Bảng săn giết là bảng tồn tại song song cùng với bảng ký chủ hay hệ thống, khi có hơn một trăm ký chủ hoặc hệ thống cùng treo giải săn giết thì nhân vật sẽ được hiện lên trên bảng, sẽ lọt vào sự đuổi giết của săn giết giả thời không. Truyền thuyết về săn giết giả thời không có rất nhiều, có người nói đó là những ký chủ đỉnh cao, cũng có người nói đó là hệ thống đỉnh cao, thậm chí còn có người cho rằng đó là những sự vật không thể nào biết được, nhưng những ký chủ bạch liên hoa đều biết săn giết giả thời không chỉ đuổi giết những người nằm trên bảng săn giết, săn giết giả một khi đã ra tay thì sẽ không có khả năng thất bại, những ký chủ và hệ thống gặp bọn họ chỉ có một kết cục, đó là hồn phi phách tán.
Mọi người không một ai biết rõ có bao nhiêu săn giết giả, trong ba vị săn giết giả từng xuất hiện, bọn họ chỉ biết được tên tuổi cùng với dung mạo của một vị săn giết giả duy nhất, Khương Vũ. Khương Vũ đã xuất hiện ở thế giới này thì có nghĩa là thế giới này thực sự có ký chủ đã lên bảng săn giết, bởi thế Lữ Tùng mới sợ hãi như vậy, hệ thống bạch liên hoa trên người gã cũng hoảng loạn không thôi, nó nhanh chóng lên diễn đàn tìm kiếm đồng thời cũng cố gắng tìm ra con đường rời khỏi thế giới này để tránh né, nhưng cuối cùng khi nhận được tin tức của tổng bộ nó liền sung sướng lên.
Hệ thống bạch liên hoa: [Người bị dán lên bảng săn giết không phải chúng ta ha ha ha.... Là Dư Ổ, lão đại đã khởi xướng đuổi giết Dư Ổ, số lượng người treo giải đã trên 100, không nghĩ tới săn giết giả lại tới nhanh như vậy, vẫn là lão đại đáng tin cậy nhất. Lão đại kêu chúng ta tiếp xúc một chút với Khương Vũ, xem xem có thể mượn sức hắn hay lấy được tin tức từ hắn hay không.]
Săn giết giả không bị quy tắc của thế giới trói buộc, biện pháp cụ thể thế nào thì không ai biết được, đây cũng là chuyện mà những ký chủ cùng hệ thống mong muốn được biết nhất, thế nhưng từ trước tới nay chưa từng có người có thể tiếp xúc được với săn giết giả. Lữ Tùng và hệ thống bạch liên tin chắc rằng Khương Vũ tới đây là để giết Dư Ổ.
Liên tiếp mấy ngày sau đó bọn họ đều tìm cơ hội để tiếp cận Khương Vũ, nhưng Khương Vũ lại chỉ canh giữ bên ngoài chiếc xe ngựa, một tấc cũng không rời, điều này làm bọn họ càng tin chắc rằng hắn tới đây là để giết chết Dư Ổ. Bọn họ thời thời khắc khắc đều thông báo tiến triển với tổng bộ, nếu có thể ở thế giới này trợ giúp Khương Vũ giết chết Dư Ổ thì bọn họ sẽ có thể được thăng lên một bậc, có thể đến những thế giới càng tốt hơn, thu được càng nhiều khí vận hơn, càng có cơ hội ở lại thế giới cao cấp tận hưởng sinh mệnh vô tận.
Dư Ổ nằm trong lòng Phàn Diên, xiêm y đã bị kéo xuống lộ ra phía sau lưng trần trụi, xương bướm run rẩy, trên lưng cắm đầy ngân châm, trên ngân châm dính chất lỏng màu hồng nhạt, chất lỏng từng chút từng chút thẩm thấu vào trong cơ thể cậu.
Hệ thống: [Bạch liên hoa lại tới rồi. Hệ thống của gã bị mù rồi sao, hào quang bạch liên hoa đã rớt gần hết rồi mà vẫn không từ bỏ khí vận SSR nữa.]
"A...." Dư Ổ ôm cổ Phàn Diên, thanh âm ngân nga khó nhịn từ trong cổ họng truyền ra, dâm thủy chảy ròng ròng, toàn bộ sự dâm dục trong cơ thể đều bị câu lên, đại não cậu mơ hồ không nghe được tiếng nói của hệ thống, hàm răng cắn chặt vào bờ vai đầy cơ bắp của nam nhân, "A.... huhu... Phàn Diên ca ca, Tiểu Ổ muốn."
