Trong khi Dư Ổ cùng hệ thống nói chuyện phiếm với nhau, Tống lại nắm chặt ngọc bội nhìn về phía Dư Ổ đang ngơ ngác, đôi mắt hồ ly kia vẫn xinh đẹp như vậy, nhưng bên trong nó lại ẩn chứa quá nhiều bí mật.
"Ổ Ổ" Tống nhấc chân bước tới.
Dư Ổ "A" một tiếng, cậu mờ mịt ngẩng đầu lên, sau khi nhìn thấy ngọc bội trong tay Tống liền cười rộ lên, "Tống ca ca lấy được ngọc bội rồi sao? Vậy thì chúng ta nhanh chóng đi đưa cho Đinh Độ đi."
Tống bỗng nhiên mỉm cười, nụ cười của y khiến Dư Ổ có chút hoảng sợ, Tống hỏi: "Sao Ổ Ổ lại biết em trai của Đinh Sanh tên là Đinh Độ vậy?"
Dư Ổ: "A...... Em.... Hôm trước em nhìn thấy tên cậu ấy ở ngoài phòng."
Tống lại cười, "Bên ngoài phòng không có thông tin của người tình nguyện."
Dư Ổ: "......." Cứu!!!!!
"Hai người đang nói gì vậy?" Lộ Hoài Châu nghe mà không hiểu được, "Đinh Sanh là ai? Em trai của Đinh Sanh lại là thằng nào?"
Dư Ổ: "....."
"Tiểu Ổ." Giọng nói của Tống đột nhiên ôn nhu hơn, đôi mắt sau thấu kính hơi cong lên, "Em không định giải thích gì sao?"
Ngón tay thon dài phủ lên nốt ruồi đỏ rực của cậu, nhẹ nhàng cọ xát, "Nhóc lừa đảo."
"Em.... Em không có." Dư Ổ chớp chớp đôi mắt hồ ly, vẻ mặt đầy vô tội phản bác, "Tống ca ca, em thật sự không lừa anh mà."
Lộ Hoài Châu đột nhiên thông suốt gì đó, đôi mắt hắn híp lại, nguy hiểm nhìn về phía Dư Ổ, "Em gian díu với Đinh Độ?"
Dư Ổ: "......"
"Có phải nhóc lừa đảo hay không....." Tống vươn tay, ôm người trong ngực Lộ Hoài Châu vào ngực mình, vô cùng ôn nhu sờ sờ gương mặt trắng nõn của cậu, "Thử xem thì sẽ biết thôi."
Dư Ổ: "???"
"Hức....huhuhu....." Cậu giả vờ khóc lên, tủi thân nhìn về phía Lộ Hoài Châu, "Ca ca, ca ca, em muốn về nhà, huhu...."
Lộ Hoài Châu nắm lấy tay mỹ nhân hôn một cái, "Ngoan ngoãn nói xem em còn tên gian phu nào nữa, sau đó chúng ta sẽ về nhà."
Dư Ổ: "......"
Cho dù não hai tên nam nhân này không nằm trên cùng một tần số nhưng cũng không trở ngại với việc bọn họ có chung một ý tưởng mang Dư Ổ ấn trên giường trong phòng nghỉ, Dư Ổ bị ném lên giường, không giải thích được thì cùng lắm sẽ bị địt một trận thôi.
Sau đó..... Cậu liền trơ mắt nhìn Tống mở ngăn kéo tủ trên đầu giường ra, từng hàng đồ chơi trong đó làm Dư Ổ không khỏi nuốt nước miếng, cậu còn chưa bị đụ mà hai chân đã nhũn ra, lỗ nhỏ chảy nước dầm dề, ngực căng tức, "Tống.... Tống ca ca....."
Rõ ràng lúc trước cậu tới không hề có những thứ này, vô số đạo cụ tình thú được bày ra, có cái cậu biết, cũng có cái cậu không biết, Lộ Hoài Châu cười một tiếng, "Đại tiến sĩ Tống còn rất biết chơi nha."
Dư Ổ giãy giụa bò về phía đầu giường, áo trên người bị cuốn lên làm lộ ra vòng eo nhỏ xinh, cậu sợ hãi, đôi mắt xinh đẹp nháy mắt đã phủ lên một tầng nước mắt, "Huhu.... ca ca.... không cần, Tiểu Ổ sẽ chết mất, sẽ chết mất."
"Bảo bối dâm đãng như vậy, sao có thể không ăn được chứ?" Lộ Hoài Châu nắm lấy mắt cá chân mỹ nhân kéo về, chiếc áo bị cuộn lên càng cao làm lộ ra càng nhiều, vú nhỏ phấn nộn cũng bị bại lộ trong không khí, nó đứng thẳng run rẩy, mềm mại đáng thương như một bông hoa sắp bị giày vò.
Tống nâng tay lên lấy trong ngăn kéo ra một ống thuốc, y đẩy chút khí trong ống tiêm ra, sau đó chậm rãi đi tới mép giường. Dư Ổ nhìn ống tiêm đang đựng không biết là thứ gì trong tay Tống, cậu lắc đầu nguầy nguậy, "Đây là cái gì,..... không muốn, không muốn..... Tống ca ca, Tiểu Ổ không cần thứ này....."
"Là thứ tốt có thể khiến em nói thật."
