Hắc Hóa Thánh Kỵ Sĩ

Chương 159

Năm năm sau, Hynes không thể áp chế sức mạnh trong người nữa, đột phá thành Thần.

Khi quy tắc giam cầm ở đại lục Olaven bị phá vỡ, y giống với Elvira O’Gorman, hiểu được quy tắc lực lượng, lẽ ra đã thành Thần, lên Thần giới. Nhưng vì không muốn rời xa Giản Lục, y dùng sức mạnh của Rồng đè nén quy tắc lực lượng trong người để ở lại Nhân giới, chờ Giản Lục thành Thần để cùng lên Thần giới.

Nhưng sức mạnh chỉ có thể áp chế tạm thời, không nên áp chế quá lâu, có nguy cơ bị thụt lùi. Giản Lục đưa ra lời hứa mười năm cũng bởi sự dừng chân của y trở thành mục tiêu thúc giục cậu phấn đấu.

Hynes đã làm nhiều điều vì cậu, cậu cũng muốn làm gì đó cho y.

Y không muốn chia xa, vậy cậu sẽ nỗ lực tuy luyện từ cấp Thánh lên cấp Thần trong khoảng thời gian ngắn.

Tiếc rằng dù Hynes rất mạnh cũng chỉ áp chế được năm năm, không cố được năm năm còn lại.

Sau khi cơ thể phàm trần biến thành cơ thể của Thần, ánh sáng của Thần buông xuống dẫn đường, thời gian ở lại Nhân gian của vị Thần mới vô cùng ngắn ngủi. Hynes đứng giữa ánh sáng Thần màu vàng, đôi mắt xanh thẳm ửng đỏ, đôi mắt như hóa thành lồng giam giữ chặt thanh niên trước mặt, gằn từng chữ một: “Giản, em chờ anh ở Thần giới.”

Màu đỏ trong mắt y làm Giản Lục phát sợ, nếu người y không tỏa ra năng lượng của Thần mênh mông cuồn cuộn, cậu đã tưởng rằng y tẩu hỏa nhập ma. Nhờ vậy mà hiểu rằng dù bầu bạn mấy trăm năm, sự cố chấp tên này dành cho cậu vẫn trước sau như một, chưa bao giờ lơi lỏng. Dù cậu không hiểu vì sao sau mấy trăm năm bầu bạn, Hynes vẫn cứ cố chấp như vậy, nhưng vì y, cậu vui lòng bao dung tất cả.

“Em yên tâm, anh sẽ lên Thần giới đúng hạn, không để em đợi lâu đâu.” Giản Lục nghiêm túc hứa hẹn.

Hynes tỏ ra hài lòng, nhưng chỉ hài lòng một chớp mắt thôi, sau đó lại phải kìm nén giận giữ bực bội. Cứ nghĩ tới việc phải xa cách cậu, dù chỉ một ngày ngắn ngủi y cũng không chịu đựng nổi, chứ nói gì dến mấy năm, bức bối, hắc ám đè nén sẽ khiến y mất kiểm soát.

Khi các bậc thầy cấp Thánh bị ánh sáng dẫn đường của Thần thu hút tới đây thì thấy ngay cảnh này, ai nấy đều cạn lời. Dù biết hai người là bạn đời đã mấy trăm năm, nhưng đâu phải sinh ly tử biệt, Hynes Stuttgart, sao người phải nhìn người khác bằng ánh mắt hung ác đáng sợ đó vậy?

Cuối cùng ánh sáng dẫn đường của Thần vẫn phải biến mất, rồng Hoàng Kim Hynes Stuttgart từng khiến cả đại lục đau đầu đã phi thăng lên Thần giới, bốc hơi khỏi phàm giới. Không thể không nói, sau khi y phi thăng, tất cả các bậc thầy của đại lục đều thở phào một hơi, kể cả những người từng là bạn hay bạn học của Hynes.

Tâm trạng hiện giờ của Tinh linh vương Priestley và tộc trưởng tộc Thú nhân Taylor cũng vậy.

“Dù hơi tiếc một xíu, nhưng ta vẫn phải nói, Hynes ra đi khiến ta cảm thấy yên tâm.” Taylor vừa cười vừa nói, trông rất hạnh phúc.

“Đồ thú vật ngu ngốc!” Priestley lườm hắn một cái, tên này không thấy việc Hynes đi khiến tâm trạng Giản Lục không tốt à? Dù vui mừng vì Hynes cuốn gói lên Thần giới hành hạ đám Thần đáng ghét kia thì cũng đừng biểu hiện quá rõ ràng thế chứ?”

