Hắc Ám Văn Minh

Chương 94

"Huyết Thần Đường?" Hứa Thiên Quốc cổ quái liếc nhìn Diệp Thần, nói: "Ngươi không phải là người của quân đội sao? Âm thầm lôi kéo nhân tài như vậy, chẳng lẽ. . . Ngươi muốn làm phản?"

"Còn chưa đến mức đó." Diệp Thần tùy ý nói: "Bây giờ chẳng qua là thời kỳ đầu của tận thế, trong tương lai còn rất nhiều nguy hiểm, nếu như bản thân không cường đại, sớm hay muộn gì cũng sẽ bị thời đại này đào thải, dã tâm của ta không có lớn như vậy, chỉ là muốn bảo hộ người bên cạnh. Căn cứ Hoa Hạ này, là căn cứ của Trung Quốc, ta sẽ không phản bội quốc gia."

Mục tiêu Diệp Thần vẫn luôn đơn giản.

Trở thành thiên hạ đệ nhất???

Nếu mà vì cái mục tiêu này mà phấn đấu, vậy thì nhân sinh quá tịch mịch, ngoại trừ thanh danh bên ra, còn có nhiều thứ hơn, đáng giá hơn để ngươi thủ hộ, ví dụ như bằng hữu của ngươi, tình yêu, thân nhân. . .

Thân nhân duy nhất còn lại trên đời này của Diệp Thần là muội muội Diệp Trúc, có thể cho nàng vui vẻ mỗi ngày, không có nguy hiểm tử vong uy hiếp đến tính mạng, đây là mục điêu phấn đấu của hắn!

Mà không chỉ là vì sống, mà phải tiếp tục sống, sống tốt hơn nữa.

Tuy giờ đây lực lượng của hắn có thể đơn giản hoàn thành mục tiêu này, thế nhưng, mười năm, hai mươi năm sau, chờ mình già đi, làm sao có thể bảo vệ tốt người bên cạnh?

Nói ích kỷ một chút, Diệp Thần không muốn chờ sau này già rồi, không giết nổi quái vật, rồi chờ người ta tới làm thịt hắn. . .

Cho nên, hắn phải không ngừng trở nên mạnh mẽ!

Mạnh đến nổi trở thành chúa tể nhân loại trên địa cầu, nói như vậy, chờ mình già đi, đời sau của mình, có thể tiếp tục sống sót.

Người yếu đuối, vì sinh tồn trước mắt mà cố gắng.

Người cường đại, vì sinh tồn đời sau mà cố gắng.

Hứa Thiên Quốc kinh ngạc nhìn nam tử này, không nghĩ tới Diệp Thần vẫn còn ôm ấp vài phần tình cảm ái quốc, tại ở bên trong tận thế hỗn loại này, chỉ có một ít người còn suy nghĩ cho quốc gia, còn nhớ kỹ nơi này là tổ quốc của mình!

Dù sao, đại đa số người đều đang lo vấn đề sinh tồn, đâu còn nghĩ cái tổ quốc vẹo gì?

Bất quá, trong đó không thiếu một ít thanh niên nhiệt huyết, mang ý nghĩ yêu nước, hoàn toàn là một loại trạng thái cuồng nhiệt, dù là đầu rơi máu chảy, vẫn như trước muốn bảo vệ tổ quốc!

Dù sao loại người như vậy rất hiếm thấy.

Trong nội tâm Hứa Thiên Quốc không khỏi lần nữa nhìn lại Diệp Thần, một con người yêu nước, có thể nói là hắn có cảm tình, mà không phải là một người vì sinh tồn mà tàn sát đồng loại, ngay cả chuyện đem tiểu hài tử cùng nữ nhân làm mồi nhữ quái vật!

Bất quá hắn cũng không cách nào đi trách tội đám người này, có lẽ sau này mình có một ngày bị dồn vào ngõ cụt, cũng sẽ làm ra loại chuyện này, nhưng ít ra hiện tại sẽ không.

Hứa Thiên Quốc nhìn được, lấy lực lượng Diệp Thần đủ để chính hắn xây dựng nên căn cứ, chiêu mộ nhân tài bốn phía, hơn nữa còn có một đống quái vật hiệp trợ như tay chân, ngày sau sẽ có thành tựu phi phàm, nhân tài như vậy, tuyệt đối sẽ không vì sinh tồn trước mắt mà sứt đầu mẻ trán, thế nhưng hắn lại tiến vào căn cứ Hoa Hạ, làm một nhân vật cấp tướng quân, nếu là một người không ôm ấp tình cảm ái quốc, thì sẽ không làm ra chuyện như vậy!

Tuy chế độ căn cứ làm Hứa Thiên Quốc có chút phản cảm, thế nhưng là theo góc độ khách quan mà nói, hắn cũng là lý giải được. Huống hồ sau tận thế, rất nhiều cao tầng căn cứ đều thay người, mấy lão già cao tầng cũ đều bị virus lây nhiễm, bất hạnh bỏ mình, mà cao tầng bây giờ chỉ cần có lực lượng, có kiến thức, dù trước kia ngươi là một người mổ heo, cũng có thể trở thành Đại Tướng chỉ điểm giang sơn!