Tiếng nói của mỹ nhân mềm mại như bông, cậu không ngừng làm nũng, hạ thân hai nam nhân đều nhanh chóng nóng lên, ngón tay thô dài của Phàn Diên mạnh mẽ cắm vào lỗ dâm ướt át moi móc đào ngoáy, hắn ta hôn lên sườn mặt đỏ hồng đổ mồ hôi của mỹ nhân, "Tiểu Ổ ngoan, nhịn một chút, rất nhanh liền xong rồi."
Tịch Mẫn cúi đầu đem chất lỏng trong bình ngọc từng chút từng chút đưa vào thân thể mỹ nhân, nhìn chất lỏng đang không ngừng giảm bớt trong bình, cảm giác vui sướng khi sắp hoàn thành tác phẩm tuyệt tác đột nhiên giảm đi rất nhiều, chẳng những vậy mà khi nghe thấy Dư Ổ làm nũng với Đại tướng quân, đáy lòng y bỗng dưng tràn ra cảm giác bực bội, chỉ là.... y nhìn thân thể hoàn mỹ trước mặt, nhìn khuôn mặt phiếm hồng chứa đầy tình dục, bản thân lại một lần nữa tự khẳng định cách làm của mình, đúng, y, y không làm gì sai, thứ y muốn chính là mị thể hoàn mỹ, một dâm thể mỹ miều. Ngón tay Tịch Mẫn ấn trên hõm eo tinh xảo của Dư Ổ, thân thể mỹ nhân nháy mắt liền mềm nhũn, tiếng rên rỉ ngọt ngào khiến yết hầu y căng chặt, mỹ nhân của y còn có thể dâm mị hơn nữa.
"Có được không thế?" Phàn Diên nhíu mày, hắn ta nhìn vào nam tử thanh lãnh toàn thân áo trắng tao nhã cũng không che nổi nơi đang đội lên kia, mày nhíu thành chữ xuyên, nhiều ngày qua đều có quân y cùng với đại phu của các thành trì tới thăm khám cho Dư Ổ, nhưng tất cả mọi người đều lắc đầu bó tay tỏ vẻ không có biện pháp, có người kiến nghị hắn ta nên tìm truyền nhân của Tịch gia, bởi còn có một tia hy vọng nên Phàn Diên hắn mới có thể chịu đựng sát ý đem người giữ lại, khi nào bé cưng của hắn khỏi hoàn toàn, hắn ta nhất định sẽ đem những tên đã nhúng chàm bé ngoan của hắn ra giết chết tất cả.
"Thưa tướng quân, tốt hơn rồi ạ. Cứ tình hình này thì bảo đảm Ổ Quân có thể chống đỡ đến khi hồi cung." Tịch Mẫn cúi đầu đáp lại, nhưng y nói dối, dâm dược được đưa vào thân thể chỉ càng làm cho sinh mệnh của cậu trôi đi nhanh hơn, y biết, nhưng trong thân thể y có một thanh âm nào đó luôn thét gào, nếu không nhanh chóng hoàn thành thì y có thể sẽ vĩnh viễn nuối tiếc, hiên giờ chỉ có thể hy vọng dược liệu trong hoàng cung có thể trừ bỏ tận gốc bệnh tật trong cơ thể suy kiệt của Dư Ổ.
Dư Ổ biết Tịch Mẫn đang lừa gạt, bất quá khi nhìn vào giá trị công lược đang không ngừng tăng lên mấy ngày nay, cuối cùng cậu lựa chọn im lặng.
"Phàn Diên ca ca...." Dư Ổ nhẹ nhàng liếm cắn lỗ tai Phàn Diên, mông thịt xoắn chặt ngón tay đang đâm chọc trong cơ thể, "Phàn Diên ca ca, Tiểu Ổ muốn."
Tịch Mẫn trước khi rời khỏi xe ngựa còn liếc mắt nhìn một cái, y nhìn thấy con cặc đỏ tím to lớn địt vào lỗ đít đỏ tươi, thân thể kiệt tác của y dâm đãng cơ khát quấn lấy căn cặc kia phun ra nuốt vào, chỉ tiếc rằng chủ nhân con cặc kia không phải y.
Chỉ chốc lát sau trong xe đã vang lên tiếng rên rỉ của mỹ nhân, vừa dâm lại vừa ngọt, các binh lính hộ tống ở bên ngoài xe nghe được mặt đỏ tai hồng, căn cặc được bao vây trong áo giáp cứng tới phát đau.