Theo Priestley, với tính ghi thù của Hynes, khi lên Thần giới, chắc hắn y sẽ xới tung Thần giới để trả đũa lại âm mưu mấy nghìn năm trước Thần tặng cho đại lục Olaven. Đương nhiên Tinh linh vương rất hào hứng với chuyện này, đám Thần đó vì lợi ích cá nhân mà suýt nữa hủy diệt đại lục Olaven, là một thành viên của đại lục, chẳng lẽ không có quyền báo thù à?

Lòng hắn đang thấy vui vẻ, nhìn sang Giản Lục, thấy ánh mắt cậu toát lên vẻ buồn rầu, bèn lại gần vỗ vai cậu, một sự động viên không cần lời nói.

Giản Lục quay sang, nhìn thấy sự quan tâm trong mắt hắn, bèn nở một nụ cười với hắn và nói: “Cảm ơn Priestley, ta không sao.”

Cậu chỉ chưa quen được mà thôi. Đã quen có Hynes bầu bạn mấy trăm năm qua, cùng y trải qua khó khăn, một ngày bỗng phải chia xa, đương nhiên khó mà quen được. Tất nhiên, với tính cách của cậu, cảm xúc hụt hẫng này chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, rồi sẽ đi qua.

Sau khi trò chuyện với hai người bạn một lúc, Giản Lục chào tạm biệt, muốn về đóng cửa tu luyện, sớm ngày phi thăng lên Thần giới. Xưa nay cậu vốn tuân thủ lời hứa, vả lại với tính cách của Hynes, nếu cậu không phi thăng đúng hạn, không biết y sẽ gây ra chuyện gì.

Tinh linh vương và tộc trưởng tộc Thú nhân cùng đưa Giản Lục tới đại lục Trung tâm.

Hai người đứng trên núi cao, dõi theo Giáo hoàng Ánh Sáng, đã trở thành Pháp Thánh từ lâu nhưng cậu vẫn thong thả đi trên đường, không dùng bất cứ công cụ hay phép thuật nào, trông cũng có vẻ ung dung vui thú, cho thấy một sự am hiểu quy tắc của tự nhiên, đúng là Giản Lục đã hiểu rất sâu, sắp tới lúc thành Thần.

Tinh linh vương trầm tư nghĩ ngợi.

“Priest.” Taylor bỗng cất tiếng.

Tinh linh vương theo phản xạ quay đầu lại thì thấy Thú nhân cao lớn áp lại gần, cắn một cái lên đôi môi xinh đẹp của mình, rồi hắn nói: “Priest, thật ra ta muốn làm như vậy từ rất lâu rồi.”

Priestley: “…”

“Mấy trăm năm qua chúng ta lao lực vì vận mệnh của đại lục Olaven, bây giờ tai họa ngầm của đại lục đã biến mất, đại lục được an toàn, chúng ta cũng có thể tập trung tu luyện, sau này cùng phi thăng thành Thần… Vậy nên, chúng ta đến với nhau nhé, như Giản và Hynes vậy, trên thế giới này, chỉ ngươi xứng đôi với ta.”

“… Con thú ngu ngốc.”

Tinh linh vương cất tiếng mắng, rồi quay lưng bỏ đi.

Thú nhân thẳng tắp tự hỏi chính mình, cuối cùng cũng có một lần hiếm hoi phát huy trí thông minh, phát hiện Tinh linh vương không lôi dây leo Tinh linh ra quật mình như trước kia, hiểu ra tất cả, thế là mừng rõ hóa thành một con sư tử hướng ra phía xa gầm lên hạnh phúc, rồi lao tới dùng đuôi cuốn chân Tinh linh vương, ý bảo hắn ngồi lên lưng mình.

Priestley đạp cho sư tử ngốc một nhát rồi ngồi lên đó, túm những sợi lông vàng của sư tử: “Đừng tưởng ta không biết chuyện mấy năm gần đây ngươi liên tục đuổi con thú một sừng ta muốn ký khế ước đi, từ nay về sau ngươi phải làm thú cưỡi cho ta cả đời…”

“À – uồm!” Không thành vấn đề, ngươi muốn ở trên hay ở dưới ta đều chiều được tất.

Sư tử phấn khích băng đi trong rừng, tiếng gầm dần biến mất trong làn gió.

***

Năm năm sau, Giản Lục đã hiểu được quy tắc của tự nhiên, cậu đứng trong pháp trận, mặc cho năng lượng của pháp trận đánh vào ma mạch cho tới khi thay da đổi thịt, hình thành Thần cách.

