Chương 748: Vết nứt lại xuất hiện
Chương 748: Vết nứt lại xuất hiệnChương 748: Vết nứt lại xuất hiện
Ngay tại lúc Kim Binh thả một lượng lớn truyền đơn vào kinh thành, một vạn quân Tống cũng bắt đầu hành động dọn dẹp, tới từng nhà một thu hồi lại truyền đơn Kim Binh đã dải ra, tránh ảnh hưởng không tốt, đồng thời ba nghìn binh sĩ cũng gấp rút lên thành, tiến vào trạng thái phòng ngự, ba trăm hai mươi giá nỏ bắt đầu cường lực phát xạ, phá hủy máy đầu cơ của quân địch.
Lý Diên Khánh dưới sự bảo vệ của mấy trăm binh sĩ cũng chạy được tới đầu Thành Bắc, bên trong thành lầu, một tên binh lính đã đốt đèn lồng, chiếu sáng gian phòng của thành lâu, Lưu Kỹ đưa một bức truyền đơn cho Lý Diên Khánh,
- Tuyên truyền thật thú vị, Đô Thống xem đi!
Lý Diên Khánh cầm lấy truyền đơn xem, mỉm cười nói:
- Người Kim quá coi trọng ta, giết một mình ta, từ đây thiên hạ thái bình, ta không đảm đương nổi a!
- Đó là lời nói hàm hồ, Đô Thống không cần để tâm tới nó, mấu chốt là ở đoạn cuối cùng, Đô Thống nhìn ra đầu mối rồi sao?
Lý Diên Khánh gật đầu,
- Rất hiển nhiên, Kim Binh đã không cầm cự nổi nữa, đêm qua Vương Quý tiêu hủy Kho Lê Dương, rung chuyển căn cơ của Kim Binh, Kim Binh hẳn là đã có ý lui binh, cho nên mới có cái câu vớ vẩn “Ngoại giao không phá binh không thể được”, đang tìm cho mình một đường đi nước bước đây!
Lưu Ký thấy hai bên không người, liền hạ giọng nói:
- Ta lại cảm thấy, đây là tin tức mà người Nhân ngầm truyền cho một số thế lực triều đình.
Lý Diên Khánh nhíu mày, hắn đương nhiên biết một số thế lực mà Lưu Kỹ ám chỉ chính là ai, phái chủ hòa của triều đình, thế lực vô cùng khủng lồ, nhìn từ góc độ hiệu quả truyền đơn, đối với bách tính quả thực không có ý nghĩa quá lớn, nhưng phái chủ hòa đích thực là có ảnh hưởng.
Đúng lúc này, ngoài thành lâu có binh sĩ bẩm báo,
- Khởi bẩm Đô Thống, Lý Tướng Công khẩn cấp cầu kiến!
Lý Cương đã tới, Lý Diên Khánh lập tức phân phó nói:
- Mời Lý Tướng Công lên đầu thành.
Hắn lại nói với hai tên thân binh bên cạnh:
- Đi thông báo cho Dương Tướng Quân tiếp tục thu hồi truyền đơn, cố gắng tránh chuyện này truyền bá ra ngoài.
- Tuân lệnh!
Hai tên thân binh thi lễ, vội vàng đi, Lý Diên Khánh đi ra thành lâu, lúc này trời đã sắp sáng, trong bóng tối mông lung, chỉ thấy Lý Cương đi theo hai tên lính bước nhanh về hướng này.
- Lý Đô Thống, tình hình có chút không ổn!
Lý Cương bước lên giọng gấp gáp nói.
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Ta vừa nhận được tin tức, quan gia đã hạ chỉ, lệnh Mã Chính tới quân doanh tiếp xúc với Kim Binh.
Lý Diên Khánh sững sờ, đã có quan viên xuất thành mà mình lại hoàn toàn không hay biết gì, điều này là sao?
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lý Diên Khánh thấp giọng hỏi.
- Khoảng một canh giờ trước, Bạch Thời Trung, Ngô Mẫn, Lý Băng Ngạn, Trương Băng Xương cùng nhau đi gặp Quan gia, giao nộp bản thỉnh nguyện của bách quan, trên bảy phần quan viên đã ký tên vào bản thỉnh nguyện, bọn chúng cuối cùng đã thuyết phục được Quan gia nghị hòa với Kim Binh.
Lý Diên Khánh không ngờ phái chủ hòa lại nhanh như vậy, tuy bọn chúng chuẩn bị đã lâu, nhưng rõ ràng truyền đơn của người Kim đã có tác dụng xúc tác rất lớn, nhưng điều Lý Diên Khánh quan tâm hơn trong lúc này là quan viên xuất thành, hắn hỏi:
- Lý Tướng Công vừa nói, Mã Chính đã ra khỏi thành rồi?
- Tin tức mà ta nhận được là như vậy, nhưng tình hình cụ thể ta cũng không hiểu rõ.
