Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 83 - Chương 005: Đêm Khuya Trong Trường.

Hắc Oa Chương 005: Đêm khuya trong trường.

Giản Phàm đang nghĩ bậy bạ, không ngờ Dương Hồng Hạnh đứng lại, quảy sang, có vài phần rụt rè, lại như xấu hổ không dám mở miệng: “ Anh Giản Phàm, em có một thỉnh cầu nho nhỏ, không biết anh có thể thỏa mãn không?”

Đứng trong chỗ tối không nhìn thấy vẻ mặt của nhau, nghe một câu thỏ thẻ như vậy, Giản Phàm giật mình, tức tốc nhìn quảnh, không thấy bóng dáng ai hết, nín thở hỏi: “ Cái gì?”

Có phải là ôm một cái, hay là hôn một cái? Chẳng lẽ là ... dã chiến, trời ơi, em dám nhưng anh lại không dám đâu, anh có bạn gái rồi mà, không để phản bội cô ấy, đừng biến anh thành cầm thú.

Hai người bất tri bất giác đi rất gần nhau rồi, lúc này đêm khuya tĩnh mịch, bốn phía không người, giác quản nhạy bén gấp mấy lần, mũi thoảng thấy mùi thơm thân thể ..

“ Ngày mai, ngày mai là sinh nhật em, em muốn mời anh, ngoài đám chị em, trong số nam sinh, em chỉ mời anh ... Anh, anh không từ chối chứ?”

“ À ...” Giản Phàm không biết là mình vừa thở phào hay thất vọng nữa, dù sao cũng không phải làm cầm thú rồi:” Lớp trưởng, không hay đâu, đám nữ sinh bọn em thấy anh như thấy phần tử tội phạm, bọn em chơi cho thoải mái, đừng để anh làm thiếu tự nhiên.”

“ Đừng mà ... Em khó khăn lắm mới dám lấy dũng khí nói với anh, sao anh lại như thế, em lần đầu mời nam sinh tham giả sinh nhật đấy.” Giọng Dương Hồng Hạnh mang theo muôn phần thất vọng:” Anh không hiểu con gái, tám chị em trong KTX nữ đều thích anh, anh hài hước, hóm hỉnh, đối xử với ai cũng nhiệt tình. Anh xem đám con trai khác trong lớp, trông chả ra sao, suốt ngày theo sau lưng nữ sinh lấy lòng.”

Giản Phàm nghe mà nhũn người, biết người ta dùng mỹ nhân kế với mình chẳng có ý tốt gì cả, vậy mà mức độ cảnh giác ngày càng thấp, làm nam nhân nó khốn khổ thế, biết nữ nhân chưa chắc đã thật lòng mà không kìm được lừa dối bản thân, miễn cưỡng lấy cớ:” Nhưng mà anh không xin phép được đâu, huấn luyện viên của chúng ta mặt sắt vô tình, nói ngon nói ngọt thế nào cũng vô ích.”

“ Anh Giản Phàm, tường có cao, em cũng nhảy ra được, chẳng lẽ anh không nhảy quả? Vả lại không chiếm dụng thời gian huấn luyện, 12 giờ 30 trưa, ăn một bữa cơm thôi, em phái xe đợi bên ngoài, 2 giờ về, đảm bảo không ai biết ... Anh đồng ý nhé, em đảm bảo với các chị em rồi, thế nào cũng mời được anh ... Anh Giản Phàm, đồng ý đi mà.”

Rồi, mỹ nhân đưa tấy ra kéo tấy Giản Phàm, thế là chút lý trí còn lại cũng mất luôn, đầu chưa kịp nghĩ, tai đã nghe thấy miệng trả lời:” Được, anh liều mạng bồi mỹ nữ ... Nhưng mà đừng để huấn luyện viên phát hiện.”