Trong giây phút Thần cách xuất hiện, Giản Lục cảm nhận được sức mạnh của mình, dường như ý thức của cậu bao trùm được cả đại lục Olaven, cậu trở nên mạnh mẽ đến mức chỉ phẩy tay là có thể dễ dàng phá hủy cả một đại lục. Mãi đến khi quy tắc của Olaven giáng xuống, cậu mới hoàn hồn từ trạng thái kỳ diệu khi thành Thần.

Giản Lục mở to mắt, ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Cậu đã thành Thần, cuối cùng cũng có thể lên Thần giới.

Khi ánh sáng dẫn đường của Thần chiếu xuống, các bạn bè của cậu ở đại lục Olaven đều tới đưa tiễn, toàn bộ Thần điện Ánh Sáng rầm rộ cung kính tiễn đưa vị Giáo hoàng đầu tiên phi thăng Thần giới của Thần điện.

Sau khi tạm biệt các bạn, trong lực hút của ánh sáng dẫn đường, Giản Lục đi theo hành lang dẫn tới Thần giới.

***

Tại Thần giới.

Trên mặt biển mênh mông cuồn cuộn, một hố không gian dần xuất hiện, năng lượng không gian mạnh tới nỗi làm cho nước biển phía dưới càng quay cuồng điên đảo, khiến ma thú trong đại dương sợ hãi trốn thật xa.

Trong tòa thành phía xa, cảm nhận được dao động không gian ở đây, có vị Thần cấp thấp nói: “Lại có Thần cấp thấp phi thăng lên.”

Một vị Thần khác cạnh đó nói: “Năm nào cũng có không ít Thần phi thăng, nhưng phi thăng lên đây có ích gì? Chưa đủ để Thần cấp cao tiện tay giết chết.” Sau đó cười trên nỗi đau của người khác: “Những Thần cấp thấp phi thăng dạo gần đây thật xui xẻo, phi thăng lúc nào chẳng được, lại phi thăng sau khi Kẻ diệt Thần phi thăng, yếu ớt, không đủ để Kẻ diệt Thần giết. Đám Thần cấp cao đúng là thông minh, tính được kiếp nạn một trăm vạn năm, bèn sớm ngày trốn khỏi Kẻ diệt Thần, đám thần cấp Thấp chúng ta mới thảm, không biết trốn đi đâu…”

“Cũng không hẳn là vậy, chỉ cần đừng chọc giận Kẻ diệt Thần, hắn sẽ không ra tay bừa bãi, Kẻ diệt Thần này đã được coi như không tệ, ít nhất hắn còn chọn đối tượng để giết, chuyên nhằm vào những Thần từng nhúng tay vào đại lục Olaven.”

“Nhưng dù nói thế nào, ngày nào chưa hạ được Kẻ diệt Thần, ngày đó Thần giới chưa được yên bình, ngộ nhỡ có ngày hắn không vui, bắt đầu giết Thần…”

Hai vị Thần chưa nói hết lời gục xuống.

Bấy giờ, hành lang không gian trên mặt biển đã hoàn thành, một người bước ra từ hành lang, sơ ý một cái, suýt nữa rơi vào biển.

Khó khăn lắm Giản Lục mới dùng phép thuật giữ được thăng bằng, ngẩng đầu nhìn xung quanh, cậu không khỏi bực bội.

Hóa ra sau khi được ánh sáng dẫn đường dẫn tới Thần giới, lối ra không cố định một chỗ mà lựa chọn ngẫu nhiên, ai xui xẻo còn bị đưa tới chỗ nguy hiểm có nhiều ma thú.

Giản Lục không hên không xui, trong biển có ma thú, nhưng ma thú bị áp lực của hành lang không gian dọa chạy, cậu cũng nhanh chân tẩu thoát nhân lúc ma thú chưa đánh hơi được mình.

Giản Lục không vội vã tìm Thần để tìm hiểu về Thần giới, cậu có “Sách Thần”, hiểu biết Thần giới là chuyện rất dễ dàng. Đương nhiên, nếu muốn biết tình hình gần đây của Thần giới để tìm kiếm Hynes thì phải vào thành tìm hiểu.

Bước lên một hòn đảo nhỏ trên biển, Giản Lục dùng đá Thần tạo pháp trận.

