Chương 526: Thái Kinh ám thủ
Chương 526: Thái Kinh ám thủChương 526: Thái Kinh ám thủ
Vào đêm, nghĩa tử của Lương Sư Thành, Lương Thu được con của Thái Kinh - Thái Tí dẫn đến trước thư phòng của cha:
- Nha nội hãy đợi một chút, thần sẽ đi báo phụ thân ngay!
Thái Tí vào trong thư phòng, một lúc sau bèn đi ra rồi nói:
- Phụ thân ta mời nha nội vào trong!
Lương Thu vào trong thư phòng, quỳ xuống thỉnh an:
- Vãn bối tham kiến Công Tướng đại nhân!
Thái Kinh đang đọc sách dưới đèn.lão đặt sách xuống cười hì hì nói:
- Hóa ra là hiền chất. Mau đứng dậy!
- Đa tạ thế bá!
Trong lòng Thái Kinh thật sự rất ghét nghĩa tử của hoạn quan gọi y là thế bá. Nhưng y vẫn giả bộ cười hỏi:
- Phụ thân của cháu vẫn khỏe chứ?
- Đa tạ thế bá. Phụ thân cháu rất khỏe, ông bảo cháu mang cho thế bá một bức thư.
Nói đoạn, Lương Thu cung kính đưa một tờ giấy lên. Thái Kinh nhận lấy tờ giấy, đọc rồi hỏi:
- Phụ thân cháu còn nhắn gì không?
- Trước khi đi, phụ thân cháu còn nhắn với công tướng rằng, có Phạm Trí Hư xung phong ở trước, chúng ta không cần lo lắng. Chỉ cần hỗ trợ chút thanh thế là được.
Thái Kinh gật đầu:
- Ta hiểu rồi. Cháu về nói với phụ thân, ta sẽ làm theo ý của ông ấy. Ông ấy hãy yên tâm!
- Vậy cháu xin cáo từ.
Thái Kinh nói với con trai:
- Con đưa huynh ấy đi!
Lương Thu được Thái Tí đưa ra ngoài. Thái Kinh cúi đầu xuống không nói gì. Chỉ mười ngày trước, Phạm Trí Hư đã đưa bản báo cáo giám sát của Quân Giám Sở cho quan gia. Việc này không biết tiếp diễn ra sao. Phạm Trí Hư đã hai lần đưa thư yêu cầu điều tra Lương Phương Bình, nhưng đều không có hồi âm.
Trong buổi tảo triều hôm nay, Phạm Trí Hư đã công khai phản đối bắc phạt. Lý do là quân bị Hà Bắc thiếu thốn. Không chắc chắn sẽ thắng trong bắc phạt. Điều này khiến triều đình xôn xao. Nhiều đại thần như Xu Mật Sứ Trịnh Cư Trung và Hàn Lâm Học Sỹ Triệu Dã cũng ủng hộ Phạm Trí Hư, phản đối bắc phạt, nên buổi chầu tan rã không mấy vui vẻ.
đương nhiên là Thái Kinh muốn dẹp bỏ phía Lương Phương Bình đang đối đầu với lão. Nhưng khi lão nghe nói Lương Phương Bình tặng cho Lý Ngạn một tòa nhà đẹp, lão bèn biết rằng Lý Ngạn nhất định sẽ bảo vệ Lương Phương Bình, nên cũng ngại ngần.
Ý của Lương Sư Thành rõ ràng là giống với ý lão, cũng không muốn đối đầu chính diện với Vương Phủ, Lý Ngạn. Đã có Phạm Trí Hư đứng ra phản đối bắc phạt, thì họ cũng không vội xông lên.
Chính trong lúc này, con trai y, Thái Ti bước vào thư phòng, nói nhỏ:
- Cha, có chút việc nhỏ.
Thái Kinh ngẩng đầu, thấy thần sắc của con trai hơi kỳ lạ. Trong tay cầm một quyển sách, y bèn hỏi:
- Có chuyện gì rồi. Trên tay con là cái gì kia?
- Cha à, vừa rồi con đưa Lương Thu ra ngoài, đã gặp Quân Giám Sở Chủ Bộ Tần Cối ở cổng. Y muốn đưa cho cha quyển sách này.
