Hắc Ám Văn Minh

Chương 228

Cắn nuốt 28 thi thể quái vật có thể chất đạt tới trên cấp 1000, thể chất cùng khí lực của Diệp Thần bạo tăng, khí lực đã đột phá đến khí lực sư cấp hai trung kỳ, thể chất cũng đạt tới cấp 200! Lúc tại thời điểm khí lực sĩ 10 giai, thể chất của hắn chỉ có cấp 500, nhưng từ khi từ 10 giai đột phá đến khí lực sư nhất giai, phải liên tục cắn nuốt 10 đầu quái vật mới có thể tấn chức, thể chất thoáng cái liền đạt đến cấp 100! Sau đó đột phá khí lực sư cấp hai, đạt đến cấp 200!

Hôm nay, khí lực của hắn có lực sát thương cấp 2000, lại phối hợp với thể chất cấp 200, sức chiến đấu đã đạt đến cấp 3200!

Diệp Thần nhìn lên trên bãi đất trống trước mặt, lúc này chỉ còn lại có thi thể của Tử Lân Giao Long cùng ác ma điểu lĩnh, tâm của hắn chìm thoáng một chút, cuối cùng vẫn là buông bỏ ý định thôn phệ, hai cái thi thể này nếu giao cho tiểu hắc, thìliền tương đương với nhiều hơn hai đầu quái vật cấp 3000 thủ vệ căn cứ thành phố, dù là hắn cắn nuốt thì tối đa cũng chỉ có thể đạt tới trình độ khí lực sư tam giai, tương đối, có phần không có lợi nhất.

Hai đầu quái vật cấp 3000, một đầu thủ hộ, một đầu có thể hỗ trợ săn giết quái vật, căn cứ thành phố sẽ có thể phát triển nhảy vọt lên, tiếp qua 10 tháng nữa là thủ hạ của nam tử cánh chim kia sẽ đến công thành đấy, đây chính là gia hỏa có sức chiến đấu 50 vạn!

Lực lượng của 1 người tương đương với 5 điểm sức chiến đấu, 1 cấp tương đương 50 điểm!

Người nọ có thể chất cấp một vạn!

Đây vẫn chỉ là bảo thủ đoán chừng, tại hai tháng trước, dù là mở ra hình thức siêu nhân con kiến thì với chỉ một đầu chiến sĩ cơ giới bạch kim cấp 3000 cấp cũng phải làm cho hắn nhìn lên, vậy mà hôm nay, hơn cấp vạn cũng không để vào mắt,khi hắn ở hình thức siêu nhân tia chớp thì tất cả đều là cặn bã!

Thế nhưng mà, cái này cũng không có thể làm cho Diệp Thần phớt lờ như vậy, tuy thể chất cấp vạn hắn không quan tâm, nhưng mà vẫn sẽ kiêng kị người tiến hóa cái cấp độ kia!

Trăm cấp làm một giai, đem nhân loại thức tỉnh khí lực! Ngàn cấp làm một đoạn, ý tứ lấy quá độ! Cấp vạn chính là được một cái cửa ải, đạt tới cấp vạn thì liền có trình độ nhất định, bước vào quỷ Thần Cảnh!

Cấp vạn chính là một cảnh giới!

Diệp Thần hôm nay thể chất cấp 1200, có thể xưng quỷ Thần Cảnh nhất giai sơ kỳ! Nhân loại đạt tới cường độ cấp 1000, sẽt tiến vào một cái cấp độ tiến hóa mới, một khi chính thức trở thành cường giả quỷ Thần Cảnh thì dù là thể chất chỉ có cấp một vạn thì cũng có thể đơn giản đánh chết 10 quái vật cấp vạn không có đạt tới quỷ Thần Cảnh!

Vừa nghĩ tới quỷ Thần Cảnh, Diệp Thần trong nội tâm liền run lên, âm thầm đối với sự tình 10 tháng kế tiếp có một cái kế hoạch kỹ càng, hoặc là bản thể hắn đột phá cấp vạn, tánh mạng thừa số, gien, sinh ra tiến hóa mới, bước vào quỷ Thần Cảnh, hoặc là phải tìm kiếm được thứ đồ vật như vậy, nếu không thì sẽ không cách nào khắc chế.