Đá Thần là vật phẩm tu luyện thường thấy ở Thần giới, tương đương với một loại tiền thông dụng, có tác dụng giống như ma tinh. Nhưng năng lượng của ma tinh là năng lượng phép thuật, năng lượng của đá Thần là năng lượng của Thần, hai loại khác nhau. Sau khi thành Thần, năng lượng phép thuật trong người tự động hóa thành năng lượng của Thần, khi tu luyện cần đá Thần và Thần cách, đá Thần có thể bổ sung năng lượng, Thần cách có thể nắm bắt tình trạng năng lượng của chủ nhân Thần cách.

Giản Lục ngồi trong pháp trận đối thoại với hệ thống: [Bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết ngươi là thứ gì rồi chứ?]

Hệ thống im lặng, lát sau mới nói: [Ta là Thần khí bản mạng của Chủ Thần đã ngã xuống.]

Nghe vậy, Giản Lục không những không thấy kinh ngạc, trái lại còn có cảm giác “quả nhiên là như vậy”. Từ cái ngày còn ở trong mộ Thần Andorhal Giản Lục đã có phỏng đoán về hệ thống, chỉ Chủ Thần khí mới có năng lực xé mở không gian, tạo ra hành lang không gian nối hai thế giới khác nhau, đưa cậu từ thế giới khoa học kỹ thuật tới thế giới phép thuật. Việc nó kiên trì bảo vệ đại lục Olaven cũng nói lên lập trường của nó…

Đủ những manh mối chứng tỏ xuất xứ không tầm thường của hệ thống.

[Có thể nói cho ta biết làm thế nào để mọi thứ đảo ngược và nguyên nhân ngươi chọn ta không?] Giản Lục tiếp tục hỏi.

[Thật ra rất đơn giản, khi phát hiện mình sắp ngã xuống, Chủ Thần dùng chút sinh mệnh cuối cùng để dự đoán tương lai, tiên đoán thấy đại lục Olaven bị hủy diệt, để cứu với vận mệnh của đại lục Olaven, vào lúc ngã xuống, Chủ Thần bí mật thả ta xuống đại lục Olaven, không cho các vị Thần khác biết. Mọi thứ về Elvira và đại lục Olaven đều chỉ là những gì Chủ Thần nhìn thấy ở tương lai và ghi chép lại mà thôi, không phải sống lại và nghịch chuyển thời gian, chỉ là cải biến tương lai…]

Giản Lục yên lặng lắng nghe, nghe xong, tự đáy lòng trào dâng sự kính trọng với Chủ Thần.

Khi phát hiện quy tắc về Kẻ diệt Thần, vì sự an toàn của bản thân, các vị Thần muốn tiêu diệt Kẻ diệt Thần, tiến tới âm mưu hủy diệt đại lục Olaven. Chủ Thần đã đoán trước việc này, thậm chí vì là người mạnh nhất, nên Chủ Thần hiểu biết sâu xa hơn nhiều.

Chủ Thần biết tại sao đại lục Olaven được trời cao ưu ái về thời vận như vậy, và cũng là nguyên nhân quy tắc cho phép Kẻ diệt Thần xuất hiện. Nếu đại lục Olaven bị hủy diệt, Kẻ diệt Thần tử vong, không thể phi thăng lên Thần giới, sẽ dẫn tới kết quả Thần giới có ngày càng nhiều vị Thần tranh giành tài nguyên, tài nguyên dần cạn kiệt, đi về phía diệt vong.

Vậy nên, khi đoán được rằng mình sắp ngã xuống, Chủ Thần đã sắp xếp mọi việc chu toàn, để Chủ Thần khí đi tìm một người hợp tác, cứu vãn số phận bị hủy diệt của đại lục Olaven, đồng thời cứu vớt Thần giới.

Chủ Thần khí hóa thành hệ thống, tới thế giới khác đúng vào lúc Giản Lục vừa thiệt mạng trong chuyến du lịch châu Âu, phát hiện linh hồn của cậu vô cùng thuần khiết, là con người có nguyên tắc, phù hợp với điều kiện của Chủ Thần, bèn mang linh hồn của cậu tới đại lục Olaven, nhập vào Thánh tử Ánh Sáng cũng vừa bỏ mạng, để cậu trở thành Thánh tử Ánh Sáng thực sự. Và rồi dựa theo tiên đoán của Chủ Thần, chọn được Hynes, bậc thầy số một đại lục Olaven, kéo y về phe Thánh tử Ánh Sáng, vừa để ngăn y hủy diệt thế giới, vừa để y hợp tác với Thánh tử cùng nhau bảo vệ đại lục Olaven, không để đại lục bị âm mưu của Thần hủy diệt.

