Chương 577: Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy.
Chương 577: Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy.Chương 577: Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy.
Không bao lâu, Thái tử Triệu Hoàn vội vàng chạy tới Ngự thư phòng, gã quỳ xuống hành đại lễ:
- Nhi thần tham kiến phụ hoàng!
- Hoàng nhi miễn lễ bình thân!
- Tạ ơn phụ hoàng!
Triệu Hoàn đứng dậy, khoanh tay đứng một bên. Triệu Cát khẽ cười nói:
- Chắc hẳn hoàng nhi đã biết tin tức Gia Luật Thuần chết bệnh chứ?
- Nhi thần đã nghe nói.
- Hoàng nhi không cảm thấy đây là cơ hội rất tốt sao? Liêu quốc đại loạn vô chủ, lòng người bàng hoàng, lúc này chúng ta lại xuất binh Yên Kinh, nhất định có thể thu hồi cố thổ, hoàn toàn diệt vong Liêu quốc, rửa sạch sỉ nhục trăm năm!
Triệu Hoàn giật nảy cả mình, vội vàng quỳ xuống:
- Xin phụ hoàng nghĩ lại!
- Trẫm đã cân nhắc hai ngày, sớm đã suy tính kỹ càng, trẫm đã quyết định xuất binh, chẳng qua trầm cân nhắc để hoàng nhi tới nhận chức Đại soái ba quân, không biết ý hoàng nhi thế nào?
Triệu Hoàn lập tức hiểu được, phụ hoàng chuẩn bị dùng mình làm dê thế tội. Gã cực kỳ phẫn hận trong lòng, nhưng lại không dám cự tuyệt. Gã bỗng nhiên nghĩ tới lời Lý Diên Khánh để Ngô Mẫn mang tới cho mình, có Đồng Quán, bắc phạt chắc chắn phải thua. Gã trầm tư một lát nói:
- Nhi thần nguyện ý phân lưu cho phụ hoàng, chẳng qua nhi thần hi vọng có thể đảm nhiệm thực Soái!
Thực Soái chính là thực sự năm giữ quân quyền, Triệu Cát sao có thể đáp ứng được. Y trầm ngâm một chút nói:
- Thân vương giả lĩnh Chủ soái, đây là lệ cũ lập quốc của Đại Tống. Mặc dù trẫm có lòng để ngươi làm thực Soái, nhưng lại không dám phá vỡ quy củ của liệt tổ liệt tông. Như vậy đi! Trẫm cho phép ngươi đề cử Đô Thống Chế.
Triệu Hoàn bất đắc dĩ, đành phải nói:
- Nhi thần hi vọng có thể miễn đi chức vụ Tuyên Phủ Chế Trí Sứ của Đồng Thái Úy, bổ nhiệm Chủng Sư Đạo làm Đô Thống Chế bắc phạt.
Triệu Cát nhướng mày:
- Đồng Quán nắm giữ quân đội nhiều năm, có hắn tọa trấn Hà Bắc, có thể ổn định lòng quân, vì sao phải bỏ cũ thay mới?
- Nhi thần cũng nhìn báo cáo của Cao Thái Úy, Đồng Quán quả thực chịu trách nhiệm rất lớn với lần bắc phạt thất bại này. Hắn chỉ trích Lưu Diên Khánh tham công liều lĩnh, lại không che giẫu sự thật hắn không chịu xuất lương. Nhi thần lo lắng Chủng Sư Đạo làm Đô Thống Chế, Đồng Quán sẽ lại lấy công báo tư thù lần nữa.
Triệu Cát chắp tay đi vài bước, trầm tư thật lâu rồi nói:
- Lần trước thất bại là vận lương bắc thượng không đủ gây ra, không thể hoàn toàn trách cứ Đồng Quán. Như vậy đi, vẫn dùng kế sách công Tây Hạ, Chủng Sư Đạo phụ trách phía đông, không bị Đồng Quán tiết chế, Đồng Quán phụ trách tiến đông phía tây.
Triệu Hoàn cũng biết đây là nhượng bộ lớn nhất của phụ hoàng, Đồng Quán không thể tiết chế Chủng Sư Đạo, coi như thỏa mãn điều kiện thế hòa của Lý Diên Khánh, không có Đồng Quán can thiệp.
Triệu Hoàn không có cách nào, đánh thỏa hiệp:
- Vậy theo an bài của phụ hoàng. Mặt khác, nhi thần lại đưa ra ba đề nghị, hi vọng phụ hoàng ân chuẩn!
Triệu Cát thấy Thái tử thỏa hiệp, mừng rỡ trong lòng, liền cười nói:
- Ngươi nói đi, chỉ cần hợp lý, trẫm có thể tiếp nhận!
- Thứ nhất, cần điều lương thực tới Hà Bắc sau đó mới bắc phạt…
Không chờ Triệu Hoàn nói xong, Triệu Cát hớn hở nói:
- Phương án này hợp ý trẫm, trẫm chuẩn!
- Thứ hai, hi vọng phụ hoàng điều năm vạn quân Hà Đông giao cho Chủng Sư Đạo, do Chủng Sư Đạo thống soái quân Hà Đông bắc phạt.
Triệu Cát vẫn canh cánh trong lòng cách nói Chủng gia quân, y trầm tư chốc lát rồi nói:
- Hà Đông cần phòng bị Tây Hạ thừa cơ xuôi nam, quân đội không thể điều đi hoàn toàn, chỉ điều ba vạn quân Hà Đông đi! Bộ phận không đủ có thể tuyển quân ở Hà Bắc.
Phụ hoàng nói cũng có đạo lý, Triệu Hoàn liền đáp ứng:
- Vậy điều ba vạn quân Hà Đông, mặt khác đề nghị thứ ba, nhi thần muốn điều một nhóm danh tướng từ các nơi tới trợ giúp Chủng Sư Đạo, hi vọng phụ hoàng ân chuẩn!
Triệu Cát lập tức nhìn thấu mục đích của con trai, muốn nhân cơ hội đưa tâm phúc của mình vào quân đội Chủng Sư Đạo, nắm giữ quân quyền. Nếu là bình thường y đã sớm từ chối rồi, chỉ là hiện giờ y cần dùng con trai làm tấm thuẫn.
Triệu Cát suy nghĩ một chút rồi nói:
- Phụ thần quá nhiều không tiện, trẫm cảm thấy nhiều nhất năm người là đủ rồi. Hoàng nhi có thể đưa ra một danh sách cho trẫm, không có vấn đề, trẫm sẽ phê chuẩn!
Triệu Hoàn bất đắc dĩ, đành khom người nói:
- Nhi thần đã có danh sách, nhi thần đề cử Tri Phủ Đại Danh Trương Thúc Dạ, Tri Châu Tế Châu Tông Trạch, Giám Sát Ngự Sử Lý Cương trước đây, Tiết Độ Sư Bảo An Quân Chủng Sư Trung, Huyện Lệnh Gia Ngư Lý Diên Khánh, điều năm người này giúp đỡ Chủng Sư Đạo.
Trương Thúc Dạ, Tông Trạch, Lý Diên Khánh là nhân mã ban đầu khi Thái tử Triệu Hoàn nắm giữ ấn soái thảo phạt Lương Sơn. Lần này gã cũng muốn ba người này phụ tá Chủng Sư Đạo. Chủng Sư Trung cũng là danh tướng Tây Bắc, là bào đệ của Chủng Sư Đạo, có lão làm Phó tướng phối hợp, Chủng Sư Đạo sẽ càng ít cản tay.
Lý Cương là Giám Sát Ngự Sử mà Triệu Hoàn cực kỳ thưởng thức, bởi vì phê bình phòng ngự Hà Bắc lỏng lẻo mà bị giáng chức tới Sa Huyện Kiếm Châu đảm nhiệm Thuế Giám. Triệu Hoàn có ấn tượng rất sâu sắc với y, cho nên muốn lợi dụng cơ hội lần này triệu hồi y về kinh.
Triệu Cát nghe được tên Lý Diên Khánh, không khỏi hơi do dự:
- Người khác không có vấn đề, nhưng Lý Diên Khánh là hệ Phạm đảng, điều hắn đi có phải bất ổn hay không?
- Hồi bẩm phụ hoàng, thực ra Chủng Sư Đạo cũng là hệ Phạm đảng. Nhi thần cho rằng Lý Diên Khánh biểu hiện rất tốt trong chiến tranh Tây Hạ và tiễu phỉ Lương Sơn, là nhân tài hiếm có, khẩn cầu phụ hoàng ân chuẩn!
Triệu Cát chắp tay đi vài bước. Lý Diên Khánh dù sao trẻ tuổi, tư lịch còn thấp, ảnh hưởng trong triều không lớn. Chỉ cần không phải triệu hồi Phạm Trí Hư, vậy thì vẫn có thể chấp nhận được, huống hồ cũng coi như cho Tào gia thể diện.
Nghĩ tới đây, Triệu Cát liền gật đầu nói:
- Được rồi! Ba đề nghị, trẫm đều đáp ứng!
Triệu Hoàn vui mừng:
- Đa tạ phụ hoàng ân chuẩn!