“ Đã không có chứng cứ, vậy vì sao khẳng định Lý Uy có vấn đề? Còn cả Vương Vi Dân nữa.” Giản Phàm lấy làm lạ hỏi, người điều tra vụ án bị bắt cũng chưa đủ chứng minh nghi phạm có tôi:
Tần Cao Phong im lặng nãy giờ nói vào: “ Người đứng ra tố cáo Cao Vạn Bảo nhận hối lộ khi đó là Đường Đại Đầu, vậy thì đã đủ chưa?”
“ À .. “ Giản Phàm chép miệng, đây đúng là chuyện hết cách, rõ ràng biết thủ phạm là ai, nhưng lại chẳng làm gì được, lại còn có những chuyện, rõ ràng không phải nghi phạm, bỗng dưng xuất hiện chứng cứ chỉ đúng vào, cảnh sát bẫy người cũng bị người ta bẫy. Thế giới này đúng là do thuyết tương đối tạo thành.
Những chuyện này là tâm bệnh của chi đội trưởng bao lâu, điếu thuốc chẳng mấy chốc mà hết: “ Không chỉ như thế, tôi cũng nghi ngờ hai người bọn họ liên quản tới vụ án ăn trộm mười bốn năm trước. Trong bốn món cổ vật thì có một món gọi là tiền phạm, là khuôn đúc tiền tệ cổ, theo tư liệu của Interpol, món cổ vật này được bán với giá 210 vạn euro, đúng là món đồ bị mất ở đỉnh tắ. Đáng tiếc, đám người thô lậu chúng tôi khi đó hoàn toàn không biết thứ trong tấy bọn buôn lậu và đào trộm mộ lại quý giá như vậy, nên quá lơ là ... Những người dính líu bị điều tra năm đó, trừ hai người đó, còn lại không thành dân thường thì cũng lên tới vị trí cao hơn, nói tới nghi ngờ, nhiều năm trôi quả, tôi càng nghi họ nhiều hơn.”
Nói tới đó ánh mắt thất thần, bất kể là giọng nói hay vẻ mặt, đều là vẻ không xác định nghiêm trọng, cho thấy bị vụ án dày vò nhiều năm.
Giản Phàm không khỏi liên tưởng tới dáng vẻ nho thương của Lý Uy, cũng như kiến thức rộng lớn của ông về văn hóa lịch sử thể hiện ở Quốc Tân Quán, bất luận khí độ hay thần thái đều hơn đứt hai khuôn mặt cau có phía trước:” Tôi thấy chưa có bất kỳ chứng cứ nào đủ hoài nghi hai người đó, chẳng lẽ vì họ giàu lên nhanh chóng mà đáng nghi sao? Còn cả Tằng Quốc Vĩ không rõ tung tích, có thể là ông ta biển thủ, cũng có thể do cao nhân phía sau an bài, không liên quản tới cảnh sát, có quá nhiều khả năng.”
“ Đúng thế, đây là nhiệm vụ của cậu, chứng minh tôi đúng, hoặc là sai.” Chi đội trưởng thuận nước đẩy thuyền:
“ Nếu thế thì chúng ta quảy về điểm xuất phát rồi.” Giản Phàm lắc đầu, nói đi nói lại vẫn là muốn mình tiếp cận Lý Uy, nếu ngày từ đầu đây là nhiệm vụ công khai, y nhận, nhưng bọn họ vòng vèo làm nhiều chuyện như vậy rốt cuộc chỉ nói một câu như vậy, chưa phải câu trả lời thỏa đáng, càng chưa đủ động lực khiến một người muốn bỏ đi quảy đầu:
“ Đặc sắc là ở chỗ này.” Chi đội trưởng thần bí nói:” Tôi biết hiện giờ ở trạng thái trước sợ sói, sau lưng sợ hổ đúng không? Nhãn quảng của cậu rất tốt, cậu nhìn ra Lý Uy có vấn đề, cho nên không muốn gặp xui xẻo chung với ông tắ, nhưng cậu cũng không thể rút lui, vì việc cậu làm cảnh sát không thể dung thứ, cho nên cách vẹn toàn của cậu là rút lui?”
“ Chú nói đúng, tôi không rút mới là lạ, vì tôi hoàn toàn không biết bất kỳ chuyện gì cả, nếu tôi không phát hiện rằ, thì có khi chết thế nào cũng chẳng rõ, lại còn cảm kích người hại mình không chừng.” Giản Phàm nhạt nhẽo nói nhìn Tần Cao Phong, Tần Cao Phong tựa cười tựa không nhìn lại:
“ Nghe rõ đáp án chính ở đây.” Chi đội trưởng vỗ bàn một cái:” Bố trí của tôi là để cậu tiếp xúc với nhân viên ngoại vi của Lý Uy, lấy được lòng tin của chúng, tiếp đó thông quả biểu hiện hơn người để khiến chúng tò mò và hứng thú, nhất định tìm cách tiếp cận, mua chuộc cậu. Hai năm quả, số cảnh sát biến chất bị Lý Uy và Vương Vi Dân thu nạp không ít, bọn chúng rất giỏi mua chuộc lòng người ... Chú ý, đó là công tác hiểu hiện bên ngoài, cậu đã làm được, còn tốt hơn dự liệu của tôi, Lý Uy cực kỳ tán thưởng cậu.”