Khương Vũ khoanh tay ôm kiếm, sát khí giữa mày lạnh tới dọa người, toàn thân hắn tỏa ra áp suất thấp. Suốt nửa năm qua hắn cùng Dư Ổ ngày đêm làm bạn, ngày nào mà mỹ nhân không nằm trong ngực hắn để hắn tùy ý đụ địt, có khi nào hắn phải ở bên ngoài nghe cậu rên rỉ cầu địt như bây giờ. Đáng chết, chính là trên giao diện giá trị sinh mệnh của Dư Ổ đang không ngừng giảm xuống khiến hắn không thể không nhẫn nại, bởi hắn đã từng gặp qua kết cục khi giá trị sinh mệnh trở về 0, hắn không muốn mất đi Dư Ổ, hắn muốn cả đời được địt cậu, khiến cậu quấn lấy eo hắn, chỉ biết kêu gọi một mình hắn.
Chỉ là.... tầm mắt Khương Vũ lại một lần nữa dừng trên xe ngựa, hắn nhìn trên giao diện của Dư Ổ ngoại trừ giá trị sinh mệnh còn có một giá trị khác, Khương Vũ nghi hoặc nhíu mày.
[Dư Ổ: Năng lượng 400.]
Năng lượng là cái gì?
Từ ngữ vừa quen thuộc vừa xa lạ này làm đầu Khương Vũ nổi lên từng trận đau nhức, có một tin tức quan trọng được miêu tả sinh động rồi lại hoàn toàn biến mất tại chỗ sâu trong đại não, giá trị năng lượng như vậy hắn còn thấy được ở trên người một người.
[Lữ Tùng
Giá trị khí vận: SSR
Năng lượng: 700
Giá trị sinh mệnh: 100%]
"Lữ Tùng?" Khương Vũ nhấc kiếm bổ một nhát vào bụi cây, đem đám người đang lăn lộn quấn quýt lấy nhau trên mặt đất lộ ra, binh lính sau khi thấy rõ người cắt ngang chuyện tốt của mình thì sợ hãi không thôi, vội vội vàng vàng túm quần rời đi, để lại Lữ Tùng toàn thân trần trụi dính đầy tinh dịch ngồi một mình trên đất.
Lữ Tùng không một mảnh vải che thân, gã quỳ gối nhếch cao mông để lộ ra lỗ thịt đang chảy đầy tinh dịch, vọng tưởng câu dẫn Khương Vũ, đôi mắt hẹp dài của Khương Vũ trước sau như một chỉ có sự lạnh lẽo, hắn như là không thấy được bộ dáng cố gắng câu dẫn của Lữ Tùng, chỉ lạnh giọng hỏi: "Năng lượng là cái gì?"
Lữ Tùng sửng sốt một lát, sau đó nhanh chóng tùy cơ phản ứng lại, bỏ mặc việc câu dẫn, vội vàng xin tha, "Đại nhân, ta không có ở bảng săn giết, giá trị năng lượng của ta vô dụng với ngài, cầu xin ngài buông tha cho ta."
"Bảng săn giết?" Đôi mắt lạnh lùng của Khương Vũ cụp xuống nhìn Lữ Tùng đang xin tha rồi suy tư điều gì đó, bây giờ, trong mắt hắn còn thấy một tầng hào quang cực kỳ không phù hợp với nam nhân này, hào quang như vậy trên người Dư Ổ cũng có, nhưng mà hào quang trên người cậu khiến cho hắn thoải mái, còn trên người tên này thì lại vô cùng đáng ghét.
Trong đầu đột nhiên lóe lên một điều gì đó, Khương Vũ vươn tay nắm lấy cổ Lữ Tùng, đôi mắt xám xanh rút đi giá trị năng lượng từ trên người gã ta, những năng lượng đó lần lượt tiến vào trong thân thể hắn, năng lượng giá trị bên cạnh Lữ Tùng dùng mắt thường cũng có thể thấy được nó đang không ngừng giảm xuống.
600
500
400
......
"Đại nhân.... Không, không cần, ta sẽ, ta sẽ chết...." Lữ Tùng giãy giụa, toàn bộ lực lượng trong thân thể gã đều bị giam cầm, cảm nhận được năng lượng đang trôi đi, gã hoảng sợ không ngừng xin tha, vì sao Khương Vũ lại muốn cắn nuốt năng lượng của gã chứ. Trong lúc bạch liên hoa đang suy xét có nên thoát ly khỏi ký chủ hay không thì Khương Vũ đã dừng tay lại, hắn móc khăn ra ghét bỏ mà lau tay, sau đó hắn tùy ý ném khăn xuống đất, lạnh giọng nói: "Ta còn có chuyện muốn hỏi ngươi, tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo gọn gàng rồi đến gặp ta."
Lữ Tùng quỳ rạp trên mặt đất vâng vâng dạ dạ gật đầu, "Dạ, dạ...."