Các vị Thần luôn muốn hủy diệt đại lục Olaven, nhiều năm gần đây theo dõi đại lục gắt gao, vậy nên sau khi bám vào người Giản Lục, phòng trường hợp Giản Lục để lộ sơ hở trước con mắt của các vị Thần, khiến họ phát hiện ra Chủ Thần khí, bất chấp tất cả tiêu diệt Giản Lục để cướp lấy nó, Chủ Thần khí đành phải dùng thuật cấm ngôn cậu, làm hại cậu bị Hynes hiểu lầm trong nhiều năm.

Suy nghĩ cặn kẽ vấn đề, Giản Lục chỉ biết thở dài, cũng may là cậu và Hynes đã thành công.

Sau khi vỡ lẽ, Giản Lục hỏi: [Ngươi đã hoàn thành sứ mệnh, giờ ngươi có ý định gì không?]

Chủ Thần khí lặng thinh một lát, bỗng hỏi: [Ngươi có muốn trở thành Chủ Thần không? Ta có thể giúp ngươi trở thành Chủ Thần, đứng trên các Thần.]

Giản Lục ngỡ ngàng ra mặt, không bị thông tin này làm cho mê muội đầu óc mà hỏi lại: [Sao Chủ Thần lại ngã xuống.]

Chủ Thần khí không đáp.

[Ngươi là Thần khí bản mạng của Chủ Thần đời trước hay là Chủ Thần khí của mọi Chủ Thần, có được ngươi là có thể trở thành Chủ Thần?]

[Ta là Chủ Thần khí của mọi Chủ Thần, có được ta là có thể trở thành Chủ Thần, đây là quy tắc từ khi Thần giới ra đời.]

Giản Lục ồ lên rồi im lặng.

Từ câu trả lời của Chủ Thần khí, xem ra dù là chủ nhân của Thần giới, mọi vị Thần đều phải cúi đầu, nhưng không có nghĩa là Chủ Thần vĩnh viễn bất tử, những chuyện không may cũng có thể trở thành nguy cơ khiến Chủ Thần ngã xuống, ví dụ như trường hợp của Chủ Thần đời trước. Những năm qua Chủ Thần khí ẩn náu rất kỹ, không vị Thần nào lấy được nó, nên từ khi Chủ Thần cũ ngã xuống đến giờ, dù đã trôi qua rất lâu, địa vị tối cao ở Thần giới chỉ vẫn chỉ là Thần cấp cao, không có Chủ Thần.

Giản Lục không mấy hào hứng.

Trước khi chắc chắn về quy tắc Chủ Thần, cậu không muốn nhận nó lắm, nếu không vì nhiều năm qua hệ thống tỏ ra siêng năng nỗ lực cho vận mệnh của đại lục Olaven, e là Giản Lục đã thật sự sinh lòng cảnh giác.

Dường như cảm nhận được sự đề phòng của cậu, Chủ Thần khí chủ động nói: [Ngươi yên tâm, ta sẽ không hại ngươi. Ta là Thần khí sinh ra từ quy tắc ngay khi Thần giới mới ra đời, là thứ quy tắc của thế giới cho phép tồn tại, mỗi đời Chủ Thần đều phải vượt qua thử thách của ta, nếu không đủ vận may, phẩm chất, năng lực thì không thể trở thành Chủ Thần.]

Giản Lục vỡ lẽ, gần như đã hiểu vì sao Chủ Thần lại ngã xuống, tại sao trước lúc ngã xuống lại đưa Chủ Thần khí tới đại lục Olaven.

Tới đây, Giản Lục càng thêm không muốn trở thành Chủ Thần, quyền lực rất tuyệt vời, nhưng không phải thứ cậu theo đuổi. Trên thực tế, trong thời gian làm Giáo hoàng Ánh Sáng, cậu đã là bậc thầy đứng đầu đại lục Olaven, quyết định tất cả, sức hấp dẫn của việc cầm đầu một đám Thần thật sự không lớn lắm.

Vậy nên Giản Lục kiên quyết từ chối.

[Ngươi không thử nghĩ lại sao?] Chủ Thần khí vẫn níu kéo, khó khăn lắm mới tìm được ứng cử viên này, dù không đủ vận may, song phẩm chất lại cực kỳ tốt – mà không, thật ra cậu đủ may mắn rồi, bởi bên cạnh cậu có một con rồng Hoàng Kim mạnh tới nỗi các Thần đều phải tránh, thậm chí đối phương còn là Kẻ diệt Thần được quy tắc công nhận.

Quy tắc là yếu tố căn bản để thế giới được vận hành một cách cân bằng, nếu quy tắc tan vỡ, thế giới cũng bị hủy diệt. Người được quy tắc công nhận chính là con cưng của trời đất, có cả vận may lẫn thực lực. Hynes là người như thế.

