Chương 694: Huyết chiến Thái Nguyên (thượng)
Chương 694: Huyết chiến Thái Nguyên (thượng)Chương 694: Huyết chiến Thái Nguyên (thượng)
Vào đêm, cuộc chiến công phòng thành Thái Nguyên thảm liệt khác thường. Nhìn từ trong thành ra, toàn bộ bầu trời đều bị ánh lửa chiếu đỏ, từng quả cầu lửa thật lớn vạch trên bầu trời, từ ngoài thành ập vào trong thành, phát ra ánh sáng đỏ kinh khủng dưới bối cảnh tường thành tối như mực, giống như tận thế hàng lâm.
Trên đầu thành, máy ném đá như cự thú không ngừng vung tay ném Chấn Thiên Lôi uy lực to lớn về phía đám người Kim binh tấn công, ngoài thành liên tục vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa.
Cư dân trong thành cả đêm khó ngủ, phụ nữ ôm chặt trẻ con, nhỏ giọng thút thí trong tiếng nổ và tiếng la giết. Đàn ông thì siết chặt quả đấm đứng trước cửa sổ, bất lực nhìn quả cầu lử lướt qua bầu trời phương xa.
Trong khoảng cách trăm bước từ tường thành đều đã được dỡ bỏ, trước đó Lý Diên Khánh đã hạ lệnh đào một thước đất, nện vững đất đai, đổ đầy nước, hình thành một ao nước nông vây quanh thành trì.
Rất nhiều người không hiểu được nguyên nhân làm như vậy, nhưng hiện giờ họ rốt cuộc hiểu rõ rồi. Sau khi từng quả cầu lửa hạ xuống tóe lên bọt nước, lại bị nước giảm xóc mà không cách nào bắn lên, mười mấy dân phu lập tức nhanh chóng chạy tới, dùng gỗ dài xiên vững quả cầu lửa, để nó chậm rãi tự tắt trong nước.
Nhưng người nào cũng không nghĩ ra, đào ao nước nông còn một tác dụng quan trọng khác, nó có thể phòng ngự hữu hiệu quân địch đào hang từ bên ngoài vào thành.
Đánh đêm thảm liệt không kéo dài bao lâu, thời gian canh một, cầu lửa không còn xuất hiện trên bầu trời, tiếng nổ ngoài thành cũng dần biến mất.
Chiến tranh kéo dài mấy ngày rốt cuộc dừng lại, ban đêm bùng nổ an tĩnh lại.
Sáng sớm, một tia nắng xuyên thấu qua tầng mây chiếu vào đầu tường Thái Nguyên, tản ra một ánh sáng vàng óng huyễn hoặc trên tường thành cao lớn kiên cố. Nếu như ở Kim quốc, người Nữ Chân tín ngưỡng đạo Shaman chắc chắn sẽ coi đây là điềm lành thiên thần hạ xuống, từ đó quỳ bái. Nhưng chiến tranh tàn khốc đã khiến họ tạm thời quên đi tín ngưỡng, trong mắt họ chỉ còn lại giết chóc và máu tươi.
Nhưng nếu đưa mắt xuống dưới tường thành, ánh vàng dần dần biến mất, ập vào mắt là một khu vực như địa ngục, thây ngang khắp đồng, thang mây tàn tạ đổ trên bùn đất, sào xa chỉ còn lại một nửa. Phần lớn là binh lính chết trận, có người co ro thân thể, mang trên mặt sự đau đớn trước khi chết. Có người không thấy đầu, thi thể tàn khuyết không đầy đủ. Có người bị tên bắn thành con nhím, máu thịt be bét. Dưới ánh nắng gay gắt, mùi máu tươi gay mũi và mùi xác chết hôi thối đan xen một chỗ, khiến người ta ngửi thấy muốn ói.
Không lâu sau khi ngưng chiến trong đêm, Lý Diên Khánh nhận được thỉnh cầu nhặt xác của Chủ soái Kim binh, hơn ngàn Kim binh được phái tới xử lý thi thể sau khi đánh đêm kết thúc, phần lớn chuyển tới đất trống chất lại thiêu đốt. Người Nữ Chân sau khi chết áp dụng hỏa táng, đồng thời sẽ có Vu sư Shaman siêu độ vong hồn cho họ.
Trên đầu thành cũng cực kỳ yên tĩnh, hơn vạn binh sĩ quân Tống bọc chăn lông giản dị, chen chúc với nhau, dựa vào đầu tường dựa đông ngả tây ngủ thiếp đi, mỗi người đều mệt mỏi không chịu nổi. Mấy ngày liền kịch chiến không phân biệt ngày đêm, phần lớn mọi người đã mấy ngày không chợp mắt, sớm trong tình trạng kiệt sức.