Hắn hiện tại dù mở ra hình thức siêu nhânthì cũng không có vượt qua lực lượng của quỷ Thần Cảnh, nếu gặp gỡ cường giả quỷ Thần Cảnh chính thức thì cũng chỉ có bị tàn sát!

Hắn đem Tiểu Hắc gọi về tới, Tiểu Hắc sau khi uống địa linh tuyền đã đạt đến cấp 60, khống chế lấy Bá Vương Sư hấp tấp chạy tới, vừa thấy mặt liền phốc ngã xuống đất, cao hứng bừng bừng nói:

-Lão đại, ngươi cuối cùng nhớ tới ta rồi, nhiều ngày như vậy, ta đối với ngươi ngày nhớ đêm mong, mỗi ngày hồi tưởng về ngươi với dáng người anh dũng, tướng mạo tuấn mỹ, cử chỉ ưu nhã, lông mi anh tuấn, làn da, trắng nõn ngón tay thon dài...

Diệp Thần có chút cảm giác khó chịu, cau mày nói:

-Gần đây ta phải ly khai trong chốc lát, cái căn cứ thành phố này giao cho ngươi chiếu cố, trước đó, ngươi trước nuốt ăn huyết nhục của hai đầu quái vật này, đạt tới cấp 300.

đôi mắt của Tiểu Hắc sáng ngời, dáng tươi cười càng thêm nồng đậm, hắc hắc nói:

-Lão đại thực là anh minh thần võ, Tiểu Hắc đối với ngươi sùng bái quả thực như nước sông Hoàng Hà, cuồn cuộn không dứt...

Nhưng trong lòng nó hừ lạnh nói:

-Tiểu tử, hiện tại đã biết rõ năng lực hắc gia của ngươi rồi à, cuối cùng còn không phải đi cầu khẩn ta à, nhìn ngươi cái bộ dạng đáng thương này, hắc gia ta đành từ bi giúp ngươi a, hừ! Hoàng Hà chi thủy, ta nhổ vào, hố phân chi thủy, đào đào không dứt còn không sai biệt lắm...

Bề ngoài một bộ ở bên trong một bộ, bộ dáng Tiểu Hắc tươi cười chân thành, lại phối hợp bộ dạng của Bá Vương Sư, nhìn từ phía trên có chút chất phác.

Diệp Thần lườm nó một cái, chẳng muốn nhiều lời, nói:

Đợi đạt tới cấp 300 xong, hai cổ thi thể này ngươi tùy tiện chọn một, sau đó đi chỗ Mạc Phong nhận lấy một phần Độc Dược, nếu là có nửa điểm tư tâm..., hậu quả ngươi cũng biết.

mặt mũi tràn đầy hưng phấn của Tiểu Hắc lập tức biến mất, trong chốc lát chỉ cảm thấy bầu trời u ám, đã mất đi sáng rọi, vô tình nói:

-Biết rồi!

âm một chữ cuối cùng được kéo đến rất dài, trong nội tâm nó kêu rên:

hắc gia ta thật vất vả ngày nổi danh, ô ô, ngươi một cái lần lượt ngàn đao đấy, tâm quá đen rồi, rõ ràng cam lòng độc hại ta thiện lương, thuần khiết như vậy...

Tại lúc thủ thành, nó đã chứng kiến sức chiến đấu của Diệp Thần, dùng chỉ số thông minh của nó thì tự nhiên cũng biết dù là chiếm được thi thể quái vật kia, nếu lập tức đối với Diệp Thần trả thù, đây không phải là muốn chết, mà chính là tự sát!

Về phần cưỡng ép con tin?

Hứa Thiên quốc, Bạch Long, Mạc Phong, Diệp Trúc, hôm nay người nào mở ra hình thức siêu nhân xong thì cũng không phải người mà nó có thể nhắm trúng đấy, lại để cho đứa nhỏ này lại lmột tiếng ai thán, thầm hận ông trời phát rồ, có một tên đại yêu nghiệt là đủ rồi, kết quả bên người còn có một đám Tiểu Yêu nghiệt, quả thực quá súc sinh rồi!

Oa nhi nầy gào lên một tiếng, bất đắc dĩ đi về hướng thi thể ác ma điểu, ngoại trừ cưỡng ép bọn người Bạch Long thì nó không thể tưởng được những biện pháp khác, cưỡng ép dân chúng bình thường? Cái này chính là sát - bút rồi, nó không cần nghĩ cũng biết, dù là nó có đem dân chúng toàn thành đều giết hại, cũng chỉ sẽ chết thảm hại hơn...

