Dư Ổ bị hệ thống gọi tỉnh lại.
"Ngô?"
Hệ thống: [Rời giường, rời giường!]
[Gọi ta có việc gì?] Dư Ổ chống thân mình lên, vừa mới cử động căn cặc trong cơ thể cậu lại lớn lên, làm cậu nhịn không được lại quăng thân thể mình nằm xuống giường.
Hệ thống: [Đệt!]
Dư Ổ: [?]
Hệ thống: [Nói ngắn gọn là bạch liên hoa đang làm một chút sự tình gì đó, không thể đo lường cụ thể, nhưng nếu hiện tại ngươi không chạy tới thì khả năng 70% Lục Kỳ Thâm sẽ bị bạch liên hoa công lược.}
Dư Ổ: [Đệt!]
Cậu chịu đựng muốn dịch dịch về phía trước làm con cặc phía trong cơ thể chui ra ngoài, nhưng vừa mới chui ra được một chút lại bị cánh tay đầy cơ bắp của Dư Hàng ôm chặt, căn cặc một lần nữa thâm nhập làm Dư Ổ mềm eo, hừ nhẹ ra tiếng.
"Ổ Ổ" Dư Hàng lẩm bẩm đem cậu ôm trở lại trong lòng, giống như chó lớn đem cậu chặt chẽ bao phủ.
Lỗ đít phun ra nuốt vào côn thịt một lần nữa lại bắt đầu phân bố dâm dịch, Dư Ổ chịu đựng dục vọng cắn môi: [Hệ thống, mau nghĩ biện pháp đi.]
Hệ thống: [Thuốc ảo giác, nhân vật SSR chỉ có thể ảnh hưởng nửa giờ.]
Hệ thống vừa nói xong, cánh tay ôm chặt trên eo đột nhiên buông ra, dương vật từ trong cơ thể Dư Ổ cũng trượt ra ngoài, Dư Hàng trở mình ôm lấy chăn.
Dư Ổ bất chấp mặt sau đang phát ngứa chảy nước, vội vàng mặc quần áo, cũng may trước khi ngủ Dư Hàng giúp cậu tắm rửa sạch sẽ.
Vội vàng xuống lầu, mới vừa kêu lấy xe, còn chưa bước ra khỏi cửa, phía sau truyền đến âm thanh của nữ nhân: "Tiểu Ổ"
Bước chân Dư Ổ dừng lại, thân thể cứng đờ quay người, ngửa đầu nhìn nữ nhân bảo dưỡng thân thể thực tốt đang đứng ở cầu thang, mặt mày thuận theo rũ xuống: "Dì."
Đây là mẹ của Dư Hàng, cũng là vợ của ba cậu, nói đúng ra là ba cậu mang theo cậu gả vào Dư gia, bất quá đây là hệ thống vì cậu trống rỗng mà sắp xếp thân phận cho cậu, nhưng nếu sắp xếp thì phải hợp lí, bị thế giới phát hiện thì sẽ không tốt chút nào.
Nữ nhân nhìn từ trên xuống dưới Dư Ổ vài lần, nhìn áo sơ mi không che đậy được vệt đỏ tình ái, nhướng mày hỏi: "Tiểu Ổ, tối hôm qua con đã đi đâu."
"Con không có đi đâu nha dì." Dư Ổ cong cong mắt cùng bà cười, nhưng cánh môi sưng đỏ trầy da, mặt mày để lộ sự xuân sắc vô hình đều chứng tỏ tối hôm qua cậu đã làm gì.
Tầm mắt của nữ nhân quá áp lực, Dư Ổ từ trước tới nay sẽ không cùng bà giao tiếp riêng, cũng may khi cậu chuẩn bị kêu hệ thống giúp đỡ thì ba ba xuất hiện, không đợi ba ba đặt câu hỏi Dư Ổ đã nhấc chân chạy ra bên ngoài, một bên chạy một bên nói:
"Ba ba, dì, con có việc gấp, con đi trước nhé."
Trước khi hệ thống thét gào, cậu rốt cuộc cũng đến được địa chỉ hệ thống nói.
--------Văn phòng của hội học sinh------
"Thùng thùng" sau vài tiếng gõ cửa mà vẫn không có hồi đáp gì, Dư Ổ bảo hệ thống cạy cửa cho cậu, một chân đá văng cửa phòng. Lần này không cần hệ thống nhắc nhở cậu cũng đã biết nên làm gì.
Tô Nguyên An đang quỳ trên mặt đất cởi quần áo của Lục Kỳ Thâm.
Dư Ổ dựa vào cạnh cửa huýt sáo một cái, sau đó "lễ phép" gõ gõ cửa...'thùng thùng', nét cười không đến đáy mắt nói:
"Hắc, học sinh chuyển trường, có gì cần ta hỗ trợ không?"