Giản Lục suy nghĩ một lát rồi thở dài: [Hẳn ngươi đã biết ý định của Hynes.] Hynes định sau khi tới Thần giới sẽ tróc Chủ Thần khí ra khỏi linh hồn cậu và hủy diệt.

Chủ Thần khí cũng nghĩ tới điều này, lập tức câm như hến.

Là Chủ Thần khí được quy tắc cho phép ra đời, song đúng là nó hơi sợ rồng Hoàng Kim hắc hóa, nhất là khi có khả năng y chính là Kẻ diệt Thần mới đã được sự đồng ý của quy tắc, có thể đứng ngoài áp chế của quy tắc và tiêu diệt nó.

Chủ Thần khí không phải vĩnh viễn bất diệt, không phải không thay thế được, để duy trì sự cân bằng của thế giới, nếu Chủ Thần khí bị hủy diệt, quy tắc sẽ tạo ra một cái mới. So sánh như vậy, Hynes không cần phải kiêng dè gì, Chủ Thần khí cũng bó tay với y.

Giản Lục đã nắm bắt được vấn đề quan trọng, không khỏi cười thầm, quả nhiên đến Thần khí cũng phải đau đầu về Hynes, điều này khiến tâm trạng cậu khá vui vẻ, muốn tìm được Hynes hơn.

Giản Lục rời khỏi hòn đảo nhỏ, mất một ngày để tới tòa thành gần nhất.

Thành thị của Thần giới rộng lớn hơn đại lục Olaven, song có nhiều chỗ tương đồng. Tòa thành thứ nhất Giản Lục đặt chân tới sau khi phi thăng lên Thần giới có tên Tasip.

Sau khi giao một viên đá Thần để làm phí vào thành, Giản Lục được vào thành Tasip.

Lại mất thêm một giờ đồng hồ, Giản Lục chỉ phải trả cái giá rất rẻ là một viên đá Thần để lấy được tin tức của Hynes, không khó khăn tìm kiếm gì cả, vô cùng dễ dàng.

Đúng là dễ dàng thật, bởi sau khi phi thăng lên Thần giới, Hynes trong năm năm ngắn ngủi đã tạo được tiếng tăm lừng lẫy ở Thần giới, thậm chí đã tới độ Thần nghe thấy là biến sắc, còn hơn cả Elvira O’Gorman – người cũng lập được oai danh ở Thần giới.

Elvira lên Thần giới trước Hynes năm năm, sau khi đặt chân đến đây, thứ chờ đợi cô quả nhiên chính là cuộc săn giết của các vị Thần, cùng với đó là sự truy đuổi của Nữ thần Bóng Tối, hòng thu hồi một tia Thần tính bị Elvira lấy mất. Nữ thần Bóng Tối là một trong số những kẻ tham gia hủy diệt đại lục Olaven, thậm chí không ngại việc phải đối đầu với Nữ thần Ánh Sáng, vậy nên mới chọn Elvira, người đến từ thế giới khác, có tính cách phóng túng tương tự Hynes, với hy vọng Elvira có thể hủy diệt Olaven, tiếc rằng thất bại.

Elvira có cá tính mạnh mẽ, theo cô, không ai có thể lấy đi thứ đã thuộc về cô, đồ nuốt vào rồi lí nào lại nhả ra? Thần dám chọc vào cô, cô dám giết cả Thần.

Do đó, sau khi phi thăng, lần bùng nổ đầu tiên của Elvira đã khiến các vị Thần bao vây cô bị thương nặng. Tiếp theo đó, cô phát huy khả năng vừa trốn chạy vừa gây rắc rối của mình, liên tiếp gây chuyện tại Thần giới, bị Thần đuổi như cún.

[Vận may của cô nàng không tệ, thực lực cũng đủ, nếu không có rồng Hoàng Kim, có lẽ cô nàng chính là Kẻ diệt Thần đời tiếp theo.] Chủ Thần khí cảm thán.

Giản Lục không còn gì để nói, Elvira chính là nữ chính tiêu chuẩn trong truyện nữ cường, như con gián đánh hoài không chết, lần nào bị dồn vào đường cũng cũng có thể bùng nổ trốn thoát, tránh được vô số kiếp nạn. Với vận may này, sau này cô có trở thành Chủ Thần Giản Lục cũng không lấy làm lạ – tiền đề là cô có thể sống sót sau những cuộc đuổi giết của các vị Thần.

