Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 1050 - Chương 998: Trong Nhà Chưa Tỏ, Ngoài Ngõ Đã Tường

Chương 998: Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường Chương 998: Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tườngChương 998: Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường

Yên Kinh, những ngày này Hoàn Nhan Tà Dã vẫn luôn chú ý nội loạn của triều Tống. Y nhận được tình báo kỹ càng từ Đỗ Sung và Tần Cối, Triệu Cát sẽ phát động chính biến cung đình lúc sắc lập Thái tử.

Nói thật, Hoàn Nhan Tà Dã cũng không coi trọng chính biến cung đình của Triệu Cát. Thời cơ lựa chọn không đúng, quân Tống vừa diệt Tây Hạ, uy vọng của Thiên tử triều Tống như mặt trời ban trưa, phát động chính biến cung đình lúc này, cho dù thành công, làm sao có thể khiển bách quan và người trong thiên hạ thần phục?

Đương nhiên, nếu như bởi vậy mà triều Tống đại loạn, y vẫn vui vẻ mà xem. Vì thế, y đặc biệt sắp xếp thích khách ám sát Lý Diên Khánh ở Lâm An, chính là muốn trợ giúp một chút sức lực cho Triệu Cát. Nếu như Lý Diên Khánh chết rồi, không chỉ hoàng vị của Triệu Cát có thể chậm rãi ngồi vững vàng, mà Kim quốc cũng loại bỏ một mối họa lớn trong lòng.

Chỉ là kết quả cuối cùng lại khiến Hoàn Nhan Tà Dã thất vọng. Lý Diên Khánh hai lần tránh thoát đại nạn. Hoàn Nhan Tà Dã hiểu được, lần chính biến cung đình này của Triệu Cát nguy hiểm rồi.

Trong thư phòng, Hoàn Nhan Tà Dã chắp tay đứng trước cửa sổ, nghe thị vệ sau lưng bẩm báo thư khẩn từ Phủ Lâm An.

- Tin tức mới nhất là đại quân của Lý Diên Khánh đã tiến vào Phủ Lâm An, được sắc phong làm Nhiếp Chính Vương Giám Quốc…

- Được rồi!

Hoàn Nhan Tà Dã ngắt lời thị vệ:

- Không cần báo cáo, ra ngoài đi! Thuận tiện tìm Quách Dược Sư tới cho ta.

- Tuân lệnh!

Thị vệ thi lễ lui xuống.

Hoàn Nhan Tà Dã tràn ngập bực bội trong lòng, chuyện y lo lắng rốt cuộc xảy ra, Lý Diên Khánh nắm trong tay triều chính Đại Tống, tài nguyên mà hắn có đã không chỉ là Tây Bắc và Ba Thục, mà là toàn bộ Đại Tống, đây không thể nghi ngờ là như hổ thêm cánh.

- Cút con bà nó!

Hoàn Nhan Tà Dã phiền muộn khó nhịn trong lòng, y rống một tiếng, nện mạnh một quyền lên bàn, ầm một tiếng, chiếc bàn bị nện vỡ.

Lúc này, có thân binh bẩm báo ngoài cửa:

- Quách tướng quân tới rồi.

Hoàn Nhan Tà Dã chậm rãi khắc chế phiền não trong lòng, gật đầu nói:

- Để hắn tiến vào!

Một lát, Quách Dược Sư đi vào trong phòng, y vừa nhìn liền thấy chiếc bàn bị chia ra làm hai, dưới chân không khỏi trì trệ, hơi bất an trong lòng.

- Ti chức tham kiến Đô Nguyên Soái!

Lúc này, Hoàn Nhan Tà Dã đã hoàn toàn tỉnh táo lại, y chỉ vào chiếc bàn cười nói:

- Gần đây thân thể hơi nặng, ngồi vỡ cả cái bàn.

- Ha ha! Để thị vệ thay đổi một chiếc rắn chắc một chút.

Quách Dược Sư cười khan một tiếng, y nhìn thấy rõ ràng chiếc bàn bị nện nứt ra, mà không phải ngồi nứt.

