Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Chương 58

Sau đó,cũng rất vinh quang mà được truyền ra ngoài.

Vốn Phong Vũ đã hao phí không ít tinh lực,đi cầu xin không ít nơi, mới mời được một vị linh vương cấp bậc lão sư dạy cho Phong Vân.

Lần này thì xong rồi , đừng nói linh vương cấp bậc đạo sư không cần, chính là các đạo sư khác cũng đều……

-“Nhị tỷ, ta là vô tội .” Trong nội phòng , nhìn cái mặt đã đen lại của Phong Vũ , Phong Vân tỏ ra rất ủy khuất.

Bất quá, không có lão sư nào chịu dạy nàng như vậy sẽ rất tốt a,như vậy sẽ càng thoải mái.

-“Ngươi vô tội, ngươi vô tội cái rắm, việc này thì tốt rồi, đây chính là ngươi tự tìm đến rắc rối .” Phong Vũ sắc mặt tối đen, nghiến răng nghiến lợi nhìn Phong Vân.

-‘’Lời này là có ý gì?” Phong Vân kinh ngạc.

Phong Vũ nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới.

Bên cạnh Phong Vũ là Lâm Quỳnh, thấy vậy cười nói:“Học viện có quy củ bất thành văn, nếu là có đạo sư thu nhận,không cần phải tu luyện cùng các đệ tử khác.Như vậy ,tự nhiên có thể giảm bớt rất nhiều phiền não cùng khổ sở.Mà nếu không có đạo sư nào chịu thu nhận,thì phải vâng theo quy củ của học viện,phải rèn luyện từ những bước nhỏ nhất, dù sao còn rất nhiều ta cũng không thể nói hết với ngươi được.Một câu thôi, không có đạo sư nào chịu thu nhận, các ngươi phải chuẩn bị cho thật tốt .”

-“Cái gì?”Lời này của Lâm Quỳnh vừa nói ra, Phong Vân liền nhăn mặt .

-‘’Ngươi tự mình tìm hiểu đi .” Phong Vũ hừ lạnh.

Nàng biết rõ đệ đệ của mình linh lực kém, cho nên mới tận tâm tận lực mà giúp đỡ hắn.Có danh sư giúp đỡ,so với việc bị các hệ đạo sư thao luyện.Nhưng do chuyện không tốt này……

-“Nhị tỷ.” Phong Vân lời nói nhu thuận.

-“Ngươi thanh danh quá lớn rồi,ta mệt mỏi.”Phong Vũ thở dài một hơi.

Phong Vân thấy vậy biết mình xong đời rồi , không khỏi nghiến răng nghiến lợi quay đầu trừng mắt với Mộc Hoàng.

Đều là tại tên vương bát đản này.

Cuộc sống nhàn nhã của nàng ……

Ánh mắt lãnh khốc của Mộc Hoàng chiếu thẳng vào Phong Vân , khó được cư nhiên không tức giận.Phải biết rằng, hắn nhưng là bị truyền là người nằm dưới .

Thời điểm khuôn mặt Mộc Hoàng thì lãnh khốc, Phong Vân thì đang nghiến răng nghiến lợi , xa xa tiếng chuông triệu hồi tân sinh viên của Lai Nhân học viện đã vang lên .

-“Phong Vân, cái này ngươi liền tự cầu nhiều phúc đi.” Lâm Quỳnh lắc đầu cười.

-“Đi thôi, ta mang bọn ngươi đi qua, thuận tiện nói cho các ngươi quy củ.” Phong Vũ lắc đầu, đã đến tận đây, không còn cách nào, chỉ có thể làm từng bước thôi.

-“Nhị tỷ a……”

Thanh phong phất dương liễu, khắp nơi phong tư tình.
Bình Luận (0)
Comment