Mấy trăm nữ binh cực kỳ bận rộn trên đầu tường, phần lớn các nàng cũng chưa ngủ được, liều lĩnh cứu giúp thương binh. Lúc này, các binh sĩ đều ngủ thiếp đi, nhưng các nữ binh vẫn cố nén mệt mỏi rã rời, cầm máu thay thuốc tẩy rửa vết thương cho thương binh, buộc chặt thanh nẹp cho binh sĩ gãy xương. Rất nhiều nữ binh mệt mỏi tới té xỉu, nhưng sau khi tỉnh dậy lại tiếp tục chăm sóc người bị thương.
Các nàng dùng hành động của mình cảm động hàng vạn tướng sĩ, cũng thay đổi cách nhìn của vô số tướng sĩ. Ngay cả Lưu Kỹ mâu thuẫn với nữ binh nhất cũng thừa nhận Nữ Binh Doanh phát huy tác dụng cực lớn trong cuộc chiến bảo vệ, các nàng cứu chữa thương binh kịp thời, khiến tỉ lệ tướng sĩ bị thương tử vong giảm xuống ít nhất một nửa.
Trên đầu tường thành bắc, trong mười mấy binh sĩ ngủ chung một chỗ, Lý Diên Khánh cũng ngủ thật say cùng các binh sĩ. Thời khắc này không phân chia chủ tướng và binh sĩ. Sau ba ngày kịch chiến bảo vệ thành Thái Nguyên, mỗi người đều đang hưởng thụ thời gian ngủ vô cùng trân quý này.
Hỗ Tam Nương dẫn một đội nữ binh xem xét thương binh trên đầu thành, lúc đi ngang qua bên người Lý Diên Khánh, có một nữ binh bỗng nhiên nhận ra Lý Diên Khánh, kinh ngạc chỉ vào hắn:
- Là Đô Thống Chế!
Hỗ Tam Nương vội vàng suỵt một tiếng với các nữ binh, ngăn các nàng kinh hô. Nàng nhặt một tấm da dê trượt trên mặt đất, nhẹ nhàng đắp lên người Lý Diên Khánh đang say giấc nồng, lại yên lặng nhìn hắn một lát, liền dẫn các nữ binh lặng lẽ rời đi. Lúc này, một đội dân phu hơn trăm người khiêng bánh bao và canh thịt nóng hổi bước nhanh tới đầu tường.
…
Nhưng thời gian ngưng chiến quý giá cũng không duy trì bao lâu, khi ánh mắt bắt đầu biến thành màu hồng, không khí nóng bức của mặt trời lại nhào về phía mặt đất, tiếng trống lại gõ ở đại doanh Kim binh. Tiếng trống to lớn khiến binh sĩ quân Tống lục tục bừng tỉnh khỏi giấc ngủ mơ. Mắt Lý Diên Khánh nháy một cái, dụi dụi mắt, ghé vào lỗ châu mai nhìn lại trại địch xa xa.
Lần này, hắn nhìn thấy Kim binh điều động quy mô lớn, toàn bộ đại doanh quân địch đều điều động, bốn phương tám hướng tụ tập lại thành từng phương trận đen nghịt, dần tạo thành một khí thế tấn công phô thiên cái địa.
- Nhanh truyền mệnh lệnh của ta!
Lý Diên Khánh quay người ra lệnh:
- Đệ nhất quân và đệ nhị quân đầu nhập chiến đấu toàn bộ!
Hắn quay đầu lại chăm chú nhìn quân địch phô thiên cái địa, số lượng quân địch đầu nhập còn gấp đôi so với hai ngày trước. Hắn lập tức hiểu được, chắc chắn Hoàn Nhan Tông Hàn nhận áp lực rất lớn, muốn liều lĩnh công thành.
Đương! Đương! Đương!
Tiếng chuông triệu tập quân đội gõ vang, từng đội quân Tống chạy lên đường, nhanh chóng tập kết ở đầu tường. Đệ nhất quân và đệ nhị quân có tổng cộng mười tám ngàn người, do Lưu Kỹ và Vương Quý thống soái. Ngoài ra còn có một vạn năm ngàn dân phu cũng đầu nhập chiến đấu, họ chủ yếu phụ trách thao tác máy ném đá và hỏa pháo, sàng nỏ.
Trên tường thành bắc dài tới mười dặm xuất hiện đầy quân Tống, đao mâu lóe sáng, cung tên dày đặc. Quân kỳ Đằng Long của Hắc Biên Hoàng Để quân Tống tung bay dưới ánh sáng mặt trời.