Chủ Thần lập tức phủ định suy nghĩ của cậu: [Không được đâu, dù cô nàng đủ may mắn, thực lực tăng nhanh, nhưng phẩm chất không qua cửa, dù có được Chủ Thần khí, sau này cũng sẽ bị quy tắc phát hiện, tạo ra những sự cố để tiêu diệt cô nàng.]

Kẻ đủ mạnh có thể giết Thần, nhưng quy tắc của thế giới là thứ Chủ Thần cũng không thể đụng chạm, đó là cảnh giới mà Thần không thể nhúng tay vào. Nếu ngày nào đó Elvira phải đối đầu với quy tắc, cô sẽ không gặp may như khi đối đầu với các vị Thần, sẽ bị quy tắc tiêu diệt.

Giản Lục gác nó sang một bên, tiếp tục sắp xếp những thông tin về Hynes.

Không như Elvira xui xẻo, bị Thần đuổi chạy khắp nơi, Hynes đúng là kẻ sinh ra ở vạch đích, may mắn đến khó tin, thậm chí y còn đuổi ngược lại, khiến Thần không còn chỗ trốn. Đó là nhờ vào lúc phi thăng, y rơi vào một bí cảnh của Thần giới, được truyền thừa từ Kẻ diệt Thần đời trước, nhất là có cây thương diệt Thần đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Do đó, sau khi ra khỏi bí cảnh, dù sức mạnh của y chỉ ngang với Thần cấp Thấp, nhưng có thương diệt Thần là có thể vượt cấp khiêu chiến Thần cấp cao.

Tại Thần giới, cấp Thần chia làm bốn bậc, Thần cấp thấp, Thần cấp trung, Thần cấp cao và Chủ Thần.

Khi biết y phi thăng, những vị Thần từng chủ trương hủy diệt đại lục Olaven muốn đối  phó y theo cách đối phó với Elvira, bao vây và tiêu diệt. Không ngờ vừa gặp mặt đã không ít Thần bị Hynes giết chết, tạo nên tiếng tăm lừng lẫy, Thần nghe thấy là biến sắc, khi nhận ra thứ trong tay y là thương diệt Thần, họ xác nhận tên này chính là Kẻ diệt Thần mới nhận chức.

Hôm sau, Giản Lục rời khỏi thành Tasip, khởi hành tới thành Gracott.

Hai mươi năm sau, cuối cùng Giản Lục cũng băng qua đại lục mênh mông, tới được thành Gracott.

Thần giới vô cùng rộng lớn, được tạo thành từ vô số đại lục, thậm chí có những đại lục chưa được thăm dò, dẫn tới việc khoảng cách giữa các thành xa tít tắp, dù tốc độ của Thần rất nhanh, vẫn mất rất nhiều thời gian để tới được thành thị khác, có những vị Thần mất mấy chục năm, thậm chí cả trăm năm để băng qua đại lục, tới thành thị mình muốn. Cũng nhờ bất tử nên Thần mới đủ khả năng tiêu tốn thời gian như vậy.

Tất nhiên cũng có cổng dịch chuyển phép thuật là phương tiện có thể đi lại trong thời gian ngắn, ngặt nỗi Giản Lục mới tới Thần giới, túi tiền khiêm tốn, không đủ đá Thần để đi pháp trận. Mãi tới khi cướp ngược lại của bọn cướp đường mấy lần, cậu mới tiết kiệm được một khoản đá Thần, lao vào tòa thành gần nhất, tới thành Gracott bằng pháp trận.

Giản Lục vẫn nhớ như in biểu cảm của người đăng ký khi biết cậu muốn tới thành Gracott, như đang nhìn một tên ngốc chán sống vậy. Bởi thành Gracott là tòa thành do Kẻ diệt Thần Hynes nổi tiếng lập nên, những vị Thần khác trốn còn không kịp, có ai lại tới thành thị của y định cư kiếm sống, không sợ bị tên côn đồ kia dùng thương xiên chết hả?

Giản Lục không biết nói sao, chỉ biết trưng ra bản mặt lạnh lùng.

Song cậu cũng hơi hoang mang, từ cái tên “Gracott” là biết Hynes xây thành cho riêng hai người, nhưng với tai tiếng của y, còn vị Thần nào tới ở không? Không có Thần tới ở nghĩa là không có thu nhập từ thuế, tu luyện trở thành một vấn đề nan giải.

Khi đặt chân đến thành Gacott, nhìn các Thần chen nhau hàng dài ở cửa thành, Giản Lục thấy lo lắng của mình đúng thừa thãi.

