Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 940 - Chương 797: Đánh Lén Đêm Khuya.

Chương 797: Đánh lén đêm khuya. Chương 797: Đánh lén đêm khuya.Chương 797: Đánh lén đêm khuya.

Màn đêm vừa buông xuống, một vạn quân Kim mượn sự yểm hộ của bóng đem lặng lẽ tiến vào tây thành. Hầu hết nhà cửa ở bên ngoài tây thành vẫn chưa bị dỡ bỏ, làm quân Kim có chỗ ẩn nấp. Một vạn quân Kim tản mát khắp các ngõ ngách, đường phố của ngoài tây thành. Bên ngoài có ba vạn quân Kim sẵn sàng tiếp ứng, do Đại Tướng Hoàn Nhan Lâu Thất thống lĩnh, bọn chúng ấn nấp phía sau ngọn đồi bên ngoài thành, cách nội thành khoảng năm dặm. Khi màn bên bao phủ, từ bên trong nội thành, quân Tống không có cách nào nhìn thấy bọn họ.

Đây là màn tái diễn tấn công ngoại thành, Hoàn Nhan Tông Vọng khá lo lắng. Chấn thiên lôi của họ chỉ còn năm mươi quả, dùng để mang về nước Kim nghiên cứu. Hiện tại, không thể không dùng chúng để phá thành, trước đó một giờ, Hoàn Nhan Tông Vọng nhận được mệnh lệnh phá thành từ Đô Nguyên Soái, yêu cầu y dùng lại chiêu cũ, lợi dụng bóng đêm, dùng chấn thiên lôi mở thành.

Lúc này, Hoàn Nhan Tông Vọng lập tức ở cửa chính Châu Tây Ngõa Tử ngoài thành. Y quan sắt phòng thủ trên đầu thành, phân tích những kinh nghiệm công ngoại thành từ trước, quân Tống sẽ coi trọng tường thành hai bên nam bắc, lơ là hai phía đông và tây. Trên thành rất yên tĩnh, không nhìn thấy binh sĩ đi tuần, hoặc là quân Tống cho rằng trong thời gian đàm phán tạm thời sẽ không bị công thành. Hoàn Nhan Tông Vọng thầm nghĩ.

Lúc này, một tên binh sĩ linh hoạt chạy tới, thấp giọng bẩm báo:

- Khởi bẩm Phó Soái, đã chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất kỳ lúc nào!

Hoàn Nhan Tông Vọng lại nhìn qua trên thành, lại nhìn bóng đêm, màn đêm đã buông xuống dày đặc, y liền gật đầu, nói:

- Hành động đi!

Trăm tên binh sĩ mặc áo đen phân thành ba nhóm nhanh chóng xuất phát về phía tường thành. Phía dưới nội thành cũng có sông hộ thành, hơn nữa khoảng cách trăm bước từ tường thành không có nhà, khiến cho trăm tên binh sĩ Kim muốn áp sát tường thành phải vượt qua một khoảng đất trống rộng trăm bước. Nhưng tất cả đều nằm trong kế hoạch của Hoàn Nhan Tông Vọng, ba nhóm quân Kim chạy ra từ ngõ hẻm, lập tức nằm sấp trên mặt đất, lợi dụng khóm cỏ dại trên đất, chậm rãi phủ phục tiến lên trước, phía sau còn có ba người cầm ván gỗ dài, dùng để làm cầu bắc qua sông hộ thành.

Trăm tên quân Kim vô thanh vô tức tiến lại gần tường thành, nhưng chúng không ngờ, trên tường thành đang có một đôi mắt quan sát nhất cử nhất động của chúng.

Trên thành đã sớm sắp xếp quân chuyên quan sát đêm, được tạo thành từ hơn trăm binh sĩ có tài quan sát đêm cực tốt, bọn họ phụ trách động tĩnh bên ngoài thành vào ban đêm. Vì vậy, khi một vạn quân Kim im lặng tiến vào ngoài thành tây, thì đã bị binh sĩ quan sát đêm thành tây phát hiện rồi, lập tức thông báo cho chủ tướng Lý Diên Khánh.

Lý Diên Khánh đã nhìn thấy binh sĩ đang phủ phục trên đất tiến đến, hắn còn khá khâm phục đầu óc của Hoàn Nhan Tông Vọng, không ngờ còn dùng lại cách cũ, hơn nữa lại còn là thành tây, chỉ là thành tây ngoài biến thành thành tây nội mà thôi. Khi ai cũng cho rằng sẽ không còn phát sinh chuyện tấn công ngoài thành tây, thì Hoàn Nhan Tông Vọng lại làm như vậy.

Lý Diên Khánh tiện tay nhặt lên một quả thiết hỏa lôi, đúng vào lúc này, đại tướng trấn giữ thành tây Chu Lân nhanh chóng chạy đến trước mặt thấp giọng nói:

- Đô Thống, nước đã chuẩn bị xong!

