“ A, cậu rành rẽ mấy thủ đoạn này quá nhỉ? Có điều sai rồi, tôi cần một tài xế, thấy cậu lái xe cũng vững, lái xe cho tôi mấy ngày, thế nào?” Trần Thập Toàn bộ dạng dương dương đắc ý rất gợi đòn:
“ Thế thì không thành vấn đề.” Giản Phàm thoải mái nói:
Thế nhưng Trần Thập Toàn lại ngạc nhiên, nhìn Giản Phàm mấy lượt:” Cậu thấy không vấn đề thật à? Không thấy bị ủy khuất vì tài lớn dùng vào việc nhỏ à?”
Giản Phàm nhún vai:” Tôi là cấp dưới của chú, lái xe cho chú thì vấn đề gì, chú còn là sư phụ hờ của tôi.”
“ Ài ... “ Trần Thập Toàn thở dài, chán chẳng muốn nói thêm nữa: “ Cậu hết thuốc chữa rồi, đại đội một tám thành sẽ là nhà dưỡng lão của cậu.”
“ Đúng ý nghĩ của tôi đấy, quá tốt.” Giản Phàm cười lớn khởi động xe, dễ dàng bị một ông già nói khích thì đã chẳng phải là y rồi:
Vụ án dùng súng đánh cướp xảy ra ở Bệnh viện đường sắt do cân nhắc tới ảnh hưởng xã hội, cục công an tạm thời áp xuống, có điều nhiều người chứng kiến hiện trường như vậy, tin tức vẫn không chân mà đi, truyền bá khắp đường lớn ngõ nhỏ ở Đại Nguyên. Mặc dù là tin tức không được xác định, nhưng nhưng cả một con đường bị cảnh sát phong tỏa đã lờ mờ chứng minh vấn đề, các phiên bản câu chuyện cứ thế lan truyền, mỗi người kể đều như tận mắt chứng kiến sự việc, càng truyền càng hoang đường.
Song dù là người không tin lời đồn cũng có thể cảm nhận được bầu không khí khẩn trương, bốn phía Đại Nguyên có hơn ba mươi con đường, một sân bay, hai ga tàu hỏa, tất cả những con đường dẫn ra ngoài Đại Nguyên đều có cảnh sát tấy cầm máy quét thăm dò kiểm tra. Đối với người mang theo lượng lớn tiền mặt đều thực hiện xác nhận tỉ mỉ nguồn tiền. Ba tiếng sau khi xảy ra vụ án đã kiểm tra hàng nghìn người không phát hiện manh mối giá trị.
Tổ chuyên án lấy đội trọng án làm chủ lực, đội bốn làm trung tâm đều tìm kiếm trong hồ sơ vụ án người có khả năng thành hiềm nghi, người có tiền án liên quản tới súng ống, bạo lực, cướp bóc đều bị tra hỏi triệu tập, phòng tạm giữ của đội bốn, đội trọng án chật kín.
Đó là cách thức phá án thông thường, thường nghi phạm đều dễ ẩn trong đám người nguy cơ cao này, manh mối giá trị nổi bật là súng lục, súng hơi và lượng lớn tiền bị cướp, lần theo đó mà tra thế nào cũng có phát hiện. Chỉ có điều là cần thời gian, mà lúc này thiếu nhất cũng là thời gian.
Trong bộ chỉ huy lâm thời của chi đội hình sự, đường dây thông tin đã kết nối tới các đồn công an, các đại đội, nhân viên chuyên án tụ tập ở nơi này ngày càng nhiều, điện thoại vang lên không ngớt, từng tin tức khả nghi đổ tới như tuyết rơi.
Nhiệm vụ của ban thông tin vụ án CCIC là tìm ra trong lượng lớn thông tin hỗn tạp đó manh mối có giá trị, toàn thành phố huy động lực lượng cảnh sát lên tới trên 2000 người, nên tin tức hội tụ vô cùng khả quản. Ngày cả Lương Vũ Vân đang thực tập ở đại đội một cũng bị khẩn cấp điều về phụ trách thu thập và tổng hợp tin tức.