[ v i p t r u y e n f u L L . n e t - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]
Thái Kinh ngớ ra, nhận lấy quyển sách rồi mở ra. Bên trên viết đầy những chữ nhỏ. Rõ ràng là bản báo cáo của Quân Giám Sở. Lương Sư Thành cũng từng chép một phần từ trong cung ra, nhưng không đầy đủ. Đây là nội dung đầy đủ. Thái Kinh lập tức rất hứng khởi, mở ra xem cẩn thận.
Đúng lúc này, Thái Ti thấp giọng nói:
- Nếu cha không muốn gặp Tần Cối, thì con sẽ bảo y đi.
Thái Kinh dừng lại nghĩ một lát rồi nói:
- Con dẫn y vào gặp cha.
Tần Cối là người của Trương Bang Xương. Trương Bang Xương thầm nhập bọn với Vương Phủ. Thái Kinh bèn lập tức điều Tần Cối ra khỏi Thái Học. Thái Học là địa bàn truyền thống của Thái Kinh. Lão không cho phép Vương Phủ liên quan đến Thái Học. Nhưng nghĩ đến việc Tần Cối là Chủ Bạc của Quân Giám Sở, Thái Kinh bèn muốn gặp y.
Không lâu sau, Tần Cối nơm nớp đi theo Thái Ti vào trong thư phòng. Y lập tức quỳ xuống nói:
- Học sinh Tần Cối bái kiến ân sư!
Thái Kinh cười hà hà hỏi:
- Nếu ta nhớ không nhầm thì ngươi là trạng nguyên năm Chính Hòa thứ năm!
- Đúng vậy! Năm đó công tướng chủ khảo, vì thế là ân sư của học sinh.
Năm Chính Hòa thứ năm, Thái Kinh có danh hờ là chủ khảo. Nhưng y không tham gia khoa cử. Năm đó Dư Thâm vẫn là chủ khảo quan thật. Có điều Tần Cối gọi y là ân sư, lão cũng không thấy khó chịu. Lão bèn cười gật đầu, chỉ vào cuốn sách rồi hỏi:
- Đây là do ngươi tự viết sao?
- Phạm tướng quốc nói đây là báo cáo tuyệt mật, chỉ cho phép học sinh tiếp xúc.
- Chữ Tiểu Khải viết đẹp lắm. Ngay ngắn đẹp đẽ, trông rất thoải mái.
- Đa tạ ân sư khen ngợi!
Thái Kinh lại hỏi:
- Ngươi có thể nói gì cho ta biết về bản báo cáo này?
- Khởi bẩm ân sư, thật ra bản báo cáo này vốn là do Lý Diên Khánh viết. Hai đường giám sát khác gần như không có thu hoạch gì. Phần lớn nội dung đều là kết quả giám sát Phủ Chân Định. Bỉ chức đã từng xem bản thảo sát sát. Bản báo cáo giám sát này có lẽ là chính xác. Rất đáng kinh ngạc. Hơn nữa, Lý Diên Khánh còn gặp phải sơn tặc tấn công trên nửa đường.
- Còn có chuyện này nữa sao?
- Theo Lý Diên Khánh báo cáo cho Phạm Tướng Công, những tên sơn tặc này là do Lương Phương Bằng thầm sai khiến. Chúng mặc áo giáp của kho Chân Định Phủ.
Thái Kinh không hứng thú với điều này, y hỏi tiếp:
- Sau đó thì sao?
Tần Cối nghĩ một lát rồi noi:
- Khởi bẩm ân sư. phạm tướng công và Lý Diên Khánh điều tra quân tư chỉ là cái cớ. Mục đích thật sự của họ là phản đối bắc phạt. Đây là điều Phạm tướng công đích thân nói với thần.
- Còn tin gì nữa không?
- Còn nữa… Đó là Xu Mật Sứ Trịnh Cư Trung cũng kịch liệt phản đối bắc phạt. Thường xuyên bàn bạc với Quân Giám Sở và Phạm Trí Hư, có lúc Lý Diên Khánh cũng tham gia.