Lý Diên Khánh quay đầu lại chỉ thấy hơn ngàn dân phu mỗi người gánh một gánh nước lên thành, trước lỗ châu mai đã để sẵn ba hàng thùng nước xếp khít nhau, tổng cộng hơn hai ngàn thùng. Từ khi Lý Diên Khánh nói cho các đại tướng nước là thiên địch của chấn thiên lôi, thì hầu như tất cả mọi người đều quan tâm đến nước. Bắt đầu từ sáng nay, bốn mặt thành đông tây nam bắc đều tích đầy thùng nước, ước khoảng hơn vạn thùng nước.

Lý Diên Khánh cười lắc đầu, hơn hai ngàn thùng nước là quá nhiều, nhiều nhất hai ba chục thùng là đủ rồi. Nhưng mà, hắn không nói ra, lại cười nói:

- Sau đó là cung nỏ!

- Đã chuẩn bị xong!

Chỉ thấy hai ngàn binh tính tay cầm Thần tí nỗ đã chuẩn bị sẵn sàng..

- Viện quân tới rồi sao?

Lý Diên Khánh lại hỏi.

- Đã tới rồi, ở ngay dưới thành chờ.

Nếu đã phán đoán quân Kim sẽ ra tay từ thành tây, thì không chỉ có tập kích đơn giản như vậy. Nếu như tập kích bất ngờ thất bại thì rất có thể sẽ tấn công quy mô lớn, Lý Diên Khánh nhất định phải làm tốt công tác chuẩn bị đối địch. Thành tây ngoại trừ năm ngàn quân đội tự thân ra, Lý Diên Khánh còn điều từ ba thành còn lại, mỗi thành năm ngàn người đến viện trợ, đồng thời còn điều ba vạn dân binh đến chuẩn bị chiến đấu.

- Kêu mọi người chuẩn bị, sẵn sàng nghe lệnh của ta!

Một trăm tên quân Kim đã đến bên sông hộ thành, lúc này trên thành vẫn không có động tĩnh gì. Bọn chúng liền bắc tấm ván gỗ dài qua sông, sau đó chạy qua tấm gỗ, cả người áp sát tường thành.

Quân Kim có kinh nghiệm nố phá thành lần thứ nhất, bọn chúng phối hợp rất ăn ý, ba đội nhanh chóng hợp thành hai đội, phân bố ở hai bên cửa thành, một nam một bắc. Phía nam có khoảng sáu mươi người, mặt bắc bốn mươi người, mỗi người mang theo mười quả chấn thiên lôi.

Mục tiêu mà quân Kim hướng đến ngày hôm nay đó là Lương môn, đây là một trong những cửa chính của tây thành. Phía nam vẫn còn một toà Trịnh môn, nhưng mà sau khi đi vào Trịnh môn chính là Biện Hà, có sự ngăn trở tự nhiên với kỵ binh, cho nên quân Kim chuyển mục tiêu lại Lương môn.

Trăm tên quân Kim phá thành rất có quy tắc, hoàn toàn giống với lần đầu phá cửa tây ngoại thành. Nổ quả thứ nhất, đợi quả chấn thiên lôi làm kết cấu gạch bên cạnh cửa thành bị nới lỏng thì tiếp tục để mười quả chấn thiên lôi. Như vậy, cho dù không nổ mở được của đồng, nhưng cũng có thể phá vỡ kết cấu hai bên cửa, làm cho cửa hoàn toàn bị đổ xuống. Còn về việc mang đến hai mươi quả chấn thiên lôi, là bởi vì Lương môn là úng thành, bọn chúng còn cần nổ thêm một lần nữa để nổ cửa thành bên trong, nhưng mà cửa bên trong thì dễ dàng hơn rất nhiều, một quả chấn thiên lôi cũng có thể giải quyết.

Bách phu trưởng cầm đầu vẫy tay, hai tên binh sĩ chạy nhanh lên, chúng thành thục đặt quả chấn thiên lôi trên miệng lỗ giữa cửa đồng và tường thành, bước tiếp theo chính là châm lửa.

Lúc này, Lý Diên Khánh khẽ gật đầu, lập tức mười mấy tên binh sĩ cầm thùng nước đổ ụp xuống. Mười mấy thùng nước bỗng nhiên giội xuống, giống như thác nước từ trên trời dội xuống. Hai tên lính đang đánh lửa phía dưới trở tay không kịp, bị ướt nhẹp như chuột lột, chấn thiên lôi cũng bị làm ướt, biến thành một viên thủy lôi ướt nhẹp.

Quân Kim phía dưới giật nảy mình, chính vào lúc này, một quả thiết hỏa lôi được ném xuống, vừa khéo rơi vào giữa mấy tên lính đang áp sát người vào tường thành. Thiết hỏa lôi nổ lớn, hai tên quân Kim không né kịp bị nổ bay lên.

Nước và bạo tạc đột nhiên xuất hiện làm cho trăm tên lính bị dọa mất hồn vía. Chúng liều lĩnh nhảy xuống sông hộ thành, mười mấy người ôm chấn thiên lôi thì chạy đi qua thanh gỗ bắc cầu qua sông. Trên đầu thành, cung thủ hiện thân, nhắm bắn quân Kim bên dưới.

