Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

Chương 314

Edt: Mítt

~~~~~~~

Cố Thư Hành lái xe đưa Tô Vãn và Tô Duệ về đến dưới lầu tiểu khu, nhìn hai người sóng vai đi vào cửa tiểu khu, Tiêu Thanh ngồi ở trên ghế phụ ánh mắt đặc biệt phức tạp nhìn chằm chằm bóng dáng hai người, cắn răng, đôi tay không ngừng nắm chặt bộ đồ bệnh nhân của mình.

“Tiêu Tình?”

Cảm giác được thần sắc của Tiêu Tình không đúng, Cố Thư Hành khó hiểu nhìn cô một cái, thấp giọng gọi một tiếng: “Cô không sao chứ?”

“Lão tử không sao!”

Nghe Cố Thư Hành nói, Tiêu Thanh lập tức hướng về phía hắn rống lớn một câu.

Cố Thư Hành:……

Thô lỗ.

Cố Thư Hành cụp đôi mắt, không nói một lời khởi động xe.

Lúc này, Tô Vãn và Tô Duệ đã lên lầu, từ cửa sổ nhìn thấy Cố Thư Hành lái xe rời đi, Tô Vãn nhịn không được cười cười: “Thân ái, anh nói xem hiện tại Cố Thư Hành có cái tâm tình gì? Hắn có cảm thấy Tiêu Tình thực đặc biệt hay không?”

Ở nguyên cốt truyện, nguyên chủ Tô Vãn sau khi chia tay với Tiêu Thanh xác thật là có hảo cảm với Cố Thư Hành, mà Cố Thư Hành lại trời sinh là người nặng nề lạnh nhạt, đối với Tô Vãn chủ động hoàn toàn không có một tia phản ứng.

Mà sau khi biết được Tiêu Thanh xảy ra tai nạn xe cộ “Chết”, Tô Vãn cũng có chút áy náy, cô dứt khoát phai nhạt tâm tư theo đuổi nam thần, sau đó một mình lặng yên rời khỏi thành phố này.

Không thể không nói, cô ấy ở trong chuyện xưa của Tiêu Thanh và Cố Thư Hành chỉ là một pháo hôi không hơn không kém mà thôi.

Bởi vì Tô Vãn tồn tại, Tiêu Thanh trọng sinh thành Tiêu Tình vẫn luôn hiểu lầm Cố Thư Hành đoạt đi bạn gái của mình.

Bởi vì chuyện này, Tiêu Thanh tự nhiên khắp nơi đối nghịch với Cố Thư Hành, mà sau khi Tô Vãn pháo hôi này rời đi thì nữ phụ chính quy trong sinh mệnh của Cố Thư Hành mới chậm rãi tới muộn.

Diêu San San - mối tình đầu của Cố Thư Hành.

Diêu San San cho dù là tướng mạo hay là gia thế, thậm chí đến phương diện tố chất và chỉ số thông minh mà nói, đều tuyệt đối là tồn tại cấp bậc nữ thần.

Cô từ nước ngoài trở về tính tìm Cố Thư Hành hợp lại, lúc này nhìn thấy một nữ thần hoàn mỹ như vậy thế nhưng muốn người trước ngã xuống, người sau tiến lên hướng trong lòng ngực tra nam mà nhào tới, bạn học Tiêu Thanh lập tức không vui, hắn bắt đầu lấy thân phận “Vị hôn thê” khắp nơi gây khó xử cho Cố Thư Hành lại ở trước mặt Diêu San San liều mạng chửi bới Cố Thư Hành, mà hắn càng làm như vậy Diêu San San lại càng cho rằng “Cô” để ý Cố Thư Hành, vì thế quan hệ của hai “Người phụ nữ” càng thêm khẩn trương.

Ở ngay lúc này, Tiêu Thanh hoàn toàn không ý thức được mình là tình địch của Diêu San San.

Hắn còn ở trước mặt Diêu San San nghênh ngang lui tới với Nhan Mộ Bạch, thân là phụ nữ chân chính, còn là một phụ nữ có chỉ số thông minh cao, Diêu San San liếc mắt một cái liền nhìn ra Nhan Mộ Bạch có ý với Tiêu Tình, cho nên cô ta dứt khoát chuốc say hai người ném lên trên giường, sau đó dẫn Cố Thư Hành tới để hắn bắt gian tại giường.