- Điều này thì ta biết. Có tin gì khác không?
- Những tin khác tạm thời… không có.
Tần Cối nói có phần lo lắng.
Thái Kinh gật đầu cười nói:
- Ngươi chịu đến chỗ ta báo cáo trong lúc quan trọng, có thể thấy sự trung thành của ngươi với ta. Ngươi hãy tiếp tục làm việc ở Quân Giám Sở. Phạm Trí Hư có bất kỳ hành động nào cũng phải kịp thời báo cáo cho ta ngay. Sau này ta sẽ không bạc đãi ngươi.
Sống mũi Tần Cối cay cay. Y lại quỳ xuống nghẹn ngào nói:
- Ân sư đối với học sinh ơn trọng như núi.dù có thịt nát xương tan Học sinh cũng sẽ báo đền ơn nghĩa của ân sư!
Thái Kinh chỉ cảm thấy rùng mình, nổi đầy da gà. Y xua xua tay nói:
- Đi đi! có việc gì ngươi hãy liên lạc với Khuyển Tử của ta.
Lão chỉ vào Thái Ti bên cạnh. Tần Cối vội vàng gật đầu, rồi lại cung kính dập đầu ba lần, đứng dậy lùi về sau. Bỗng nhiên Thái Kinh cảm thấy mình như biến thành Bồ Tát đất. Trong lòng lão hừ một tiếng. Phản bội Trương Bang Xương, lại phản bội Phạm Trí Hư. Người như thế này có thể tin tưởng được mấy phần?
Thái Ti đưa Tần Cối ra ngoài cửa phủ, rồi quay lại rất nhanh. Giờ đây anh vợ của y - Hàn Mộc Lữ cũng đang ở trong thư phòng của cha y. Hàn Mộc Lữ xuất thân chợ búa, nhưng tinh thông văn vẻ, hơn nữa lại là người rất đảm đang, nên Thái Kinh một mực coi trọng.
Thái Kinh đưa báo cáo của Tần Cối cho hai người họ:
- Hai người cầm đi chép một vài số liệu lại, sau đó công khai trong kinh thành, tuyên truyền cật lực cho ta. Tốt nhất là khiến cho cả kinh thành đều biết. Hiểu chứ?
- Chúng con hiểu rồi. Sẽ đi làm ngay!
Đây chính là ý của Lương Sư Thành. Để Phạm Trí Hư, Trịnh Cư Trung xung phong phía trước, sau đó họ trợ giúp phía sau.
…
Từ sau tết Thượng Nguyên, Lý Diên Khánh rất bận. Thái độ phản đối bắc phạt của Phạm Trí Hư dần rõ ràng. Được sự ủng hộ nhiệt tình của Xu Mật Sứ Trịnh Cư Trung và Hàn Lâm Học Sỹ Triệu Dã. Ba người họ bèn tập trung lại rất nhanh, bắt đầu liên lạc với triều thần để phản đối bắc phạt.
Sự hô hào của họ không những được nhiều quan địa phương ủng hộ, cũng được không ít quan viên chính trực trong triều công nhận. Lý Diên Khánh cũng bị kéo vào tập đoàn nhỏ phản đối bắc phạt. Hắn tích cực bày mưu lập kế, giúp Phạm Trí Hư đi đến khắp nơi, ngày càng được nhiều triều thần biết đến.
Buổi sáng một ngày nọ, Lý Diên Khánh đang viết báo cáo trong phòng thì Mạc Tuấn bước vào nói:
- Thật kỳ lạ.
- Kỳ lạ gì?
Lý Diên Khánh dừng bút nhìn sang y.
- Khắp nơi trong kinh thành đều đang bàn luận về bản báo cáo của chúng ta. Sáng nay, ta nghe thấy một ông già nói về việc kho quân khí huyện Đường tại một quán trà. Mà lại nói rất chuẩn xác. Ngự Sử, bản báo cáo của chúng ta sao lại bị tiết lộ ra ngoài vậy?
Lý Diên Khánh cũng ngớ ra. Bản báo cáo đó là báo cáo tuyệt mật, sao lại bị lộ ra ngoài, mà còn cả thành đều biết chứ?