- Xin tùy tiện ngồi đi!

Hoàn Nhan Tà Dã gần đây rất khách khí với Quách Dược Sư. Tháng trước Quách Dược Sư nhắc nhở y, Liêu quốc khống chế nghiêm ngặt binh khí của dân tộc thảo nguyên, họ không có khả năng có lượng lớn binh khí như vậy, rất có thể có người đang ủng hộ phía sau. Hoàn Nhan Tà Dã lập tức phái người đi điều tra, kết quả tra được, binh khí của dân tộc thảo nguyên đều đến từ Tây Hạ.

Đây đương nhiên không phải Tây Hạ cung cấp, Tây Hạ đã diệt quốc rồi, vũ khí của bản thân còn không đủ chống cự quân Tống. Đây là Lý Diên Khánh cung cấp cho thảo nguyên, chỉ hắn có được rất nhiều binh khí, cũng chỉ hắn mới muốn làm ra loại chuyện này.

Kết quả điều tra này khiến Hoàn Nhan Tà Dã cực kỳ nổi nóng, nhưng cùng lúc cũng tràn ngập cảnh giác. Lý Diên Khánh rõ ràng muốn mượn tay dân tộc thảo nguyên suy yếu Kim quốc, ngăn chặn Kim binh.

Chỉ tiếc nội bộ Kim quốc coi trọng thảo nguyên hơn triều Tống, lại bác bỏ đề nghị rút quân của y, toàn tâm toàn ý muốn chinh phục thảo nguyên Mạc Bắc, điều này khiến Hoàn Nhan Tà Dã cực kỳ phiền muộn trong lòng.

- Không biết Đô Nguyên Soái tìm ti chức tới…

Quách Dược Sư thấy Hoàn Nhan Tà Dã hơi thất thần, liền nhỏ giọng nhắc nhở y.

Hoàn Nhan Tà Dã gật đầu:

- Gần đây thế cục mặt phía nam hơi bất ổn!

- Ti chức cũng nghe nói, dường như Lâm An xảy ra chính biến cung đình, Triệu Cát trở lại vị trí cũ lần nữa.

- Đó đã là tin tức cũ rồi, tin tức mới nhất là, Lý Diên Khánh trấn áp chính biến cung đình, được phong làm Nhiếp Chính Vương Giám Quốc, đứa trẻ hai tuổi đăng cơ làm Đế.

Quách Dược Sư lập tức ngẩn người, Lý Diên Khánh lại làm Nhiếp Chính Vương Giám Quốc, điều này không tốt nha!

- Đô Nguyên Soái, đây không phải tin tức tốt đối với chúng ta!

Hoàn Nhan Tà Dã khẽ thở dài một tiếng:

- Đâu chỉ không phải tin tức tốt, quả thực chính là một tin dữ. Ta hoài nghi một khi quyền lực của hắn vững chắc, hắn sẽ xé bỏ hiệp nghị đình chiến, bắc công quy mô lớn.

- Nếu như vậy, Đô Nguyên Soái cần phải nhắc nhở Lưu Dự!

- Ta đã phái người đi nhắc nhở hắn, nói thật, gần đây hắn khiến ta rất thất vọng.

Quách Dược Sư không dám tùy ý tiếp lời, đành kiên nhẫn nghe tiếp. Hoàn Nhan Tà Dã tiếp tục nói:

- Lần này Lý Diên Khánh có thể đánh bại quân đội của Triệu Cát, nguyên nhân căn bản là hắn điều từ Kinh Triệu tới ba vạn kỵ binh tinh nhuệ, họ đối phó quân Tống Giang Nam giống như bẻ cành khô. Đội kỵ binh này mượn đường Trung Nguyên xuôi nam, Lưu Dự liền để mặc họ xuyên qua khu vực Trung Nguyên, không hề có bất kỳ ngăn cản nào, thậm chí cũng không báo cáo cho ta.

