Chương 738: Gian tế hai mặt
Chương 738: Gian tế hai mặtChương 738: Gian tế hai mặt
Hạ Nam giống như bị một chậu nước lạnh dội từ đầu xuống chân, cả người đều lạnh đến xương tủy, cứng ngắc như pho tượng, qua một hồi lâu cũng không nhúc nhích lại, sự đả kích này quá lớn, chuyển hướng cũng quá đột ngột.
Lý Diên Khánh lãnh đạm nhìn y, thấy y cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần lúc này mới khoát tay:
- Mời ngồi!
Trong đầu Hạ Nam là một khoảng trống rỗng, bước chân cứng ngắc như người máy, đờ đẫn ngồi xuống. Lúc này, một cảm giác sợ hãi bao phủ toàn thân, bản thân đã bị bại lộ, lúc nào cũng có thể bị mất đầu, nhưng mà… đối phương là Lý Diên Khánh! Hắn… sao hắn lại đích thân đến thẩm vấn mình, lại còn khách sáo như vậy. Dần dần, cảm giác sợ hãi trong lòng y rút dần đi, thay vào đó là sự sợ hãi cùng mờ mịt không hiểu.
Lúc này, một thân binh tiến vào dâng lên hai chén trà, Lý Diên Khánh cầm chén trà lên nhấm một chút, cười nói:
- Nước không tốt đúng là ảnh hưởng đến kinh doanh của quán trà. Trà ngon đến mấy, cũng không thể vãn hồi được vết thương trí mạng là chất lượng nước.
- Lý Đô thống không giết ta sao?
Hạ Nam thấp giọng hỏi, lúc này y không còn tâm trí mà thưởng thức trà.
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Giết hay không là do ngươi quyết định, chúng ta hợp tác tốt thì ngươi có thể tiếp tục thăng quan phát tài, nếu như hợp tác không tốt, đầu ngươi chắc chắn sẽ rơi xuống đất. Lựa chọn thế nào là do ngươi.
- Ý của Đô thống là kêu ta phản bội nước Kim?
- Chưa tính là phản bội, ngươi vẫn là thần tử nước Kim, vẫn có thể truyền chút tình báo cho nước Kim. Chỉ là, truyền tin gì thì do ta quyết định. Đương nhiên, những tin ngươi truyền đi phần lớn là chân thực.
Lý Diên Khánh chăm chú nhìn Hạ Nam, thấy trong mắt y lóe lên một tia giảo hoạt, liền trầm mặt xuống nói:
- Ngươi đừng nghĩ mình gặp may, càng đừng nên cho rằng ta dễ bị lừa gạt. Ta không giết ngươi, chỉ là bởi vì ngươi có giá trị lợi dụng, nếu như ngươi tự mình hủy đi giá trị lợi dụng đó, thì ngươi chắc chắn phải chết. Ngươi là người thông minh, hẳn là hiểu ý của ta.
Trong lòng Hạ Nam vừa nảy lên một cảm giác may mắn thì lại bị Lý Diên Khánh dập tắt, y cúi đầu xuống, thở dài một tiếng, nói:
- Lý Đô thống muốn ta làm cái gì?
- Ta chỉ muốn ngươi truyền mấy tin tình báo cho quân Kim vào thời khắc mấu chốt, chỉ thế thôi, ngươi có làm được không?
Hạ Nam yên lặng gật đầu:
- Ta có thể làm được, chỉ là… ta nhất định phải thu thập tình báo cho quân Kim. Thậm chí, phải là tin tình báo quan trọng, nếu không nước Kim sẽ thay người.
- Cái này ta biết, ta đã nói qua, ta sẽ cho ngươi một ít tình báo, hoặc là sẽ cho ngươi mấy nguồn cung cấp tình báo.
Nói đến đây, Lý Diên Khánh ném cho y một cuộn giấy:
- Trong này có hai cái tình báo, một cái là tình trạng lương thực tồn kho kinh thành, một cái là thiết hỏa lôi mới ta tặng người.
Hạ Nam kinh hãi, hai mắt mở lớn:
- Ngươi đưa cho ta một cái thiết hỏa lôi?
- Thực ra cái này cũng không tính là cơ mật. Khi bọn ta quét dọn hiện trường, thu được hơn bảy ngươi chiếc thiết hỏa lôi chưa nổ, nếu như quân Kim có lòng, thì sớm đã nhặt được rồi. Hơn nữa, cho dù đưa cho các ngươi thiết hỏa lôi, các ngươi cũng không tạo ra được.
