toàn thân màu đỏ tươi, thân hình cao lớn, đang chậm rãi hướng phương hướng bên này đi tới. nó trong nội tâm lắp bắp kinh hãi, chợt nghĩ thầm: "Cái con hổ này như thế nào nhìn quen mắt như thế, ồ!" đôi mắt nó nhất định, nhìn thấy bên cạnh đầu Huyết Xỉ Hổ ở đằng kia có một cái thân ảnh nhỏ bé lành nghề đi, nhìn kỹ lại thì chỉ thấy đây là một cái nhân loại có dáng người cân xứng, mặc trên người thú y, mỗi một chuyến động đều mang theo khí tức lăng lệ ác liệt sát phạt.

"Là hắn!" " đồng tử của Huyết Xỉ Hổ co rụt lại, lập tức nhận ra cái nam tử tóc đen này, đúng chính là cái tên nhân loại đáng giận lúc trước kia đã đem ba vị hổ huynh của nó đánh chết, cũng chém hỏng con mắt của nó, trong nội tâm nó run lên, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ hắn một mực truy lùng ta đến tận nơi này? " lập tức, nó nhìn về phía đầu Huyết Xỉ Hổ ở sau lưng nam tử tóc đen này mà có chút nghi hoặc" "Cái con hổ này như thế nào lại không có ăn hắn? ."

"Lão đại. " chính tại tới trước, Tiểu Hắc bỗng nhiên ý thức truyền âm" "Tại trên ngọn núi kia có một đầu Huyết Xỉ Hổ."
Diệp Thần gật gật đầu: " tỉnh Hố bắc còn chưa có bị khai phá, cho nên khắp nơi đều là quái vật, một ít quái vật có đại não khai phá đạt tới trí dục của nhân loại sẽ đi chiêu mộ tiểu quái vật mà chiếm núi làm vua, cho nên ta cũng chẳng có gì lạ."

"Thế nhưng mà, nó lại hướng tại đây đi tới, không biết có phải hay không là do chúng ta bước vào lãnh địa của nó. ”

“Ah?" lông mày Diệp Thần nhíu lại, trong mắt xẹt qua một vòng lãnh ý, mở ra không gian phù văn, chiến sĩ cơ giới bạch ngân xông đi ra hộ vệ tại trước người hắn, một đầu Huyết Xỉ Hổ cấp mấy trăm vẫn chưa đủ để hắn cần mở ra hình thức siêu nhân.

"Phía trước có sinh mạng thể tiếp cận, phải chăng đánh chết? " chiến sĩ cơ giới bạch ngân hỏi.

"Sát! ." thanh âm Diệp Thần vẫn lạnh như băng.

Vừa dứt lời thì chiến sĩ cơ giới bạch ngân liền lập tức xông ra ngoài, giơ tay ra sau lưng lấy ra một thanh đại búa kim loại mà xông tới. Cách đó không xa, Huyết Xỉ Hổ chột trông thấy Diệp Thần đột nhiên mở ra một cái không gian cự đại thì không khỏi nhớ tới tình cảnh lần đầu gặp mặt, trong nội tâm rùng mình một cái, đột nhiên trông thấy chiến sĩ cơ giới bạch ngân xông lại với tốc độ khủng bố, tim nó đập mạnh một cú, mặt mũi vốn hung tàn lập tức liền chuyển thành hoảng sợ, không nói hai lời liền nhanh chóng quay người bỏ chạy.

"Ta %... &%..." Huyết Xỉ Hổ trong nội tâm kêu rên: "Hỗn đản này lại có kẻ cường đại như vậy đến giúp đỡ, thật là hỗn đãn mah! ! , "

nó vừa nghĩ vừa một bên điên cuồng chạy trốn, thân ảnh như gió, trong chớp mắt liền thoát ra khỏi Rừng Thần Nông, hướng đến chỗ khác chạy đi.

"Lão đại, nó chạy kìa. " Tiểu Hắc liền nói.

