Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 1055 - Chương 1003: Bảy Đại Đô Thống

Chương 1003: Bảy Đại Đô Thống Chương 1003: Bảy Đại Đô ThốngChương 1003: Bảy Đại Đô Thống

Trời vừa sáng ngày hôm sau, Lý Diên Khánh cử hành lần nghị sự quân quốc đầu tiên ở phòng nghị sự của Tri Chính Đường.

Cái gọi nghị sự quân quốc chính là một loại hội nghị liên tục do đại tướng quân đội và Tướng Quốc cùng gia, bàn bạc hạng mục công việc quân quốc trọng đại.

Lần này Lý Diên Khánh dùng danh nghĩa Đại Nguyên Soái binh mã thiên hạ triệu tập đám đại tướng nắm binh là Lưu Kỹ, Vương Quý, Ngô Giai, Tào Thịnh, Nhạc Phi, Hàn Thế Trung, Tương Tuấn, Lưu Quang Thế tập trung ở Lâm An. Trong đó Tào Thịnh là Tri Phủ Giang Ninh kiêm Phòng Sự Sứ Duyên Giang, không phải Đô Thống Chế, nhưng bởi vì gã có quyền nắm binh, cho nên cũng bị triệu tập tới tham gia hội nghị.

Đương nhiên, còn một số Đô Thống Chế chưa tới, như Đô Thống Đồng Quan Tào Tính, Đô Thống Linh Hạ Lưu Tử Vũ, Đô Thống Hà Tây Ngô Lân, Đô Thống Xuyên Nam Thang Hoài vân vân, bởi vì họ đường xá xa xôi, cũng không thể rời khỏi quân đội, cho nên tạm thời không tới được.

Tham gia nghị sự quân quốc còn năm vị Tướng Quốc, Phạm Trí Hư, Cao Thâm, Tào Nghiễm, Trịnh Vọng Chi, Lý Cương.

Lần nghị sự quân quốc này do Xu Mật Sứ Cao Thâm chủ trì, y thấy mọi người đều đã an vị, liền đứng dậy cười nói:

- Hôm nay quan lớn quân chính tập trung dưới một mái nhà, chỉ sợ tất cả mọi người đoán được sẽ có chuyện lớn. Hôm nay quả thực có hai chuyện lớn để bàn bạc, chuyện lớn thứ nhất là cải cách chế độ quân đội…

Lý Diên Khánh quan sát sắc mặt chúng tướng, khi Cao Thâm nhắc tới ‘cải cách chế độ quân đội’, trên cơ bản mọi người mặt không đổi sắc, thần sắc bình tĩnh, duy chỉ sắc mặt Lưu Quang Thế thay đổi.

Lý Diên Khánh thầm cười lạnh trong lòng, chỉ có Lưu Quang Thế này chột dạ nha!

Cao Thâm tiếp tục nói:

- Nhiếp Chính Vương điện hạ đã đề xuất, cải cách quân đội cần tiến hành chậm rãi, không nên quá cấp tiến. Cho nên sau khi trải qua Tri Chính Đường nhất trí bỏ phiếu đồng ý, đầu tiên khôi phục chế độ Giám Quân từ đời Tùy Đường đến nay, Giám Quân do Giám Sát Ngự Sử đảm nhiệm, không can thiệp quân vụ, chỉ giám sát quân kỷ và đại tướng phải chăng hợp quy, nhưng hiện giờ còn chưa áp dụng chính thức, các vị đại tướng có suy nghĩ và ý kiến gì, có thể nói ra trước.

Chúng tướng trầm mặc, lúc này Nhạc Phi nói:

- Nếu thành lập Giám Quân là chế độ, chỉ hi vọng hoàn thiện nó, tất cả mọi người làm việc theo chế độ, hẳn là không có vấn đề gì.

Tất cả mọi người liên tục gật đầu, đề nghị của Nhạc Phi nói tới tâm khảm của họ. Nếu là chế độ, họ cũng không phản đối, chỉ là hi vọng chế độ có thể công bằng công chính, Giám Quân không được cố gắng làm khó khăn mình.

Lúc này, Lý Diên Khánh nói tiếp:

- Nhạc Đô Thống nói đúng, nếu là chế độ, thì phải chấp hành nghiêm ngặt dựa theo chế độ, thực hành chế độ Giám Quân cũng là vì bảo vệ mọi người tốt hơn, tránh cho mọi người gặp phải tai bay vạ gió.

Nói tới đây, Lý Diên Khánh thấy mọi người không tiếp tục phản đối, liền nói với Cao Thâm:

- Xin Xu Mật Viện lại hoàn thiện chế độ Giám Quân một chút, trước tiên giao bản thảo cho mọi người xem một chút, mọi người không có ý kiến, sau đó chính thức phổ biến.