Làm sao bây giờ?

Nhẫn!

Tiểu Hắc một bên cắn xé lấy huyết nhục của ác ma điểu, một bên thầm hận, phảng phất trong miệng nhấm nuốt không phải huyết nhục, mà chính là thân thế của Diệp Thần.

-Một ngày nào đó, hắc gia ta sẽ thoát khỏi ngươi, đi tán gái, xem mỹ nữ, ăn ngon uống sướng, ai cũng không cần biết lão tử, hừ hừ, chờ...

Tiểu gia súc trong nội tâm chôn giấu khát vọng to lớn, tư duy của nó chính là muốn ăn nhân loại, trên căn bản là hất lên trùng da nhân loại.

Diệp Thần phát cho Mạc Phong một đầu tin nhắn, dặn dò hắn phải cho Độc Dược mạnh nhất, nếu mà Tiểu Hắc trông thấy cái tin nhắn này, không biết có thể hay không miệng sẽ sùi bọt mép.

Muội muội Diệp Trúc đã đi tới, hiếu kỳ nhìn thoáng qua Bá Vương Sư, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt, suy nghĩ một chút, đột nhiên thấp giọng nói:

-Ca, đi chỗ di tích đó, cũng mang ta đi được chứ?

Diệp Thần khẽ nhíu mày, hắn vốn muốn cự tuyệt, bất quá trông thấy bộ dáng của muội muội, trong nội tâm không khỏi mềm nhũn, đột nhiên có một cái ý niệm cổ quái nổi lên trong đầu: có phải mình quá tự sī rồi hay không?

Cho tới nay, hắn chỉ lo cho muội muội an toàn, thế nhưng mà, nàng sẽ vui vẻ sao?

Nghĩ tới đây, Diệp Thần trong nội tâm không tê rần, một loại cảm giác tội ác mãnh liệt từ đáy lòng dâng lên, đột nhiên cảm giác được mình tựa như một kẻ có tiền nhà giàu mới nổi, mua kim cương yêu thích phóng trong nhà, chỉ cho chính mình ngắm nghía, lại không để ý đến kim cương tịch mịch.

Đáy lòng của hắn thở dài, giống như đã nghĩ thông suốt, toàn thân một hồi nhẹ nhõm, khóe miệng cong lên một vòng dáng tươi cười, nói:

-Có thể!

Diệp Trúc ngơ ngác một chút, thấy Diệp Thần không có nửa phần từ chối mà lại hào sảng đáp ứng, nhịn không được trừng lớn đôi mắt đen nhánh, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, bất quá nàng biết rõ, Diệp Thần gần đây luôn giữ lời hứa, lúc này mới tung tăng như chim sẻ hoan hô một tiếng, hì hì cười nói:

-Ca, ngươi thật tốt!

Tốt?

Diệp Thần sờ lên cái mũi, khẽ cười khổ, bất quá trông thấy muội muội khó được vui vẻ như thế, trong mắt không khỏi một hồi ôn nhu, còn nhớ rõ lúc tiểu học cùng người đánh nhau, một cái nam hài vì một ngụm nộ khí, quật ngã bảy tám cái địch nhân, cuối cùng toàn thân đầy thương, có một cái nữ hài đem nam hài tương đối cao lớn hơn nhiều thân thể của nó vác lên lưng cõng, chạy trốn thở hồng hộc cũng không dám dừng lại, sợ địch nhân đuổi theo.

Về sau người nam hài kia bị cha mẹ mắng đến máu chó xối đầu, cũng phạt cơm tối không cho phép ăn, chính là tiểu cô nương kia đã vụng trộm thừa dịp cơ hội đi nhà nhỏ WC, đem đồ ăn chứa ở túi trong quần áo đi ra, cái ánh Nguyệt quang trong trẻo nhưng lạnh lùng kia, chiếu vào đình viện, chiếu vào bên trên hai cái thân ảnh nho nhỏ trên hành lang...

Diệp Thần còn có một câu chưa nói, nếu là ngươi chết, ta cũng sẽ không một mình sống sót.

Nhân sinh là cái gì?

Nếu lúc Tiểu học thì Diệp Thần sẽ trả lời là một loại sơn dược.