"Đuổi không kịp thì đừng đuổi theo. ." Diệp Thần phất phất tay,cái con Huyết Xỉ Hổ kia cũng thật là giảo hoạt, vừa nhìn thấy chiến sĩ cơ giới bạch ngân liền đã chạy trốn, đem khoảng cách kéo dài, nếu thật sự muốn đuổi giết mà nói..., thì sẽ phải lãng phí không ít năng lượng, quá không đáng.

"Trước làm chính sự đi. "

đợi chiến sĩ cơ giới bạch ngân tiến nhập không gian phù văn xong, Diệp Thần liền đem không gian đóng cửa, thân nhảy lên, đứng ở trên đầu Huyết Xỉ Hổ, nói: "Đi tới hang ổ của đầu Huyết Xỉ Hổ kia chiếm giữ nhìn một chút, những quái vật này có chỉ số thông minh không kém, cho nên hang ổ chiếm cứ có lẽ sẽ có chỗ đặc thù gì đó. ."

"Ân " Huyết Xỉ Hổ do tiểu hắc điều khiển liền mang theo Diệp Thần ở trên đầu đi tới chỗ mà đầu Huyết Xỉ Hổ kia chiếm giữ.
Cách đó không xa, một chỗ bên cạnh đường cái, Huyết Xỉ Hổ chột thấy truy binh không có đuổi theo, mới thở phào nhẹ nhõm, chợt chửi ầm lên: "Ta lại hạn . . ."

" "Đáng giận! Thiếu chút nữa đã mất mạng về tên hỗn đãn kia " Huyết Xỉ Hổ chột trong nội tâm tru lên: "Đợi ta trở nên mạnh mẽ lên thì nhất định sẽ báo thù! !" Lập tức, nó lay động đầu hổ, kiêng kị nhìn thoáng qua đằng sau, liền hướng xa xa chạy tới, thầm nói: "Hổ Gia cũng không phải là dễ trêu, ngươi cứ chờ đó cho ta! "

Diệp Thần ngồi ở trên lưng Huyết Xỉ Hổ mà đi tới hang ổ do đầu Huyết Xỉ Hổ kia chiếm giữ, chỉ thấy giữa rừng núi có rất nhiều cây cối bị bẻ gãy, trên mặt đất lưu lại chưởng ấn sâu lõm vào, trong đó còn có rất nhiều dấu chân của những loài quái vật khác, có một đồng bằng đất trống, bên cạnh có một cái nham bích, phía dưới là một đàm nước trong, ở bên cạnh có một rãnh mương nhỏ, rất nhiều nước đều theo cái khe nhỏ này chảy đi vào đầm nước.

Diệp Thần khẽ động thân ảnh, từ trên đầu hổ nhảy xuống đất trống, tại đây có thi thể của ba bốn đầu sinh vật tạp nham, hắn liền lấy ra Huyết Hồng Chiến Đao, đem móng vuốt, hàm răng cùng da lông trên mình đám quái vật này đều cắt xuống, thu vào trong không gian phù văn, chợt thò tay đem tánh mạng chi khí trên thân mấy con quái vật đều thu vào, chỉ cảm thấy khí lực trong thể nội tăng thêm được vài phần.

Hắn quay đầu hướng cái thủy đàm kia nhìn lại, thấy bên cạnh đầm nước có dấu chân Huyết Xỉ Hổ, hơn nữa trong không khí còn lưu lại mùi vị tanh hôi, hiển nhiên tại đây đã từng có quái vật nằm, khiến cho khí tức trên người vẫn còn lưu lại.

Ánh mắt của hắn lóe lên, đi đến bên cạnh đàm nược, vận khởi khí lực bao lấy hai tay, xong liền bắt đầu dò xét vào trong nước, nhưng chỉ cảm thấy đàm nước lạnh buốt, nhưng dùng thể chất của hắn mà vẫn cảm thấy lạnh buốt thì có thể thấy được nhiệt độ của nước hồ tuyệt đối tại âm độ, tuy nhiên lại không có kết băng!