Gã ngơ ngác ngồi trên mặt đất nhìn thân ảnh đang dần đi xa, [Hắn không giết ta.]
Hệ thống bạch liên hoa: [Nhanh nhanh tắm rửa rồi đi gặp hắn, có lẽ đây là cơ hội tốt để chúng ta có thể lập công.]
Lữ Tùng khẽ cắn môi, [Được.]
Chỉ cần gã có thể lập công thì 400 năng lượng cũng có thể kiếm trở về.
Bên trong xe ngựa thanh âm dâm đãng vẫn không ngừng vang lên, Dư Ổ cắn nuốt cặc lớn gân guốc, cậu rầm rì lắc mông muốn nam nhân địt vào sâu hơn một chút, rồi lại sâu hơn một chút. Phàn Diên chịu đựng dục vọng cố gắng khống chế lực độ đụ địt, mỗi một lần Dư Ổ lớn tiếng hơn một chút thì hắn ta sẽ dừng lại kiểm tra xem trạng thái của cậu thế nào, điều này khiến Dư Ổ dùng đang ăn buồi lớn cũng không được thoải mái, đôi mắt không ngừng chảy nước mắt cầu địt, cậu nỗ lực nâng mông ngồi xuống phía dưới, "A.... ha.... Phàn Diên ca ca.... nhanh.... nhanh một chút....."
Mà hệ thống vừa đi ngồi góc tường nghe lén cũng trở về, nó ngốc ngốc nhìn Dư Ổ đang dâm đãng rên rỉ, toàn thân thống đều đang run rẩy, thời không.... thời không săn giết giả....
Hệ thống nuốt nuốt nước miếng không hề tồn tại, nhanh chóng đi tới diễn đàn tìm kiếm tư liệu liên quan.
[Hiện diện trên bảng săn giết chẳng khác nào có tên trên bảng Tử Thần, bất luận ngươi đã trải qua bao nhiêu thế giới, có nhiều hay ít năng lượng hệ thống hoặc ký chủ, vĩnh viễn đều không thể trốn thoát sự đuổi giết của săn giết giả thời không, săn giết giả thời không không chịu sự khống chế của quy tắc thế giới, cho nên nói tóm lại, các vị ký chủ cùng hệ thống bớt gây chuyện lại, tốt nhất là đừng đắc tội với những ký chủ và hệ thống lòng dạ hẹp hòi, ta cũng không nói riêng bạch liên hoa nào đó, chỉ là mọi người đều biết, trong mười cái tên trên bảng săn giết thì có tám cái là người khác không tiếc năng lượng mà treo giải đuổi giết, ai làm thì người đó tự chịu, lão tử không trêu vào được còn không thể trốn sao---- nặc danh.]
[Mọi người đều biết, gần đây lại có một tân ký chủ bị bạch liên hoa treo giải thưởng lên bảng săn giết, chậc chậc, bạch liên hoa mà treo giải thưởng thì người nào mà không phải mỹ nhân ngàn năm có một, ta còn đang buồn bực người mới này sao nhanh bị đuổi giết như thế, sau khi nhìn ảnh chụp, ta đã ngoan ngoãn lại rồi, hóa ra người mới lại có khuôn mặt cực phẩm như vậy, ta nằm mơ cũng muốn có được mỹ nhân như vậy, ta cũng không bị mù mà đi muốn những tên chó mèo dựa vào hào quang bạch liên hoa tự cho mình là nhất, bộ dáng các ngươi ghen ghét thật xấu xí, nặc danh, hoan nghênh đuổi giết----- nặc danh.]
........
Hệ thống run rẩy mở ra từng bài đăng, hiện tại có một tin tốt và một tin xấu, tin tốt là ký chủ mỹ nhân nhà nó nổi danh rồi, còn tin xấu là bị treo giải lên bảng xếp hạng đuổi giết, mà trước mắt trong ba vị săn giết giả đã biết, săn giết giả Khương Vũ.... đã đuổi tới.
[Tỉnh tỉnh!] Hệ thống đã thức suốt đêm thúc giục Dư Ổ đang mơ ngủ tỉnh dậy, [Đừng ngủ đừng ngủ! Ngủ tiếp liền xong đời!]
Dư Ổ còn đang mơ màng vì vừa từ trong giấc mơ tỉnh lại, cậu mờ mịt trợn tròn mắt, ngây ngốc một hồi mới thanh tỉnh, "Có chuyện gì vậy?"
Nói xong cậu mới ý thức được mình nói ra ngoài mất rồi, cậu xoa xoa đôi mắt nhập nhèm, [Có chuyện gì?]