Hắc Đạo Đại Ca Cởi Ra Đi Nào!

Chương 46

Đóng cửa lại, cả hai người nhìn có vẻ đã an toàn, Đinh Tiểu Lộ mới nhìn đến vết thương của Vi An. Vết thương khá sâu, lại chảy máu khá nhiều, trước hết phải cầm máu lại.

Đinh Tiểu Lộ tìm kiếm xung quanh, chỉ có một ít chai nước suối đã được sử dụng, nhưng là thứ cô cần ngay lúc này.

" Vi An tôi sẽ rửa vết thương cho cô, cố chịu đau nha." Đinh Tiểu Lộ nhìn Vi An nói.

Vi An gật đầu nhẹ, lúc này Đinh Tiểu Lộ mới lấy nước rửa cho cô, Vi An đau đớn nhíu mày lại. Vì bị chó cắn nên phải mười lăm phút sau mới cầm máu được. Một lúc sau, Đinh Tiểu Lộ mới xé vạt áo của mình, băng bó lại cho Vi An.

" Ở đây có một ít thuốc giảm đau, cô uống vào đi." Đinh Tiểu Lộ lấy thuốc trong túi quần, đưa cho Vi An uống.

" Có mệt không? Mệt thì ngủ một chút đi, tôi canh cho cô." Đinh Tiểu Lộ nói với Vi An.

Vi An mệt mỏi gật đầu, rồi cô nhắm mắt lại, Đinh Tiểu Lộ để cho Vi An nằm trên đùi mình ngủ. Còn cô vẫn luôn căng mắt, đề phòng bên ngoài.

Nơi này rất tối, lại không có cửa sổ, nên Đinh Tiểu Lộ không biết bây giờ là sáng hay tối. Tầm ba tiếng sau, Vi An mới thức dậy.

" Tiểu Lộ, cô đã có kế hoạch gì chưa? Tôi nghĩ chúng ta không thoát khỏi đây được đâu." Vi An buồn bã nói.

"Tôi biết, nhưng là có chết cũng phải chiến tới cùng." Đinh Tiểu Lộ mạnh mẽ nói, cô chưa bao giờ cúi đầu trước thử thách cả.

" Cô đã ổn hơn chưa?" Đinh Tiểu Lộ bên ngoài lạnh lùng, nhưng nội tâm lại rất lo lắng cho Vi An.

" Đã đỡ hơn rất nhiều rồi!" Vi An gượng cười nói, dù cho có thế nào cô vẫn luôn thích cười thật tươi.

" Vậy chúng ta đi tiếp, không thể ở lì một chỗ chờ chết như thế này được." Đinh Tiểu Lộ đứng lên nói.

Cô mở cửa thám thính bên ngoài, cảm thấy an toàn, cô mới chậm rãi đỡ Vi An đi ra. Hai người lại tiếp tục lối cũ mà đi, nhưng Bùi Minh Nhựt nào đã tha cho bọn họ đâu.

Chỉ đi được một trăm mét, bọn họ lại gặp kẻ địch. Lần này là một tên lập dị được gọi là " Kẻ Điên".

" Ha, không ngờ lần này gặp hai mỹ nhân xinh đẹp như vậy, Bùi lão đại thật là tốt với ta. Sẽ như thế nào, nếu ta dùng thứ này vẽ lên mặt hai cô." Hắn ta cầm một con dao sắc nhọn, giọng hào hứng nói. Trông hắn ta rất là phấn khích.

" Vi An, cô lùi lại đi!" Đinh Tiểu Lộ lên tiếng, cô cảm nhận được sự nguy hiểm của kẻ này.

Vi An biết bây giờ mình là gánh nặng, cô nhanh chóng lùi lại. Đinh Tiểu Lộ lấy dao trong người ra thủ thế, cô đã mất rất nhiều sức lực khi đối phó với lũ chó rồi, bây giờ chỉ có thể đánh hết sức lực thôi.

" Mỹ nhân này thật có khí chất nha, ta rất thích, nhưng không đồng nghĩa là ta sẽ nương tay. Đối với ta, nam nữ đều bình đẳng." Nói đến đây gương mặt hắn trở nên quỷ dị.

" Tới đi, đừng nói nhiều!" Đinh Tiểu Lộ nhìn hắn không vui, cô hối thúc hắn.

" Ahh! Lần đầu tiên có kẻ khiêu khích ta như vậy, càng lúc ta càng thích cô rồi. Có thể ta sẽ nhẹ tay với cô một chút."

Dứt lời hắn nhanh chóng sấn tới Đinh Tiểu Lộ, mỗi nhát dao hắn đâm tới, đều chọn vào chỗ hiểm mà tấn công. Đinh Tiểu Lộ phải khó khăn, chật vật lắm mới tránh né, đỡ được đòn tấn công của hắn.

" Tiểu Lộ, cô phải cẩn thận đấy!" Vi An đứng phía sau lo lắng, cô khẽ nói.

Vì sức yếu hơn, Đinh Tiểu Lộ có phần lép vế trước " Kẻ Điên". Một phút mất cảnh giác, cô bị hắn đạp vào bụng, đau đớn khụy xuống. Nhưng ngay sau đó, cô cũng đáp trả hắn bằng một đòn tấn công vào chân, khiến hắn đứng không vững chân loạng choạng.

" Hahahaha!"

" Thật là làm ta phấn khích quá đi!" Ta muốn cứa vào da thịt non mềm của cô a." Kẻ điên đúng như tên gọi của hắn, hắn hưng phấn cười lên ha hả.

" Nếu thích thì mau ra tay đi, ta cũng rất phấn khích." Đinh Tiểu Lộ dù đau, vẫn lên tiếng thách thức hắn.

Kẻ điên lại tiến đến, mỗi đòn đánh của hắn đều mang theo sự đùa cợt, Đinh Tiểu Lộ cũng cật lực đáp trả.

.......

" Đùa đủ rồi, bây giờ là đánh thật." Kẻ điên nhếch môi nói.

Đinh Tiểu Lộ còn chưa nghe rõ hắn nói gì, đã cảm nhận được sự đau nhói trên cánh tay, là một vết thương khá sâu. Đinh Tiểu Lộ động tác lùi lại, ôm lấy cánh tay đau đớn.

" Tiểu Lộ, cô không sao chứ!" Vi An hốt hoảng la lên, trong lòng cô như lửa đốt.

" Không sao cả, chỉ là vết thương nhỏ thôi." Đinh Tiểu Lộ cắn chặt răng nói, thật ra là vết thương khá đau đấy chứ.

" Ồ, không đau sao? Thật là cứng cỏi." Kẻ Điên động tác liếm máu trên lưỡi dao, giọng hắn thật khó nghe.

" Không được, với tình hình bây giờ Tiểu Lộ không có cách thắng tên điên này được. Mình phải tìm cách giúp đỡ cô ấy, không là cả hai đều bại dưới tay hắn, cuối cùng chỉ có con đường chết." Vi An nhìn tình hình nhíu mày nói thầm, cô phải suy nghĩ cách giúp Đinh Tiểu Lộ, trước khi bị kẻ điên kia gϊếŧ chết.

Quan sát cả hai một lúc, Vi An chợt nghĩ ra một kế sách, cô liền mỉm cười, đưa mắt ra hiệu cho Đinh Tiểu Lộ.
Bình Luận (0)
Comment