Đang chuẩn bị vào thành, bỗng thấy một người xuất hiện trên đài cao của tường thành, y đứng trong bóng chiều, với thân hình cao lớn đĩnh đạc, khí thế mạnh mẽ, khuôn mặt tuấn tú, hấp dẫn sự chú ý của không biết bao nhiêu người, có vài Nữ thần còn lén nhìn y bằng ánh mắt si mê.

Giản Lục ngẩng đầu nhìn y không chớp mắt.

Đó là…

Người trên đài cao bỗng quay đầu nhìn lại, ngay sau đó y đã tới trước mặt Giản Lục, choàng tay ghì chặt cậu vào lòng, dùng lực mạnh tới nỗi dù đã thành Thần Giản Lục vẫn thấy hơi ê ẩm.

“Giản…” Y thở dài, cất tiếng, giọng nói mang theo sự hờn dỗi trách móc: “Anh muộn hai mươi năm.”

Giản Lục vỗ vai y, giải thích: “Tại Thần giới quá rộng, ta đi đường hết hai mươi năm mới tới nơi.”

Hynes im như thóc, ngay sau đó Giản Lục phát hiện không gian dịch chuyển, hai người xuất hiện trong một căn phòng lộng lẫy, trong phòng có chiếc giường lớn rất bắt mắt, thế rồi người đang quấn chặt lấy cậu thẳng tay đè cậu ra giường, động tác vội vàng như thể chỉ muốn hòa vào làm một ngay lập tức.

Ngày đầu tiên gặp lại ở Thần giới của Giản Lục trôi qua trên giường.

Ngày hôm sau vẫn thế.

Ngày thứ ba vẫn vậy.

Ngày thứ tư…

Tới ngày thứ n, Giản Lục không chút do dự hất văng kẻ bám dính trên người mình ra, mệt mỏi: “Anh có chuyện muốn nói với em.”

Hynes ngả vào lòng cậu, ôm cậu thân mật, tiếp tục nói với giọng ấm ức: “Vừa làm vừa nói cũng được mà, đã 25 năm em chưa được gặp anh rồi.” Sau đó lại áp sát vào hôn lên đôi môi sưng đỏ của cậu, nhân lúc cậu lơ là, mạnh mẽ tấn công, chiếm lấy thanh niên tuấn tú dưới thân, hành động hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ tội nghiệp.

Giản Lục nắm chặt tay, nhìn bản mặt tội nghiệp của y, cuối cùng không nỡ ra tay đánh. Cậu tới muộn hai mươi năm, chắc chắn tên này lại hắc hóa thêm rồi, cứ cho y nếm mùi ngon ngọt trước đã rồi từ từ nói sau.

“Cậu đã làm rất tốt ở Thần giới.” Giản Lục mở miệng, giọng nói nói hững hờ, không biết là khen hay có ý gì với những việc y làm.

“Em sợ sau khi lên đây anh không tìm thấy em.” Hynes nói một cách vô tội: “Thần giới to như thế, ánh sáng dẫn đường xuất hiện ở những chỗ khác nhau, em lo sau khi lên anh không biết đi đâu tìm em, vậy nên em biến mình trở nên nổi tiếng để anh tìm đến.”

Vì sợ cậu không tìm thấy nên tên này chỉ mất có năm năm đã gây dựng được tiếng tăm lừng lẫy, khiến Thần nghe tên là sợ mất mật? Sao không đáng tin gì hết vậy? Thôi được rồi, khi phi thăng lên đây, có được thông tin về y, biết y trở thành Kẻ diệt Thần mới, cậu cảm thấy “Sách Thần” nói khá đúng.

Giản Lục ôm cổ y, cắn lên môi y, không so đo với cái bụng nhỏ nhen của y nữa, đáp lại: “Ừ, anh tới tìm em, dù rằng chậm mất hai mươi năm.”

Không biết câu này chọc trúng dây thần kinh nào của y, y trở nên phấn khích, động tác càng hung bạo, khiến những ngón chân xinh đẹp của Giản Lục phải cuộn tròn lại.

Sau khi con rồng Hoàng Kim nào đó được thỏa mãn, Giản Lục mới nói cho y nghe về Chủ Thần khí.

“Có nó là có thể trở thành chủ Thần?” Hynes nhìn cậu với đôi mắt sáng ngời, ánh mắt ấy chứa đầy toan tính như khi Giản Lục lấy được quyền trượng Ánh Sáng ở Andorhal.

Giản Lục: “…” Cậu lại có linh cảm chẳng lành.
Bình Luận (0)
Comment