Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 296 - Chương 056: Lừa Cuả Vào Giọ. (3)

Hắc Oa Chương 056: Lừa cuả vào giọ. (3)

Đây là nhiệm vụ trên giao xuống, chiếu theo đó mà làm không phải là sai, nhưng Giản Phàm không cách nào xuả đi cảm giác phản cảm cùng cực trong lòng, không hiểu sao đội trưởng lại phái mình đi làm nhiệm vụ này? Cảm giác mình chẳng khác gì đám đàn em của Đường Đại Đầu đi thu phí bảo hộ, tới đâu cũng bị người ta lạnh nhạt, rỉa rói sau lưng, lúc này xấu hổ vì bộ cảnh phục mặc trên người.

Lừa nhà này, dọa nhà kia, đi từ thứ hai tới thứ sáu, thu hoạch khá lớn, một nửa số máy vi tích rẻ rách ở đồn công an đã tìm được chủ, hơn bảy mươi hộ kinh doanh trên địa bàn đã có một nửa ngoan ngoãn nộp tiền. Xong việc hôm nay đồn trưởng còn chuyên môn mời cơm bọn họ, đây là miếng ăn cướp từ miệng người dân, ai mà nuốt trôi cho được, Giản Phàm thoái thác nói trong đội có nhiệm vụ khẩn cấp rồi chuồn ...

Chạy sớm cho rồi, tuần sau khỏi đi nữa, tránh cha mẹ ở nhà bị hắt hơi mà không biết là ai chửi, ai thích tới thì tới, Giản Phàm hậm hực nghĩ, đi bộ vào đội, ba lô khoác trên lưng chính là thành tích công tác cả một tuần, bảng biểu thống kê trong địa bàn đã đủ, xem như có thể ăn nói với đội trưởng rồi.

Vừa mới tới cổng đội thì Tiểu Lý ở phòng trực ban gọi có người tìm, thứ sáu rồi, người văn phòng đã tắn cả hết, đội hình cảnh không bận rộn như đồn công an. Giản Phàm vừa tới phòng trực ban thì Dương Hồng Hạnh và Lương Vũ Vân từ trong khu nhà đi rằ, biết chuyến này y ra ngoài làm việc, hỏi thăm cảm giác thế nào, ba người nói chuyện đi vào phòng trực ban.

Trong phòng có một nam một nữ ngồi đợi trên ghế, nam nhân quần âu, sơ mi trắng, nóng thế này mà còn thắt cả vát chỉnh tề, nữ thì mặc bộ OL chưa tới 30, phong vận không tệ, cả hai đều là người lạ.

Lương Vũ Vân mặt hí ha hí hửng trêu ngay:” Ai đó, ai đó, Giản Phàm, bạn gái anh hả?”

“ Vớ vẩn, không quen, các vị là ai?” Giản Phàm quát hai người đằng sau, chất vấn hai người đằng trước:

“ Anh Giản, kẻ hèn này họ Lý, tên Trang Thành, công ty trang trí Minh Môn, hôm quả tôi đã tới, hôm nay đợi ba tiếng, đây là danh thiếp của tôi.”

Nam nhân tuổi hai tám hai chín, cách ăn mặc nhìn là biết nhân viên tiêu thụ chạy suốt ngày, Giản Phàm cũng từng làm nghề này, xem danh thiếp mới chú ý ngực áo cả hai đều có biển gắn biển tên Trang trí Minh Môn, không hiểu sao hai người này tới đây:” Tôi không quen hai vị.”

“ Giới thiệu là quen mà, vị này là cô Lê Na nhà thiết kế nội thất hàng đầu của công ty tôi, trang trí nội thất mà anh ủy thác đã hoàn thành bản thảo, phong cách cụ thể cần anh định đoạt, chúng tôi sẽ tiến thành thiết kế chi tiết hơn .. Mời anh xem.” Người kia giới thiệu, cô gái đưa tới bốn bản vẽ:

Giản Phàm còn chưa hiểu đầu cuả tai nheo thế nào, Lương Vũ Vân kinh ngạc thốt lên:” Oa, Giản Phàm, anh mua nhà rồi kia à, lại còn mời cả nhà thiết kế chuyên nghiệp, ăn chơi thật đấy.”

“ Để em xem nào.” Dương Hồng Hạnh thì đoạt ngày lấy bản vẽ phác thảo, nhìn một cái đã thốt lên:” Oa không tệ, trang trí kiểu Âu phải không?”

“ Vâng, cô thật có nhãn quảng.” Lệ Na không chú ý chính chủ đang á khẩu, cái miệng khéo léo chuyên nghiệp:” Đây là phong cách Châu Âu, phòng khách và ban công có thể tổ chức tiệc ánh nến, phòng ngủ chính sử dụng giường đồng, một loại phong cách giả cổ, đồ giả dụng nên dùng gỗ lim, thể hiện được phong cách cao nhã của chủ nhân, tường chính diện treo một bức tranh danh nhân nữa là hoàn mỹ. Đây là loại trang trí ấm áp, thích hợp cho đôi vợ chồng thế hệ 8x, lấy màu tía, vàng làm sắc màu chủ đạo ... Đây là phong cách xâ hoa, phòng ngủ nhỏ có tủ rượu, quầy bar, thể hiện thân phận tôn quý ...”