Cao Thâm vội vàng đáp ứng:

- Xế chiều hôm nay sẽ có thể hoàn thiện, sáng sớm ngày mai gửi bản sao cho mọi người.

Lúc này, mười mấy tên tòng sự chuyển mấy chiếc bàn lớn tới, trên mặt bàn là mô hình bản đồ, mọi người mừng rỡ, đây mới là thứ họ chờ mong nhìn thấy ngày hôm nay, mọi người lục tục đứng dậy, xúm tới.

Mấy chiếc bàn lớn ghép thành bản đồ mô hình giang sơn Đại Tống, đều dùng bùn nặn thành, sau đó nung thành gốm sứ. Các loại thành trì, cầu nối, quan đạo, dãy núi, nước sông, còn có các loại nhân vật, đều được làm giống như đúc.

- Đây là bản đồ giang sơn thiên hạ ta sai người hao tổn ba năm mới làm thành, trước mắt chỉ hoàn thành một nửa, cùng cực nam tới cảng Minh Châu, cực bắc tới thảo nguyên Mạc Bắc, phía tây tới Sa Châu, phía đông tới Tân La.

Lý Diên Khánh dùng gậy gỗ chỉ Phủ Yến Sơn:

- Hôm nay ta muốn nói cho mọi người một tin tức mới nhất, Kim quốc đã tăng binh mười vạn với Phủ Yến Sơn, chuyện xảy ra vào nửa tháng trước, Kim binh chia ba nhóm tăng binh tới Phủ Yến Sơn, lần tăng binh mới nhất là mười ngày trước, khiến số lượng Kim binh Phủ yến Sơn đạt tới mười ba vạn. Nếu như tăng thêm Kim binh Phủ Đại Đồng, Hà Bắc và Trung Nguyên, như vậy số lượng Kim binh đã đạt tới hai mươi vạn, trong này không bao gồm quân Hán Phủ Yến Sơn, Ký quân của Cao Khánh Duệ cùng Tề quân của Lưu Dự. Nếu như cộng lại, tổng binh lực của Kim binh đạt tới hơn bốn mươi vạn.

Không ít người đều hít một hơi lạnh, quân đội Đại Tống mới chỉ sáu mươi vạn, số lượng Kim binh đạt tới bốn mươi vạn, quả thực là mọi người không nghĩ tới.

- Con số này quả thực khiến người ta giật mình, nhưng chúng ta cũng không cần tự coi nhẹ mình. Quân Tống hiện giờ cũng không phải không chịu nổi một kích giống như ba năm trước. Chúng ta có kỵ binh, có nỏ quân đông đảo, còn có hỏa khí cường đại, còn có bộ binh giáp nặng sắc bén, chúng ta hoàn toàn có thể đánh một trận với Kim binh. Trên thực tế ngoại trừ hai mươi vạn Kim binh ra, sức chiến đấu của Tề quân và Ký quân đều không mạnh.

Lúc này, Phạm Trí Hư hơi lo lắng hỏi:

- Phủ Yến Sơn tăng binh mười vạn, Kim binh lại có ý đồ nam chinh sao?

Lý Diên Khánh lắc đầu:

- Chiến dịch Mạc Bắc của Kim binh còn chưa kết thúc, dưới tình huống này, Kim binh không có khả năng phát động nam chinh, khả năng lớn là phòng bị chúng ta bắc phạt.

Nói tới bắc phạt, thần sắc tất cả tướng lĩnh đều không tự nhiên, Lý Diên Khánh cười nói:

- Xem ra hai chữ bắc phạt gãi trúng chỗ ngứa của mọi người rồi.

Hàn Thế Trung cười nói:

- Điện hạ đương nhiên nói trúng tâm khảm của mọi người, cũng không thể thực sự chờ đến sau khi hiệp nghị đình chiến kết thúc mới phát động bắc phạt chứ?

Lý Diên Khánh chậm rãi nói với mọi người:

- Gần đây không ít tiếng nói trong triều đề xuất bắc phạt, quân Kinh Triệu cũng lục tục dâng tấu, yêu cầu đại quân rời khỏi Đồng Quan. Ta cũng không phản đối bắc phạt, nhưng yêu cầu của ta đó là bắc phạt nhất định phải chiến thắng, nhất định phải có thu hoạch, ít nhất có thể thu phục Trung Nguyên, cho nên mấu chốt không ở chỗ có bắc phạt hay không, mà bắc phạt chuẩn bị xong chưa?

Lý Diên Khánh lại nói với Hàn Thế Trung:

- Xin Hàn Đô Thống nói cho ta, quân đội của ngươi huấn luyện tới trình độ nào rồi?