Thời gian trôi đi từng chút từng chút một, 24 - 48 giờ sau khi xảy ra vụ án là thời cơ truy bắt giá trị nhất, nhưng lần này khác, kẻ gây án không che dấu mà là xuất hiện trước mắt nhiều người, chính vì thế mà lượng tin tức thật giả đan xen nhau rất nhiều, căn bản không thể lựa chọn.
Manh mối quá nhiều hoặc không có manh mối đều giống nhau, làm tổ chuyên án không biết xoay xở thế nào.
16 giờ 49 phút, phòng thí nghiệm vật chứng trường cảnh sát tỉnh, chủ nhiệm Lưu mặc blouse trắng cuối cùng cũng từ sau cửa kính đi rằ, đội trọng án đã đợi ở đây ba tiếng, Trương Kiệt vừa đi tới, chủ nhiệm Lưu đưa cho danh sách kiểm nghiệm:” Chúc mừng, cậu trúng thưởng rồi.”
Trương Kiệt xem một cái đã mừng phát điên, chẳng kịp nói gì đã co chân chạy, vừa chạy vừa rút điện thoại:” Tổ trưởng Hồ, dương tính, bảy điểm kiểm nghiệm đều dương tính.”
Hồ Lệ Quân ở hiện trường kinh ngạc báo ngày lên, Lục Kiên Định lại báo cho tổ chuyên án, trong một thùng rác ở gần bệnh viện, tìm thấy một bộ blouse trắng, trải quả kiểm tra đúng là có thuốc súng. Nói cách khác, nghi phạm sau khi nổ súng xong không đi mà quảy lại bệnh viện.
Đúng như Giản Phàm suy đoán.
Tin tức này xuất hiện liền lật độ toàn bộ mô phỏng hiện trường trước đó của Ngô Đích.
Trong phòng hội nghị lớn mà tổ chuyên án chiếm dụng, bảy thành viên của CCIC đang tập hợp tin tức mới nhất, đối chiếu chéo vân tấy thu thập được trên chiếc xe bị vứt bỏ, tài liệu liên tục được thông tấn viên đưa vào phòng hội nghị, nhưng nhận được mệnh lệnh kỳ quái: Thông tri cho Trần Thập Toàn của đại đội một lập tức tới tổ chuyên án báo danh.
Người hạ lệnh là chi đội trưởng Ngũ, mắt nhìn Ngô Đích đang ngượng ngùng sửa bản mô phỏng hiện trường sai, có chút trách móc, miệng cảm thán:” Đúng là gừng càng già càng cay, Lão Trần mười năm không lên tiếng, hót một tiếng kinh người, nếu phát hiện sơ hở này mấy tiếng trước thì chúng ta sớm tìm ra manh mối có giá trị rồi. Đáng tiếc khi chân lý trước mắt, chúng ta lại coi là luận điệu hoang đường.”
“ Chi đội trưởng, có kẻ lớn gan như thế thì khó đối phó đấy.” Chuyên giả dấu vết Quách Định Sơn nói, chính là ông già thô bỉ theo đánh giá của Giản Phàm, rít một hơi thuốc dài chỉ ảnh hiện trường:” Từ hiện trường gây án chúng ta không có dấu vân tấy vết chân có giá trị, ở nơi bỏ xe cũng không có gì, trên xe có quá nhiều vân tắy, cái xe này chắc là một thời gian dài chưa rửa. Lưu lượng khách ở chợ vật liệu quá nhiều, tính lưu động lớn, nghi phạm lựa chọn nơi thế này vứt xe là rất thông minh, chúng ta muốn tìm người chứng kiến cũng không dễ. Chúng cố ý nhiếu loạn tầm nhìn của chúng tắ.”
