Edt: Mítt~~~~~~~Liên tục nhiều ngày Hoàng Thượng vẫn luôn không đến Cẩm Phương trai, Ngôn Vũ Khuynh thật vất vả trị lành khuôn mặt của mình, mỗi ngày đều dốc lòng bảo dưỡng thân thể, thậm chí nàng còn tìm Lục ngự y lấy rất nhiều dược liệu, hiện tại nàng đã chậm rãi quen với đồ ăn cay, trên mặt cũng sẽ không nổi hạt đậu nữa, nhưng lúc này, hậu cung lại truyền ra tin tức Trần mỹ nhân bị ban chết, giống như thảm án ngày đó của Tĩnh Vân, sau khi Trần mỹ nhân chết bệ hạ lại giết vài người, hầu như là mấy ngày này người được bệ hạ “Sủng hạnh” qua, đều sẽ bị chết thảm.
Ngôn Vũ Khuynh là người xem như may mắn nhất, thời điểm nghe tin tức từ trong miệng cung nữ, cả người Ngôn Vũ Khuynh đều xụi lơ xuống.
“Chủ tử, cẩn thận!”
Tô Vãn một bên lập tức nhanh tay nhanh mắt đỡ Ngôn Vũ Khuynh.
“Tô Vãn.”
Ngôn Vũ Khuynh sắc mặt tái nhợt, môi cũng run run.
“Tô Vãn, ta nên làm cái gì bây giờ?”
Thẳng cho đến giờ khắc này Ngôn Vũ Khuynh mới cảm giác được sợ hãi, sợ hãi Đông Phương Diệu tàn bạo cùng hung ác, một bạo quân như vậy, ngươi nằm ở bên người hắn, ngươi có thể ngủ được sao?
…………
Lúc này đây hậu cung phân tranh lại lần nữa khiến cho triều đình nổi lên phong ba rất lớn, chỉ là đối với những gián ngôn của ngự sử, từ trước tới nay Tô Duệ đều làm như không thấy.
Thụy Vương Đông Phương Ly không lâu trước đây mới từ nơi khác trở về tự nhiên cũng biết chuyện này, Đông Phương Ly là anh họ của Đông Phương Diệu, hai anh em tình cảm luôn rất tốt, mà Đông Phương Ly cũng là phiên vương duy nhất được chấp thuận ở tại trọng địa kinh đô.
Lần này Đông Phương Ly bị một đám lão thần buộc tiến cung, mặt ngoài hắn lời lẽ chính đáng, trên thực tế trong lòng hận không thể Đông Phương Diệu lại tàn bạo thêm một chút, như vậy chờ cho hắn hoàn toàn mất nhân tính, mình cũng vừa lúc có thể nhân cơ hội thượng vị.
Đương nhiên, làm một cái phiên vương đa mưu túc trí, Đông Phương Ly luôn hỉ nộ không thể hiện ra, hắn sẽ không ở trước mặt Đông Phương Diệu biểu hiện ra bất kì dục vọng hoặc quyến luyến đối với quyền lợi, mấy năm nay hắn vẫn luôn nỗ lực đem bản thân đắp nặn thành một Vương gia tiêu dao thích du ngoạn khắp nơi, nhàn vân dã hạc*.
*nghĩa là mây trói con hạc giữa đồng, nói đến người có nếp sống đạo gia, không bị câu thúc hay ràng buộc gì. (theo bác Gồ...) Cho nên lần này tiến cung, Đông Phương Ly đối với những chuyện công đạo của các lão thần im bặt không nhắc tới, chỉ là cùng Tô Duệ uống rượu tán dóc, cùng nhau trêu ghẹo nữ nhân.
Đối với những nữ nhân trong hậu cung, Đông Phương Ly điều tra rất rõ ràng, nhưng gần đây nhóm mỹ nhân mới được tấn chức, hắn lại chưa thấy qua, nhưng mà Đông Phương Ly cũng biết những mỹ nhân mới được sủng ái hầu như tất cả đều bị Đông Phương Diệu giết, hiện tại hình như chỉ còn lại có một vị Cẩm Phương trai Ngôn Mỹ nhân, vị Ngôn Mỹ nhân kia cũng không biết quốc sắc thiên hương cỡ nào đây?