“ Tuyệt quá ... Em biết là anh sẽ đồng ý mà.” Dương Hồng Hạnh vui sướng vỗ tắy:

Thế là quản hệ hai người càng kéo gần thêm vài phần, nói chuyện từ hiện thật tới nghề nghiệp, từ nghề nghiệp tới tương lai, không biết nói chuyện bao lâu, Dương Hồng Hạnh bị Giản Phàm chọc cười bao lần, tới khi còi báo tới giờ tắt đèn vang lên, Giản Phàm mới đưa mỹ nhân tới dưới KTX nữ.

Dương Hồng Hạnh còn quyến luyến hơn Giản Phàm, không biết từ lúc nào đã nắm tấy y, quảy đầu nhìn đầy ôn nhu:” Giản Phàm, trưa mai em đợi anh ở góc đông bắc trường, không gặp không về.”

“ Không gặp không về.”

“ Bái bai, em đợi anh.”

Dương Hồng Hạnh vẫy vẫy tắy, giọng muôn phần lưu luyến, vừa đi về KTX vừa quảy đầu nhìn ...

Giản Phàm cũng mừng rỡ nhảy tưng tưng về KTX, dọc đường còn ngêu ngao hát:

- Gió thổi dương liếu cây đầy hoa

Chim khách trên đầu ríu rít ca

Anh làm cảnh sát vận đào hoa

Chị em tám cô đều thích cả ... ha ha ha ...

Không đúng, không thể cả tám đều thích được, Giản Phàm hát tới đó dừng lại, em gái béo kia mình không tiêu hóa nổi ... Đúng rồi, sau này giới thiệu cho Phí Sĩ Thanh ... Ha ha ha.

Nghĩ tới chỗ đắc ý, Giản Phàm bị chính mình chọc cười phá lên.

Trong phòng 202 KTX nữ, mấy đôi mắt ẩn trong bóng tối nhìn theo Giản Phàm vừa hát bậy bạ vừa đi, tới khi Dương Hồng Hạnh vừa vào phòng liền xúm cả tới mồm năm miệng mười hỏi han.

“ Lớp trưởng thế nào rồi?”

“ Y có đồng ý không?”

“ Còn phải nói à, đại tỷ đã ra tắy, hi sinh nữ sắc, dù ai cũng không chịu nổi.”

“ Vậy chẳng phải bị tên đó đụng chạm một phen rồi à?”

Mấy cô nữ sinh trêu ghẹo, Dương Hồng Hạnh theo âm thanh và tóm người cấu véo, có điều đợi ngồi xuống rồi, giọng khinh bỉ0 Còn phải hoài nghi sao? Chị đấy háy mắt một cái là y lật đật chạy theo như chó con rồi ... Cho các cô biết, mai theo kế hoạch hành động, ai để lộ, tôi xử người đó. Lần này chúng ta phải cho y một bài học, từ lúc vào trường, tên đó khiến chúng ta bẽ mặt bao lần rồi.”

“ Đúng, không thể tha cho y, phải khiến y tởn tới già luôn.” Đến giờ tắt đèn rồi, trong phòng tối om, không rõ ai vào ai, nhưng giọng điệu rõ ràng có thù như biển với Giản Phàm:

“ Đúng thế, tức chết đi thôi, y dám nói thấy em là muốn tự vệ. Thật ác độc.” Giọng nói này chắc chắn là của Ngưu Manh Manh:

Những tiếng cười khúc khích vang khắp phòng, nữ sinh trong trường ít, ai cũng quen được người khác nâng niu, ngày cả huấn luyện viên cũng khách khí, chỉ duy nhất tên Giản Phàm đó buông lời ác độc, lưu manh liên miên bất tuyệt, gần như toàn bộ nữ sinh đều bị y trêu ghẹo tới mức muốn độn thổ, cuối cùng nước cũng tràn ly, quyết định liên hiệp lại cho y một bài học.

“ Vũ Vân, đặt bàn chưa?”

“ Rồi, Dật Hương Viên, bàn mười người.”

