Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 240 - Chương 163: Lại Tới Phàn Lâu. (3)

Chương 163: Lại tới Phàn Lâu. (3) Chương 163: Lại tới Phàn Lâu. (3)Chương 163: Lại tới Phàn Lâu. (3)

Lý Diên Khánh liền nói:

- Mặc dù son phấn Trương Cổ Lão là tự mình nghiên cứu chế tạo, nhưng cũng chỉ là nhiều chủng loại, hương liệu đầy đủ, chất lượng không hề khác gì chúng ta. Son phấn Vương Ký lại hoàn toàn tương tự chúng ta, vì sao họ có thể bán đắt như thế, làm ăn lại tốt như vậy? Nguyên nhân quan trọng ở hai điểm, một là danh tiếng, một là có hàng tốt đặc sắc khác. Son phấn Trương Cổ Lão, mực thơm Vương Ký, dầu trơn của tiệm Thục Hương, đều là thứ có thể đem ra được. Chúng ta muốn đuổi kịp họ, một là phải làm tốt danh tiếng, một là phải có hàng tốt của riêng mình.

Lý Đông Đông thở dài:

- Đạo lý này ta cũng hiểu được, nhưng muốn làm được hai điểm này, sao mà khó khăn!

Mặc dù Lý Đại Khí không lên tiếng, nhưng từ ánh mắt của gã, có thể nhìn ra gã cũng không có chút lòng tin nào.

Lý Diên Khánh lật đáy bình son phấn Trương Cổ Lão nhìn một chút, dưới đáy còn nhãn hiệu, là lò nung sứ Mã Ký, hắn liền hỏi Lý Đông Đông:

- Lò nung sứ Mã Ký này ngươi có biết không?

- Biết! là một lò sứ huyện Phong Khâu, Biện Kinh có một cửa tiệm của họ.

Lúc này, Lý Đại Khí ở bên nói:

- Nếu như muốn bình sứ, không cần mua nhà họ, lò sứ Vương gia mở ở huyện An Dương cũng rất tốt, bình sứ nung ra không hề kém hơn cái này, lại rẻ hơn nhiều.

Lý Diên Khánh vui mừng:

- Là lò nung nhà Vương Quý sao?

- Chính là lò sứ nhà họ, vốn là lò nung sứ men xanh Tương Châu, bị họ mua lại, nếu muốn bình sứ, ta đi nói chuyện với họ.

Lý Diên Khánh cũng biết, trải qua năm năm tôi luyện, phụ thân đã xưa đâu bằng nay, không còn là con mọt sách trước kia, ngay cả gia chủ trước cũng tán dương gã trong nho nhã để lộ khôn khéo, hoàn toàn có thể một mình đảm đương một phía.

- Vậy chuyện bình sứ liền giao cho cha!

Lý Đại Khí yên lặng gật đầu:

- Ngày mai ta sẽ về Thang Âm.

Lý Diên Khánh lại nói với Lý Đông Đông:

- Danh tiếng để ta phụ trách, mọi người đừng hỏi nữa, mặt khác bộ dụng cụ ta để ngươi làm lần trước đã xong chưa?

- Đã xong rồi, ta không dám mang về nhà, vẫn luôn đặt trong lò rèn, cách nơi này không xa, có muốn hiện giờ ta đi mang tới hay không?

- Vậy thì đi lấy tới đây, sau khi mang tới ta sẽ nói tiếp.

Lý Đông Đông thuê một cỗ xe lừa chở hàng, vội vàng rời đi.

Lúc này, Lý Diên Khánh mới nói với phụ thân:

- Cha về Thang Âm, thuận tiện mang Dương di trở về, ta đã đáp ứng nàng.

Sắc mặt Lý Đại Khí hơi đổi một chút, nửa ngày mới thở dài nói:

- Được rồi! Cũng nên mang nàng đi xem một chút. Con nói đúng, dù là vợ hay là thiếp, đều nên cho nàng một danh phận.

Ngừng một chút, Lý Đại Khí chần chờ hỏi:

- Khánh nhi, con thực sự chuẩn bị buôn bán son phấn sao?

Lý Diên Khánh mỉm cười:

- Không phải con làm, mà là cha làm, con vẫn muốn tiếp tục cầu công danh, con chỉ giúp đỡ một chút lúc đầu, chờ sau khi đi tới chỗ hợp lý con sẽ mặc kệ.

Lý Đại Khí vui mừng gật đầu:

- Ta cũng có ý này, con hẳn là lấy việc học làm trọng, chuyện cửa hàng son phấn con không cần quan tâm quá nhiều. Đúng rồi, ta đã nói qua với Lý Đông Đông, ta cho rằng làm tốt cửa hàng son phấn này ít nhất cần hai ngàn xâu tiền làm vốn, nhưng hắn thực sự không bỏ ra nổi nhiều tiền hơn, vậy chúng ta sẽ làm khế ước gia hạn lần nữa, đổi chia phần thành ba bảy, ta bỏ ra một ngàn quan tiền, con cảm thấy thế nào?

Lý Diên Khánh quả thực bội phục phụ thân khôn khéo, cổ phần chia năm năm, về sau quả thực rất khó làm, hai bên sẽ xảy ra mâu thuẫn, kéo cổ phần thành chia ba bảy, quyền quyết định của cửa hàng này sẽ thuộc về phụ thân rồi.