Chỉ tiếc, Diêu San San xem nhẹ sức chiến đấu của Tiêu Thanh ——

Ngủ chung một cái giường với Nhan Mộ Bạch thì tính là cái gì? Hắn còn cùng với Nhan Mộ Bạch tắm chung nữa đấy!

Đối mặt với Diêu San San hãm hại, Tiêu Thanh vô cùng bình tĩnh, nhưng phần bình tĩnh và rộng rãi này của hắn, làm cho Cố Thư Hành bắt đầu đối với vị hôn thê thô lỗ, thần kinh, nhưng lại thật đặc biệt này của mình thay đổi cách nhìn.

Hắn thật sự có chút tò mò, một người phụ nữ sao lại có thể sơ ý cẩu thả tới mức này?

Được rồi, tha thứ cho nam chủ đại nhân từ đầu tới cuối vẫn luôn không biết Tiêu tiểu thư nhà hắn, trong thân thể nữ thần là một linh hồn hán tử cẩu thả ~

Đều nói một người đàn ông một khi đối với một người phụ nữ phát sinh tò mò, như vậy chính là manh mối bắt đầu một đoạn tình cảm.

Cố Thư Hành dần dần chú ý tới Tiêu Tình cũng không có kém cỏi như ngay từ đầu mình nhìn thấy, hắn nhìn thấy cô quan tâm trợ giúp Nhan Mộ Bạch và những tiểu thương ở Cửu Lâm Nhai mà không cần hồi báo, còn mỗi tuần đúng giờ đi cô nhi viện an ủi những cô nhi không nhà để về.

Những điều đó cô đều yên lặng mà làm, chưa từng nói với bất kì người nào.

Một tâm hồn đẹp.

Nam chủ đại nhân rốt cuộc phát hiện một chút điểm nhấp nháy của nữ chủ đại nhân, vì thế hắn bắt đầu yên lặng thay đổi thái độ của mình đối với Tiêu Tình, ở thời điểm Tiêu gia xảy ra chuyện, cũng chỉ có Cố Thư Hành vì nhà bọn họ bận trước bận sau, mất ăn mất ngủ……

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad

[HBNmoemoe]

Cho dù là lâu ngày sinh tình, hay là tính cách bổ sung cho nhau, hoặc là tim đập thình thịch cũng được, tóm lại hai người cuối cùng cũng đến với nhau.

Tiêu Thanh cũng quyết định cáo biệt quá khứ của mình, đem đời này trở thành nhân sinh mới, lấy thân phận Tiêu Tình mà tồn tại……

Nghĩ đến nguyên cốt truyện Tiêu Thanh sau khi được Cố Thư Hành tỏ tình vừa kinh hoảng lại thất thố, Tô Vãn nhịn không được lần nữa mở miệng.

“Chồng à, anh nói nếu Cố Thư Hành biết Tiêu Tình trên thực tế là một người đàn ông, hắn vẫn sẽ thích ‘ cô ấy ’ sao?”

Tô Duệ:……

Vấn đề này hỏi thật là tốt quá, Tô tướng quân thế nhưng không còn lời nào để nói, hoàn toàn không biết nên trả lời như thế nào.

Thấy Tô Duệ ở phía sau mình trầm mặc không nói, thật ra Tô Vãn cũng biết Tô tướng quân đã bị cốt truyện của thế giới này hấp dẫn tới rồi.

Thì ra Tô tướng quân anh cũng sẽ bị hấp dẫn!

Nghĩ đến đây Tô Vãn đột nhiên có hứng thú, cô cười tủm tỉm xoay người nhìn Tô Duệ phía sau mình, ý cười doanh doanh nói.

“Nếu không, nhiệm vụ này em và anh trao đổi nhân vật được không?”

“Sao?”

Tô Duệ nghe Tô Vãn nói, lập tức lại có dự cảm bất an.

Vợ, em lại muốn chơi cái gì?

“Lần này, anh phụ trách chia rẽ bọn họ, còn em, sẽ tới tác hợp cho bọn họ, anh thấy thế nào?”

Tô Vãn nháy đôi mắt, vẻ mặt chờ mong đợi Tô Duệ trả lời.

A.

Tô tướng quân vẻ mặt kinh ngạc, vợ mình bản chất không phải là một hủ nữ chứ?