Hoàn Nhan Tà Dã nói xong lời cuối, lửa giận trong lòng lại dâng lên, y nhìn Quách Dược Sư nói:

- Ngươi giải thích cho ta một chút, hắn làm như vậy là có ý gì?

Quách Dược Sư ngẩn người, kêu mình tới chính là vì hỏi chuyện này sao? Lưu Dự và mình cũng không có quan hệ nha!

- Điều này… ti chức và Lưu Dự không có tiếp xúc nào, không biết hắn suy nghĩ thế nào.

Hoàn Nhan Tà Dã hiểu được giọng điệu của mình quá nghiêm khắc rồi, liền buông lỏng nói:

- Không phải ta đang trách ngươi, mà là muốn nghe xem suy nghĩ của ngươi, chờ lát nữa ta còn muốn hỏi ngươi chuyện khác.

Lúc này Quách Dược Sư mới buông lỏng trong lòng, y suy nghĩ một chút rồi nói:

- Ti chức cảm thấy, Lưu Dự rất e ngại Lý Diên Khánh, sợ chọc giận Lý Diên Khánh, mới có thể nói gì nghe nấy như vậy.

- Ngươi nói không hề sai, vấn đề ngay ở chỗ này. Chúng ta lại tìm một kẻ hèn nhát tới tọa trấn Trung Nguyên, còn trông cậy vào hắn tác chiến với quân Tống, xem ra ta cần phải thay người rồi!

Quách Dược Sư biết Hoàn Nhan Tà Dã đang nói nhảm, nếu như thay người vậy thì trực tiếp bức phản Lưu Dự, đó mới gọi là được không bằng mất.

Hoàn Nhan Tà Dã phát bực tức một hồi, lúc này mới chuyển chủ đề lên chính sự:

- Mấy ngày trước, Lý Diên Khánh phái một quan viên tới thương lượng với ta, yêu cầu chúng ta giao Lý Vân Quý, nếu không chính là coi như chúng ta xé bỏ hiệp nghị đình chiến. Ngươi cảm thấy hắn rốt cuộc có ý gì? Là sợ Lý Vân Quý phục hồi Tây Hạ, hay là đang cố ý gây chuyện khiêu khích chúng ta?

Quách Dược Sư nửa ngày nói không ra lời, đây không phải là tái diễn sự kiện Trương Giác hay sao? Khác biệt chính là hai bên hoàn toàn trái ngược, thực sự là buồn cười nha!

Đương nhiên, Lý Vân Quý là Hoàng tộc Tây Hạ duy nhất chạy trốn tới Kim quốc. Lý Diên Khánh quả thực cũng có ý phòng ngừa gã phục hồi, nhưng Quách Dược Sư cảm thấy, chuyện không đơn giản như vậy.

Y trầm ngâm hồi lâu rồi nói:

- Ti chức cảm thấy, Lý Diên Khánh đang kiếm cớ để xé bỏ hiệp nghị đình chiến. Lý Vân Quý với hắn mà nói thực ra có cũng được không có cũng chẳng sao, Tây Hạ đã biến mất rồi, nếu như Kim quốc trợ giúp Lý Vân Quý phục hồi, còn không bằng tự mình trực tiếp chiếm lĩnh đất đai Tây Hạ.

- Nói rất có đạo lý, ta cũng cho rằng mục đích của Lý Diên Khánh thực sự là kiếm cớ xé bỏ hiệp nghị đình chiến. Nhưng vấn đề hiện giờ là, Lý Vân Quý với ta cũng chẳng có chút giá trị nào.

Quách Dược Sư hiểu được ý của Hoàn Nhan Tà Dã, y muốn giao Lý Vân Quý cho quân Tống. Xem ra Hoàn Nhan Tà Dã hơi trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường rồi!

Quách Dược Sư liền cẩn thận từng chút mà nhắc nhở:

- Nếu như giao Lý Vân Quý ra, chỉ sợ phía triều đình sẽ gây bất lợi cho Đô Nguyên Soái.