Mà bây giờ, Diệp Thần sẽ nói, nhân sinh chính là oanh oanh liệt liệt, chính là thoải mái đầm đìa, chính là hạnh phúc, khoái hoạt!

Đã trải qua một lần sinh tử, cho nên Diệp Thần đối với sinh mạng sớm đã thấy không có trọng yếu như vậy, trên đời này duy nhất lại để cho hắn chấp nhất chính là muội muội, đây chính là căn nguyên để hắn phấn đấu!

Lúc này, Tiểu Hắc đã nuốt đã ăn không ít huyết nhục của ác ma điểu, bản thể nó chỉ có lớn cỡ nắm tay, ăn không có bao nhiêu huyết nhục, liền nhanh chóng đột phá, đạt đến cấp 300, sau đó, cái sát - bút này theo trong lỗ tai của Bá Vương Sư thoát ra, bò tiến vào trong thân thể củaTử Lân Giao Long, may mà, đầu lâu của đầu Tử Lân Giao Long này đã vỡ vụn, nhưng mà trung khu thần kinh hệ thống còn không có hư hại quá nhiều, miễn cưỡng có thể khống chế.

Về phần trái tim vỡ tan?

Cái đó và nó không có sao, chỉ cần thân thể không có quá rách rưới, nó tự có biện pháp khống chế, thuộc loại bổn sự đặc thù của sinh vật trâu bò không cần giải thích.

Sau khi chiếm giữ được thân thể đầu Tử Lân Giao Long có chiều cao mấy ngàn mét, đôi mắt đầu Tử Lân Giao Long chậm rãi mở ra, lập tức ngẩng đầu lên, đứng thẳng lên, ngửa mặt lên trời thét dài!

Rống!!!

Âm thanh chấn trăm dặm!

người trong toàn bộ căn cứ thành phố nhao nhao bị hoảng sợ, theo ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, con mắt tất cả đều nhanh lồi đi ra, chỉ thấy kia Giao Long đã chết đi đầu, chẳng biết tại sao lại sống lại, cũng ngang đầu gào rú, khí thế uy mãnh, không ai bì nổi!

Trong thành thị rất nhiều người đang ngủ, còn tưởng rằng quái vật công thành, sợ tới mức từ trên giường chạy xuống dưới, trông thấy cái đầu giao long này trong thành thị cao ngất, trợn mắt há hốc mồm há to miệng ba.

căn cứ thành thị Hoa Hạ, vốn đại chiến đi qua, hết thảy bình tĩnh, bất quá tất cả đại công hội vẫn là an bài không ít thám tử tại căn cứ thành phố Quang Minh, tựa như căn cứ thành phố Quang Minh cũng an bài rất nhiều thám tử tại căn cứ thành phố Hoa Hạ vậy.

Theo hiện trường, rất nhiều thám tử nhao nhao mở ra màn hình của thiết bị truyền tin, đem hình ảnh truyền đến trên màn hình thủy tinh lớn tại căn cứ thành phố Hoa Hạ, tất cả mọi người trông thấy một màn kia, thân thể cứng đờ, bước chân dừng lại, toàn bộ căn cứ thành phố vốn là ồn ào, lập tức trở nên hoàn toàn yên tĩnh.

Xoạt!

Sau đó, ồn ào bộc phát, tất cả mọi người nhao nhao đuổi tới trước màn hình lớn, thần sắc khẩn trương mà hưng phấn nhìn cái đầu Tử Lân Giao Long kia, một phương diện sợ hãi nó khủng bố, một phương diện nghĩ lại một chút về hình ảnh rung động lúc đại chiến, tựa như người hiểu chuyện thích xem trên đường có tiểu hồn hồn đánh nhau vậy.

Bỗng nhiên, đầu của đầu Tử Lân Giao Long cuối thấp xuống dưới, biến mất tại trong tầm mắt của tất cả mọi người, bọn hắn tự nhiên nhìn không thấy một màn kia tại hiện trường, nếu không tròng mắt đều sẽ bạo chết.

Chỉ thấy đầu Tử Lân Giao Long ghé đến trước mặt Diệp Thần, khóc rống lưu nước mắt, nói:

-Lão đại, ta chỉ là tùy tiện rống rống, không phải… ah, ô ô, ta lần sau lại cũng không dám nữa, ah, đừng, vậy...
Bình Luận (0)
Comment