Không so đo quá khứ, chỉ nói bổn sự cứu người bây giờ!

Cơ mà, cao tầng cũng là cao tầng, ai ngồi trên ghế này cũng như vậy, sự tình làm việc cũng không sai biệt lắm, giống như tổng giám đốc cùng nhân viên phục vụ đều có mục tiêu như nhau: Vì khách nhân phục vụ!

Rất nhiều người đều không thích Quan tham, thế nhưng là chính mình có một ngày có thể trở thành quan, có thể ngồi trên cái ghế kia, chỉ cần động một ngón tay là đạt được một đống tiền tài, chuyện hấp dẫn như vậy tuyệt đối không có bao nhiêu người nhịn được.

"Việc cần làm, sau khi trở về căn cứ ta sẽ nói cho các ngươi biết." Diệp Thần nhìn hai người Hứa Thiên Quốc, ngưng trọng nói: "Đến lúc đó ta sẽ đem thực lực các ngươi tăng lên, bất quá các ngươi nên ít xuất hiện, không nên để người ta chú ý, càng không nên nhấc lên quan hệ cùng quân đội, chỉ cần làm một ông trùm giấu mặt là được."

"Ông trùm giấu mặt?" Hứa Thiên Quốc ngơ ngác.

Diệp Thần nhẹ gật đầu, không có nói nhiều lời, đợi di tích Atlantis văn minh mở ra, từ bên trong tìm được nhà xưởng dung luyện, luyện chế, hắn có thể kiến tạo thế lực của mình, thành lập tiệm vũ khí, tiệm thuốc các loại để kiếm tiền, đây là ngành sản xuất lợi nhuận kếch sù!

Các loại kỳ thần thảo dược biến dị do virus tác động tiến hóa, hắn cũng biết một ít, giai đoạn này còn chưa ai biết rõ, nếu đem những thứ thảo dược này dung luyện, tạo thành các dược vật, tuyệt đối là đồ vật được các binh sĩ chạy bên bờ sinh tử yêu thích. Dù sao, nếu là lúc chiến đấu cánh tay bị thương hay là bị gảy, sẽ làm chậm trễ quá trình đánh chết quái vật hoặc giết được nó, cũng vô phương với lợi nhuận kinh tế, lúc thời điểm này mà có một bình thuốc dược vật, liền nhanh chóng chữa được miệng vết thương, rồi tiếp tục chiến đấu!

Hiện giờ, rất cần một nhóm nhân tài!

Diệp Thần liếc nhìn Hứa Thiên Quốc, đối với năng lực suy nghĩ của hắn có chút thỏa mãn.

Hứa Thiên Quốc cùng Hoàng Thiên Tứ là hai loại người bất đồng, một là túc trí đa mưu, ưa thích đem từng chuyện thiết kế hoàn mỹ, rồi giao phó hành động, thuộc về người tỉnh táo, cân nhắc chu toàn, người như vậy thích hợp làm quân sư!

Mà Hoàng Thiên Tứ, là ưa thích nhanh, trực tiếp, mang theo một cổ hào khí, nghĩ đến cái gì liền đi làm, không quá cân nhắc chần chờ, chỉ cần làm tốt là được, thuộc về loại hình dũng sĩ hào hiệp.

Có hai người như vậy đưa vào thế lực hỗ trợ hoạt động, có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái.

"Ô. . ." Cách đó không xa, Huyết Xỉ Hổ đã đi tới, thân thể bưu hãn cao lớn đứng trước mặt Diệp Thần, đem ánh mặt trời che đậy, Hứa Thiên Quốc cùng Hoàng Thiên Tứ lại càng hoảng sợ, lặng lẽ lui về phía sau vài bước, có chút e ngại nhìn nó, tuy biết rõ đầu quái vật này sẽ nghe theo lời Diệp Thần, thế nhưng mà bị ngoại hình hung hãn của nó mà bị kinh sợ.

Huyết Xỉ Hổ cúi đầu xuống, như một con mèo con, nhìn Diệp Thần ủy khuất nói: "Lần này tổn thất rất lớn, đồng bạn của ta chết ba cái, còn có hơn mười thi thể quái vật đều là chồng chết vết thương, bị độc dịch dính đầy, làn da phát xanh, toàn thân cứng ngắc, không có cách nào điều khiển."

Lời nói của Tiểu Hắc là nói trực tiếp trong đầu Diệp Thần, đám Hứa Thiên Quốc bên cạnh nghe không được.

Diệp Thần nhẹ gật đầu, sờ lên đầu Huyết Xỉ Hổ, hai người Hứa Thiên Quốc ở bên cạnh thấy một màn này, tròng mắt thiếu chút nữa lồi ra, trong nội tâm im bặc, không nghĩ tới cái đầu quái vật hung tàn trong Trùng Triều này, rõ ràng là trước mặt Diệp Thần ngoan ngoãn nghe mệnh lệnh!