Tuy rằng chỉ là kinh ngạc trong chốc lát, Tô Duệ cuối cùng vẫn là nhịn không được cười cười: “Nếu em muốn chơi, vậy anh liền bồi em chơi, nhưng nói trước người thua không được khóc nhè đấy!”

Tô Vãn:……

Nói giống như em nhất định sẽ thua vậy ~

Lại nói tiếp Tô Vãn trải qua nhiều thế giới như vậy còn chưa từng thúc đẩy bất kì một đôi nam nữ chủ nào đâu, mà ở trong thế giới này cô làm sao lại đột nhiên có hứng thú như vậy chứ?

Ừm.

Tô Tiểu Vãn tỏ vẻ, cái này là bí mật nha ~

Tô tướng quân:……

Vợ, đuôi cáo cũng lộ ra rồi, đừng cho là anh không biết em đang có ý đồ xấu gì ~

…………

Ở trong phòng Tô Vãn ngủ một đêm, ngày hôm sau thời điểm Tô Duệ thức dậy Tô Vãn đã chuẩn bị xong bữa sáng, mà cô lại đang đứng ở trước gương to sửa sang lại đồ lao động của mình.

“Em phải đi làm sao?”

Tô Duệ nhìn thấy Tô Vãn mặc bộ đồ lao động màu đen nhịn không được nhíu nhíu mày.

“Vợ, em đi làm, vậy cái tiệm kia của anh thì làm sao bây giờ?”

“Cái này thì dễ thôi, anh sửa soạn bản thân một chút, sau đó đứng trước cửa tiệm, anh chính là chiêu bài sống đó! Chỉ cần anh dọn xong hàng, cười ưu nhã thì nhóm các cô gái trẻ rồi còn nhóm phụ nữ đi ngang qua hay đi dạo ngang đều mê đảo, sau đó các cô ấy còn không phải đến chen chúc trong tiệm của anh mua đồ sao?”

Tô Vãn một bên sửa sang lại đồng phục của mình, một bên mỉm cười nhẹ nhàng nói.

Nghe lời cô nói, Tô Duệ nhịn không được vẻ mặt hắc tuyến —— đường đường là Tô tướng quân, sao có thể đi trên đường cái bán rẻ tiếng cười?

“Nếu không hôm nay anh đóng cửa cho xong?”

Tô Duệ một bên ăn bữa sáng một bên rầu rĩ nói nhỏ một câu.

Tô tướng quân không phải khinh thường tiểu thương và người bán hàng rong, chỉ là ngành dịch vụ xem sắc mặt người khác thiệt tình không phải đồ ăn của Tô tướng quân, hắn làm không được công việc lấy lòng này.

"Ừm, cũng được.”

Nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn hướng về phía hắn gật gật đầu.

“Công việc này của em đến cuối tháng sẽ từ chức, đến lúc đó chúng ta tự mình gây dựng sự nghiệp đi.”

Hai người mở một tiệm buôn bán nhỏ, ấm áp mà bận rộn kinh doanh, đây cũng là một loại nhân sinh.

Cuộc sống như thế, ai nói không phải hạnh phúc chứ?

……

Tô Vãn dựa theo thời gian đi làm mỗi ngày của nguyên chủ mà ra cửa, sau khi Tô Vãn rời đi, Tô Duệ liền giúp cô đem căn phòng trong ngoài đều dọn dẹp một lần.

Thu thập phòng xong, Tô Duệ đang muốn xuống lầu mua tờ báo kinh tế tài chính xem xu thế kinh tế của thế giới này, lúc này di động trong túi áo của hắn đột nhiên vang lên.

Nhìn thấy hai chữ "Đông Tử" cực lớn trên màn hình điện thoại, Tô Duệ chần chờ trong chốc lát, lúc này mới nhớ tới Đông Tử này tên là Hứa Đông, là anh em tốt của Nhan Mộ Bạch ở Cửu Lâm Nhai.

“Uy. Đông Tử?”

Tô Duệ một bên ở cửa mang giày một bên tiếp điện thoại, mà trong điện thoại truyền ra âm thanh hoảng loạn nôn nóng của Hứa Đông.

“Anh Tiểu Bạch, anh đến đây nhanh lên! Dì Vương bị người giữ trật tự đô thị đánh bị thương!”

~~~~~~~~~
Bình Luận (0)
Comment