Ngoài trời, Kim binh phô thiên cái địa đã xết hàng hoàn chỉnh. Từ tám ngày công thành không thu hoạch được gì, khi chiến dịch Hà Bắc hoàn thành thuận lợi, Lang Chủ Kim quốc công khai biểu thị cần phải đổi tướng ở Thái Nguyên, những thứ này đều mang đến áp lực cực lớn cho Chủ tướng Hoàn Nhan Tông Hàn.
Hoàn Nhan Tông Hàn đã bị ép không đường để đi, gã cùng hạ lệnh chết cho năm tên Vạn phu trưởng, nếu hôm nay năm vạn đại quân không lấy được thành Thái Nguyên, miễn chức tại chỗ toàn bộ tướng lĩnh Thiên phu trưởng trở lên.
Vì giành được thắng lợi, Hoàn Nhan Tông Hoàn liền đầu nhập một lần năm vạn quân đội, tăng hơn gấp đôi so với một lần công thành bình thường có hai vạn người, đồng thời đầu nhập chiến đấu toàn bộ hai trăm chiếc thang mây và năm mươi chiếc sào xa tồn kho cuối cùng, tập trung tiến đánh thành bắc.
Ánh mắt tàn khốc của gã nhìn chằm chằm cầu treo kéo cao bên ngoài thành bắc. Cầu treo gặp phải Chấn Thiên Lôi oanh tạc mấy lần, đã lung lay sắc đổ. Gã xoay người nhìn lại hậu đoanh, một chiếc chùy công thành thân thể khổng lồ đã xuất hiện trong quân doanh sau lưng, đây là vũ khí công thành mới mà họ vừa chế tạo, Chấn Thiên Lôi không lay động được cửa thành chế tạo bằng sắt, vậy thì dùng chùy công thành nặng vạn cân này phá tan cửa thành quân địch.
- Tấn công!
Hoàn Nhan Tông Hàn vung chiến đao, khàn giọng rống to.
Tiếng trống bắt đầu trở nên dồn dập trong đại doanh Kim binh, đây là tiếng trống tấn công. Năm vạn đại quân Kim binh vây quanh hai trăm chiếc thang mây và năm mươi chiếc sào xa đánh tới thành Thái Nguyên như thủy triều, giống hệt một tấm thảm máu đen, bao trùm toàn bộ vùng quê.
Trải qua một đêm sửa gấp, máy ném đá trên đầu thành lại khôi phục năm mươi chiếc, từng cánh tay thật dài thay nhau ném ra ngoài, mười mấy quả Chấn Thiên Lôi dựa vào mấy chục khối đá lớn đánh tới quân địch dầy như bầy kiến. Mỗi quả Chấn Thiên Lôi nổ tung trong đám người, sẽ xuất hiện một lỗ hổng, máu thịt văng tung tóe, khói đặc tràn ngập, tiếng rên vang vọng vùng quê. Nhưng lỗ hổng sẽ khép lại trong nháy mắt, lại bị đám quân địch tấn công bao phủ.
Quân Tống đã không thể cam đoan máy ném đá ném toàn bộ Chấn Thiên Lôi, máy ném đá hư hao không ngừng, khiến ném Chấn Thiên Lôi nguy hiểm khác thường. Ngày thứ tư xuất hiện một sự cố nghiêm trọng, dây đai một chiếc máy ném đá căng đứt, khiến cho cán ném chứa Chấn Thiên Lôi rơi vào trong thành nổ tung, nổ chết hơn một trăm dân phu hậu cần.
Lý Diên Khánh đành phải thay đổi sách lược, chỉ lựa chọn máy ném đá tình trạng tốt đẹp bắn Chấn Thiên Lôi, máy ném đá tình trạng không tốt đều bắn đá lớn, ngăn chặn xuất hiện thảm kịch tự nổ lần nữa.
Hiệu quả sát thương của Chấn Thiên Lôi không mạnh mẽ như ban đầu, Kim binh cũng dần nắm giữ biện pháp thực dụng đối phó Chấn Thiên Lôi, đó là nhanh chóng bịt tai nằm sấp xuống đất. Lúc Chấn Thiên Lôi rơi xuống đất, binh sĩ chung quanh nhanh chóng nằm xuống, che chặt lỗ tai.