Tô Nguyên An đang quỳ rạp trên mặt đất quay người lại, Dư Ổ nhìn thấy bị dọa cho nhảy dựng.
[Hắn ta ăn cái gì vậy, mặt đỏ bừng.]
Hệ thống chủ động giải thích: [xuân dược.]
[Người trên mặt đất kia trúng thuốc ảo giác giống Dư Hàng, mức độ dược hiệu sẽ căn cứ vào độ Tô Nguyên An muốn công lược mà điều chỉnh. Nhìn dáng vẻ kia, có lẽ mức độ không cao, sẽ nhanh chóng tỉnh lại.]
"Có, bạn học." Tô Nguyên An tụ lại hào quang bạch liên hoa nhắm ngay Dư Ổ, thở hổn hển nói: "Bạn học, cậu có thể đi ra ngoài thuận tiện đóng cửa lại được không, Kỳ Thâm ngủ rồi, cậu ấy không muốn bị quấy rầy."
Hắn biết khí vận của Dư Ổ cao, nhưng chỉ cần không phải khí vận SSR thì sẽ bị hào quang bạch liên của hắn ta hấp dẫn ít nhiều, hắn ta chịu đựng tình dục quấy phá trong thân thể, đỏ mặt yêu cầu nam sinh xinh đẹp đang dựa cạnh cửa, hy vọng cậu mong chóng cút đi.
Tự động xem nhẹ cách gọi Kỳ Thâm thân mật kia của hắn ta, Dư Ổ trầm mặc.
[....Hắn ta đang câu dẫn ta sao?]
Hệ thống gian nan mở miệng: [Đúng vậy]
[Ta nói với ngươi này, hệ thống bạch liên hoa này có phải có tật xấu gì không, một hai phải dùng người bình thường nhất đi câu dẫn người vạn nhân mê nhất.]
Dư Ổ nhấc chân bước qua, ngồi xuống trước mặt Tô Nguyên An, tầm mắt dừng ở nửa thân trên đã cởi được nửa của Kỳ Thâm, đáy lòng than một tiếng, dáng người đúng là không kém, tuy rằng không có nhiều cơ bắp như Dư Hàng nhưng cũng có đường cơ bắp lưu loát, không hổ là khí vận SSR.
Tô Nguyên An nhìn cậu đột nhiên lại gần, nhíu mày: "Cậu...."
"Không thành vấn đề." Dư Ổ giơ tay ra đẩy Tô Nguyên An, nam sinh lảo đảo một cái ngã ngồi bệt xuống mặt đất, Tô Nguyên An vẻ mặt khiếp sợ nhìn Dư Ổ, run rẩy nâng tay lên chỉ: "Ngươi....."
Dư Ổ không biết xấu hổ cười nói: "Ai nha, bạn học sao lại té ngã vậy?"
Khí chất kỹ nữ ngập tràn.
[Lục Kỳ Thâm còn bao lâu thì tỉnh?]
[Khoảng vài phút.] Hệ thống nói xong có chút nghi hoặc hỏi lại: [Ngươi không muốn nhân lúc hắn bất tỉnh làm chút gì đó sao? Nếu bạch liên hoa đã dùng thủ đoạn hạ xuân dược để công lược thì chứng tỏ Lục Kỳ Thâm chỉ cần ngủ một giấc là có thể làm nọ kia để gia tăng tình cảm.]
Dư Ổ chau mày nhìn Lục Kỳ Thâm nằm trên mặt đất nói: [Ta nghĩ nếu y biết chính mình bị người ta cường ngủ thì chắc chắn sẽ không thoải mái.]
"Ngô?" Nam sinh mặt mày lạnh lùng mở bừng mắt, mắt đen sắc bén đảo tới, nhìn thấy Dư Ổ thì dừng lại khoảng hai giây, y chống thân thể ngồi dậy, trên trán thấm đẫm mồ hôi của dục vọng nhưng tiếng nói vẫn lạnh lùng hỏi:
"Sao cậu lại ở đây?"
Hệ thống: [Cảnh báo cảnh báo! Giá trị công lược đang giảm xuống.]
[Dư Ổ: [....Tiểu quỷ khó hầu hạ.]
Hướng về phía Tô Nguyên An đang kẹp chân ngồi trên mặt đất, Dư Ổ phi thường tự nhiên nói: "Tôi đến hội học sinh giao tư liệu báo danh, nhìn thấy... hắn cởi quần áo của cậu." Dừng lại một chút, cậu hơi hơi nhăn mày, có chút do dự nói: "Có phải tôi quấy rầy hai người rồi không?"