- Ngự Sử. Ngài không cảm thấy đây là do có ai đó cố ý làm lộ ra ngoài sao?
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Ta cũng có cảm giác vậy. Nhưng ai lại làm lộ thông tin chứ?
Đúng lúc này, Khánh Ca Nhi chạy vào cửa nói:
- Lý Ngự Sử, Phạm Tướng Công mời ngài qua đó một chuyến.
Lý Diên Khánh lập tức nói với Mạc Tuấn:
- Việc này nói sau nhé. Ta ra ngoài một chuyến đã.
Lý Diên Khánh đứng dậy vội đến quan phòng của Phạm Trí Hư. Không lâu sau, y bước vào phòng. Nhưng chỉ thấy Phạm Trí Hư đang sầm mặt, ra vẻ không vui. Lý Diên Khánh vội bước tới khom người hành lễ:
- Bỉ chức tham kiến tướng quốc!
- Lý Ngự Sử. Giờ đây cả triều văn võ đều đang bàn luận về bản báo cáo giám sát. Ngươi có biết điều này không?
Lý Diên Khánh vội nói:
- Bỉ chức vừa rồi cũng đã nghe nói. Không những văn võ trong triều, mà cả người dân ngoài chợ cũng đang bàn luận. Có thể nói rằng, cả kinh thành đang bàn luận chuyện này.
- Vậy ta muốn biết, ai đã tiết lộ nội dung bản báo cáo ra ngoài?
Phạm Trí Hư khó chịu nói.
- Bỉ chức cũng vừa nghe đến việc này thôi. Đầu tiên, bỉ chức có thể đảm bảo rằng, bỉ chức không tiết lộ nửa chữ.
Phạm Trí Hư nhìn Lý Diên Khánh một lát rồi gật đầu:
- Ta biết ngươi là người hiểu đại cục. Nếu ngươi muốn tiết lộ ra ngoài, nhất định sẽ thương lượng cùng ta. Ngươi đã nói không liên can đến ngươi, thì ta cũng tin. Ngoài ra vừa rồi ta cũng hỏi Tần Cối rồi. Y đảm bảo là không tiết lộ ra ngoài. Vậy ngươi thử nghĩ xem, còn ai biết nội dung bản báo cáo này nữa?
- Có thể là Trịnh Cầu Nhân và Uông Tảo. Họ đều biết một số nội dung. Còn ba chủ sự tham gia vào việc điều tra thực tế, họ cũng biết một chút. Nhưng thần thấy rằng, có thể là do đồn từ cung ra. Bản báo cáo đặt trong ngự thư phòng mười mấy ngày. Có lẽ rất nhiều người đã đọc được nó.
Phạm Trí Hư thở dài:
- Mặc dù việc này đã hỗ trợ thanh thế cho chúng ta. Nhưng ta vẫn lo là sẽ chữa lợn lành thành lợn què!
Lý Diên Khánh nghĩ rồi nói:
- Bỉ chức thì lại cảm thấy áp lực cho quan gia không đủ. Chỉ cần có áp lực dư luận đủ mạnh, quan gia sẽ bắt buộc phải điều tra Lương Phương Bình. Nếu điều tra Lương Phương Bình, thì tức là thừa nhận việc chuẩn bị cho cuộc chiến không đủ. Dưới áp lực lớn từ triều chính, thiên tử nhất định sẽ từ bỏ bắc phạt.
Phạm Trí Hư trầm tư một lát rồi nói:
- Triệu Học Sỹ cũng nghĩ như ngươi. Y đề nghị vận động thái học sinh diễu hành. Ta và Trịnh công đều rất tán thành. Chỉ là bọn ta không tiện đứng ra.
Lý Diên Khánh cười nói:
- Vừa vặn khiến cả thành đều biết. Thái học sinh ra đường diễu hành là rất bình thường. Việc này giao cho bỉ chức làm đi. Bỉ chức quen với lãnh tụ Thái học sinh - Trần Đông!
Phạm Trí Hư gật đầu:
- Nhưng Thái Học là địa bàn truyền thống của Thái Kinh. Ngươi phải cẩn thận đấy.