Lý Diên Khánh quay người nói với Lưu Kỹ:
- Ngươi hãy đi điều ra chuyện này, xem có người tự tiện mở cửa thành thả người hay không, nếu không có vấn đề, ta hoài nghi bên Nam Thành và Đông Thành.
- Ti chức đi ngay!
Lưu Kỹ tung mình lên ngựa, thúc ngựa chạy về hướng Đông Thành.
Lý Diên Khánh nói với Lý Cương:
- Lý Tướng Quốc tốt nhất là đi gặp Quan gia ngay bây giờ, ngươi nói cho Quan gia, Vương Quý Tướng Quân đêm hôm kia đoạt được Kho Lê Dương, thiêu hủy chí ít một trăm vạn gánh cỏ khô, Kim Binh đã không chống đỡ nổi nữa, cho nên mới có ám chỉ yêu cầu nghị hòa, chúng ta tuyệt đối đừng mắc lừa!
Tin tức này đã khiến Lý Cương vui mừng, vừa lo lắng, y vội vàng hỏi:
- Ta sẽ đi gặp quan gia ngay!
….
Lý Diên Khánh rất nhanh đã nhận được bẩm báo, vấn đề xảy ra tại Tân Tống Môn phía đông, quân Tân Bắc đóng quân ở Tân Tống Môn đã tự tiện cho Mã Chính và mấy tên tùy tùng xuất thành, tin tức này khiến Lý Diên Khánh vô cùng tức giận, hắn lập tức thúc ngựa chạy về Tân Tống Môn.
Quân Tân Bắc là một nhánh quân mới được xây dựng theo đề nghị của Lý Diên Khánh, tổng cộng có ba vạn quân đội, do ba người Đổng Bình, Từ Ninh và Trương Thanh Ba thống soái, Cao Kiều nể mặt Lý Diên Khánh, đã cho một trăm tân binh của Lý Diên Khánh gia nhập vào Quân Tân Bắc đảm nhiệm chức Đô Đầu, khiến Lý Diên Khánh có sức ảnh hưởng rất lớn đối với nhánh quân đội này.
Nhưng sau khi Triệu Hoàn đăng cơ, một mặt trọng dụng Lý Diên Khánh, nhưng mặt khác lại lại tiến hành kìm hãm quân quyền của Lý Diên Khánh, rõ ràng nhất chính là loại bỏ ảnh hưởng của Lý Diên Khánh đối với Quân Tân Bắc, Triệu Hoàn đề bạt Đổng Bình là Phó Đô Thống, cho phép Đổng Bình cũng có thể trực tiếp báo cáo với Thiên tử.
Hôm nay đội quân đang trực ở Tân Tống Môn chính là ba ngàn quân trực tiếp trực thuộc của Đổng Bình, Lý Diên Khánh vừa chạy tới Tân Tống Môn, đã nhìn thấy Đổng Bình ở cửa thành đối diện.
- Đổng Tướng Quân!
Đổng Bình đang định rời đi, lại bị Lý Diên Khánh gọi lại, Đổng Bình tựa hồ biết Lý Diên Khánh sẽ tới, tiến lên thi lễ trước ngựa, cười nhạt nói:
- Đô Thống đến tuần sát Đông thành sao?
- Ta nghe nói có người ra khỏi thành, đặc biệt tới kiểm tra!
Lý Diên Khánh nói ngay vào vấn đề chính.
Đổng Bình gật đầu,
- Đúng là có người xuất thành, chính là Hồng Lư Thiếu Khanh Mã Chính, là ta cho y đi ra.
- Là Đổng Tướng Quân tự mình hạ lệnh mở thành?
- Đúng vậy!
Sắc mặt Lý Diên Khánh lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Một tháng trước ta đích thân hạ lệnh, không được phép mở cửa thành, có tình huống đặc biệt nhất định phải được sư đồng ý của ta mới được cho qua, tại sao quân lệnh của ta đến chỗ này của Đổng Tướng Quân lại không chấp hành nổi nữa? Đổng Tướng Quân là đang xem thường quyền uy của ta sao?
- Mạt tướng không dám, sở dĩ ta cho Mã Chính ra khỏi thành, là bởi vì Mã Thiếu Khanh có thánh chỉ và kim bài xuất thành mà Quan Gia ban phát, Lý Đô Thống mặc dù quân lệnh như sơn, ta không dám chống lại, nhưng so với Hoàng Quyền vẫn kém một chút, nếu như Lý Đô Thống nhất định phải đặt quân lệnh lên Hoàng Quyền, vậy ti chức cũng không còn lời để nói!
Lý Diên Khánh cười lạnh một tiếng,
- Đổng tướng quân rất biết cách nói chuyện, trực tiếp dùng Hoàng Quyền để dọa ta, nhưng lúc trước đã từng nói, có tình huống đặc biệt xuất thành nhất định phải được sự đồng ý của ta mới đươc cho qua, thánh chỉ và kim bài thiên tử chính là tình huống đặc biệt, tại sao ngươi không bẩm báo cho ta?