“ Thục Viện, xe không vấn đề gì chứ?”

“ Đã xong, hai cái, bọn em đi trước, chuẩn bị cho chị một chiếc.”

“ Ngày mai theo kế hoạch mà làm, Vũ Vân, Tú Uyển, hai cô lái xe, số còn lại theo tôi xem trò hay.”

“ Vâng, đại tỷ.”

Các nữ sinh cười rũ rượi đùa nghịch, xem ra kế hoạch đã được ủ mưu từ lâu, nhốn nháo một phen mới chia nhau ra về phòng nghỉ ngơi.

Trong bóng tối, bốn cô gái phòng 202 chẳng sao ngủ nổi, lăn quả lật lại, Ngưu Manh Manh ngủ ở giường trên nghe thấy tiếng trở mình, hạ giọng hỏi:” Đại tỷ, chị không ngủ được à?”

“ Không phải, sao thế Manh Manh?”

“ Không có gì, chúng ta ở cùng nhau thật thích, trước kia em ở nhà suốt, chỉ chơi một mình, ngày ngày vào mạng, ngủ, ngày cả mua sắm cũng online, nếu có nhiều chị thế này thì tốt rồi.”

“ Hi hi, giờ không phải gọi là chị rồi sao? Được, chị nhận đứa em gái này.” Dương Hồng Hạnh trong đám nữ sinh không phải là nhiều tuổi nhất, nhưng cô cá tính mạnh mẽ, vô hình trung trở thành lãnh tụ, đặc biệt là loại trạch nữ không có chủ ý như Ngưu Manh Manh càng coi như chị ruột.

Ngừng một lúc, Ngưu Manh Manh lại hỏi khẽ:” Đại tỷ, chị đã từng yêu chưa?”

“ Em hỏi chuyện này làm gì?”

“ Em hỏi thôi mà, cảm giác ở cùng nam nhân ra sao nhỉ?”

“ Làm sao chị biết, chị chưa bao giờ yêu.”

Câu này của Dương Hồng Hạnh vừa phát rằ, hai cô gái còn lại đều cười ra tiếng, té ra đều chưa ngủ.

Lương Vũ Vân là cười vui nhất, cô gái này bị Giản Phàm đặt biệt danh Thổ Phỉ, Phỉ Nữ, tính cách táo tợn: “ Lớp trưởng, không phải chị là xử nữ đấy chứ?”

Dương Hồng Hạnh vênh mặt thách thức:” Phải thì sao nào?”

“ Chị mà là xử nữ thì em là nữ tu rồi.”

Tần Thục Vân xì một tiếng rõ to:” Nếu Vũ Vân cô mà là nữ tu thì tôi là thánh nữ.”

“ Này, này coi thường quyền uy lớp trưởng đấy à, cẩn thận mai phái hai cô đi tiếp rượu Giản Phàm.” Dương Hồng Hạnh cười mắng:

“ Được thôi, tôi sẵn lòng, uống say rồi cùng Giản Phàm tình một đêm cho các cô hâm mộ chết, ở chỗ này thật buồn, kiếm tiểu soái cả mua quả quả ngày cũng được. “ Lương Vũ Vân là cô gái lưu manh nhất, trong máy vi tính lưu trữ mấy chục bộ phim sex, thường xuyên đóng cửa lại cùng các nữ sinh khác xem, người khác xem tới đỏ mặt, bản thân thì cười suốt.

Tần Thục Vân bũi môi xem thường:” Cô đừng vui mừng quá sớm, y có nổi không, cái mặt trắng đó e lên giường chẳng làm nên trò gì, hay là để tôi chọn cho cô vài mãnh nam trong đội, đảm bảo thỏa mãn.”

“ Được, tôi nhận hết.”

Hai cô gái vừa cười còn thò tấy đánh nhau, làm hai cái giường cứ kêu ken két.

Bình Luận (0)
Comment