Hạ Nam thở dài một tiếng:
- Lý Đô thống nói đúng. Bọn ta ở Phủ Yến Sơn cũng thu được hai mươi mấy quả Chấn thiên lôi, nhưng mà mô phỏng chế tạo ra lại không đúng. Mười quả Chấn thiên lôi thì có đến bảy quả không nổ, không biết khâu nào xảy ra vấn đề, cho nên nhiệm vụ cao nhất mà nước Kim giao cho ta là phương pháp phối trộn thuốc nổ và bí mật chế tạo của trấn thiên lôi.
- Vậy thì ngươi không cần phải lao tâm tổn trí nữa đâu, phương pháp phối trộn thuốc nổ của Chấn thiên lôi là bí mật cao nhất của Đại Tống, ngay cả Hà Phưởng cũng không biết, phương pháp duy nhất của các ngươi là không ngừng thử nghiệm, thì không chừng có một ngày có thể phối ra. Tây Hạ tốn mất thời gian một năm mới tìm ra được một điểm then chốt, nhưng chấn thiên lôi họ tạo ra vẫn còn thiếu sót. Còn về thiết hỏa lôi, ngay cả thợ của kinh thành cũng không tạo ra được, nếu không, ngươi nghĩ ta sẽ rộng lượng cho ngươi một quả thiết hỏa lôi sao?
Trên mặt Hạ Nam hiện ra một nụ cười khổ, bất đắc dĩ, y chỉ có thể gật gật đầu, nói:
- Ta hiểu rồi, nếu như Đô thống không có chuyện gì khác, tiểu nhân xin cáo từ.
Lý Diên Khánh liếc mắt nhìn y, lạnh lùng nói:
- Ta nói thẳng, nếu chúng ta phối hợp tốt, ngươi sẽ hoàn toàn vô sự, nếu ngươi dám trước sau bất nhất, thì cho dù ta không giết được ngươi thì cũng sẽ mượn tay nước Kim giết ngươi. Ngươi tự mình xem xét đi.
Hạ Nam toàn thân chấn động, y nhẹ gật đầu:
- Xin Đô thống yên tâm, trong lòng ta hiểu rõ!
Lý Diên Khánh lại chỉ vào Trương Hổ, nói:
- Vị này là tâm phúc của ta, cũng là Tham quân Ti tình báo, sau này sẽ do y liên lạc với ngươi.
Hạ Nam nhìn Trương Hổ thật kỹ, sau đó khom người thi lễ với Lý Diên Khánh rồi vội vàng rời đi.
Sau khi Hạ Nam rời đi, Lý Diên Khánh nhấp một ngụm trà, cười tủm tỉm với Trương Hổ:
- Ngươi cảm thấy người này tin được không?
Trương Hổ trầm ngâm một chút, nói:
- Người này không phải người Nữ Chân, mà là kẻ đầu hàng nước Kim, sự trung thành với nước Kim cũng không phải là tuyệt đối. Hơn nữa, ti chức cảm thấy y là người thông minh, sẽ tự biết lượng sức, chỉ cần Đô thống không chèn ép quá, ta tin rằng y sẽ phối hợp với chúng ta.
Lý Diên Khánh lại cười nói:
- Ngươi có nghe nói đến gian tế hai mặt không?
Trương Hổ lắc đầu:
- Ti chức không biết!
- Chính là vừa làm thám tử nước Kim, vừa làm việc cho nước Tống. Giống như Hạ Nam, y là mật thám nước Kim, nhưng cũng âm thầm làm việc cho ta, gọi là gian tế hai mặt.
- Nhưng những người như vậy rất nguy hiểm.
Trương Hổ chưa hiểu
- Đao có thể đả thương mình, cũng có thể giết địch, chỉ xem ngươi dùng nó như thế nào thôi.
Lý Diên Khánh biết có một số chuyện Trương Hổ vẫn chưa lý giải được, khoát tay nói:
- Hai ngày nữa ngươi đưa cho y một quả thiết hỏa lôi, sau đó không cần liên hệ với nữa, cũng không cần giám sát, ngồi bang quan là được.
- Ti chức tuân lệnh!
…
Báo cáo lãnh đạo dĩ nhiên phải lưu lại khoảng trống cho mình. Hà Phưởng cam đoan với Lý Diên Khánh buổi tối sẽ làm xong xe ném đá cỡ lớn, trên thực tế, trời còn chưa tối ba cái máy ném đã đã xuất hiện tại tường thành phía góc tây bắc.
Các tướng sĩ tụ tập xung quanh xe ném đá khổng lổ nghị luận xôn xao, không chỉ có binh sĩ bình thường, thậm chí cả những lão binh mười mấy năm cũng là lần đầu tiên thấy được máy ném đá lớn như vậy.