- Lúc đó tình hình khẩn cấp, ti chức chỉ có thể tòng quyền, nếu như Đô Thống cho rằng hành vi ti chức không thích đáng, có thể vạch tội trực tiếp với Quan gia, ti chức nguyện ý tiếp nhận bất kỳ xử phạt nào!
Nói xong, Đổng Bình ôm quyền thi lễ, quay người thúc ngựa rời đi.
Phó Đô Thống của Đổng Bình là do Thiên tử trực tiếp bổ nhiệm, chứ không phải là do Lý Diên Khánh bổ nhiệm, đối với y Lý Diên Khánh chỉ có quyền đề nghị xử phạt, mà không có quyền bãi bỏ chức tước của y, Đổng Bình cũng đã nắm chắc điểm này mới dám trực tiếp chống lại quân lệnh của hắn.
Ánh mắt Lý Diên Khánh âm trầm nhìn Đổng Bình đi xa, một mồi lửa lớn ở Kho Lê Dương đã phá hủy ý chí tiếp tục tiến đánh Đông Kinh của Kim Binh, nhưng một tờ truyền đơn cũng đã xé nát sự đồng lòng giữa quân thần Tống triều, trong Kim doanh cũng có người cao minh à!
…..
Sau khi Triệu Hoàn đăng cơ, việc thứ nhất là công khai sửa lại đảng án vi phạm, phong Nguyên Tướng Quốc Phạm Trí Hư làm Thiểm Tây Ngũ Lộ Kinh Lược Sử, quan viên liên quan phạm vào đảng án đều quan phục nguyên chức, đồng thời cũng công khai xử tử kẻ đầu têu liên Kim diệt Liêu Đồng Quán và Triệu Lương Tự, bãi miễn chức vụ Tướng Quốc của Thái Kinh, Vương Phủ, Cao Cầu và Thái Du, nhưng đại biểu đàm phán kết minh Đại Tống và Kim Quốc Nguyên Đăng Châu Binh Mã Sử Mã Chính lại không chịu ảnh hưởng, y vẫn đảm nhiệm chức vụ Thiếu Khanh Hồng Lư Tự như cũ.
Mặc dù Mã Chính không bị truy cứu trách nhiệm, nhưng không có nghĩa là cuộc sống của y sẽ tốt hơn, trời chưa sáng, Mã Chính đã phải tiếp nhận một nhiệm vụ khó khăn mà chẳng ai muốn nhận, Thiên tử Triệu Hoàn lệnh y đại diện triều đình đến Kim Doanh tiếp xúc với người Kim, thăm dò xem hai bên phải chăng có khả năng nghị hòa.
Đương nhiên, việc này cũng có liên quan đến chức vụ đặc sứ điều phái trường kỳ Kim quốc của Mã Chính, y có thể nói lưu loát tiếng Nữ Chân, nhận biết không ít tướng lĩnh cấp cao và quan trọng của Kim Quốc.
Trời vừa sáng, Mã Chính với tâm trạng thấp thỏm lo âu rốt cục đã xuất hiện bên ngoài đại doanh Kim Binh, kỳ thật ở cự ly cách đại doanh Kim Binh ba dặm, y đã bị lính gác trạm Kim Binh chặn lại, áp giải đến đại doanh.
Trong đại trướng, Hoàn Nhan Tà Dã đang uống một bát trà sâm, lúc này, có binh sĩ ở trước trướng bẩm báo,
- Khởi bẩm Đại Soái, ngoài doanh trại có một quan viên Tống Triều, nói là phụng chỉ đến Kim Doanh thương nghị.
Hoàn Nhan Tà Dã mới đầu khẽ giật mình, lập tức cười ha ha, mình đêm qua mới ném truyền đơn, trời vừa sáng, Tống triều đã phái đại thần tới rồi sao? Tốc độ này quả thực nằm ngoài dự liệu của y, bởi vậy cũng nhận ra được, tâm tư nghị hòa của triều đình Tống triều cũng gấp gáp quá rồi!
- Là kẻ nào tới?
Hoàn Nhan Tà Dã hỏi.
- Là nguyên trú Kim Quốc Mã Chính.
Hóa ra là y, Hoàn Nhan Tà Dã lập tức ra lệnh nói:
- Đẫn tới thiên trướng đợi, đợi ta có thời gian sẽ gặp y.
Triều đình Tống Triều vội vàng như thế, Hoàn Nhan Tà Dã lại không vội, trước tiên dày vò Mã Chính, cho y hạ mã uy, sau đó mới tiếp kiến y.
Hoàn Nhan Tà Dã nhất định phải nắm chắc tiết tấu này, tuy hiện tại y đang đứng trước mối uy hiếp bị đứt nguồn cỏ khô, vội vàng muốn dẫn quân quay về Hà Bắc, nhưng tuyệt đối không được để lộ ý đồ thực sự của mình, muốn lợi dụng tâm lý gấp gáp nghị hòa, đạt được thu hoạch to lớn nhất.