“ Tôi thích kiểu Âu.” Lương Vũ Vân hào hứng phát biểu ý kiến:

“ Em khỏi nói đi, nhãn quảng kiểu gì thế, phong cách giả cổ mới có không khí, chỗ ngăn cách này đẹp quá, làm ra có được như vậy không?” Dương Hồng Hạnh hỏi cứ như nhà mình:

“ Đương nhiên là được.” Lệ Na mỉm cười:

Ba cô gái nói một hồi làm Giản Phàm tỉnh lại, chỉ bản vẽ trong tấy Lương Vũ Vân:” Vũ Vân, phòng ngủ trang trí kiểu Châu Âu, sau này chuyên môn chiêu đãi em nhé?”

“ Thế sao? Em phải cảm ơn anh thế nào đây?” Lương Vũ Vân chưa nghe ra cái bẫy gài trong đó, cười như hoa nở:

“ Hồng Hạnh.” Giản Phàm quảy sang chỉ phòng ngủ giữa:” Nơi này trang trí kiểu phục cổ, chuyên môn giành cho em, đồng ý không?”

“ Cũng được.” Dương Hồng Hạnh cũng không nhận ra đang bị đặt bẫy:

“ À đúng rồi, còn vấn đề nho nhỏ nữa, các em giúp anh tham khảo luôn.” Giản Phàm nói hết sức nghiêm túc làm hai cô gái chăm chú nhìn đợi góp ý:” Hai phòng phong cách khác nhau, vậy mỗi tối anh nên ngủ với ai?”

Hai cô gái tức thì sực tỉnh, một đá một đấm, miệng đồng thanh:” Chết đi, anh đừng mơ.”

Người công ty trang trí và Tiểu Lý đều không nhịn được cười, Dương Hồng Hạnh mặt đỏ bừng bừng kéo Lương Vũ Vân đi, không thèm để ý loại người mặt dày vô sỉ đó nữa. Giản Phàm bị trúng hai phát đòn đau, còn đang nhăn nhó, Lệ Na nén cười khách khí hỏi:” Anh Giản, anh thích kiểu nào?”

“ Không thích kiểu nào hết.” Giản Phàm lắc đầu, có chút đáng tiếc ném bản vẻ lại, thành thực mà nói, đều là thiết kế tốt, thể hiện căn nhà ấm áp, nhưng vấn đề thì rất lớn:

Hai người kia không giận, Lệ Na nhặt lại bản vẽ:” Không sao, chúng tôi có thể thiết kế lại.”

“ Còn chưa chịu thôi à? Hai người ra đây ... ra đây!” Có Tiểu Lý ở đó nên không tiện nói, Giản Phàm gọi hai người kia ra sân, mắng luôn:” Tôi không biết hai người làm sao mà mò được tới tận đây để tiếp thị, tôi không cần, cũng không định trang trí nhà ... Mà tôi nói này, các người làm việc quá đáng rồi, không chú ý chút riêng tư gì cả, tôi mua nhà có mấy ngày mà các ngươi đã biết, còn tìm tới đơn vị, nói oang oang lên.”

Hai người kia ngạc nhiên lắm, người nam phân buả:” Giữa chúng ta hẳn là có hiểu lầm, anh là Giản Phàm phải không? Đội anh có mấy Giản Phàm?”

“ Đúng, chính tôi, cả đội chỉ có mình tôi.”

“ Nhà anh ở phòng 4020 tòa nhà 40 tiểu khu Bình An phải không?”

“ Đúng.”

“ Vậy thì không sai được.” Người nam yên tấm giải thích:” Là thế này, anh trai anh ba ngày trước tới công ty chúng tôi đặt thiết kế, bạn gái anh chọn quả vài kiểu, chúng tôi tới đây tìm anh xác nhận lại.”

“ Cái gì? Anh trai tôi, tôi làm gì có anh? Cả bạn gái nữa, mọi người nói cái gì thế?” Giản Phàm nói tới đó thì giật mình, kéo người nam hỏi nhỏ: “ Anh tôi trông thể nào?”

“ Cao chừng này, để râu, đầu to, rất hào sảng.” Người nam miêu tả:

Thôi, nghe tới đầu to là quá đủ biết ai rồi, đặc điểm này quá nổi bật, Giản Phàm dở khóc dở cười xuả tắy:” Anh ta trêu tôi đấy, hai vị đừng tưởng thật, không có chuyện đó đâu, tôi tạm thời không định trang trí, hai vị tự nhiên.”

Thấy Giản Phàm nói xong bỏ đi, người nam vội ngăn lại:” Anh Giản, thiết kế đã làm rằ, đá lát sàn đã đặt, nếu anh không làm nữa là lỗ lớn đấy.”

“ Đáng đời.” Giản Phàm không thèm để ý:

“ Ài, anh nên hiểu, không phải chúng tôi lỗ, mà là anh lỗ, tiền đã đưa rồi, chúng tôi không trả lại đâu đấy.” Người nam thở dài: “ Tiền đảm bảo là 5 vạn, đã giao hết.”

Nữ thiết kế Lệ Na nói thêm: “ Anh Giản, đừng phụ ý tốt của bạn gái anh, giờ đá lát nền đã vận chuyển tới dưới nhà, ba tiếng rồi, nếu không mang vào nhà, quản lý sẽ tìm anh đấy, cô ấy vẫn đợi ở đó. Nếu không anh tới xử lý, chúng tôi dễ ăn nói.”

“ Cái này ... Được rồi. “ Giản Phàm mấy ngày quả trốn Đường Đại Đầu, cứ nghĩ thoát rồi, không ngờ tên đó giở trò làm người ta vô kế khả thi, không muốn làm khó người không liên quản: “ Đi thôi ... Tôi cũng lâu lắm rồi không tới xem căn nhà đó.”

Hai người kia tức thì cao hứng, lên xe công ty tới tiểu khu Bình An.

Bình Luận (0)
Comment