Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 247

Edit: Ư Ư

Bỗng nhiên, trời giáng chính nghĩa! Một tiếng sét vang lên, con zombie nhện chỉ cách bọn họ chưa đến mười mét đã biến thành than củi.

Nam sinh vừa thấy đã vui mừng nhìn về phía siêu thị, kích động vẫy tay: "A Thâm!"

Thẩm Ngư theo ánh mắt cậu nhìn qua, đã nhìn thấy một người với khuôn mặt lạnh lùng, mặc quân trang nhanh chóng đi về phía bọn họ.

Người này...... Không phải...... Là nam phụ Lâm Thâm dị năng giả hệ lôi biến dị bên cạnh Lăng Mặc chứ?

【 Đúng vậy. 】

Lớn lên rất không tồi, Thẩm Ngư chống cằm gật đầu, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gấp, cô phải đi

Nam sinh giữ lại tay cô, nói: "Cô đi đâu vậy?"

Thẩm Ngư không kịp giải thích: "Có duyên gặp lại! Tôi đi trước."

Nam sinh không buông cô ra, "Nơi này rất nguy hiểm, tôi và A Thâm gặp rất nhiều zombie biến dị, nếu không có A Thâm chắc chúng ta đã chết, một cô gái như cô, không bằng đi theo bọn tôi đi, bọn tôi sẽ bảo vệ cô."

Thẩm · đập vỡ đầu mười mấy con zombie biến dị · Ngư hơi hơi hé miệng, muốn nói nhưng lại nhìn thấy một thiếu niên đang đứng ở phía xa, không biết đã nhìn bọn họ bao lâu rồi.

Thẩm Ngư đột nhiên đẩy nam sinh đang kéo tay mình ra, mím mím môi, trong lòng không biết vì sao lại có cảm giác bị bắt gian.

Chạy về phía thiếu niên, cười hì hì nói: "Em đi đâu vậy? Tôi tìm em đã lâu."

Một lúc sau Kỳ Cừu mới nhìn về phía cô, trong mắt bình tĩnh đến đáng sợ: "Tôi cũng tìm em đã lâu."

Thẩm Ngư kinh ngạc, chỉ vào mình: "Em tìm cô?"

Kỳ Cừu sửa sửa cổ tay áo của cô mà lúc nãy bị nam sinh kia kéo, thu tay nói: "Ừm, trở về đi."

Thảo nào chùm tia sáng luôn thay đổi vị trí không thấy người đâu, hóa ra hắn đã về, thấy cô không có trong xe lại đi ra tìm.

Thẩm Ngư vừa định đi thì nam sinh kia lại chạy tới gọi cô: "Hì hì, xin chào, tôi là Nam Thanh."

Nam Thanh cảm thấy nữ sinh này rất có duyên với mình, ở trong mạt thế gặp được người thuận mắt cũng không nhiều lắm, cậu không muốn từ bỏ.

Thẩm Ngư muốn nói chuyện nhưng tay lại bị thiếu niên nắm chặt đi về phía trước, bất đắc dĩ phải quay đầu lại nói: "Đồ Ngư Ngư."

Nam Thanh vẫy vẫy tay, nhớ tới ánh mắt của thiếu niên lúc nãy, không khỏi cảm thấy lạnh cả người, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một bóng ma, cậu ngẩng đầu lên cười: "A Thâm."

Lâm Thâm nhìn cậu: "Cậu thích cô gái lúc nãy?"

Nam Thanh ngẩn người, lắc đầu nói: "Đâu có."

"Vậy lúc nãy?"

Nam Thanh nghĩ nghĩ mới nói: "Tớ muốn làm bạn với cô ấy thôi, được rồi, chúng ta còn muốn đi đâu?"

Lâm Thâm nhìn vào mắt cậu một lúc mới thu hồi ánh mắt, nói: "Thôn Lâm An phía Bắc, nơi đó có nhiều zombie biến dị nhất, tinh hạch dị năng cũng nhiều."

Nam Thanh gật gật đầu: "Được!"

-

Thẩm Ngư bị thiếu niên kéo ngồi vào trong xe có chút khó hiểu, hắn vô duyên vô cớ lại tức giận chuyện gì? Chẳng lẽ là bởi vì không nhìn thấy cô cho nên lo lắng?

Thẩm Ngư nghĩ vậy, thở dài, thiếu niên khẳng định là lo lắng cho cô nên mới tức giận, vội nói: "Lúc tôi thức dậy không thấy em đâu cho nên đành đi tìm em."

Kỳ Cừu đóng cửa xe, buông lỏng tay ra, đôi mắt nhắm lại rồi mở ra, hắn phát hiện tình cảm của mình càng ngày càng khó khống chế, vừa trở lại nhìn thấy cái xe trống rỗng thì suy nghĩ duy nhất của hắn là nếu cô xảy ra chuyện thì phải làm sao? Nếu nàng chết...... Chỉ cần nghĩ tới đã đau đớn làm hắn không thở nổi.

Cảm giác khủng hoảng làm hắn vội vã đi tìm cô, thậm chí vận dụng tang thi để tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được cô.
Bình Luận (0)
Comment