Hàn Thế Trung vội vàng nói:

- Ti chức huấn luyện ba vạn trường thương binh đối phó kỵ binh quân địch, đã huấn luyện hai năm, có thể nói sĩ khí dâng cao, binh sĩ tinh nhuệ, có thể đánh một trận.

- Còn trang bị?

- Hoàn toàn là trang bị Cấm Quân, lương thảo cũng đầy đủ.

Lý Diên Khánh gật đầu:

- Nghe dường như không tồi, vậy tình hình đối thủ của ngươi thế nào?

- Lưu Dụ an bài hai vvạn người ở Tứ Châu, Túc Châu và Bi Châu, do Tề tướng Phạm Quỳnh thống soái. Một khi chúng ta bắc phạt, ba nhánh quân đội này sẽ lập tức hội tụ.

Lý Diên Khánh cười nói:

- Theo ta được biết, Kim binh an bài hai vạn kỵ binh ở Từ Châu, do đại tướng Tà Mão A Lý thống soái, Kim binh có thể xuôi nam chi viện hay không? Nếu như Kim binh xuôi nam chi viện, chúng ta nên ứng phó thế nào?

Hàn Thế Trung trầm ngâm một chút:

- Những vấn đề điện hạ nói tới thuộc về chiến thuật, một khi chiến lược quyết định bắc phạt, chúng ta sẽ bàn bạc chiến thuật cụ thể.

Lý Diên Khánh thản nhiên nói:

- Ta làm việc thích tính trước làm sau, tuyệt đối không đánh mù quáng, nói cho mọi người như vậy đi! Ta cho các ngươi một bàn cờ, phía trên có vị trí của từng người, bắc phạt chắc chắn sẽ tiến hành, sẽ không kéo dài vô thời hạn, nhưng các vị là quân cờ, nhất định phải nghe theo điều lệnh thống nhất của người đánh cờ là ta, xin mọi người kiên nhẫn chờ đợi quân lệnh của ta.

Hàn Thế Trung không nói gì nữa, gã đương nhiên hiểu được ý của Lý Diên Khánh. Tổng thể thiên hạ, không chỉ một nhà là gã bắc chinh, phải để các lộ đại quân phối hợp với nhau, cũng chỉ có thể do người đánh cờ Lý Diên Khánh tới điều động.

Lý Diên Khánh cười nói:

- Mặc dù thống nhất để ta tới an bài điều hành, nhưng tác chiến cụ thể vẫn phải dựa vào các vị, tất cả mọi người nói một chút đi! Tất cả mọi người có sách lược bắc phạt nào, xin mọi người nói thoải mái.

Nhạc Phi cười nói:

- Vậy ta nói vài câu trước đi.

Gã nhặt cây gỗ lên, chỉ vào vùng nam bộ Trung Nguyên nói:

- Quân đội Kinh Tương bắc phạt đương nhiên đi đường Đặng Châu, ta đề nghị quân đội Quan Trung đi đường Thương Lạc rời Vũ Quan xuôi nam, tụ hợp với đại quân của ta ở Đặng Châu. Lưu Dự có hai vạn đại quân ở vùng Lạc Dương, nếu như liên quân của ta và Quan Trung cướp đoạt tuyến Đặng Nhữ, binh thẳng tới Hứa Châu, đại quân của Lưu Dự chắc chắn sẽ xuôi nam từ Lạc Dương, điều này sẽ sáng tạo cơ hội cho quân đội Đồng Quan tấn công Hàm Cốc Quan, cũng có thể sáng tạo cơ hội để quân đội của Trương Đô Thống nam độ Hoàng Hà, tấn công Lạc Dương. Lạc Dương chắc chắn thất thủ, chiến tuyến của chúng ta tiếp tục đẩy về hướng đông, sẽ có thể hình thành thế hô ứng với quân bắc phạt của Hàn tướng quân.

Lý Diên Khánh gật đầu:

- Phương án của Nhạc tướng quân đúng là ưu thế lớn nhất của chúng ta hiện giờ. Thực ra chúng ta tạo thành thế vây quanh đối với Trung Nguyên, phía bắc là Tấn Nam Trương Đô Thống, phía tây là quân Kinh Triệu, phía nam là Nhạc Đô Thống, phía đông là chủ lực bắc phạt. Dù chúng ta thu hoạch được đột phá từ mặt nào, đều sẽ tạo ra thế được cái này mất cái khác cho Lưu Dự. Trước mắt Lưu Dự có hơn mười vạn đại quân, hai vạn Kim binh, cho nên đầu tiên chúng ta tìm kiếm một điểm đột phá, mở điểm đột phá này ra, thuận đao mà xuống, chính là thế như chẻ tre.

Lý Diên Khánh chỉ Lương Sơn Bạc trên bản đồ:

- Điểm đột phá mà ta nói chính là nơi này!

Bình Luận (0)
Comment