Lộ Hoài Châu cố định người trong lồng ngực, hắn nhìn đồ vật trong tay Tống mà hơi do dự, "Đây là thứ gì? Ổ Ổ có thể chịu được sao?"
"Sao lại không thể chịu nổi chứ." Tống nâng tay Dư Ổ lên đặt kim tiêm lên, mặc kệ Dư Ổ giãy giụa nhanh chóng đâm vào, "A a a....." Dư Ổ giãy giụa khóc lớn, nhưng Tống làm như không thấy nước mắt, y kiên định đưa từng chút từng chút thuốc vào người cậu.
Thuốc vừa đi xuống chưa được bao lâu thân thể Dư Ổ đã mềm nhũn, cảm giác mềm nhũn này không phải là do dâm dục mà là cảm giác mỏi mệt không muốn động đậy. Cả người Dư Ổ mềm như bông không còn chút sức lực, cậu thậm chí còn cảm nhận được lỗ đít đã mất khống chế không ngừng chảy ra dâm dịch, "A...." Dư Ổ khó chịu chôn mình trên giường, giọng nói cũng mềm mại giống y cơ thể của mình, "Tống ca ca, anh đã làm cái gì vậy?"
Lộ Hoài Châu đưa tay ra sờ, vừa sờ đã thấy dâm dịch đầy tay, "Sẽ không bị cậu làm hỏng rồi đấy chứ?"
Lộ Hoài Châu đang lăn lộn sờ bên này rồi lại sờ soạng bên kia trên người mỹ nhân thì máy truyền tin của hắn đột nhiên vang lên, vừa mở máy đã nghe tiếng nói trầm ổn của một người đàn ông, "Lộ Hoài Châu, mày lại chạy đi đâu rồi?"
Trong máy truyền tin mơ hồ có người nói "Viện nghiên cứu" "Tống", Lộ Hoài Châu chửi một tiếng, vội vàng mở miệng, "Ba, con đang ở trên tường vây đây, người tìm con có chuyện gì, đợi con một lát, con lập tức tới đây."
Tắt máy, Lộ Hoài Châu ôm mỹ nhân mềm mại trên giường hôn một cái thật mạnh, "Tiểu tổ tông à, đợi anh đi ứng phó với lão tổ tông trước đã xong lại qua đây tìm em nhé."
Cuộc đời ba hắn hận nhất là việc hắn thích nam nhân, nếu ông ta mà biết giờ đây hắn đã lưu lạc đến mức phải dùng chung người yêu với người khác thì nói không chừng việc đầu tiên lão ba hắn làm sẽ là bắt Dư Ổ tới thẩm vấn mất.
Sau khi Lộ Hoài Châu vội vã rời đi, Tống liền khóa cửa lại.
"Ổ Ổ ngoan." Y sờ lên gương mặt của mỹ nhân, thiếu niên giống y như một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn nâng mặt cọ lên tay y, một chú mèo vừa ngoan vừa ngọt, thế nhưng dưới gương mặt mê người này vậy mà lại là một nhóc con lừa đảo, "Ổ Ổ ngoan, nói cho Tống ca ca biết mấy năm nay em đi đâu?"
Đại não Dư Ổ dường như đã đình công, dâm dục không chịu khống chế đánh úp về phía cậu, bờ môi mở ra toàn là những tiếng rên rỉ, ý thức cũng dần tan vỡ mà đi theo lời nói của Tống, "Em.... em đến.... A....."
Hệ thống: [Tỉnh tỉnh! Bên trong thuốc có thành phần giúp con người ta nói thật! Ta cấm ngôn ngươi hai phút, ngươi cố gắng chịu đựng một chút, hiệu lực của thuốc sẽ qua nhanh thôi.]
Dư Ổ mờ mịt chớp mắt, [A?]
Môi đỏ giờ đây mở ra chỉ phát ra những tiếng rên rỉ nức nở, một từ cậu cũng không nói ra được, cậu đáng thương chảy nước mắt, nước mắt lập tức thấm ướt khăn trải giường, cậu khóc đến vô cùng thương tâm: "Huhuhu....."
"Không nói sao?" Tống thong thả ung dung cởi bỏ quần áo của Dư Ổ, y ôm lấy mỹ nhân cả người trần trụi vào trong ngực hôn môi, y hôn lên nước mắt cậu, ngậm lấy môi cậu, nuốt xuống âm thanh nức nở của cậu. Âm thanh "ong ong ong" của đồ vật rung chuyển vang lên trong phòng, đạo cụ lạnh lẽo rung rung được đặt trên cửa lỗ của Dư Ổ, mỹ nhân phe phẩy mông muốn nuốt thứ đồ vật đó vào bên trong, nhưng cậu vừa tiến lại gần nó một chút thì vật đó lại rời đi xa hơn. Dâm dục như sóng triều mãnh liệt, đầu vú phấn nộn không cái hút đã dâm đãng chảy ra sữa tươi, mùi sữa bay ra tứ phía.
"Ổ Ổ vì sao lại trở về? Ổ Ổ muốn gì?" Tống liếm láp nước mắt trên gương mặt xinh đẹp của cậu, nhìn người yêu thời niên thiếu của bản thân lại một lần nữa trở về bộ dáng dâm loạn trong lồng ngực mình, đáy lòng y vừa cảm thấy thỏa mãn lại vừa thấy không chân thật.