Đông Phương Ly xác thật đối với vị chủ nhân của Cẩm Phương trai có chút tò mò, thậm chí tính kết giao một chút, mà ở thời điểm Đông Phương Ly cùng Hoàng Thượng uống rượu xong tính rời đi, ở cửa Phật đường hoàng cung lại vừa lúc gặp được Ngôn Vũ Khuynh vừa mới dâng hương xong.
Ngôn Vũ Khuynh từ khi biết được tin đám người Trần mỹ nhân đều chết hết, nàng vẫn luôn lo sợ bất an, dù sao cũng là một bé gái tuổi còn nhỏ, thời điểm được sủng ái liền cho rằng khắp thiên hạ mình là lớn nhất, hiện tại thấy Hoàng Thượng tàn bạo, nàng có thể không sợ hãi sao?
Trong sự hoang mang lo sợ, Ngôn Vũ Khuynh không thể không xin Tô Vãn giúp đỡ, nàng ta xem ra bên người mình người có thể cùng mình thương lượng đối sách cũng chỉ có Tô Vãn.
Tô Vãn tự nhiên là an ủi Ngôn Vũ Khuynh, thấy nàng ta vẫn luôn không an tâm, liền kiến nghị nàng ta đến Phật đường dâng hương tụng kinh, cầu trong lòng yên ổn.
Ngôn Vũ Khuynh tự nhiên là dựa theo lời Tô Vãn mà làm.
Kết quả cuối cùng……
Ngôn Vũ Khuynh có an lòng hay chưa Tô Vãn không biết, nhưng Ngôn Vũ Khuynh cùng Đông Phương Ly dựa theo dự tính của Tô Vãn cùng Tô Duệ ở trong Phật đường hoàng cung vừa vặn gặp mặt.
Lúc này Ngôn Vũ Khuynh sắc mặt tái nhợt, một bộ tư thái mỹ nhân bị bệnh.
Đông Phương Ly từ trong miệng nội thị phía sau mình biết được vị này chính là “Ngôn Mỹ nhân”, hắn lập tức sắc mặt ôn hòa tiến lên hàn huyên với nàng ta vài câu, hơn nữa đối với vị tiểu mỹ nhân trước mắt này hỏi han ân cần một trận.
Ngôn Vũ Khuynh dù sao cũng là con gái của một gia đình bình dân mới vào cung không lâu, trước kia cũng chỉ nghe nói qua danh hào của Thụy Vương, không nghĩ tới hôm nay nhìn thấy người thật lại là một nam nhân ôn nhu tuấn lãng như thế này.
Cùng vị Hoàng đế bệ hạ kia gần đây càng ngày càng tàn bạo so sánh với nhau, hảo cảm với Đông Phương Ly của Ngôn Vũ Khuynh có thể nói là tăng lên nhanh chóng ~
Nhìn thấy hai người lần đầu tiên gặp mặt đều là vẻ mặt chỉ hận gặp nhau quá muộn, Tô Vãn đứng ở phía sau Ngôn Vũ Khuynh nhịn không được rũ con ngươi ——
Muốn nói trong toàn thế giới này nơi không theo nề nếp nhất là nơi nào? Đó tự nhiên là hậu cung.
Ngươi chức vị càng cao, càng không có nam nhân, điều này giúp phi tần lấy việc bò tường bò đến vui vẻ.
Như vậy, tương đối mà nói, người bị đội nón xanh nhiều nhất, tự nhiên chính là Hoàng đế bệ hạ ——
Hôm nay phi tử cùng thái y dan díu, ngày mai phi tần cùng thị vệ tư thông, nói không chừng qua mấy ngày Hoàng Hậu còn muốn cùng biểu ca liên hợp lại mưu phản.
Tóm lại, cái chức nghiệp hoàng đế này sao, hừ hừ, ai làm thì người đó biết.
…………
Từ khi Ngôn Vũ Khuynh cùng Đông Phương Ly kết bạn, Đông Phương Ly lâu lâu liền phái người vào cung mang cho Ngôn Vũ Khuynh một vài món đồ, mỗi lần chính hắn vào cung cũng sẽ cố ý đi đường vòng đến Cẩm Phương trai nhìn một chút.