Hoàn Nhan Tà Dã nửa ngày không nói gì. Thật lâu sau, y gật đầu:

- Ta đã biết rồi!

Hoàn Nhan Tà Dã chậm rãi đi tới cửa sổ, trong mắt y có một loại lo lắng không che giấu được. Y vừa mới nhớ tới sự kiện Trương Giác, lúc này chỉ mấy năm ngắn ngủi, tình thế đã bắt đầu nghịch chuyển. Nếu như triều đình không kết thúc chinh phục thảo nguyên Mạc Bắc, sẽ phạm vào sai lầm chiến lược rất nặng nề.

Nghĩ tới đây, Hoàn Nhan Tà Dã lòng nóng như lửa đốt, y quyết định ngày mai phải tới Phủ Hội Ninh Thượng Kinh gặp Lang Chủ.



Thời gian trôi qua, đảo mắt tới tháng ba năm sau. Lúc đầu năm bách quan bỏ phiếu, đổi niên hiệu làm Tống Hưng, Nhiếp Chính Vương Lý Diên Khánh ban bố lệnh đại xá, các nơi trong thiên hạ, phàm là phạm nhân trọng tội trở xuống đều có thể đặc xá, đồng thời ban bố lệnh hủy tịch, hủy bỏ các loại hộ tịch đặc thù như nhạc tịch tượng tịch, hết thảy đều là lương tịch.

Lệnh đại xá là chuyện bình thường, mọi người cảm thụ không sâu sắc, nhưng hủy tịch lại khiến người trong thiên hạ chấn động, khen chê đều có, nhất là người hành nghề nhạc tịch và tượng tịch liên tục reo hò.

Nếu như nói lệnh đại xá và lệnh hủy tịch chỉ có ảnh hưởng với một số tí người, như vậy cải cách chế độ buôn bán, hủy bỏ tiền miễn dịch, tạm ngừng thuế thương, lại ảnh hưởng vô cùng sâu sắc đối với bách tính thiên hạ.

Cải cách chế độ buôn bán là khôi phục các nơi bán hàng độc quyền lục trước, hủy bỏ quan phủ kinh doanh các nơi, ngăn chặn quan viên các nơi lấy quyền mưu lợi, làm hại bách tính. Đây là một hạng cải cách năm ngoái đã muốn áp dụng, chỉ là chính biến cung đình khiến cải cách này không thể phổ biến, tới tay Lý Diên Khánh, sau khi ấp ủ mấy tháng rốt cuộc phổ biến.

Chỗ tốt lớn nhất của cải cách chế độ buôn bán chính là thu nhập buôn bán trực tiếp thuộc về trung ương triều đình, đả kích tấm màn đen quan thương cấu kết, gia tăng rất lớn thu nhập tài chính của triều đình, đồng thời giảm thấp giá cả đầu vào của sản phẩm chuyên bán, khiến giá hàng có thể giảm xuống, khiến bách tính nhận được lợi ích thực tế.

Mặt khác, hủy bỏ tiền miễn dịch là một loại phúc lợi của triều đình mới dành cho bách tính thiên hạ, giảm xuống rất lớn thuế phu mà bách tính phải gánh vác, khiến bách tính thiên hạ cảm động đến rơi nước mắt.

Hai loại cải cách vừa làm liền thấy hiệu quả, kinh tế các nơi ở triều Tống bắt đầu nhanh chóng khôi phục. Nhất là sau khi tạm dừng thuế thương, thương nghiệp các nơi bắt đầu phát triển mạnh mẽ, thành Lâm An bắt đầu đi về phía phồn vinh trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, số cửa hàng mới mở tăng thêm năm thành so với năm trước.

Đầu tháng ba, Chung Tướng Dương Yêu tạo phản ở hồ Động Đình bị Nhạc Phi dẫn quân trấn áp hoàn toàn, khiến đường thủy Trường Giang khôi phục thông suốt, lại càng gia tăng sự phồn vinh của ngành vận tải đường thủy ở Trường Giang.

Bình Luận (0)
Comment