Nhất thời, tiễn bay xuống như mưa, quân Kim bị trúng tên rất nhiều, mười mấy tên ôm chấn thiên lôi vừa chạy đến ván gỗ cũng bị loạn tên bắn ngã xuống, rơi xuống sông cùng chấn thiên lôi. Còn có hai mươi mấy tên vừa nhảy lên bờ cũng khó thoát khỏi mưa tên, nhao nhao ngã xuống bỏ mình. Chỉ trong nháy mắt, hơn trăm tên quân Kim đều chết dưới mưa tên, không có ai sống sót.

Ngay vào thời khắc thiết hỏa lôi bạo tạc, Hoàn Nhan Tông Vọng liền biết kế hoạch tập kích bất ngờ đã thất bại. Đó không phải là oanh tạc của chấn thiên lội, mà là dưới tường thành, sau đó là vô số bóng người xuất hiện trên tường thành, phóng tên xuống dưới. Hoàn Nhan Tông Vọng siết chặt nắm tay, nhưng y nhanh chóng thả ra. Tập kích thất bại là chuyện bình thường, bọn họ tập kích bất ngờ ngoại thành, đối phương đương nhiên sẽ có phòng bị.

Hoàn Nhan Tông Vọng lập tức lạnh lùng ra lệnh;

- Truyền lệnh của ta, rút lui về doanh!

Bọn họ không mang theo vũ khí công thành, chỉ có thể rút lui.

Một vạn binh lính nhanh chóng rút về phía bắc, ba vạn kỵ binh phía xa cũng nhận được lệnh rút lui, nhanh chóng rút lui về hướng đại doanh.

Quân Kim phía bắc rút lui không chút che giấu, vô số bóng đen hoạt động, tiếng vó ngựa như sấm. Thiên quân vạn mã rút lui về hướng bắc, quân sĩ trên thành đều nhìn ra ý đồ của quân Kim đêm nay, rất nhiều người đều bị dọa đến chảy mồ hôi ướt đẫm người, đây đúng là một trận đại chiến.

Chu Lân đi đến trước, thắc mắc:

- Đã chuẩn bị như vậy, lại rút lui đi, thật làm người ta khó hiểu!

Lý Diên Khánh mỉm cười:

- Có lẽ bọn chúng không nghĩ tới việc cần phải trèo tường vào thành!

Chu Lân ngây người một lát, cũng không nhịn được cười lớn lên.

Trong đại tướng Nguyên Soái, Hoàn Nhan Tông Võng thấp thỏm báo tình hình thất bại đêm nay cho Nguyên Soái Hoàn Nhan Tà Dã. Y vốn dĩ tưởng rằng Hoàn Nhan Tà Dã sẽ giận tím mặt, nhưng y lại không nói gì, sắc mặt có chút không tập trung, giống như đang đợi cái gì đó. Hoàn Nhan Tông Vọng có chút khó hiểu, Đô Nguyên Soái căn bản không nghe mình báo cáo.

- Nguyên Soái, xảy ra chuyện gì rồi?

Hoàn Nhan Tông Vọng cẩn thận hỏi.

Hoàn Nhan Tà Dã khoát tay, trong lòng y đang rất phiền, không muốn giải thích. Hơn nữa, còn lo nghĩ bất an, đi qua đi lại. Hoàn Nhan Tông Vọng không dám hỏi tiếp, chỉ có thể đứng bên cạnh chờ tin tức.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một trận âm thanh, một thân binh cơ hồ như xông vào đại trướng:

- Đại Soái, chẩn đoán chính xác, là thật!

- A!

Hoàn Nhan Tà Dã lập tức quát tôi một tiếng, hất mạnh tất cả những đồ vật trên bàn xuống, một cược đá lăn cái bàn. Y rút kiếm, lao ra khỏi đại trướng.

Hoàn Nhan Tông Vọng đứng bên cạnh sững sờ, thấy Nguyên Soái đã đi xa, y liền vội vàng hỏi thân binh:

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Phó Soái không biết gì sao? Ôn dịch lan rộng rồi.

- Cái gì!

Hoàn Nhan Tông Vọng giật mình, vội hỏi:

- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Thân binh cười khổ một tiếng nói:

- Phía đông và phía tây trại hôm qua đều xuất hiện tình trang người bị thổ tả, nhưng những binh sĩ này sợ bị đưa ra ngoài cách ly quân doanh, nên giấu đi bệnh tình. Kết quả là tối nay tin tức bị truyền ra, phía trại phía đông có người chết rồi, tất cả binh sĩ trong trướng đều bị chết. Thống kê bước đầu, trại đông và trại tây có khoảng mấy ngàn người xuất hiện triệu chứng tiêu chảy. Đại Soái cho quân đi đi chẩn đoán, Phó Soái vừa rồi cũng nghe kết quả báo cáo, là thật, đều do ôn dịch gây ra.

Hoàn Nhan Tông Vọng lập tức cả người rét run, y biết rõ ôn dịch bùng phát trong một doanh trại đông người là có ý nghĩa thế nào.

Bình Luận (0)
Comment