- Chắc máy ném đá như vậy rất ít gặp?
Một tên binh sĩ lớn tiếng hỏi.
- Ít gặp?
Một người thợ già đang cởi dây thừng cười nói:
- Đây là máy ném đá lớn nhất từ khi đại Tống thành lập, há chỉ là ít gặp sao?
Binh sĩ xung quanh ồ lên kinh ngạc. Lúc này, có một người hô to một tiếng:
- Đô thống đến rồi!
Các binh sĩ nhao nhao tách ra thành một con đường, Lý Diên Khánh mang theo mười mấy danh tướng đang bước nhanh đến, Hà Phưởng vội vàng tiến đến hành lễ:
- Các thợ làm xuyên đêm, cuối cùng cũng hoàn thành rồi!
- Tốt! Có thể hoàn thành sớm chính là công lao.
Kim tự tháp phía nước Kim tạo cũng sắp hoàn thành vào tối nay, hoàn thành sớm hơn đối phương hai ba canh giờ chính là cơ hội thắng. Lý Diên Khánh nói với Hà Phưởng:
- Thưởng năm ngàn quan tiền, tất cả thợ tham gia đều có phần!
Đám thợ thủ công đại hỉ, vội vàng tới hành lễ cảm ơn, Lý Diên Khánh khoát tay nói:
- Còn phải phiền mọi người cực khổ thêm một thời gian nữa, ba cái máy này phải nhờ mọi người chiếu cố, tất cả đều ở lại đây đi! Đem máy ném đá nhằm vào một điểm, đừng để mình bị chấn thiên nôi nổ.
Lý Diên Khánh tiếp xúc với máy ném đá lâu như vậy cũng được coi là nửa chuyên gia. Máy ném đã dù sao cũng được làm từ gỗ, mặc dù uy lực lớn, nhưng cũng dễ hỏng, nhất là những loại máy ném đá cỡ lớn như thế này, nhìn rấy uy phong nhưng thực tế không bền chắc, dùng nó ném chấn thiên lôi một hai lần thì được, nếu nhiều lần thì sẽ có nguy hiểm. Lý Diên Khánh phải lưu những người thợ ở lại, liên tục theo dõi tình hình của máy ném đá.
Người giám sát bên cạnh cười nói:
- Lý Đô thống yên tâm, cho dù ngài không nói chúng ta cũng sẽ lưu lại, đây là lần đầu tiên mọi người chế tạo ra, cũng không tự tin đâu!
- Vậy là tốt rồi!
Lý Diên Khánh lập tức cho các binh sĩ tản ra, hắn bước nhanh lên tường thành. Lúc này, hoàng hôn đã buông xuống, nhưng bầu trời vẫn một màu xanh nhạt, kim tự tháp nơi xa bị một tầng khói đen che phủ, nhưng vẫn nhìn thấy bóng dáng lờ mờ.
Lúc này, trên kim tự tháp xuất hiện một vật thẳng dài, Lý Diên Khánh nheo mắt lại nhìn chốc lát, giống như một cây gỗ, nhưng lúc này kim tự tháp vẫn chưa hòa thành, kéo cây gỗ lên làm gì?
Một suy nghĩ bỗng hiện lên trong đầu Lý Diên Khánh, hắn vỗ trán một cái “không hay rồi!”.
Không ngờ bản thân lại tính sai, đối phương là đang xây dựng một tòa bình đài, đương nhiên sẽ không làm ngọn tháp, chắc chắn là một cái đỉnh bằng phẳng, bản thân lại luôn cho là kim tự tháp. Không ngờ lại tự lừa bản thân, không cần nói, đối phương hiện tại treo cây gỗ lên, chắc chắn là dựng máy ném đá.
Lúc này, Lưu Kỹ bước nhanh lên phía trước, nói;
- Ti chức đang định báo với Đô thống, đối phương đã dựng thành đài cao, hiện tại có lẽ là dựng máy ném đá.
Lý Diên Khánh gật gật đầu, hắn không muốn nói với thủ hạ chuyện hắn nhìn nhầm, liền phân phó thân binh:
- Tìm Vương giám công đến đây.
Vương giám công tên là Vương Huy, là thợ chính của nỏ phường, là một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, giám sát việc chế tạo máy ném đá. Một lát sau, Vương giám công vội vàng chạy đến:
- Đô thống có dặn dò gì?
Lý Diên Khánh chỉ vào kim tự tháp phía xa hỏi:
- Đối phương hiện tại đang kéo gỗ lên, hẳn là muốn dựng máy ném đá. Ta muốn biết, bọn chúng cần bao nhiêu thời gian để hoàn thành?