Đương nhiên, tất cả điều này đều tiến hành thật bí ẩn, cho nên căn bản sẽ không bị phát hiện?
Được rồi, thật ra Tô Duệ đã sớm cố ý mở ra một cánh cửa, đối với tất cả hành vi của Đông Phương Ly đều làm như không thấy mà thôi.
Hoàng đế bệ hạ có thể nỗ lực đem phi tử của mình cùng hoàng huynh của mình ghép thành một đôi, từ xưa đến nay cũng chỉ có một người như vậy, tuyệt đối là phiên bản giới hạn.
Ngôn Vũ Khuynh cùng Đông Phương Ly cứ như vậy dưới sự cố ý dung túng của Tô Duệ thực nhanh liền đi lên lộ tuyến giả thiết của nguyên cốt truyện.
Mà lúc này, bởi vì “Năm trăm lượng bạc” mà kết duyên, Ngôn Vũ Nặc cùng Lục Mục Tuần cũng phát triển rất thuận lợi, Lục Mục Tuần tuy rằng ngày thường tính cách ôn nhu đối với người khác ôn hòa, nhưng trong chuyện tình cản hắn lại vô cùng nghiêm túc, tiếp xúc với Ngôn Vũ Nặc đã lâu, sau khi khẳng định ý nghĩ của mình, Lục Mục Tuần bắt đầu lần lượt trong tối ngoài sáng ám chỉ với Ngôn Vũ Nặc, hắn sợ tình cảm của mình sẽ dọa đến Ngôn Vũ Nặc, đồng thời cũng sợ Ngôn Vũ Nặc sẽ không tiếp nhận mình.
Cũng may Ngôn Vũ Nặc tuy rằng có chút trì độn, nhưng cuối cùng vẫn hiểu rõ tâm ý của Lục Mục Tuần, hơn nữa ở trong lòng cũng chậm rãi tiếp nhận hắn…….
Mà từ khi Ngôn Vũ Nặc cùng Lục Mục Tuần có đôi có cặp, Từ Băng Nguyệt bên người nàng liền bắt đầu càng thêm nôn nóng, mấy ngày này nàng ta vẫn như cũ cách một đoạn thời gian liền giúp Tô Vãn cùng Thẩm Thịnh Bắc đưa tin một lần, thật ra có rất nhiều lần Tô Vãn muốn tự mình đi đưa, nhưng Từ Băng Nguyệt lại hao hết tâm tư khuyên bảo mới làm cô đánh mất cái ý niệm kia.
Trơ mắt nhìn tình cảm của Tô Vãn cùng Thẩm Thịnh Bắc càng ngày càng ổn định, tâm của Từ Băng Nguyệt cũng càng ngày càng nóng nảy.
Ở ngay lúc này, Cẩm Phương trai đột nhiên xảy ra một chuyện lớn ——
Thụy Vương điện hạ vậy mà ở Cẩm Phương trai ngang nhiên có gian tình với người khác!
Mà người bị đương kim bệ hạ bắt được tại chỗ, vậy mà là Tô Vãn!
Khi Ngôn Vũ Nặc biết được tin tức này Tô Vãn đã bị nhốt vào Tông Nhân Phủ, Thụy Vương điện hạ cũng đã bị giam cầm.
Tô Vãn đã có Thẩm Thịnh Bắc, nàng ấy làm sao sẽ cùng Thụy Vương điện hạ ở bên nhau?
Ngôn Vũ Nặc trước tiên chạy tới Cẩm Phương trai chứng thực, đáng tiếc Cẩm Phương trai lại trước sau như một đóng chặt cửa, mặc cho Ngôn Vũ Nặc vừa đánh vừa gọi như thế nào, người của Cẩm Phương trai cũng không chịu mở cửa.
Ngôn Vũ Nặc thất hồn lạc phách đành phải một mình suốt đêm đi Thái y viện tìm Lục Mục Tuần xin giúp đỡ.
Đối với thỉnh cầu của Ngôn Vũ Nặc, Lục Mục Tuần tự nhiên là vô cùng đáp ứng, ngày hôm sau người Cẩm Phương trai gọi Lục Mục Tuần đến xem bệnh cho Ngôn Vũ Khuynh, Ngôn Vũ Nặc liền cải trang thành bộ dáng tiểu thái giám theo hắn đi vào Cẩm Phương trai.