Lý Diên Khánh suy nghĩ rồi nói:

- Còn có một điểm đó là tiểu nhị, nhất định phải tuyệt đối đáng tin, Lý Diên Bưu và Thiết Trụ không tồi, họ phụ trách làm nước hoa, Lý Đông Đông phụ trách mua sắm, sau này ta lại tìm một đệ tử Lý thị tới cửa hàng hỗ trợ. Dương di phụ trách thu tiền, ta không muốn để thân thích của Lý Đông Đông tham dự vào, sẽ làm hỏng cửa hàng, điểm này phụ thân tuyệt đối không thể mập mờ.

Lý Đại Khí gât jđầu. Đám vô lại Lưu gia kia gã cũng hiểu rõ trong lòng. Lúc này, Lý Đại Khí chợt nhớ tới một chuyện, chần chờ một chút nói với con trai:

- Huynh đệ của Dương di, ta cũng muốn để hắn tới giúp đỡ, con cảm thấy có được không?

- Hắn làm gì?

- Nhà hắn đời đời cất rượu, vốn có một chút gia nghiệp, tiếc rằng phụ thân bệnh nặng quấn thân, gia đạo thất bại, hiện giờ hắn bán rượu ven đường mà sống.

Lý Diên Khánh suy nghĩ, cất rượu và làm nước hoa ít nhiều có chút liên quan, nói không chừng còn có thể để phụ thân đầu tư làm ăn chưng cất rượu. Lý Diên Khánh liền cười nói:

- Vậy để hắn cùng làm việc với Thiết Trụ đi! Cụ thể tự phụ thân an bài, con sẽ không hỏi tới.

Lúc này, Lý Đông Đông chở dụng cụ trở về, mọi người cùng đem vào trong phòng, đây vốn là gian phòng của ông chủ Vạn Niên và bạn già, Lý Diên Khánh chuẩn bị cải tạo nó thành phường chế tác.

Lý Diên Bưu và Cố Thiết Trụ cũng tới, tăng thêm Lý Đại Khí và Lý Đông Đông, hết thảy năm người, mọi người quả thực hiếu kỳ đối với dụng cụ bằng sắt này, Thiết Trụ sờ soạn nửa ngày hỏi:

- Khánh ca nhi, cái này dùng làm gì?

Đây thực ra là một đồ đựng chưng cất chế tạo bằng gang, ngoại hình giống như giá gang nương thịt, phía trên có vung tròn, bịt kín cực kỳ chặt chẽ, có một ống nước ra tinh tế, nước hoa chưng cất chảy ra từ nơi này.

Lý Diên Khánh mỉm cười:

- Nước hoa Tường Vi Đại Thực năm quan tiền một bình nhỏ là dùng thứ này làm ra, ta đoán chừng tiền vốn chằng qua cũng chỉ trăm văn tiền, vật liệu chúng ta cũng đầy đủ, đêm nay ta sẽ tự mình thí nghiệm một chút, về sau làm thành, nước hoa chính là hàng tốt đặc sắc của chúng ta.

Thiết Trụ là Lý Diên Bưu không biết rõ, nhưng Lý Đông Đông lòng sáng như gương, trong lòng gã lập tức kích động, nếu như họ cũng có thể làm ra nước hoa Đại Thực, vậy quả thực phát tài rồi.

Lý Diên Khánh thay đổi công nghệ chế tạo nước hoa truyền thống của người Tống, hắn tăng thêm bước chưng cấn vào trong phương pháp tẩm nhuận truyền thống, trước tẩm nhuận sau đó lại chưng cất, vào ban đêm hắn liền thành công, chưng cất ra nước hoa mùi thơm bền bỉ, hương thơm càng thêm thuần, toàn bộ tiệm son phấn đều bị mùi thơm bao phủ.

Lý Diên Khánh đặt tên cho loại nước hoa này là nước hoa Lan Đại, tên tiệm cũng đổi thành Bảo Nghiên Trai, Lý Diên Khánh thay đổi hình tượng cấp thấp của tiệm son lúc trước, bắt đầu đi con đường cao cấp.

Hắn mời người đến sửa lại mái hiên, không tiếc tốn hai trăm quan tiền làm hiên nhiều tầng, đây là một loại mái hiên dùng gỗ điêu khắc thành, đặt trên mái hiên bình thường, lập tức trở nên phú quý hơn, cấp bậc cực cao, phía trên lại gài hoa lụa, càng tăng thêm sắc thái yêu kiều lộng lẫy, cực kỳ bắt mắt.

Mặt khác, con đường nhập hàng cũng đổi từ cấp thấp sang cấp cao hơn, chung quanh Biện Kinh có không ít công xưởng sản xuất son phấn và đồ trang điểm, họ cũng không mở tiệm, chỉ sắp xếp thành phẩm dùng bình lớn cung cấp cho các cửa tiệm son phấn trong thiên hạ, sau đó tiệm son phấn tiến hành kiểm tra cẩn thận lô hàng và nhãn hiệu chế tạo, cuối cùng phần lớn lợi nhuận đều lưu lại trong tiệm son phấn.

Bình Luận (0)
Comment