Diệp Thần trầm ngâm suy nghĩ thoáng một phát, liền đem ngón tay thấm ướt, thè lưỡi ra liếm thử một chút, phân lượng cũng rất nhỏ, để cho dù là trong nước có độc thì hắn cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ, nhưng chỉ cảm thấy nước hồ có vị ngòn ngọt, còn mang theo một chút mùi thơm Son Phấn, hương vị rất rõ ràng. hắn trầm tư thoáng một phát, chợt nhớ ra cái gì đó, thân liền chấn động, trong mắt có một tia cuồng hỉ khó có thể áp chế, "Chẳng lẽ nói, đây chính là nước suối địa linh?"
nước suối Địa linh có thể giúp tăng cường thể chất, là nguồn nước biến dị được bài danh Top 3 thần thủy, người bình thường phục dụng một chút là có thể đạt tới cấp10! Chờ đến lúc đạt cấp 20 lại uống một chút liền có thể khiến người đó trở thành cường giả cấp 30!

Diệp Thần kiếp trước tại một chỗ trong sa mạc, từng tại bên cạnh một cây xương rồng biến dị tìm được một chút nước suối hứng đầy nửa chén lớn, bởi vậy hắn vẫn còn nhớ rõ cái hương vị này, cái thần thủy này dù cho bị mặt trời chiếu rọi hay dùng hỏa diễm bình thường để đốt cháy thì cũng đều không thể nào khiến cho nó bốc hơi, cực kỳ thần kỳ!
Hôm nay, đây là tháng thứ tư, cái đầm nước suối này,đạt đến cấp 4!

Người bình thường uống một ngụm liền trở thành cường giả cấp 10!

Diệp Thần cảm thấy trái tim nhảy mạnh lên, dù là với định lực của hắn thì cũng không khỏi kích động đến nỗi mặt mũi tràn đầy hưng phấn, xem độ sâu của cái thủy đàm này thì không biết có thể nuôi dưỡng ra bao nhiêu cường giả cấp 30! Phải biết rằng cho dù là căn cứ thành phố Hoa Hạ thì cũng chỉ có 100 cái tướng quân, trong đó thiếu tướng trên dưới cấp 20 chiếm hơn một nửa.

Hô!

Diệp Thần nhẹ thở hắt ra, rất nhanh liền bình tĩnh lại, tâm tình như mặt nước phẳng lặng, không bởi vì ngoại vật mà mất bình tĩnh, nhìn thấu hết thảy được cùng mất, tâm tình đạt đến cảnh giới trí giả tầng một xong, hắn đã có thể phóng thích linh hoạt kỳ ảo chi khí, độ hóa sinh vật bình thường thành thủ hạ của mình.

"Khó trách! , " tinh quang trong mắt Diệp Thần lập loè. Ở đời trước, vị cường giả cấp Đế kia khẳng định không hoàn toàn là dựa vào cái di tích ẩn trong mảnh đất này mà đạt được tài phú cực lớn, chính thức có lẽ là dựa vào cái đầm địa linh tuyền này! Bất quá bởi vì vật ấy quá mức quý trọng, một khi bị tiết lộ đi ra ngoàì thì cường giả toàn bộ thế giới đều sẽ chen chúc tới, vì cái đàm nước này mà liều lĩnh chém giết!"

Diệp Thần trong nội tâm tinh tường linh tuyền có bao nhiêu lực dụ hoặc, một khi công bố đi ra ngoài thì đủ để cho tất cả mọi người đối với nó điên cuồng! Dù sao, tại thời kì hắc ám lịch tháng 4 thì bất luận kẻ nào thì cũng chỉ cần uống một ngụm nước suối địa linh thì liền có thể đạt tới cấp 10, sau này qua mỗi một tháng liền tăng thêm 10 cấp! công năng của cái nước suối biến dị này thật quá nghịch thiên!