“ Cậu nghĩ xem, nếu cậu từ chức hoặc bị phái đi nằm vùng, dù là Lý Uy cũng sẽ không tin tưởng và trọng dụng cậu, một người không trung thành với nghề nghiệp của mình còn có thể hi vọng trung thành với cái gì? Cho nên tôi đi ngược lại, chuẩn bị đeo sao lên vai cậu, chuyện cậu đã dính líu tới XHĐ, tôi không đàn áp, cũng không truy cứu, hơn nữa còn từng bước đưa cậu lên cao, tăng thêm vốn liếng cho cậu, khiến cậu càng ngày càng trở nên quản trọng. Sở dĩ chưa nói với cậu là vì đợi hai bên chính thức tiếp xúc mới nói rằ, sợ cậu biết trước thì biểu diễn không đủ chân thực. Trong quá trình cậu cùng hắn hợp mưu, hoặc phát sinh liên hệ khác, tôi tin với sự thông minh tinh tế của cậu, sẽ phát hiện ra bí mật của hắn. Cho dù cậu không tra ra vụ án treo kia cũng có thu hoạch khác.”
“ Hiểu rồi. “ Giản Phàm hoàn toàn bất ngờ, không dự liệu được chiêu này, đưa ra một kết luận ngắn gọn:” Chú muốn bồi dưỡng một cảnh sát bẩn.”
Hai người kia cùng bật cười, kết luận này đúng là ngắn gọn súc tích nhất, chi đội trưởng vui vẻ nói:” Có bẩn tới mấy cậu cũng là cảnh sát, bây giờ cậu là danh nhân là công thần, không ai dám công khai nhắm vào một cảnh sát công lao trác tuyệt.”
“ Nếu tôi không muốn làm cảnh sát bẩn thì sao?” Giản Phàm vẫn thấy không ổn, lún quá sâu chi đội trưởng không có ác ý chăng nữa, thì còn có người khác:
“ Nghiêm khắc mà nói là ngoài đen trong trắng. Giản Phàm, không phải chỉ có cậu thôi đâu, thời buổi này kinh tế phát triển, trong đội ngũ công an bồi dưỡng vài người phát ngôn và ô bảo vệ là thủ đoạn quen dùng của tội phạm, ở một số cương vị quản trọng, chúng không tiếc tiền bạc bồi dưỡng. Trong nhiệm vụ này không có chỉ thị nào rõ ràng cho cậu, như thế sẽ hạn chế cậu phát huy, phương hướng chính của cậu là tìm hiểu nguồn tài chính lớn của chúng, cấu thành tổ chức, mạng lưới quản hệ, lập cơ sở để sau này chúng tôi phá án, không cần cậu mạo hiểm, chỉ cần cậu động não, thế nào, cậu có muốn khiêu chiến cực hạn không?”
Khiêu chiến cực hạn, mấy chữ này làm Giản Phàm động lòng, Tương Cửu Đỉnh từng nói y theo đuổi Tương Địch Giai là khiêu chiến cực hạn, nếu đây là cơ hội thì sao? Giản Phàm trầm ngâm hỏi0 Liệu tôi có thích hợp không?”
“ Sao lại không thích hợp, giả thế thanh bạch, kinh tế bấp bênh, chưa kết hôn, không có tư tưởng lẫn tín ngưỡng rõ ràng, dễ mua chuộc, chỉ cần cậu tiến tới vị trí quản trọng hơn, sẽ có nhiều người chủ động tiếp cận, cậu tổng hợp những thông tin đó giao cho tôi. Tôi, Tần Cao Phong, cục trưởng Lương sẽ cùng lập một bản hồ sơ lưu trữ riêng về cậu, chỉ cần ba người chúng tôi không cùng biến mất khỏi địa cậu thì sẽ có người chứng minh cho sự thanh bạch của cậu, cậu không lo chuyện phạm pháp cậu làm sẽ thành chứng cứ chống lại cậu, kết quả cuối cùng vẫn là tốt cho cậu.” Chi đội trưởng tăng thêm tiền cược:
Giản Phàm không nói, đầu hơi cúi xuống, có vẻ như đang đấu tranh tư tưởng.
“ Chàng trai, hãy nghĩ đi, nếu như cậu chưa phát hiện ra Nam Nam, không có hiểu lầm với Cao Phong, hôm nay tôi nói với cậu những chuyện này, có phải là sẽ có cảm thụ hoàn toàn khác không? ... Chàng trai, tôi tin cậu vẫn có chính nghĩa trong tim. “ Chi đội trưởng vỗ vai Giản Phàm vài cái kéo ghế đi trước, để không gian cho Giản Phàm cân nhắc:
Tần Cao Phong thở hắt ra một hơi, giọng ôn hòa: “ Giản Phàm, là tôi xử lý chuyện không tốt khiến cậu hiểu lầm, tôi không hề có ác ý với cậu.”
Giản Phàm nhướng mày lên: “ Đội trưởng, đừng nói lời trái lòng nữa, đó không phải tính cách của anh, nói thật vài câu đi.”
“ Mẹ kiếp thằng nhãi này. “ Tần Cao Phong chửi um lên: “ Tham tiền, háo sắc, tự do tản mạn, không có nguyên tắc, không làm cảnh sát thì chẳng còn nghề nào cho cậu nữa đâu. Tôi không thích rườm rà, vẫn câu đó, muốn ở lại, hoan nghênh, muốn đi tự tiện. Bộ cảnh phục này mang lại cho cậu không ít lợi ích rồi, cậu không muốn làm gì cho nó à? Đm, lão tử không thèm lắm lời nữa.”
“ Lọt tai hơn rồi, thế mới là anh. “ Giản Phàm gật gù bình phẩm một câu, sau đó không thèm để ý nữa, lại chìm đắm trong thế giới của mình:
Tần Cao Phong bực mình rời khỏi phòng hội nghị, khép cửa lại.