"Qua không bao lâu, ta sẽ tìm thi thể tốt quái vật tốt hơn cho bọn hắn." Diệp Thần vỗ vỗ Huyết Xỉ Hổ, "Thu thập được bao nhiêu Cơ Hóa Nhục?"

Tiểu hắc khẽ thở dài, nói: "Đã giải phẫu xong, tổng cộng chiếm được gần 6000 khối, phần lớn là cấp 1 hoặc 2, đều ở chung một chỗ."

"Không sao." Diệp Thần không thèm để ý nói: "Đều thu vào trong phi thuyền, đợi sau khi trở về, cất vào trong cơ khí phân giải, chế tác thành dược tề cấp bậc thống nhất."

Biển Trùng tổng cộng bảy tám vạn, trong đó không thiếu một ít thi thể côn trùng nghiền thành thịt nát, cho nên Cơ Hóa Nhục cũng hóa thành vũng bùn, dựa theo tỷ lệ 10 được 1, có thể lấy được năm sáu ngàn khối Cơ Hóa Nhục đều nằm trong tính toán rồi.

Một khối tương đương 50g!

Ba khối chính là một lọ gien dược tề!

Nói cách khác, đám Cơ Hóa Nhục này, có thể chế tác thành một hai ngàn bình gien dược tề, có thể bồi dưỡng một nhóm lớn nhân tài!

"Đã có những bình dược tề này, là có vốn liếng bồi dưỡng nhân tài, đợi Atlantis văn minh mở ra, thì có thể kiếm được nhiều gien dược tề hơn, bồi dưỡng được một đám chiến sĩ cường đại!"

Trong đôi mắt Diệp Thần phóng ra hào quang: "Mâng theo một chi đội ngũ mạnh mẽ, có thể tìm kiếm ra nhiều di tích hơn!"

Nếu có di tích, thì một người không có cách nào xâm nhập vào, bên trong có rất nhiều cơ quan tinh diệu, liên quan đến rất nhiều phương, càng nhiều người thì càng có ỷ lệ xông vào.

"Bất quá, lực lượng của ta cũng phải nhanh chóng tăng lên, sớm đạt tới 100 cấp, trong cơ thể mở ra lực lượng thiên phú, như vậy mới có chỗ đứng trong giới này, hy vọng ở kiếp này, sẽ không tái hiện lại thiên phú cấp thấp!"

Diệp Thần trong nội tâm tính toán, đối với Tiểu Hắc nói: "Các ngươi trước đem Cơ Hóa Nhục chuyển vào trong phi thuyền, nơi đây không thể ở lại quá lâu."

Tiểu Hắc liền vội vàng gật đầu, quay người đi.

Cũng không lâu lắm, rất nhiều quái vật vận chuyển Cơ Hóa Nhục vào trong phi thuyền, đặt ở kho ướp lạnh, sau đó lỗ đen chậm rãi thu nhỏ lại, hóa thành một điểm nhỏ, biến mất không thấy gì nữa.

Hứa Thiên Quốc ngạc nhiên nhìn một màn này, phát giác trên người Diệp Thần có rất nhiều bí mật, nhưng mà cũng không có hỏi nhiều.

"Đi thôi!" Diệp Thần nhìn qua con đường bừa bãi, ánh mắt lóe lên, quay người đi, Hoàng Thiên Tứ nắm tay muội muội, cùng Hứa Thiên Quốc một chỗ, vội vàng đuổi theo, biết rõ mùi máu tươi nơi đây sẽ đưa tới rất nhiều quái vật.

Tại lúc đám người Diệp Thần rời đi không bao lâu, cách đó không xa, có hai đạo thân ảnh từ đại lâu chui ra, nhìn thoáng qua bốn phía, thấy không còn người nào cùng quái vật, trên mặt có một tia hưng phấn, vọt vào trong đống xác trùng, ở bên trong lật lới lật lui tìm kiếm huyết nhục có thể ăn.

"Cơ Hóa Nhục!" Đôi mắt một thanh niên sáng ngời, nhìn xem phía dưới côn trùng bị nghiền thành thị nát, có một chút Cơ Hóa Nhục, liền vội vàng vươn tay chộp tới, thế nhưng là tay còn chưa chạm đến Cơ Hóa Nhục, trên lưng liền truyền đến một hồi đau đớn, rồi chợt tối sầm mắt, ngã trên mặt đất.

Chỉ thấy một nam tử khác ở cùng với hắn lúc nãy, trong tay cầm một cái gai nhọn trên người côn trùng, từ trên lưng thanh niên này chậm rãi rút ra, làn da thanh niên này lập tức hiện lên màu đỏ tím, miệng sủi bọt mép, bị nọc độ trên mũi gai nhọn ăn mòn toàn thân.
Bình Luận (0)
Comment