Bất quá Diệp Thần cũng biết mình là vận khí cứt chó, bời vì dù là tìm khắp toàn bộ địa cầu thì chỉ sợ cũng rất khó sẽ tìm ra đàm địa linh tuyền thứ hai lớn như thế! Tại dưới ảnh hưởng của virus, rất nhiều sinh vật đều biến dị, trong đó ra đời một ít quái vật cực kỳ đáng sợ, cũng sinh ra đời rất nhiều bảo bối. Diệp Thần còn nghe qua có người đã ăn được một quả Chu Tước biến dị mà trực tiếp từ một cái tiểu binh sĩ trở thành cường giả siêu cấp ngang hàng thập đại chiến sĩ siêu nhân.

"Không biết ở bên trong cái địa linh tuyền này có còn con suối nào khác hay không, nếu như mà có, vậy thì trúng số nữa rồi." Diệp Thần trong nội tâm phấn chấn, bất quá lại không có chạy xuống dưới đất đi dò xét, vạn nhất phá hư mất tầng thổ nhưỡng địa lý này mà khiến cho con suối bị vùi, vậy thì ngược lại huyết môi rồi, đợi về sau từ trong di tích tìm ra được một ít dụng cụ dò xét cường đại, lại đến xem xét sau

"Lão đại, chuyện gì vui vẻ như vậy? , " Tiểu Hắc nói.

Diệp Thần tâm tình thật tốt, vừa văn mở ra không gian, lại để cho hắc sư trùng bên trong đều chui ra, nói: "Từng đứa uống một ngụm đàm nước, nhớ kỹ, chỉ có thể uống một ngụm, không cho phép uống nhiều! , "

"Keo kiệt. , " Tiểu Hắc nói thầm một tiếng, chợt từ bên tai Huyết Xỉ Hổ duỗi ra một cái râu màu đen như tóc Ti, rơi vào trong đàm nước, hấp xong một chút, liền thu râu lại. Bầy hắc Sư trùng còn lại cũng nhao nhao như thế. đợi mọi người đều hấp thu xong, Diệp Thần vẫn không nói gì, bỗng nhiên nghe thanh âm kinh ngạc của Tiểu Hắc: "Chuyện gì xảy ra, ta chỉ đột nhiên cảm thấy toàn thân nóng quá, thể chất làm sao lại đạt tới cấp 40 rồi! , "

"Ta cũng thế."

"Nóng quá. "

Thanh âm của rất nhiều hắc sư trùng đều nhao nhao vang lên, Diệp Thần cười nói: "Chuyện nơi đây không cho nói đi ra ngoài, rõ chưa. Giờ đều vào cả đi thôi, về sau lại giúp các ngươi tìm kiếm thi thể quái vật cường đại hơn.

"Vâng."" Bầy hắc sư trùng đều tiến vào trong không gian phù văn, bắt đầu một bên trao đổi lẫn nhau..., nhao nhao chấn kinh cùng hưng phấn. Dùng chỉ số thông minh của những hắc sư trùng này thì cũng biết Diệp Thần đã nhận được bảo vật, điều này đại biểu chúng về sau sẽ có thi thể quái vật càng cường đại để điều khiển, không cần lại chậm rãi nuốt ăn cơ hóa nhục để tăng lên đẳng cấp, nhưng bất quá một phương diện khác cũng đại biểu thực lực của Diệp Thần cũng sẽ càng ngày càng lớn mạnh. tỷ lệ chúng muốn chạy trốn cũng sẽ càng ngày càng nhỏ... .

Diệp Thần trong nội tâm vui vẻ, mặc dù không thích đem cảm xúc biểu hiện ở trên mặt, nhưng trong nội tâm lại thầm nghĩ: "Cái đầu Huyết Xỉ Hổ cấp 400 kia, thể chất đã quá mức cường đại, cho nên dùng nước suối uống cũng không có tác dụng quá lớn, chỉ là cảm thấy thân thể thoải mái mà thôi, cũng không nên có đa tưởng! Lúc trước trong không gian phù văn thì cái hạt đậu hoàng kim kia cũng chỉ là đồ ăn bình thường của người lục phù, nhưng đối với đám người bọn họ mà nói thì lại là chí bảo!
Bình Luận (0)
Comment