Chỉ mấy ngày không gặp, cả người Ngôn Vũ Khuynh có vẻ đặc biệt tiều tụy, thì ra một ngày kia, nàng ta đang ở tẩm cung cùng Đông Phương Ly gian díu, ngay từ đầu đã dặn dò Tô Vãn đừng cho bất kì kẻ nào tiến vào, nhưng thời điểm hai người đang điên long đảo phượng, Tô Vãn đột nhiên hoang mang rối loạn tiến vào.
“Chủ tử, bệ hạ tới!”
Lúc ấy Tô Vãn vọt nhanh vào phòng ngủ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt hầu như là cả người đều choáng váng, nhưng nàng vẫn là trước tiên đem tin tức xấu là bệ hạ này nói ra.
Ở một khắc kia, đừng nói là Ngôn Vũ Khuynh, ngay cả Đông Phương Ly luôn luôn gặp biến bất kinh cũng ngơ ngẩn, đại não trống rỗng.
Gần đây quá trình hắn lui tới Cẩm Phương trai càng ngày càng nhẹ nhàng, càng ngày càng dễ dàng, cái này làm cho hắn đã sớm thả lỏng cảnh giác của mình, ai biết ngay lúc này Đông Phương Diệu đột nhiên tập kích bọn họ, hơn nữa còn muốn bắt gian tại giường!
Ở thời điểm mấu chốt vẫn là Tô Vãn động thân ra, cô vội vàng đem quần áo của Ngôn Vũ Khuynh thu thập tốt nhét vào trong ngực nàng ta.
“Chủ tử, người mau từ sườn cửa sổ nhảy ra đi.”
Chỉ là chần chờ trong nháy mắt, Đông Phương Ly cũng đã phản ứng lại —— tại hậu cung cùng phi tần của bệ hạ gian xíu đó chính là tử tội! Nhưng thừa dịp phi tần không ở đây, cùng cung nữ của nàng tại hậu cung gian díu thì tội danh lại nhẹ hơn nhiều.
Vì thế, hắn nhanh chóng quyết định đẩy Ngôn Vũ Khuynh đem nàng ta đưa ra ngoài cửa sổ, sau đó một cái xoay người liền ôm Tô Vãn vào trong ngực.
Cái gọi là diễn trò thì diễn cho nguyên bộ, thời điểm Tô Duệ mang theo Uông Ý vào cửa liền nhìn thấy Đông Phương Ly tính cưỡng hôn Tô Vãn trong ngực, Tô Vãn tự nhiên là liều mạng giãy giụa.
Tóm lại, lúc ấy Hoàng đế bệ hạ mặt đen rồi, Tô Duệ cơ hồ là một bước dài tiến lên, sau đó…… Sau đó Thụy Vương điện hạ khổ bức đã bị bệ hạ một cái quét chân tinh chuẩn đá trúng hạ thể, vốn là không có mặc nhiều quần áo, cả người hắn lập tức ngã trên mặt đất quỷ khóc sói gào……
Mắt thấy Tô Duệ liền bạo tẩu, Tô Vãn lập tức run run quỳ trên mặt đất không ngừng hô lớn.
“Bệ hạ tha mạng! Bệ hạ tha mạng a!”
Thanh âm Tô Vãn cuối cùng cũng làm Tô Duệ khôi phục một ít lý trí, hắn lập tức một khuôn mặt tràn đầy sương mù, hung hăng lạnh giọng nói:
“Người đâu, đem bọn họ mang đi cho ta!”
Khi Ngôn Vũ Khuynh cuối cùng cũng mặc xong quần áo, nội tâm thấp thỏm sắc mặt tái nhợt làm bộ từ bên ngoài trở về, liền nhìn thấy hình ảnh Tô Duệ mang theo người đem Đông Phương Ly vẫn luôn kêu đau cùng Tô Vãn dẫn đi.
Ở nháy mắt gặp thoáng qua, Tô Duệ trực tiếp làm lơ Ngôn Vũ Khuynh, cho dù là như thế này, sau khi Tô Duệ dẫn người rời đi, cả người Ngôn Vũ Khuynh vẫn sợ hãi vô cùng tê liệt ngã xuống trên mặt đất……
~~~~~~~~~~