Như vậy ngoại trừ hơn mười người trung tâm vụ nổ bị nổ chết ra, những binh sĩ khác sẽ không bị sóng xung kích và miếng sắt văng ra tổn thương. Khiến cho ban đầu một quả Chấn Thiên Lôi tạo thành thương vong hơn trăm người, đến giờ chỉ thương vong hơn hai mươi người, thương vong rút nhỏ gấp năm lần.
Rầm một tiếng, một chiếc sào xa bị Chấn Thiên Lôi đập trúng, Chấn Thiên Lôi nổ mạnh trong sào xa, mảnh gỗ lập tức văng khắp nơi, gỗ lớn đổ sụp, mười mấy binh sĩ trên sào xa đều bị nổ chết.
Sào xa cao lớn chuyên chế tạo riêng cho thành Thái Nguyên, sào xa dài rộng đều một trượng, cao ba trượng, dùng gỗ lớn ghép thành, toàn thân bao trùm da trâu, kết cấu cực kỳ đơn giản. Trong sào xa trống không, có thang lầu nối thẳng lên đỉnh, đỉnh là một sàn gỗ, năm mươi binh sĩ Kim quốc đứng đầy ở đó, bình đài phía trước có ván gỗ trùm da trâu dày đặc có thể chống cự cung tên của quân Tống.
Bốn bánh xe gỗ phía dưới, do năm mươi con trâu khỏe kéo, hai bên và phía sau đều có mấy trăm tên lính thúc đẩy. Loại sào xa này chỉ cần không bị đá lớn đánh trúng, nó có thể đưa binh sĩ lên đầu thành, còn sắc bén hơn thang mây.
Một chiếc sào xa dưới đấy bị đá lớn đạp trúng, một chiếc bánh xe gỗ long ra, sào xa lập tức nghiêng đi, lung la lung lay, dần mất trọng tâm. Binh sĩ hai bên hô to chạy trốn, trong tiếng kêu, sào xa đổ ầm xuống.
Nhưng đây chỉ là tổn thất cục bộ của Kim binh, thế công của năm vạn Kim binh như thủy triều. Đá lớn và Chấn Thiên Lôi bắn ra liên tục dường như từng đóa bọt nước tóe lên trong đại dương, nháy mắt liền bị biển người che mất, quân địch như thủy triều dần tới gần tường thành.
…
Chiến đấu chính diện đã tiến vào giai đoạn tàn khốc nhất, trên thành dưới thành tên bay dày như mưa, liên tục có người trúng tên ngã xuống. Hai vạn binh sĩ công kích phía trước tuyệt đối không phải người Nữ Chân, mà là người Khiết Đan và người Hề, thậm chí còn có quân Tống Phủ Yến Sơn đầu hàng, họ cần đánh cơ sở cho đại quân đằng sau công kích.
Một lát dọn dẹp tật lê thứ trên mặt đất, Kim binh đã không cách nào dùng công cụ dọn dẹp, liền thúc đẩy binh sĩ giẫm đạp. Tiếp theo là lấp sông hộ thành, trải qua tám ngày đại chiến, sông hộ thành ngoài thành bắc và thành đông đã bị Kim binh dùng mấy chục vạn túi bùn lấp đầy, khiến thang mây và sào xa có thể trực tiếp tiến đến dưới thành.
Trên đầu thành, hơn vạn cung nỏ thủ cùng nhau bắn tên, binh tiễn phòng ngự dày đặc như mưa từ đầu tường rớt thẳng xuống, mang theo lực sát thương rất lớn, giáp da bình thường không cách nào ngăn cản, coi như tấm thuẫn cũng dễ dàng bị binh tiễn xuyên thấu, khiến binh sĩ tấn công dưới thành liên tục trúng tên, binh sĩ công thành thương vong thảm trọng.
Đây chính là ưu thế tự nhiên của phía thủ thành, họ có được thế năng từ trên cao xuống, rất dễ dàng biến binh khí và vật phẩm bình thường thành vũ khí có lực sát thương cường đại, trước như cung tên, sau như gỗ lăn.
Nhưng Kim binh tuyệt đối không keo kiệt thương vong quân đội, trong tay họ có mấy chục vạn binh sĩ Khiết Đàn và người Hề đầu hàng, cùng rất nhiều quân tôi tớ, dùng sự bỏ mình của họ đổi lấy công thành thắng lợi, với Kim quốc mà nói vẫn là giao dịch vô cùng có lợi. Trong ba vạn người bỏ mình lúc trước, gần như không có người Nữ Chân thương vong, toàn bô jđều là người Khiết Đan, người Hề, người Bột Hải và người Cao Ly.
Sau khi bỏ ra thương vong mấy ngàn người, Kim binh rốt cuộc đánh tới dưới thành.