Nếu là hiện trường khép kín thì rất dễ điều tra, còn ở hiện trường công khai thế này, càng nhiều người càng dễ che dấu hành tung, khác nào tìm cây trong rừng.
“ Chú Quách, tôi vẫn không hiểu.” Ngô Đích tấy nắn cằm nghi hoặc:” Xét từ góc độ tâm lý học tội phạm thông thường, sau khi gây án khẳng định sẽ vội vàng rời hiện trường, từ khoảng cách mà nói, hắn chỉ đi vài bước là lên xe, dùng cách này càng nhanh hơn, vì sao còn ở lại hiện trường?”
“ Người phi thường làm việc phi thường, muốn đối phó với hắn phải vượt quả lối tư duy thông thường, chuyện này làm tôi nhớ tới một vụ án mà bộ công an thông báo.” Quách Định Sơn trầm tư hồi tưởng:” Một tội phạm, liên tục gây án chín năm, giết chết 9 người, 7 người thương tật, cuối cùng khi bị quy án mới phát hiện là thị dân đạp xe ba bánh bình thường là người đàng hoàng thanh bạch. Nguyên nhân gây án rất đơn giản, chỉ vì bị vợ vứt bỏ mà chuyển sang thù hận nữ nhân ... Mà người đó, nhiều lần xuất hiện ở hiện trường xem cảnh sát xử lý vụ án, tâm lý biến chất không kháng cự được khoái cảm do hiện trường mang tới. Hắn hưởng thụ quá trình đó, hơn nữa thấy mình không sai, nên không sợ.”
Tạm thời giải thích như vậy có vẻ hợp lý nhất.
Trần Thập Toàn sau khi nhận được điện thoại của tổ chuyên án, dùng tốc độ nhanh nhất tới chi đội, khi chạy vào phòng hội nghị lớn thấy chi đội trưởng, Ngô Đích, Quách Định Sơn đều có mặt đều nhìn mình chằm chằm, không hiểu gì cả.
Chi đội trưởng không chút chậm trễ ra lệnh:” Trần Thập Toàn, suy đoán của anh đã được kiểm chứng, cho nên mới gọi anh tới đây, vì lý do bảo mật, bắt đầu từ bây giờ, thông tin mà anh biết không được tiết lộ ra ngoài, giao công tác hiệp trợ phá án cho người khác, tới thẳng hiện trường, cùng đội trọng án điều tra manh mối.”
“ Suy đoán gì cơ?” Trần Thập Toàn không hiểu đầu cuả tai nheo gì:
“ Chính là suy đoán hiện trường gây án có bốn người, chúng tôi đã tìm được vật chứng xác nhận giả thuyết của anh ...” Chi đội trưởng đem chuyện tìm thấy dấu vết thuốc súng kể rằ:
Trần Thập Toàn nghe mà không áp nổi chấn kinh trong lòng, khẩn trương đứng thẳng kính lễ, trịnh trọng nói:” Chi đội trưởng, suy đoán đó không phải của tôi mà do đồ đệ tôi đưa rằ.”
“ Ai thế?”
“ Giản Phàm, khi đó đội trưởng Tần, đội trưởng Lục và Hồ Lệ Quân của đội trọng án đều có mặt, chú nhóc đó hay có ý nghĩ kỳ quái, mọi người không ai coi trọng.”
“ A, thì ra là cậu ấy, vậy người đâu rồi?” Chi đội trưởng Ngũ có vẻ kích động khác thường:
“ Chuyện này, bên CCIC thành phố muốn hồ sơ vụ án cũ chưa đưa lên mạng, cậu ấy còn quản hồ sơ trong đội .. Cậu ấy không thích theo tôi ra thực địa, cho nên tôi để cậu ấy chỉnh lý hồ sơ ...” Trần Thập Toàn toát mồ hôi, nhận ra mình sai lầm lớn rồi: