Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 741 - Chương 625: Cao Cầu Trả Thù

Chương 625: Cao Cầu trả thù Chương 625: Cao Cầu trả thùChương 625: Cao Cầu trả thù

Tối hôm đó, Lý Đại Khí uống chút rượu tăng thêm lòng dũng cảm, liền cầm vật phẩm con trai ủy thác tiến tới phủ Thái Úy. Phủ Thái Úy cách phố Băng Quỹ rất gần, chỉ đi một dặm được xe bò liền dừng lại trước cửa phủ Thái Úy. Lập tức có một binh sĩ đứng gác chạy tới can thiệp:

- Không cho phép dừng xe nơi này!

Lý Diên Khánh đi xuống xe bò cười nói:

- Ta là Lý đông chủ của Bảo Nghiên Trai, đặc biệt tới thăm hỏi Thái Úy, xin thông báo một chút.

Đông chủ của Bảo Nghiên Trai cũng coi như người nổi tiếng tại kinh thành, binh sĩ lập tức tươi cười:

- Ngài có việc gì?

- Có chút việc tư, muốn quấy nhiễu Thái Úy một chút, thỉnh cầu tiểu huynh đệ đi thông báo một chút!

Nói xong, y đưa một thỏi mười lạng bạc vào tay binh sĩ. Lý Diên Khánh đã trải qua vô số lần quan hệ với quan phủ, biết rõ uy lực của những người giữ cửa này. Họ cầm lông gà làm lệnh tiễn, căn bản không đi bẩm báo, cứ trực tiếp nói chủ quan đã nghỉ ngơi, không cho họ đủ chỗ tốt, Cao Cầu đừng hòng biết y đã tới.

Binh sĩ lập tức cười nói:

- Lý viên ngoại chờ một lát, ta lập tức đi bẩm báo ngay!

- Tiểu Tam nhi, nói chuyện với Lý viên ngoại cẩn thận, ta đi vào bẩm báo một chút.

Binh lính này ám chỉ với đồng bạn, họ đã nhận được chỗ tốt.

Lúc này, Cao Cầu còn chưa nghỉ ngơi, đang viết một bản báo cáo trong thư phòng. Bởi vì Lưu Diên Khánh thảm bại trong bắc phạt, Cao Cầu ít nhiều chịu chút liên lụy, bị quan gia Triệu Cát phê bình một trận, giao trách nhiệm y bồi dưỡng nhân tài quân đội cẩn thận, hai ngày này y đang vắt hết óc lựa chọn nhân tài trong Cấm Quân.

Lúc này, có binh sĩ bẩm báo ngoài cửa:

- Khởi bẩm Thái Úy, Lý đông chủ Bảo Nghiên Trai có việc riêng cầu kiến!

Cao Cầu không liên hệ nhiều với thương nhân, y vừa muốn thuận miệng nói không gặp, bỗng nhiên ngừng lại. Đông chủ Bảo Nghiên Trai không phải phụ thân của Lý Diên Khánh sao? Đây chắc chắn là Lý Diên Khánh có chuyện gì muốn tìm y.

Y trầm ngâm một chút:

- Mời hắn tới phòng khách quý chờ một chút, ta lập tức tới ngay.

Cao Cầu biết Lý Diên Khánh vừa tới Kinh Triệu không lâu, lúc này để phụ thân hắn tới tìm y, chắc chắn có mâu thuẫn với Dương Lân. Dương Lân này cũng hoang đường, lấy phó chống chính lại có quả ngon gì để ăn, người ta mượn tay người Khương là có thể xử lý gã.

Nghĩ tới mượn đao giết người, mặt Cao Cầu hơi nóng lên. Năm đó vì khiến Chủng Sư Đạo rơi đài, y đã từng mượn tay người Tây Hạ muốn giết chết Lý Diên Khánh. Lúc này, Lý Diên Khánh tìm tới y, chẳng lẽ hắn thực sự không quan tâm thù cũ rồi?

Cao Cầu thầm suy nghĩ, liền thay đổi quần áo, chắp tay đi tới phòng khách quý.

Lý Đại Khí ngồi uống trà trong phòng khách quý, nhưng trong lòng lại không vui vẻ. Tên tiểu tử hỗn đản này, đến giờ một tên tâm phúc trong triều cũng không có, cuối cùng còn phải để mình ra mặt, một kẻ thương nhân như mình, sao có thể làm nhiều loại chuyện này, để Tào gia ra mặt không tốt sao?

Lý Đại Khí mắng con trai trong lòng. Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng ho, là Cao Cầu tới. Lý Đại Khí vội vàng đứng dậy khom người thi lễ:

- Tiểu dân Lý Đại Khí quấy rầy Thái Úy nghỉ ngơi rồi!

Cao Cầu cười híp mắt khoát tay:

- Lý viên ngoại quá khách khí rồi, thật ra ngươi cũng không phải tiểu dân, có tước vị mà!

Lý Đại Khí ngây người một chút, lúc này mới nhớ tới mình có tước vị. Y cười khổ một tiếng lắc đầu nói:

- Tước vị lớn như hạt vừng sao có ý tứ khoe khoang trước mặt Thái Úy, truyền ra ngoài làm trò cười cho người khác.

Cao Cầu cười ha ha:

- Lý viên ngoại thực biết nói chuyện, mời ngồi đi!

Hai người ngồi xuống, Lý Đại Khí cũng không vòng vo, đưa một phong thư cùng một chiếc hộp cho Cao Cầu:

- Hôm nay ta đặc biệt đến đây làm người đưa tin tức cho khuyển tử. Cái hộp và lá thư này là hắn nhờ ta chuyển cho Thái Úy, lời khác thì không có, ta sẽ không quấy rầy Thái Úy, cáo từ trước!

- Vất vả Lý viên ngoại rồi, về sau Bảo Nghiên Trai có gì khó xử, cứ mở miệng, chỉ cần ta có thể giúp đỡ, nhất định sẽ dốc sức!

- Đa tạ Thái Úy, Đại Khí khắc ghi trong lòng, cáo từ!

Cao Cầu cho Lý Diên Khánh đủ thể diện, tiễn Lý Đại Khí ra tới cửa phủ, nhìn y lên xe bò rời đi, lúc này mới cầm hộp và thư trở về thư phòng của mình.

Y ngồi xuống mở thư ra trước, nhưng chỉ nhìn mấy hàng, bỗng nhiên nhảy dựng lên, vội vàng mở hộp ra, trong hộp là thông tin bí mật của Dương Lân và Đồng Quán.

Cao Cầu liền tức giận lồng ngực muốn nổ tung. Y nắm chén trà ném mạnh vào tường, ầm một tiếng, chén trà lập tức vỡ nát.

Lúc trước Tây Hạ thất bại, nhiều đại tướng tâm phúc như vậy y cũng không bảo đảm, chỉ bảo đảm một mình Dương Lân, không nghĩ tới gã lại phản bội mình, lại sớm âm thầm đầu nhập Đồng Quán. Cao Cầu tức giận gần như muốn thổ huyết.

- Đồng Quán lão tặc, nếu lão tử không giết ngươi tuyệt đối không phải họ Cao!

Cao Cầu hận nghiến răng nghiến lợi.

Đồng Quán không chỉ hoàn toàn đắc tội Cao Cầu khi bình định Phương Tịch, sau khi bắc phạt lần thứ nhất thảm bại, Đồng Quán ghi ra danh sách người có trách nhiệm, gần như nhổ tận gốc thế lực của Cao Cầu tại Tây Quân, hai người họ đã trở thành thế không đội trời chung.

Qua nửa ngày Cao Cầu mới chậm rãi bình tĩnh lại, tiếp tục đọc thư của Lý Diên Khánh. Trong thư Lý Diên Khánh chỉ ra tội lớn của Dương Lân, bán trộm quân tư, cấu kết người Khương, chứng cứ vô cùng xác thực, đã báo cáo triều đình, hi vọng triều đình nghiêm trị.

Ở cuối thư, Lý Diên Khánh nhắc tới Hàn Thế Trung, nói Hàn Thế Trung bị Dương Lân chèn ép bài xích, mình muốn đề bạt gã làm Thống Lĩnh, mặt khác còn muốn đề bạt Tào Tính làm Thống Lĩnh, hi vọng có thể nhận được ủng hộ của Cao Thái Úy.

Cao Cầu đương nhiên biết Hàn Thế Trung, ái tướng của tâm phúc Lưu Diên Khánh, cũng coi như người của y. Lý Diên Khánh muốn đề bạt Hàn Thế Trung, hiển nhiên đang lấy lòng y, trải đường để đề bạt Tào Tính.

Cao Cầu gật đầu, Lý Diên Khánh này quả thực thành thục, vừa vặn Chủng Sư Đạo lui sĩ, hậu trường quân đội của hắn không còn, người này đáng để y lôi kéo.

Cao Cầu suy nghĩ, chuyện này vẫn phải chờ báo cáo rồi nói, y còn cần nói chuyện với Cao Thâm một chút.



Hai ngày sau, báo cáo chính thức của phủ Kinh Triệu đưa tới Ngự Sử Đài. Nếu là báo cáo của Lý Diên Khánh đưa tới, Ngự Sử Đài liền không giữ lại, họ lập tức sao chép ra hai bản gửi cho Xu Mật Viện và Binh Bộ.

Cao Thâm vừa tới quan phòng ngồi xuống, liền nhìn thấy báo cáo trên bàn y. Kỳ thực về vụ án này hôm qua y đã nghe được chút phong thanh từ Tào gia, mặc kệ dùng tội danh gì, bản chất đều là Lý Diên Khánh cướp đoạt quân quyền.

Võ tướng chính ngũ phẩm và quan văn chính ngũ phẩm không giống nhau, địa vị thấp hơn nhiều. Những bản án tham quan thế này mấy năm nay rất nhiều, người có chỗ dựa thì bảo đảo, không có hậu trường thì nghiêm trị, lệ cũ là như thế, phần lớn là giơ cao đánh khẽ, bị giáng chức điều đi.

Chỉ là vụ án này dính đến quân quyền của Lý Diên Khánh, lại liên quan tới Cao Cầu và Đồng Quán, tăng thêm tư thông với người Khương đang bạo loạn, khiến Cao Thâm phải cẩn thận.

Y xem kỹ báo cáo hai lần, từ miêu tả của báo cáo hẳn là chứng cứ vô cùng xác thực, điểm duy nhất không ổn chính là Lý Diên Khánh giết năm tên Thiên tướng và mấy tên thân binh. Đương nhiên trong trạng thái chiến tranh Chủ tướng có quyền giết bộ hạ không tuân tướng lệnh, nhưng lúc giết người rốt cuộc có phải trong trạng thái chiến tranh hay không, điều này hơi khó nói.

Đang lúc trầm tư, trong viện vang lên giọng của Cao Cầu:

- Cao Đồng Tri có đó không?

Cao Thâm vội vàng cười ha ha đi ra ngoài đón:

- Là trận gió thơm nào thổi Thái Úy tới đây rồi!

Ba ông lớn của Xu Mật Viện, Đồng Quán đảm nhiệm Tri Xu Mật Viện Sự, cũng chính là Xu Mật Sứ. Cao Cầu đảm nhiệm Phán Xu Mật Viện Sự. Cao Thâm đảm nhiệm Đồng Xu Mật viện Sự. Hai chức bên trên thực tế là chức phó, địa vị của Cao Cầu cao hơn một chút, nhưng Đồng Quán và Cao Cầu đều mặc kệ công việc cụ thể, trên thực tế thực quyền của Xu Mật Viên nằm trong tay Cao Thâm.

Đương nhiên, Đồng Quán và Cao Cầu đều có quyền hỏi tới chuyện của Xu Mật Viện, mà Cao Thâm đều phải nghiêm túc đối đãi.

Cao Cầu thở dài:

- Tâm tình quả thực rất xấu!

- Thái Úy vào trong ngồi đi! Bên ngoài gió lớn.

Cao Thâm nói một câu hai ý.

Cao Cầu gật đầu, y đương nhiên nghe hiểu Cao Thâm, gió này chính là Đồng Quán, chỉ sợ Đồng Quán sẽ không từ bỏ ý đồ trong chuyện này.

Đi vào quan phòng ngồi xuống, Cao Cầu cũng không vòng vèo, trực tiếp nói:

- Ngươi cũng nhìn thấy bản án phủ Kinh Triệu gửi tới rồi chứ!

- Phủ Kinh Triệu? Là bản án nào?

Cao Thâm cố ý giả bộ hồ đồ hỏi.

- Bản án Dương Lân, sáng sớm nay vừa mới đưa lên.

Ánh mắt sắc bén của Cao Cầu chăm chú nhìn đối phương.

- Hóa ra là vụ án đó.

Cao Thâm vội vàng lấy báo cáo dưới bàn ra, tự giễu nói:

- Vừa mới cầm lên, còn chưa xem kỹ!

- Báo cáo này ta đã xem kỹ rồi, có thể nói vấn đề vô cùng nghiêm trọng, dĩ nhiên lại tư thông với người Khương. Hiện giờ người Khương bạo loạn có liên quan tới Tây Hạ, ta hoài nghi người này tư thông với Tây Hạ, nếu không nghiêm trị, chỉ sợ không đủ để cảnh cáo chư quân đóng giữ biên cảnh.

Cao Thâm thận trọng nói:

- Nghe nói Dương Lân này là do một tay Lưu Diên Khánh đề bạt lên!

Cao Cầu vung tay:

- Không liên quan tới việc ai đề bạt, ta chỉ nói vụ án này, thái độ của Xu Mật Viện chúng ta nhất định phải sáng tỏ, nếu không giết hắn, sẽ còn xuất hiện người thứ hai người thứ ba tư thông với nước địch.

Cao Thâm gật đầu:

- Kỳ thực ý kiến của ta cũng nhất trí với Thái Úy, nhưng chỉ sợ Đồng Thái Úy cũng sẽ hỏi tới vụ án này.

Cao Cầu hừ lạnh một tiếng:

- Hắn đương nhiên sẽ hỏi qua, vụ án này cắt vào thịt hắn mà!

Ngừng một chút, Cao Cầu lại nói:

- Chẳng qua hiện giờ hắn còn đang đóng cửa hối lỗi, chúng ta không nên quấy rầy hắn tỉnh táo lại. Vụ án này chúng ta ký tên trực tiếp báo cáo Tri Chính Đường, để Lý Diên Khánh tiến vào trạng thái sớm một chút, dẫn quân bắc phạt.

Đóng cửa hối lỗi kỳ thực là tạm thời cách chức tỉnh táo lại, hôm nay vừa vặn là ngày đóng cửa hối lỗi cuối cùng của Đồng Quán, Cao Cầu hiển nhiên muốn nắm cơ hội ngày cuối cùng này để làm cho gạo nấu thành cơm.

Nếu như quyết nghị của Xu Mật Viện đã đưa lên, Đồng Quán muốn phản đối cũng chỉ có thể đi tìm Thiên tử nói chuyện, quá trình bình thường lão đã đi không thông; hoặc là lão đi tìm Vương Phủ, để Vương Phủ đẩy báo cáo này của Xu Mật Viện tại Tri Chính Đường trở về.

Cao Thâm đương nhiên biết, mình ký báo cáo này sẽ đắc tội Đồng Quán, chẳng qua Tào lão gia tử cũng đã nhờ y, cửa này của Lý Diên Khánh y nhất định phải giúp đỡ.

Cao Thâm trầm ngâm một chút rồi nói:

- Như vậy đi! Ta có thể ký tên gửi báo cáo cùng Thái Úy, nhưng trình tự bình thường cũng phải đi. Ta sẽ phái mấy người tới phủ Kinh Triệu xác minh, nếu như báo cáo không đúng sự thật, vậy ta vẫn phải đưa ra báo cáo bổ sung.

Dựa theo đường tắt bình thường, hẳn là phái người xác minh trước, Xu Mật Viện nhắc lại giao báo cáo. Cao Thâm tiền trảm hậu tấu, hiển nhiên cho Cao Cầu đủ thể diện, Cao Cầu sao lại không biết.

Y đứng dậy cười nói:

- Đa tạ Đồng Tri hỗ trợ, vụ án này cứ giao cho ta, ta sẽ phái người đi xác minh, sẽ không cho một số người có ý kiến với Đồng Tri.

Cao Thâm gật đầu, như vậy thì không còn gì tốt hơn.

Bình Luận (0)
Comment